VẪN VẦN THƠ XƯA
VANNHXin chào các bạn, và xin được xưng danh nhé!
XƯNG DANH
Đồng tiền có chữ
Con người có tên
Sợ mai mốt gặp nhau bạn bè sẽ quên
VANNH xin xưng danh cùng bạn hữu:
Cái tên dẫu không tục tữu
Những cũng chẳng dễ thương.
Chuyện tình duyên đã vẹn cả đôi đường
Tính cách luôn cương thường cốt cách
Không lang chạ bê tha nhưng lòng hiếu khách
Ít tiền tài nhưng lòng nhân nghĩa vô biên
Trí mọn tài khiêm chỉ học mót chữ thánh hiền
Hiếu đạo, thủy chung, nhân văn trọn vẹn.
Thơ ca là nơi hò hẹn
Nuôi tâm mình thanh thản, tươi vui
Để một mai không không một chút ngậm ngùi
Tình Đào Trúc trọn một đời thươi thắm. VANNH
TÔI VỀ
Tôi lại về mang theo nửa vần thơ
Đến bến sông xưa tìm gặp người bến cũ
Con nước đầy vơi qua mùa lũ
Liệu người còn giữ được nửa vần thơ.
Nửa vần thơ bên đợi bên chờ
Nửa vần thơ bên thương bên nhớ
Nửa vần thơ bên bồi bên lở
Tháng đợi năm chờ mong ghép trọn vần thơ.
Tôi đã về với bến mộng mơ
Nơi rừng đước, rừng tràm dang vòng tay ôm ấp
Những cầu khỉ, cầu dừa đua nhau vươn nhịp
Đón sang miệt vườn mùa trái chín dâng hương.
Tôi trở về nơi ấy có người thương
Đang mòn mỏi chờ mong theo từng con nước
Nơi gửi lại nửa vần thơ thủa trước
Vẫn thắm tình như buổi tôi đi.
... VANNH
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2006 12:11:00 bởi Huyền Băng >
Chào VANNH! Thấy thơ có nhiều tâm sự KG xin được gửi vài câu. Chúc VANNH vui hạnh phúc!
NGƯỜI VỀ
Vần thơ xưa người ra đi bỏ dở
Sông ôm về nức nở lũ dâng
Người ra đi để những bâng khuâng
Để lại trời thu một vầng trăng khuyết
Người ra đi không ngoái đầu có biết
Đêm bám ngày da diết nhớ nhung
Trên bước đời có những dòng sông
Thấy dòng trong có quên bến Sông Hồng.
Nơi ở đó riêng mang tên bến đợi
Con đò thơ hiện buổi sớm mai
Nơi có cây đa tương tư sầu rễ buông dài
Nơi những câu hò nhắn cùng muôn thủa...
Vần thơ dẫu ai mang về một nửa
Bến mơ ơi người cũ bây giờ
Ai nhớ thương ai ai chờ ai đến
Lấp vực đời dẫu một nửa vần thơ...
Kim Giang
Chào VANNH! Thấy thơ có nhiều tâm sự KG xin được gửi vài câu. Chúc VANNH vui hạnh phúc!
NGƯỜI VỀ
Vần thơ xưa người ra đi bỏ dở
Sông ôm về nức nở lũ dâng
Người ra đi để những bâng khuâng
Để lại trời thu một vầng trăng khuyết
Người ra đi không ngoái đầu có biết
Đêm bám ngày da diết nhớ nhung
Trên bước đời có những dòng sông
Thấy dòng trong có quên bến Sông Hồng.
Nơi ở đó riêng mang tên bến đợi
Con đò thơ hiện buổi sớm mai
Nơi có cây đa tương tư sầu rễ buông dài
Nơi những câu hò nhắn cùng muôn thủa...
Vần thơ dẫu ai mang về một nửa
Bến mơ ơi người cũ bây giờ
Ai nhớ thương ai ai chờ ai đến
Lấp vực đời dẫu một nửa vần thơ...
