Thuở bước vào yêu mộng mơ nhiều
Ngờ đâu kết bạn với cô liêu
Con nước bào mòn ghềnh đá rắn
Lấy gì bào mỏng kỷ niệm yêu ?
Mùa Hạ vội vàng bỏ rơi em
Giọt nắng ngu ngơ rớt bên thềm
Bao nhiêu cho đủ mang sưởi ấm
Vơi dần cơn rét trái tim đông
Từ đó vần thơ trầm sắc lạnh
Tâm sự chan hoà nét mực xanh
Tiếng thơ là tiếng lòng em đó
Em phải làm sao xoá đi dần ?
Ta đã cho nhau được những gì
Ân tình phai nhạt vẫn khắc ghi
Một kiếp đợi chờ mong vừa đủ...
Mây đừng rơi nữa giọt chia ly
Có ai hiểu được đâu là thật
Em khóc hay cười giữa thế nhân
Hạt nắng vu vơ từ phương lạ
Tô điểm được không má em hồng ?
Đừng hỏi vì sao em mãi buồn
Tơ lòng tuy mảnh vẫn quấn quanh
Bờ mộng nơi đây còn in bóng
Người đợi chờ người mỗi hoàng hôn
Đừng hỏi vì sao làn mây trắng
Chưa tìm được chốn để dừng chân
Mộng đời chưa trọn đành rơi vỡ
Gửi trọn vào mưa khối tình nồng
------Mây --------