Đối diện
Ngồi đối diện bóng mình trong đêm vắng
Đèn u hoài leo lét chập chờn thêm
Bóng cô đơn nghiêng ngả bóng dỗi hờn
Đêm trôi chậm bóng cuộn tròn mệt mỏi
Trong đêm lạnh gió rì rào nhẹ thổi
Lá xạt xào bên khung cửa nhẹ rơi
Trăng đi đâu cho bóng tối phủ đời
Lòng hoang vắng hay đất trời lắng đọng
Bóng lặng im, ta lặng im trông ngóng
Ngồi gối mình hồn lạc nẻo xa xôi
Đêm khép dần ta bóng vẫn đơn côi
Cùng an ủi đêm từng đêm kết bạn...
03/06/06
Mây ============
Tình yêu và lý trí
Tim vật vã giữa tình yêu và lý trí
Nửa muốn ôm tất cả giấu vào lòng,
Nửa buông rời tình hờ hửng xa xăm
Lòng đan chéo ngàn sợi tơ bủa khắp
Anh nào hiểu đoá hồng đang sắc thắm
Bướm lượn vòng , hoa khép nụ chờ ai
Giọt mưa nào rơi lạnh giá bờ vai
Len giấc ngủ lăn dài cay khoé mắt
Môi cười tươi mà lòng sao hiu hắt
Ngày lại ngày đếm mãi bước thời gian
Anh đi rồi ,em ngõ vắng lang thang
Từng bước nhỏ một mình em dáng mỏng
Lòng lạnh căm ,ai bên đời sưởi ấm ?
Quơ lá khô em nhen vội lửa hồng
Hoá tro tàn cuộc tình em với anh
Rồi lo sợ ngọn gió lùa bay mất
Anh dửng dưng nên tình hoài lận đận
Xa nhau rồi chắc hẳn đã quên nhanh
Chỉ riêng em cùng nỗi nhớ đã đành
Càng xua đuổi càng lạnh lùng phủ kín ...
-------------Mây -------------
Người là ai tôi không cần tìm hiểu
Chỉ biết rằng trong giấc ngủ ...cạnh tôi
Người đến ngọt ngào ...rồi quay đi vội
Ngẩn ngơ yêu ,tim hụt hẩn rối bời]
Trôi lạc vào giấc mộng tình trôi nổi
Mong đêm đừng nhường bước ánh bình minh
Hai tâm hồn là khối keo kết dính
Vùi vào nhau tìm hơi ấm ngọt lành
Cơn mưa ơi ! đừng bao giờ dứt tạnh
Để đêm này mình được mãi gần nhau
Cuộc tình ta dù chỉ là hư ảo
Vẫn cùng nhau trao hết chẳng để dành
Trời Hạ rồi sao lòng không thấy ấm
Hai phương chờ se thắt nỗi bâng khuâng
Xin một lần yêu mặc đời nhiều lận đận
Trọn đêm này...rồi mỗi kẻ một nơi ...
================
Mưa đã tạnh cả đất trời quang đãng
Từng đám mây phiêu lãng ngược về đâu
Em nhờ mây chở dùm bao nguyện ước
Về phương xa xây trọn giấc mơ đầu
Vầng trăng khuya cả đời nào hiểu được
Mãi khuyết gầy vì ai xẻ làm đôi
Trăng mỉm cười giấu che bao vết xướt
Đêm lặn im mơ ngủ gió ru lời
Người ra đi ,nắng hoa màu tím đợi
Tím mây trời tím nhuộm mãi vần thơ
Chân muốn bước sao lòng ta không nỡ
Xa người rồi...thôi nhé kiếp đơn côi ....
============
Bài thơ buồn của em
Em viết bài thơ về một thời kỷ niệm
Gởi biển khơi... cơn sóng phủ chìm sâu
Gởi mây trời...gió thổi bạt về đâu?
Theo năm tháng nét chữ dần phai nhạt
Em kể người nghe về cuộc tình thất lạc
Để tháng ngày tìm mãi mịt mờ xa
Đông chưa về sao lòng em lạnh giá
Nắng hạ rơi cho mắt rọi tia buồn
Em viết một bài thơ đưa nỗi nhớ lên ngôi
Hôm nào vắng anh trời hoang sơ đến lạ
Sao anh dối em... dối anh...dối cả ?
Để quanh ta bóng tối mãi ngập tràn
Em bây giờ ru ngủ bóng thời gian
Thương tiếc mãi những gì vừa vuột mất
Anh phương xa cùng bao nhiêu tất bật
Hẳn quên rồi...em đăm đắm niềm riêng....
----------Mây ------------
=====================
Quên ... ?
Rồi sẽ quên anh em nhủ thầm
Mà sao bóng dáng vẫn vây quanh
Người đi biền biệt đi...đi mãi
Bỏ mặc em rồi hết nhớ mong
Rồi sẽ quên thôi em dặn rồi
Đong đầy nhung nhớ chỉ riêng thôi
Đêm lại từng đêm buồn đến đổi...
Tựa song lay gọi ánh sao trời
Em phải quên sao? ôi dỗi hờn...
Xoá hoài hình bóng...lại là anh?
Gặp nhau thoáng chốc tình vương vấn
Ông tạo trêu chi chữ đoạn đành
Trời già đùa cợt chỉ đôi ta
Ngôi sao lạc lõng giữa ngân hà
Mỏi mắt tìm nhau tìm chẳng thấy
Tim lạc nơi đâu mắt lệ nhoà...
Em phải quên anh... dạ héo sầu
Tơ tình giăng mắc gỡ làm sao
Sợi thương sợi nhớ giờ nương náo
Phương đó phương này mãi nhớ nhau ...
25/06/06
Mây
================
Người là ai???
Người là ai?
Tôi vẫn hoài câu hỏi
Một chiều nao lạc bước rủ bụi mờ
Quán trọ tim tôi người ngự trọn đêm thơ
Rồi quay gót không hẹn ngày trở lại
Người ra đi
Tôi niềm đau tê tái
Bóng xa dần mờ khuất nẻo trời xa...
Nỗi nhớ nhung bỗng phút chốc vỡ oà
Đêm huyền diệu tôi người và giấc mộng
Người là ai ?
Cùng lời yêu đằm thắm
Trái tim khờ chìm tận đáy vực mơ
Bình minh lên khách trọ bước hửng hờ
Nào hay biết đã hằn sâu vết khắc
Người là ai ?
Tôi lòng đau tựa cắt
Câu hỏi dồn...ai sẽ trả lời đây
Có lẽ thôi...bờ bến chẳng hẹn ngày
Thuyền trôi mãi tìm nơi bình yên mới....
Mây
=============
Mong ước
Dòng thơ em đã chìm vào biển vắng
Từng câu giờ mặn đắng nỗi đợi mong
Sóng lặng im sao âm ỉ bão lòng
Con nước vô tình đừng cuốn trôi vào quên lãng
Tâm hồn em ngây thơ và trong sáng
Chỉ riêng dành...và chỉ một mà thôi
Trái tim em dựa khung cửa cuộc đời...
Chờ giây phút được dỗ dành an ủi
Ngọn lửa tình yêu chưa bao giờ tàn lụi
Mai anh về lửa réo rắt cười tươi
Con thuyền tình hãy cập bến nghỉ ngơi
Bao ngày tháng dập dờn trên sóng biển
Lời yêu thương em gởi nhờ cơn gió quyện
Bay khắp phương trời ru ngủ cuộc tình thơ
Gió vô tình cho mây mãi chơ vơ
trời ươm lạnh chực chờ giăng mờ lối
Tình yêu đầu xin tròn câu chờ đợi
Đêm yên bình trong giấc ngủ trẻ thơ
Đừng giật mình để thoáng chốc ngẩn ngơ
Đừng đi mất để cả đời lo ngại
Nhớ nhé anh ! tình mình tươi thắm mãi
Dù bây giờ hai nẻo ngút ngàn xa
Xin thời gian tô điểm sắc mặn mà
Là hiện thực...anh em và... hạnh phúc
Mây
===============
Biết bao giờ...?
Rồi tháng ngày trôi qua...
Bóng dáng em sẽ nhạt dần trong tiềm thức
Nhưng sao bên em bóng anh hoài lẫn quất
Để đêm càng kéo dài nỗi nhớ.....nhiều thêm
Biết lấy gì để xoa dịu trái tim
Khi ngọn lửa kia cứ hừng hực mãi
Môi mỉm cười trêu tình yêu đầu vụn dại
Người đã xa rồi...sao cứ mãi bâng khuâng
Biết làm sao để giữ chặt bước chân
Người lữ khách cùng kiếp đời phiêu bạt
Đang cô đơn một mình trên hoang mạc
Lạnh lẽo mệt nhoài....
Biết bao giờ vai mới được kề vai
Khi giữa thực hư là một trời biển vắng
Để bây giờ đêm từng đêm em một mình lẳng lặng
Nhung nhớ hoài và... nuối tiếc những ngày qua ...
------------Mây ------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2007 14:53:32 bởi Mây >