Kim Giang
SÔNG QUÊ
Con sông nào xưa cha đón mẹ qua
Nghiêng nón trắng vục xuống dòng nước mát
Mênh mang trong chiều câu hát
Lao xao sóng nước mây trời.
Bến sông xưa ai cất tiếng chào đời
Để năm tháng xanh ngắt lòng nỗi nhớ
Bao kỷ niệm buồn vui một thủa
Như con nước vơi đầy gom vào cả vần thơ.
Mải miết đêm ngày sông cứ mộng mơ
Cho ai đó soi dòng lúng liếng
Mái tóc kẹp ngang vai, câu hò không thành tiếng
Em hát thầm nhắn gửi đến người xa.
Dào dạt đôi bờ như khúc tình ca
Nơi ấy người ơi có nhớ về đêm trăng sáng
Trái chín trao nhau thắm tình bè bạn
Sao giờ ta thấy bâng khuâng.
Bãi bồi năm tháng níu bước chân
Như mẹ mãi bên cha, miệt vườn bốn mùa hoa trái
Nay ai đó đi rồi có nhớ ngày trở lại
Cho câu hò vui sáng bến trăng xưa.
Bao câu hò gió đẩy gió đưa
Bao lời hứa nổi trôi theo dòng nước
Bao thân phận bùi ngùi ao ước
Sông quê ôm ấp vỗ về.
Hỏi sông ơi! mai mốt có ai về? 11.08.06
VANNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2006 13:38:03 bởi VANNH >
BÓNG AI
Ai như người quen thấp thoáng bên sông
Bóng in nước khắc dòng sâu nỗi nhớ
Có nghe gọi - tiếng tràn con sóng vỗ
Giữa đôi bờ cách trở yêu thương. 11.08.06
VANNH
(Thay lời chào)
CUỘC SỐNG & TÌNH YÊU
Mẹ cho ta hơi thở
Người cho ta câu thơ
Mẹ cho ta cuộc sống
Người cho ta tình yêu. 11.08.06
VANNH
BÓNG AI
Ai như người quen thấp thoáng bên sông
Bóng in nước khắc dòng sâu nỗi nhớ
Có nghe gọi - tiếng tràn con sóng vỗ
Giữa đôi bờ cách trở yêu thương.
11.08.06
VANNH
CON ĐÒ
Trên đường đời như chưa từng gặp gỡ
Mà câu thơ dang dở thấy như quen
Có phải sinh ra sóng đã bên thuyền
Nên mỗi nhịp cứ trào dâng thương mến...
Kim Giang
CON ĐÒ
Trên đường đời như chưa từng gặp gỡ
Mà câu thơ dang dở thấy như quen
Có phải sinh ra sóng đã bên thuyền
Nên mỗi nhịp cứ trào dâng thương mến...
Kim Giang
SẼ RA SAO
NẾU CHỈ RIÊNG MÌNH
Thuyền chỉ là ván mục phơi sương
Nếu Sóng nước không đêm ngày vỗ mạn
Thơ làm chi nếu không có tình bầu bạn
Ta cũng sẽ ra sao nếu chỉ sống riêng mình. 11.08.06
VANNH
SẼ RA SAO
NẾU CHỈ RIÊNG MÌNH
Thuyền chỉ là ván mục phơi sương
Nếu Sóng nước không đêm ngày vỗ mạn
Thơ làm chi nếu không có tình bầu bạn
Ta cũng sẽ ra sao nếu chỉ sống riêng mình.
11.08.06
VANNH
ĐÂU PHẢI RIÊNG MÌNH
Ta chiêm bao thấy bóng xa hình
Gương phản chiếu lung linh nhiều sắc ảo
Ta lại tự lay, tim thầm khuyên bảo
Không của riêng mình trời đất trăng sao...
