Cho những ngày biết nhớ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 33 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 482 bài trong đề mục
Viễn Du 01.09.2006 14:44:52 (permalink)
0
Đừng hỏi vì sao

Đừng hỏi vì sao em cứ mãi buồn
Trái tim em - một khối tròn bướng bỉnh
Đã bảo chia tay sao cứ hoài bịn rịn
Em vẫn tự hỏi lòng mình...

Vì sao em yêu anh ?....

Không hiểu từ lúc nào em chỉ biết lặng thinh
Cứ nghỉ rằng quên...
Sao mắt buồn rươm rướm
Ừ ! thì thôi hai lối rẽ đoạn đường ta cứ bước
Nhưng vẫn là câu hỏi trước...

Vì sao ta xa nhau ?...

Đừng hỏi vì sao mưa ngập khắp nẻo đường
Gío đùa dai xô mây òa vụn vỡ
Giọt hồn nhiên... tạo thành bong bóng nước
Giọt vô tình...
vương ướt mắt ngây thơ....


Mây

 
=============
 
 
Tình mộng


Sương lạnh giá dáng em thanh mảnh
Ai vòng tay ôm trọn chở che ?
Trăng trên cao soi bóng nhạt nhoè
Em cô độc đếm bàn chân bước

Sương giăng mờ mắt em vương ướt
Vắng anh rồi sương mặn đôi môi
Giấc mơ về chiếc bóng đơn côi
Đêm huyễn hoặc tình em ngây ngủ

Trời đêm thu lá vàng rơi rủ
Gió xạt xào lay động nỗi đau
Hai vì sao cuốn quýt tìm nhau
Mắt nhấp nháy chực rơi giọt lệ

Dáng ngây thơ nguyện lời minh thệ
Trọn lòng anh không phút xa rời
Dù phương trời...sẽ chẳng đơn côi
Xin trọn kiếp bình yên tình mộng

Mây


============
 
 
Rồi tháng ngày trôi qua...
Bóng dáng em sẽ nhạt dần trong tiềm thức
Nhưng sao bên em bóng anh hoài lẫn quất
Để đêm càng kéo dài nỗi nhớ.....dài thêm

Biết lấy gì để xoa dịu trái tim
Khi ngọn lửa kia cứ hừng hực mãi
Môi mỉm cười trêu tình yêu đầu vụn dại
Người đã xa rồi...sao cứ mãi bâng khuâng

Biết làm sao để giữ chặt bước chân
Người lữ khách cùng kiếp đời phiêu bạt
Đang cô đơn một mình trên hoang mạc
Lạnh lẽo mệt nhoài....

Biết bao giờ vai mới được kề vai
Khi giữa thực hư là một trời biển vắng
Để bây giờ đêm từng đêm em một mình lẳng lặng
Nhung nhớ hoài và... nuối tiếc những ngày qua ...

Mây

 
 
===============
 
Một chút nhớ thương...
Một chút giận hờn...
Một chút thôi...một chút...
Lại là tất cả những sợi tơ lãng mạn...
Dệt cho đời chiếc thảm tình yêu
Với đầy đủ sắc màu nóng...lạnh...trắng đen...
Ta gối đầu ngủ quên
Ta tựa mình êm ái
Mãi đến lúc thấy người bải oải
Mới chợt hiểu rằng...toàn những sợi đay...

===============

 
 
Em vẫn là em
Nhưng ngỡ hồn thất lạc
Vào chốn nào không đất trời mưa nắng
Không gió mây , không cả sương mù
Em vẫn là em
Sao lóng ngóng vụn về
Ngẩn ngơ ngây ngủ
Khờ khạo ngô nghê...
Trong tiềm thức của trái tim bé bỏng
Có anh không?
Và có em không?
Em chưa hề để rơi nước mắt
Khóc cho chuyện tình buồn vừa chớm đã phai
Nhưng trong tận cùng sâu thẳm
Như kẻ say chưa phân định lối đi về
Tiếc nuối...bâng khuâng
Anh là ai?
Và em là ai?
Là hai kẻ trên đoạn đường bước vội
Thoảng qua nhau...chợt ngoảnh nhìn đắm đuối
Rồi quay lưng câu từ giả ngập ngừng
Ta còn gì cho nhau không ?
Cho người đã xa
Cho người ở lại
Tất cả...tất cả...và tất cả...
Giờ tiển vào quá khứ...thật sao anh ?...

=============

 
 
Hai cuộc đời....ừ thôi đã rẽ
Đoạn cuối đường đành chia lối quay lưng
Từ tiềm thức tiếng thời gian gọi ngược...
Lặng lẽ bước đi bóng khuất chân trời
Sao vẫn còn âm hưởng vọng xa xôi
Bài hát nào ru ta vào dĩ vãng
Lời du dương của một thời lãng mạn
Trao cuộc tình chẳng suy tính thiệt thua
Thả lòng mình vào chốn mông lung
Vẳng đâu đây điệp khúc buồn dạo mãi
Love Story...em nghe lòng thắt lại...
Câu chuyện tình của bài hát.....của em....?
 
-----------Mây ----------
 
===============
 
 
Tất cả đã rời xa
Như dòng sông nước đổ về một hướng
Như ánh trăng mãi khuyết tròn hờn giận
Như bóng mây phiêu lãng tận chân trời

Chỉ còn lại mình tôi
Ngồi cặm cụi xếp từng trang kỷ niệm
Mang cất vào chiếc tủ nhỏ -trái tim
Nỗi nhớ cồn cào nhẹ nhàng xoa dịu

Còn gì tình yêu tôi ?
Khi thời gian lạnh lùng trôi trôi mãi
Xin mang cùng theo mối tình thơ ngày ấy
Và một lần xen khoảng lặng giấc nghỉ ngơi

=================
 
 
Tất cả đã là quá khứ sao anh ?...
Sao với em nó vẫn là hiện tại
Vẫn giận...vẫn hờn...
Vẫn thương...vẫn nhớ...

Nhớ thương ai ?
Và giận hờn ai?
Em không muốn thời gian trôi mãi
Anh sẽ đủ già...Còn em vừa đủ lớn...
Đủ tự tin trao tấm chân tình

Em chỉ muốn đời toàn một bình minh
Nắng reo cười mang vô vàn tia ấm
Cho buổi hẹn hò trở thành hiện thực
Và trọn nghĩa chữ yêu

Anh chắc nào hiểu được bao nhiêu
Bởi với anh tất cả là ảo ảnh
Bởi đã quen với mùa Đông giá lạnh
Lòng lạnh lùng Cằn cổi từ lâu...

Em bước ra từ bóng tối cô đơn
Không có anh
Chẳng có ai bên cạnh
Mắt phớt buồn ...môi mím chặt
Nụ cười cũng theo anh đi mất
Gìơ chỉ còn vào giấc mộng ...tìm nhau



---------Mây ---------

 
==========
 

Người đã đi rồi bỏ lại tôi
Từng chiều tha thẩn ngắm mây trôi
Trời cao ngất ngưởng nhìn muôn nẻo
Chẳng thấy tình tôi chẳng thấy rồi

Băng giá từ lâu đã phủ đời
Kể từ dạo ấy lạnh hồn tôi
Hạ về nắng ngập tràn muôn nẻo
Hãy tặng dùm tôi một ít thôi

Hỏi gió hỏi mây hỏi cả người
Sao tình lận đận chẳng riêng tôi
Làm sao trút hết bao phiền muộn
Ai trả lời dùm chỉ thế thôi !


===========
 
 
Hãy để em ngủ quên
Trong vòng tay anh dịu dàng ấm áp
Miệng cất lời ru tay nhẹ nhàng chiếc quạt
Hồn lịm dần vào giấc mộng ái ân

Hãy để em ngủ yên
Trong trái tim anh tận cùng sâu thẳm
Như ngày xưa anh đã từng đón nhận
Bóng hình em ! anh cất giấu giữ gìn

Hãy để em chờ đợi buổi bình minh
Ngắm bầu trời rực ngàn tia nắng ấm
Khi vươn vai trở mình choàng thức giấc
Vẫn thấy màu hồng của hạnh phúc nhé anh !

=============
 
 

Nhắn nhủ
Em chỉ có tình yêu chân thật
Dù chẳng ươm vị mật ngọt ngào
Sợ rằng gió thổi lao xao
Tình mang trao vội bóng câu mịt mờ

Em không muốn hai từ "dang dở"
Cho bến tương thuyền nhớ mõi mòn
Mảnh tình vắt vẻo cô đơn
Chờ ai , ai biết dỗi hờn riêng em

Trời đầy sao bên thềm ngơ ngẩn
Tìm sao anh đang lẫn nơi đâu
Cớ gì không được bên nhau
Đêm dài lẻ bóng , hai sao cuống tìm

Anh sao Hôm im lìm mơ ngủ
Em sao Mai nhắn nhủ bình mình
Không gian xao động cựa mình
Bao giờ tao ngộ duyên mình kết se...


-----------Mây------------

===============
 
 
Cuối nẻo đường tình bóng lẻ đôi
Mắt buồn rười rượi khẻ môi cười
Nắng tìm nơi trốn chiều se lạnh
Trời cuối Hạ buồn mây gió lơi

 
Chữ tình vương vấn xót xa thay
Vội vã đeo mang khổ đau dài
Ngày tháng cứ trôi tình ở lại
Bao giờ hiểu được bởi vì ai

 
Không phải do tôi chẳng tại người
Ông tơ bà nguyệt mãi rong chơi
Sợi tơ quên nối đành chia cách...
...Hai ngã cuộc đời ,cố chịu thôi....


 
============
 
Dù một chút cho lòng thanh thản

.......................


Em lờ đi mẫu tin nhắn của anh
Chẳng phải là em đã quên anh đâu nhé !
Em chỉ muốn thử một lần thở nhẹ
Tập vắng anh xem lòng có thản nhiên ?

Em nhìn đời môi nở nụ cười duyên
Hoà cuộc sống với bao nhiêu tất bật
Sao tim em vẫn là anh đứng nhất
Vẫn đùa vui nhưng lòng lại rối bời

Em nhủ lòng mình đành phải xa thôi
Nhờ thời gian xua dần đi nỗi nhớ
Em không hiểu vì sao lòng không nỡ
Vắng anh rồi nỗi nhớ rộn hơn thêm...



---------Mây ----------

===============
 
 
Tráí tim em sao yếu mềm đến thế
Trao cho người chẳng suy tính thiệt hơn
Từng đêm thâu thao thức mộng dỗi hờn
Nén cay đắng tạo nên dòng mật ngọt

Kẻ đến sau nghe lòng đau tựa xót
Bài vỡ lòng "định nghĩa chữ tình yêu"
Cho đi nhiều nhận chẳng được bao nhiêu
Bởi vách mỏng chia tim anh thành hai mảnh

Trái tim anh lạnh lùng hay tàn nhẫn
Hai bóng hình cùng lồng ghép vào khung
Giấc mơ hoa tỉnh dậy xót muôn phần
Sau nỡ thế cho tình vào ảo mộng ?

Ôm trái đắng dặn lòng xua hình bóng
Quay ngược dòng trở lại tuổi ngây thơ
Có được không tim không thể giả vờ
Xin năm tháng xoá mờ tình nông nổi



Mây
 
 
==============
 
 
Ta tìm lại được gì
Trong khoảng không màu xám bạc
Tĩnh mịt hoang vu
Nghe đâu đây tiếng thở dài của gió
Ai oán...não nề

Ta tìm lại được gì
Chân mãi ngập ngừng...
nửa bước...
nửa lui...
Dáo dác tìm chốn dừng chân ngơi nghỉ...
Choàng tỉnh giấc mơ
cuống cuồng trốn chạy
Rồi thẩn thờ quay lại dấu xưa

Ta đón những hạt mưa
Lạnh lùng rơi long lanh khoé mắt
Nỗi nhớ niềm đau xua hoài chật vật
Ta tìm ta trong giấc mơ
Bằng ánh mắt xa xôi mệt mỏi
Buồn...
vui...
Ngày lại ngày xen lẫn
Nỗi cô đơn xâm chiếm lạ lùng...

Một chút thôi
Xin thời gian hoàn toàn im lặng
Để lắng nghe tiếng lòng thổn thức
Để quay ngược dòng trở lại thuở xa

Thoáng giật mình...
Đây có phải là ta
Mãi miết chạy theo một khối tình lận đận
Tẩn mẩn nhẹ nhàng giữ gìn cẩn thận
Và chỉ để một mình
tìm lại
Dấu yêu xưa...

=========
 
 
Có những giấc mơ
Bước cùng ta ra ngoài hiện thực
Mang hương vị tình yêu
cùng đam mê cháy bỏng
Theo suốt đoạn đường dài như hình với bóng
Không thể nào quên

Và cũng có lúc giật mình tỉnh giấc
Giấc mơ rời xa
Hiện thực phủ phàng
Em vẫn phải cười
Dù lòng rất nặng
Nỗi đau mặc thời gian cứ chai lì dằn dặt
Càng cố xua càng vây kín...
Phủ dầy...

Anh đến nhẹ nhàng và ra đi cũng thế
Ngọn roi tình yêu sao mà tàn nhẫn
Đã vô tình quất mạnh
trái tim ...đau

Em quay người
rời ảo mộng mong manh
Mắt ngẩn ngơ nhìn những câu chấm hỏi...
Hỏi vì sao tình như cơn gió thoảng
Đến dịu dàng rồi cũng nhẹ nhàng đi
Em hỏi lòng
Không biết
Em hỏi anh
im lặng !!!
Vậy bây giờ em phải hỏi ai đây?

Vì sao anh lại đến với em
Mắt môi cười thân thương trìu mến
Lời yêu thương dỗ dành ngọt lịm
Cuốn em vào cơn lốc gọi :
Tình yêu
Anh dạy em chờ
dạy thương dạy nhớ
Dạy tất cả những gì tưởng chừng có thật
Rồi lạnh lùng quay mặt
Bước đi...



<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 14:18:34 bởi Mây >
Viễn Du 01.09.2006 22:01:42 (permalink)
0
Thu đã về ...Hà Nội vẫn xa xôi


Thu Hà Thành xinh xắn những nụ hoa
Tựa sao trời li ti và trắng xóa
Hương lồng vào đêm hương bay khắp ngã

nồng nàn quyện chặt những bứoc chân

Hà Nội Thu về , đẹp lắm phải không anh ?

Em ao ước thời gian trôi chóng vánh
Buổi hẹn hò hoa cài làn tóc mảnh
Thu mỉm cười nhìn hạnh phúc đôi ta

Lá xạt xào khua ru từng bước ngọc ngà
Ta dìu nhau đi phố say nồng hương sữa
Anh sẽ kề bên không bao giờ xa nữa
Từng đêm dài Hà Nội trọn vòng tay

Giá bây giờ Hà Nội có em - "ai"
Thu dịu dàng đặt nụ hôn lên má
Dáng xinh tươi em theo anh khắp ngả
Hương tình yêu ngan ngát đến tuyệt vời

Thu đã về... Sao Hà Nội vẫn xa xôi... ?

Mây

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2007 23:00:50 bởi Mây >
Viễn Du 02.09.2006 14:11:51 (permalink)
0
Tìm đâu nắng Hạ



Mùa Hạ về mưa nắng chạy vòng quanh
Cả không gian rối bời trong Hạ trắng
Trút vào em từng hạt mưa nằng nặng
Rồi lạnh lùng mang nỗi nhớ đặt tên

Chiều Hạ buồn từng hạt nắng chông chênh
Ai bên cạnh vòng tay tìm hơi ấm
Vần thơ yêu cạnh đời em vẫn thắm
Còn nơi anh có lẽ hoá tro tàn...

Hạ ngỡ ngàng... trời trắng xoá màu tang
Mây giăng xám mịt mù chùng xuống thấp
Đêm hôm nay mưa lại buồn ảm đạm
Em thẩn thờ tựa cửa mắt xa xôi...

Mưa chừ rơi cho sạch cả đất trời
Trôi đi hết nỗi buồn vương mí mắt
Tình yêu đi ! em một lần chết lặng
Anh vô tình... mùa Hạ cũng đìu hiu

Em giờ đây gom nắng Hạ từng chiều
Mang sưởi ấm cuộc tình mùa Hạ cũ
Xin ngủ yên tim em này... trú ngụ
Tình yêu ơi ! kỷ niệm đã xa rồi

Gìơ chỉ còn nỗi nhớ mãi chưa nguôi
Cùng mùa Hạ...cùng mưa cùng dĩ vãng ...



Mây
Viễn Du 02.09.2006 14:22:31 (permalink)
0
Thế là...

Thế là ta vụt qua nhau
Dấu chân dẩm đạp nát nhàu cỏ yêu
Chốn xưa khung cảnh quạnh hiu
Trơ cành cây gọi...dập dìu lá bay

Thế là tình tựa gió lay
Thoảng hồn xao động mê say đắm chìm...
Biếng lười gió lặn mây im
Giọt nào chợt rớt lãng chìm không gian

Vòng tay chưa trọn ngỡ ngàng
Rã rời chữ nhớ hoang mang chữ chờ
Gieo hoài chẳng trọn vần thơ
Câu yêu mang giấu vào mơ giữ gìn

Đêm nay thảo bức thơ tình
Giấy hoà mực tím riêng mình em xem
Giọt buồn rơi lạc lấm lem
Vội lau không để tình em nhạt nhoà

Anh giờ đang ở nơi xa
Chắc cùng say giấc mơ hoa cạnh người
Mộng mơ khép lại bên đời
Sao lòng nhớ mãi bóng người xa xôi...


Mây
Viễn Du 02.09.2006 14:30:27 (permalink)
0
Hoài công

Em mãi là khát vọng một đời
Nhưng trái tim anh chối mình trốn chạy
Em vẫn biết tình em anh giữ mãi...
Theo tận cuối đời ray rức băn khoăn

Em mãi là một nửa ánh trăng
Anh một nửa cuối trời le lói sáng
Sao chẳng là trăng của đêm rằm tỏ rạng
Bóng dịu dàng vằng vặc giữa trời thanh

Em mãi là một nửa trái tim anh
Vẫn chờ đợi khơi thông từng mạch sống
Bởi yếu mềm nên tình vào lận đận
Trò trốn tìm ta đuổi bắt ...
để hoài công



Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2006 01:00:03 bởi Mây >
Viễn Du 02.09.2006 14:41:06 (permalink)
0
Một thoáng bâng khuâng

******

Có khi mưa ngoài trời
Là giọt nước mắt em....
Đã nương theo vào đời
Làm từng nỗi ưu phiền.....

...................

Lời bài hát nghe sao buồn quá đổi
Mưa ngoài trời - nước mắt khác gì nhau?
Mưa rơi đều trút vội để tàn mau
Giọt nước mắt cũng dần dà cô đọng

Mưa ngoài trời trùm không gian cái lạnh
Nước mắt rơi - thấm lạnh tận đáy lòng
Mưa rơi đều vươn vội những mầm xanh
Giọt nước mắt gieo mầm đau xám mãi

Ta bước vào mưa mảnh đất đời tê tái
Cỏ cô đơn trải thảm bước chân buồn
Nẻo đường tình quay lại xót xa hơn
Hoà nước mắt vào mưa thành câu hát....

.......................

Chân đi nằng nặng hoang mang
Ta nghe tình lặng rơi nhanh
Dưới khe......im lìm....



--------Mây ---------
Viễn Du 02.09.2006 21:16:20 (permalink)
0
Vẫn trong em


Em phương này đang nuốt dần vị đắng
Phải làm gì cho vẹn chữ ái ân
Từng buổi chiều trên ngõ vắng bâng khuâng
Mắt sâu thẳm ngóng về phương xa ấy

Anh thật gần nhưng tìm hoài không thấy
Em bơ vơ như chiếc lá xa cành
Vắng nhau rồi trời vẫn vẹn màu xanh
Nhưng lá đã rũ màu hồn lịm chết

Có phải không anh khi yêu ta ngờ nghệch ?
Dọn thiên đường cho ảo ảnh đi qua
Trải mộng mơ để trang điểm dáng ngà
Mang tinh tú dệt muôn ngàn hạnh phúc

Có không anh ,đêm vẫn còn trở giấc
Nhớ về em trong tiềm thức ngọt ngào
Nụ hôn đầu ta bối rối gởi trao
Trong giấc mộng ngỡ như là hiện thực

Trái tim em anh mãi là ký ức
Ký ức dịu dàng xin mãi mộng bình yên
Dù phương trời hai cuộc sống đời riêng
Tình yêu ấy em trọn đời nhung nhớ...



Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2006 06:58:27 bởi Mây >
Viễn Du 02.09.2006 21:23:13 (permalink)
0
Tôi xin hỏi



Chữ kiếp sau có không...tôi xin hỏi ?
Mang tình yêu không vẹn gởi theo vào
Sao kiếp này ta lại chẳng bên nhau
Lại hứa hẹn kiếp sau cùng chung lối ?

Tôi muốn khóc cho trời già bối rối
Vội dỗ dành mang hạnh phúc trao tay
Mang niềm vui ban tặng chẳng riêng ai
Rồi thanh thản ngắm nhìn nheo mắt nhạo

Tôi muốn dỗi cho chạnh lòng nguyệt lão
Mang sợi tơ tình nối lại trả thế gian
Bẻn lẻn cười :"Này chớ vội hoang mang
Lão vô dụng nên bao người chịu khổ"...

Tôi muốn bê nỗi buồn mang đi đổ
Hoà biển khơi dòng nước mặn cuốn trôi
Xin kiếp này sẽ chẳng có chia phôi
Xin mãi mãi thế gian bừng ánh sáng...

Mây

 
 
 
============
 
Ray rức
 
Duyên tiền định ông trời đà sắp sẳn
Ta mãi kiếm tìm ở tận nơi xa
Có lẽ nào quanh quẩn bên ta
Xin thanh thản nhận món quà tạo hoá
 
Vài vần thơ gửi đến người khách lạ
Tình xa rồi lưu luyến chỉ bằng không
Có nhiều khi vương vấn ngập cả lòng
Rồi xâu chuổi những ngỡ ngàng nuối tiếc...
 
Em và anh hai phương trời ly biệt
Xa nhau rồi nỗi nhớ quặn từng cơn
Người bây giờ càng xa cách em hơn...
Theo ngày tháng nỗi đau dần cô đọng
 
Muốn buông lơi một khối tình vô vọng
Nhìn mây chiều nhuộm tím một màu thương
Mắt xa xôi ngân ngấn giọt dỗi hờn
Lời từ giã ngập ngừng...buồn chất ngất
 
Vào dở dang em cỏi lòng hiu quạnh
Trái tim khờ ôm mãi khối tình si
Mặc thời gian giờ chẳng ước mơ gì
Trời ngập nắng sao tim thành khối lạnh....
 
 
 
---------Mây -----------
 
 
Thu đến chi cho lá vàng rơi rụng
Cành cây giờ trơ lại những khẳng khiu
Chiều thu buồn hoa cỏ cũng đìu hiu
Thu hẹn ước đưa mùa Đông trở lại...

Trái tim em giờ co mình nghi ngại
Cửa khép rồi trầm mặc ngắm thời gian
Con đường tình một nửa bước lang thang
Tường ký ức rong rêu tìm vây kín

Nước mắt em từ lâu rồi bướng bỉnh
Chẳng còn rơi khóc cho cuộc tình đầu
Em kiếm tìm không hiểu chảy về đâu
Là im lặng...là đợi chờ...vô vọng

Bờ vai nào em dựa vào để khóc?
Vòng tay nào cho một giấc ngủ ngoan?...
Gom lời yêu xin xếp lại gọn gàng
Tìm góc nhỏ khoảng trời riêng cất giữ...


---------Mây ---------

Thời gian trôi
 
Thời gian trôi dần...nỗi đau bất tử
Mùa Thu vàng ,vàng khoé mắt lo âu
Thuyền mãi xa...bến đợi...sóng bạc đầu
Con se cát vắt sức mình cạn kiệt
 
Thời gian trôi em bây giờ mới biết
Đã vô tình mang giấu mất quả tim
Giọt mưa Thu rơi rả rít bên thềm
Ai trả lại cho lòng em vơi lạnh
 
Anh đến bên dìu đời em chóng vánh
Vào cuộc tình... trong thoáng chốc rồi đi
Lời ủi an nào có nghĩa lý gì
Mùa Thu đến thêm một mùa xa vắng
 
Thời gian với em bây giờ đi rất chậm
Sáng... trưa... chiều...đêm đến lại....bình minh
Lá xa cành cây ngơ ngác lặng thinh
Thu đừng đến thu ơi ! buồn...buồn lắm
 

Mây
 
=============
 
 
Có những vần thơ tím
Chất chứa nỗi niềm riêng
Từng nét chữ nghiêng mềm
Lời ngọt ngào lưu luyến

Có giọt nắng dịu dàng
Rớt xuống đời chờ đợi
Nắng hôn nhẹ bờ môi
Mây giật mình lãng đãng

Có loài hoa màu trắng
Thanh khiết tựa mây trời
Là đoá tình dâng tặng
Chung thuỷ và tinh khôi

Người quay về chốn cũ
Mang hoài niệm xa xôi
Gió chiều mơn man thổi
Khúc nhạc buồn như ru

Có một vì sao sa
Em nguyện thầm câu ước
Xin một lần khóc được
Xua nỗi niềm đi qua

Kìa những giọt mưa rơi
Rớt xuống thềm bơ vơ
Mưa trôi dần nỗi nhớ
Vào cuối miền phai phôi

Xin một thuở dại khờ
Mang cuộc tình rong chơi
Xin một lần chờ đợi
Một lần một lần thôi

Kìa đâu đây khúc hát
Gợi nhớ quá...tình xa....

----Mây---
 
 
============
 
 
Em biết rồi đời chẳng có ngày mai
Vì hôm nay ta vô tình đánh mất
Tim ngu ngơ ngỡ lời yêu có thật
Ru tình em vào giấc mộng ảo huyền

Em lạc vào thế giới thần tiên
Rồi giơ tay hứng giọt hờn rơi vỡ
Trái tim non đã một lần khổ sở
Đang ẩn mình vào thế giới không ai

Có không người cho một thoáng đổi thay
Để nhìn ai môi mỉm cười duyên dáng
Để con tim không nhịp dồn hoảng loạn
Không ngại ngần đoá hồng thắm ai trao

Em hiểu rồi chỉ một phút xôn xao
Cành hoa dại hương dịu dàng thoang thoảng
Cho lữ khách ngập ngừng chân phiêu bạt
Rồi lạnh lùng tiếp bước quãng đường xa

Em hiểu rồi là một chút gió thoảng qua
Hương tình yêu lấp đời anh khoảng trống
Hồng trắng xanh tô sắc màu ấm lạnh
Chỉ thế thôi mà có phải không anh ?

---Mây ----
 
=========
 
 

Đời già trêu cợt kiếp hồng nhan
Rót chút đắng cay giọt mật tràn
Mang những đoạ đày vào nỗi đắm
Xoay tròn vận mệnh để hoang man

Duyên nợ đâu cần đến với ta
Gieo nhớ gieo nhung mộng vỡ oà
Hư ảnh lạc vào hồn dã dượi
Loay hoay tìm mãi lối nào ra

Một thoáng tình say lòng nhớ mãi
Ly rượu ân tình vị đã phai
Hương nào thoang thoảng len vào mộng
Dìu bước chông chênh bóng lạc loài

Trăng tìm giấc ngủ cỏi hoang sơ
Mây cũng bơ vơ gió hửng hờ
Ký ức lời ru miền tỉnh lặng
Nỗi niềm khép lại những vần thơ

=================
 
 
Giọt mật ngọt ngào vô tình nếm vội
Đã xen vào vị đắng đọng đầu môi
Nứơc mắt chực rơi tay vội vàng hứng trọn
Em đau lòng người bối rối hơn thôi

...................

Cảm ơn người cùng một phút mộng mơ
Dệt nụ hôn bằng muôn ngàn tia nắng
Sưởi ấm lòng em xua dần đông giá lạnh
Mang Mùa Thu lãng mạn đến gọi mời

Em tựa cuộc đời vào cơn sóng nổi trôi
Gío chập chùng lòng em đầy giông bão
Em là ai trong cuộc tình gượng gạo
Ai nhẹ nhàng dìu từng bước chơi vơi ?

Nắng soi vào từng ngóc ngách tim côi
Hình bóng một người đang cuộn mình say giấc
Đừng khẻ lay kẻo người rời xa mất
Em lại buồn thao thức đếm thời gian

Anh quên rồi đời mây trắng lang thang
Đi đi mãi về phương trời vô định
Phút ngẩn ngơ khách hợt hời lưu luyến
Rồi mỉm cười dong ruổi bước lãng du

Đừng mang tình yêu làm thí nghiệm ,cho dù...
Sẽ được gì và đâu là chân thật
Dấu chấm hỏi trong em vẫn tròn xoay thắc mắc
Yêu làm gì... sao ai cũng khổ vì yêu ?.....


................

Em đâu phải là người mặc cả tình yêu
Hãy để trái tim
nhẹ nhàng lên tiếng gọi....



----------Mây ---------
 
 
==============
 
 
Trả lại anh

......

Xin trả lại anh
Khoảng trời riêng của một thời thơ mộng
Cùng những đêm thu
thoảng hương nồng hoa sữa
Gío heo may thổi lùa
nhưng lòng lại ấm
Dù bên cạnh không em
Em bây giờ đang ở rất xa anh
Một thoáng nhớ...
chỉ một thoáng thôi nhưng len nhẹ vào đời
Từng ngày từng ngày lắng dần
và cô đọng
Chẳng vơi

Xin trả lại anh
Ngày gặp nhau cuối mùa đông đất khách
Tuyết phủ đầy vai
Trời giăng mờ rất lạnh
Lạnh cả người
lạnh cả trái tim côi

Anh đã quay về chốn cũ quê xưa
Bỏ lại sau lưng
Cái rét thuở độc hành
Em bước vào
thay anh vùng băng giá
Chân bước lang thang trên con đường nhiều chấp vá
buông mình khụy ngã
Rồi lại tự mình đứng dậy
Đi tiếp quãng đường đầy sỏi đá chông chênh

Trời vào thu
Tuyết làm sao tìm được giữa thu buồn
Nhưng lòng em tuyết phủ dầy trắng xoá
Em chệnh choạng nữa say và nữa tỉnh
Chợp mắt ngủ mơ
giữa bầu trời ngập nắng
Xung quanh chỉ toàn màu xám xịt
Buốt giá
căm căm

Xin trả lại anh
Những kỷ niệm khó quên của ngày tháng êm đềm
Vết tích nào cho những lần hò hẹn
Đã rời xa rồi
Theo dĩ vãng
rong chơi

Xin trả lại anh
một nữa quãng đường đời
Không có em
Cùng những vần thơ tình tự
Còn lại gì cho anh... cho em
ngoài những giọt nước mắt không được đặt tên
nóng hổi
Em lẫn trốn hoài
vẫn rơi mặn bờ môi

Anh à !
Hạ dần qua
Mùa thu sắp về rồi đó
Anh có nghe lòng mình gợn nhớ
không anh ?

==============
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 14:28:49 bởi Mây >
Viễn Du 02.09.2006 21:30:06 (permalink)
0
Có lẽ nào ...

Có lẽ nào ta đã quên nhau
Bóng thoảng qua đời mắt thờ ơ xa lạ
Một phút dừng chân rồi bước đi vội vã
Ngơ ngác trông theo... bụi rơi mắt cay nồng

Có lẽ nào ta thật quên không ?
Kỷ niệm xưa đếm bằng từng hạt cát
Chân bước qua nhau từng gót đều dẩm đạp
Nước mắt rơi rồi em lau được bao nhiêu ?

Có lẽ nào ta chẳng biết tương tư
Tim nhỏ giọt khóc thương thời quá khứ
Sắp xếp lại bao nhiêu lần cho vừa đủ
Ngăn nắp cuộc tình đầu...lòng khỏi rối ren

Có lẽ nào anh đã quên em ?


Mây (KV)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2006 21:31:29 bởi Mây >
Viễn Du 02.09.2006 21:43:40 (permalink)
0
Luyến Tiếc


Em rối bời khi tự mình chối bỏ
Rồi bây giờ ôm trọn cõi hoang vu
Nếu cho thêm một lần lòng không do dự
Tình yêu kia xin đón nhận giữ gìn

Lời thâm trầm anh rạch ròi phân định
Giữa chữ tình là hào rộng biển sâu
Em ngây thơ chắc sẽ vơi phiền não
Anh xua tay lòng trỉu nặng u hoài

Anh hiểu không thời gian đã rất dài
Em đếm mãi từng giờ rồi từng phút
Gối ấm chăn êm mắt mở tròn thao thức
Bóng tìm về xua đuổi có được đâu

Nếu thời gian quay ngược thuở ban đầu
Em nhất định nói cùng anh tất cả :
"Đừng bao giờ thêm một lần buông thả
Em sẽ trọn đời chia sẻ...yêu thương "



----------Mây ----------
Viễn Du 02.09.2006 21:58:20 (permalink)
0

Khó hiểu


Ta vốc nắng vàng
Rải khắp thế gian
Mong thêm một ngày
Mặt trời lấp lánh
Sao vẫn sót chút dư âm cái lạnh
Của mùa Đông thuở ấy...
Rất xa...


Ta cất tiếng ca
Tay rung phím nhạc
Trầm bổng tang tình
Chim hoà ríu rít
Nhưng tại sao từ tận cùng tiềm thức
Vẫn còn vang tiếng vọng...
Thở dài...

Ta hoà với mây
Ta đùa bên gió
Khiêu vũ bên trăng
Thướt tha cùng liễu
Nhưng vì sao vẫn là ta khó hiểu
Thời gian à ! ta mệt lắm...
Biết không ?

Mây (KV )
Viễn Du 02.09.2006 22:00:29 (permalink)
0
Đã bao giờ...

Đã bao giờ
anh chợt nhận ra
Thiếu vắng em đất biến thành hoang mạc
Em cảm nhận tình yêu còn vị ngọt
Pha vào lòng nỗi nhớ tạm nguôi ngoai

Đã bao giờ trời đất reo vui
Nắng chan hoà khắp nơi đời rực rở
Em thản nhiên quên cuộc tình dang dở
Hoà đất trời vũ điệu quyện bước chân

Đã bao giờ Thu mát dịu lâng lâng
Lá trên cành vẫn màu xanh ngan ngát
Em vô tư nhẹ nhàng ngân tiếng hát
Chim líu lo hoà điệp khúc tưng bừng

Đã bao giờ vơi bớt nhớ nhung
Gío mây ơi khi nào về phương ấy
Mang đi dùm nỗi nhớ thương đọng mãi
Gởi đến người
Xin cất giữ dùm tôi


Mây (KV)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2006 15:34:14 bởi Mây >
Viễn Du 03.09.2006 21:12:46 (permalink)
0

Cho ngày mai ...

Tháng năm trôi bào mòn thân đá sỏi
Sao lòng mình vời vợi nỗi nhớ thương
Gió ru mây len lỏi khắp muôn phương
Mỏi bước chân giọt oà rơi...khóc mướt...

Trước mặt em quãng đường đầy hoa bướm
Háo hức nhìn khám phá vạn niềm vui
Mắt ngây ngô tìm kiếm nửa mảnh đời
Xa khuất tận chân trời đang lẫn trốn

Đêm nhường nhịn muôn ngàn tia nắng sớm
Hoa cựa mình kiêu hảnh đoá trinh nguyên
Đón bình minh lấp lánh nụ cười duyên
Trời quang đãng đón chào ngày hạnh phúc

Đếm ngày đêm em đợi chờ từng chút
Buổi xum vầy xa lắm vẫn còn xa
Nhờ làn mây trao bóng mát cỏ hoa
Đời êm ả một dòng trôi thanh thản

Anh sẽ về đền những đêm thức trắng
Đếm sao rơi mắt nhắm vội...nguyện cầu
"Xin tình mình...câu hạnh phúc bền lâu ,
Miền xa xăm người - niềm vui bước cạnh "...

Anh sẽ về đền những đêm giá lạnh
Đông nơi nào mà cứ ngỡ bên em
Đốt tình yêu sưởi ấm mắt môi mềm
Tan băng giá tim hồng ngân khúc nhạc

Anh sẽ đền nụ tình yêu ngan ngát
Mây lãng nhìn gió thèn thẹn quay lưng
Chiếc cầu Ô bỗng chốc hoá bần thần
Và tan rã nhường tình yêu đôi lứa...

Mây
Viễn Du 05.09.2006 23:57:58 (permalink)
0

Tiếng lòng

Em viết cho anh bài tình ca muôn thuở
Khúc tao phùng ngân nhẹ...hãy lắng nghe
Hương tình yêu mát dịu những đêm Hè
Từng nốt nhạc cung bổng trầm luyến láy

Em viết cho anh bài thơ tình ái
Nét trinh nguyên màu mực tím đợi chờ
Sóng dạt dào cuồn cuộn đắm hồn thơ
Theo làn nước cuốn trôi về nơi ấy

Em viết cho anh - mối tình đầu si dại
Anh - chàng khờ ôm mãi nỗi niềm riêng
Mắt buồn trông xa lắc bóng con thuyền
Cho nhung nhớ đưa lên ngôi thần thánh

Em viết cho anh....lời yêu thương đằm thắm
Gởi mùa thu ru anh ngủ từng chiều
Nhờ mưa phùn xoá sạch nỗi cô liêu
Đêm sánh bước phiêu lưu miền hoang lạc

Mây
Viễn Du 07.09.2006 00:34:34 (permalink)
0
Vì đâu ta xa nhau


Thà anh đừng nói tiếng yêu em
Để mắt nai mãi xanh màu ngọc bích
Em chẳng hề tin chữ "nợ duyên tiền định"
Sao trái tim em lên tiếng... chẳng ngại ngần

Vì sao trời lạnh giá những đêm đông
Chạnh lòng chi thương người trai viễn xứ ?
Bao lời yêu thay nắng hồng ấp ủ
Hạ sắp về rồi ,nhanh lắm sẽ kề bên

Từng bứơc nhẹ nhàng người lẽn đến tim em
Tím màu thơ tình yêu bừng lửa nóng
Vòng tay xa dịu dàng ôm giấc mộng ...
Ôi ! tuyệt vời cơn lạnh cuối mùa đông

Thà đừng bao giờ ta vội sánh đôi
Đêm hẹn hò ngập ngừng câu thương nhớ
Dấu môi hôn má ửng hồng bỡ ngỡ
Khoảng trống tâm hồn nén chặt nỗi chờ mong

Giờ còn lại gì khi em đã mất anh
Có phải tình yêu chỉ bấy nhiêu là đủ
Gío mùa thu ru từng cơn quyến rủ
Lá chao mình run rẩy giữa không gian

Gió nói gì mây xám lạnh hoang mang
Hai vì sao lạc loài hai góc vắng
Phím lạc rồi khúc tình ca ngưng bặt
Khoảng cách nào chia rẻ cuộc tình ta ?...


Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2006 00:51:40 bởi Mây >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 33 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 482 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9