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2006 14:08:12 bởi KimGiang >
Trích đoạn: VANNH
BÓNG AI
Ai như người quen thấp thoáng bên sông
Bóng in nước khắc dòng sâu nỗi nhớ
Có nghe gọi - tiếng tràn con sóng vỗ
Giữa đôi bờ cách trở yêu thương.
11.08.06
VANNH
(Thay lời chào)
Lối cũ
*
Bến xưa anh về thuyền chẳng ghé chơi
Thấp thoáng trong sương dáng gọi mời
Người cũ về đây chẳng có một lời
Chỉ câu thơ cũ một thời luyến lưu
*HN
Lối cũ
*
Bến xưa anh về thuyền chẳng ghé chơi
Thấp thoáng trong sương dáng gọi mời
Người cũ về đây chẳng có một lời
Chỉ câu thơ cũ một thời luyến lưu
*HN
VỀ BẾN THƠ
Thuyền thơ ai về trong chiều sương gió
Bến mịt mùng không rõ bóng người xưa
Vẫn nặng lòng câu thơ buổi tiễn đưa
Mà xa ngái trong nhạt nhoà nỗi nhớ. 14.08.06
VANNH
ĐÂU PHẢI RIÊNG MÌNH
Ta chiêm bao thấy bóng xa hình
Gương phản chiếu lung linh nhiều sắc ảo
Ta lại tự lay, tim thầm khuyên bảo
Không của riêng mình trời đất trăng sao...
Kim Giang
GẦN MÀ XA
Thấy nhau qua trang thơ
Nghe rõ từng nhịp thở
Mà ngàn sầu cách trở
Để một đời tương tư 14.08.06
VANNH
GẦN MÀ XA
Thấy nhau qua trang thơ
Nghe rõ từng nhịp thở
Mà ngàn sầu cách trở
Để một đời tương tư
14.08.06
VANNH
CHIẾC BÓNG
Lung linh chiếc bóng trên tường
Ngỡ nhung nhớ gọi yêu thương đã về
Lặng im... như tiếng thầm thì
Giơ tay bắt bóng rơi ly - Vỡ òa...
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2006 13:15:00 bởi KimGiang >
CHIẾC BÓNG
Lung linh chiếc bóng trên tường
Ngỡ nhung nhớ gọi yêu thương đã về
Lặng im... như tiếng thầm thì
Giơ tay bắt bóng rơi ly - Vỡ òa...
Kim Giang
CHIẾC BÓNG
Nhớ nhau nhiều khắc bóng trong tim
Để nơi ấy mình có nhau muôn thủa
Dẫu chẳng may chiếc ly có vỡ
Ngón tay mềm nhắc máu đỏ về tim. 15.08.06
VANNH
NỖI NHỚ
Có thể nào đong đầy nỗi nhớ không em
Khi giọt nắng mong manh ngày cuối hạ
Nghe xào xạc heo may vờn khóm lá
Hoa thu mình chờ sương sớm mùa thu.
Lời thề nào nay thành tiếng hát ru
Đâu hẹn ước tan những chiều nắng gió?
Giọt lệ vương khơi nguồn nỗi nhớ
Xuôi theo dòng năm tháng đến mênh mông.
Nỗi nhớ bác cầu từ biển bắc trời đông
Gieo hy vọng sáng những vầng tinh tú
Dục dã nhịp tim người lữ thứ
Muôn màu sắc đợi chờ ấp ủ hương hoa.
Câu thơ chiều theo gió căng ra
Tìm đến người xa, đo chiều dài nỗi nhớ
Thu tím cả khỏang trời, ngàn trong nhịp thở
Dục con đò về bến cũ ngày xưa.
Cung đường chiều ai đã đón đưa
Nay lá vàng rơi dấu gót son một thủa
Nghe trong lòng bừng lên ngọn lửa
Bởi điêu tàn phủ bóng mát thời xanh.
Thu đã về trong nỗi nhớ mong manh. 15.08.06
VANNH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: