SH's
Trích đoạn: Sen Hạ
Em Đã Hiểu
Có phải là tình yêu không anh?
Em chẳng biết nữa!!!
Đọc bài thơ rớt ngoài khung cửa
Thấy lòng mình sao cứ mênh mang
Mùa thu ơi đừng nhuộm lá vàng
Em nuối tiếc màu cỏ xanh huyền thoại
Gío heo may lạnh lùng thổi mãi
Tiếng thở dài sao buồn quá anh ơi!
Con sóng về bờ, con sóng lại ra khơi,
Cứ đến rồi đi muôn đời là thế
Em ngu ngơ nghĩ mình có thể
Gĩư con sóng ngủ ngoan lành nơi trái tim yêu...
Nhưng hôm nay em hiểu rồi...
Sóng xa bể, sóng đâu còn là sóng?
Dẫu tình em có lớn hơn bể rộng
Con sóng ngông cuồng đâu chịu đứng yên???
Đêm chơi vơi nước mắt em rơi
Em đã hiểu bây giờ em đã hiểu
Bởi yêu sóng nên em phải xa sóng
Nhưng....sóng ơi xa bờ có nhớ tới em không?
Em yêu anh ngày đêm trông ngóng
Sao lại cứ hỏi lòng... mình còn có yêu không?
Nhìn màn đêm trải rộng mông lung
Chờ lâu quá tình ơi có hoá đá?
Sen Hạ
r
Bài thơ hay quá Sen Hạ nên hôm qua mình đã copy về Blog của mình cho mọi người cùng đoc. Các bạn mình thích lắm nên mình phải tới xin phép tác giả muộn nhé!
http://blogtiengviet.net/nguyetvu/2006/11/29/em_a_ap_hiar_u#comments Cho mình viết cùng bạn vài câu và để tặng cho một người bạn của mình:
Đồng xu may mắn Một lần em có được đồng xu Như báu vật, tình yêu nhỏ bé Em ngu ngơ nghĩ mình có thể
Giữ đồng xu "ngoan" trong túi của mình!
Nhưng hôm nay em đã hiểu rồi...
Đồng xu luôn đi tìm chính nó
Không được đổi trao coi như vứt bỏ
Giá trị của đồng xu nằm ngoài túi cơ mà?
Vậy thì anh hãy cứ đi xa
Biết đâu sẽ có ngày quay lại
Và đừng buồn nếu thấy đồng tiền giấy
Vì túi sinh ra để đựng anh à
Cũng như đàn bà sinh ra để được yêu! Trăng Quê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2006 18:49:48 bởi Trăng Quê >
Hôm nay về nhà mới biết bạn Hồng liên và Trăng Quê ghé chơi. Cám ơn bông hoa của Hồng Liên và những lời nhận xét của bạn Trăng Quê. SH có ghé qua blog của Trăng Quê và nghe được những lời nhận xét của các bạn, SH rất vui và xúc động....
SH cũng xin gửi lời cám ơn Huyền Băng đã ghé đọc và sửa chữa chút xíu....Cám ơn Huyền Băng nhưng SH xin có chút ý kiến nhỏ mong Huyền Băng và những bạn mod xem xét giúp. Bài thơ của SH có khổ cuối cùng là không thuộc bài thơ nó là lời tự sự riêng của SH vì vậy nếu đưa nó vào bài thơ trên thì có hơi bị gượng gạo. Vì vậy SH mong các bạn đóng góp ý kiến vì SH muốn giữ nó theo nguyên bản bài post đầu tiên của SH. Mình xin được post lại nguyên bản bài thơ
Em Đã Hiểu
Có phải là tình yêu không anh?
Em chẳng biết nữa!!!
Đọc bài thơ rớt ngoài khung cửa
Thấy lòng mình sao cứ mênh mang
Mùa thu ơi đừng nhuộm lá vàng
Em nuối tiếc màu cỏ xanh huyền thoại
Gío heo may lạnh lùng thổi mãi
Tiếng thở dài sao buồn quá anh ơi!
Con sóng về bờ, con sóng lại ra khơi,
Cứ đến rồi đi muôn đời là thế
Em ngu ngơ nghĩ mình có thể
Gĩư con sóng ngủ ngoan lành nơi trái tim yêu...
Nhưng hôm nay em hiểu rồi...
Sóng xa bể, sóng đâu còn là sóng?
Dẫu tình em có lớn hơn bể rộng
Con sóng ngông cuồng đâu chịu đứng yên???
Đêm chơi vơi nước mắt em rơi
Em đã hiểu bây giờ em đã hiểu
Bởi yêu sóng nên em phải xa sóng
Nhưng....sóng ơi xa bờ có nhớ tới em không?
---------------
Em yêu anh ngày đêm trông ngóng
Sao lại cứ hỏi lòng... mình còn có yêu không?
Nhìn màn đêm trải rộng mông lung
Chờ lâu quá tình ơi có hoá đá?
Xin lỗi bạn Đã lâu rồi chẳng về thăm bạn cũ
Ta trách ta bấy lâu quá thờ ơ
Đường xưa hoa cỏ đứng thẫn thờ
Bông sen nhỏ thấy mình mơ mộng quá
Để nỗi buồn biến lòng thành hoa đá
nở giữa đời dối trá những yêu thương
Người ra đi bụi cuốn dặm trường
và nắng hồng nhuộm buồn lên mắt biếc
!!!
Trích đoạn: Sen Hạ
Xin lỗi bạn
Đã lâu rồi chẳng về thăm bạn cũ
Ta trách ta bấy lâu quá thờ ơ
Đường xưa hoa cỏ đứng thẫn thờ
Bông sen nhỏ thấy mình mơ mộng quá
Để nỗi buồn biến lòng thành hoa đá
nở giữa đời dối trá những yêu thương
Người ra đi bụi cuốn dặm trường
và nắng hồng nhuộm buồn lên mắt biếc
!!!
Cảm tạ đã ghé trang nhà!. Tiện đây xin mượn mấy câu của thi hào họ Nguyễn để làm một cuộc so sánh tương đồng.
...
Dặm hồng bụi cuốn chinh an
Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh
Người về chiếc bóng năm canh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa soi gối chiếc nửa soi dặm trường
...
Chúc vui !
Lâu rồi chẳng thăm SH,.. có gì mới ko nè.. chúc vui và thơ đều nha..
Có một ngày em lại được là em?
Không ghét anh không nhớ nhung hờn giận
Không mệt mỏi trước tình duyên lận đận
Không thấy buồn khi đông đến đơn côi
Rồi sẽ giống nhau thôi Em bây giờ đã thực được là em Chẳng biết đau khi nhìn anh bên người mới Bóng bẩy lời yêu cho những lần tình vội Em mỉm cười mai rồi...giống nhau thôi Sóng bao la lắm , tham lam lắm Ngàn vạn chiếc thuyền đâu khẳm quá tải đâu Và lòng biển thì thật.. thật là sâu Đừng nhọc công tìm đâu là tình thật.. Em bây giờ chẳng buồn cho đựơc mất Chỉ đau dùm người vừa đến sau thôi Rồi một ngày..hứa hẹn ở bờ môi! Người sẽ hiểu như tôi... giờ vậy đó! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/06A524DD9B424E4F9064256AA27B5824.jpg[/image]
Cảm ơn các bạn ghé thăm và lưu bút lại cùng SH, mình rất vui...nhưng dạo này chẳng có nhiều cảm hứng sáng tác nên ít vào dd có khi đành mang tiếng hờ hững với bạn thơ vậy... cảm ơn bức hình về biển của Băng Nguyệt nha SH ngắm nó mãi...nó hút hồn SH rồi :) Chẳng muốn hờ hững với bạn thơ Nhưng lòng khô héo với i tờ nặn hoài chẳng nên một vần nhớ Xin người đừng trách người thờ ơ !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 23:02:40 bởi Sen Hạ >
Em không nhớ Em không nhớ mùa thu vàng lá Gío vi vu đùa tóc em bay Giọt nắng vàng ngày xưa thật lạ Chẳng mênh mang ướt mắt mi gầy ... Em không nhớ ngày xưa mùa hạ Cánh phượng rơi trên lối đi nào Một nụ cười ánh mắt ai trao Tự nhủ lòng mình đâu...bối rối ??? Em không nhớ mùa đông qua vội Trên nẻo đường góc phố đơn côi nhìn ai đó cô đơn thấy tội chẳng chạnh lòng ... có.... lúc xa xôi.... Em không nhớ...thật ...em không nhớ Thủa dại khờ ... chỉ giấc mơ thôi ...
Nhớ! (Tặng "Em không nhớ") Em ạ! Nỗi nhớ không tên Trường canh khêu bấc dặm mền vì ai Thương nhau vì nết vì tài Anh còn xa ngái miệt mài giấc trưa Dựng cờ lau chốn rừng thưa Lên non xuống biển vẫn chưa hiểu vì Rồi đây hôm sớm có khi Đó kia muôn vạn tinh kỳ giáp binh Đón em về chốn cung đình Thảm hoa dải gót màn tình bát tiên Dâng em trọn vẹn đoàn viên Phượng thờ cung kính thiên nhiên một tòa.
Viết cho nỗi "Nhớ" em không nhớ có thật em không nhớ ??? ngày hôm nay không phải ngày hôm qua Những kỷ niệm ngọt ngào nào đã xa còn nguyên vẹn trên tay nụ hoa nhớ Mùa đông về giá rét từ hơi thở cây bàng khô trút lá đứng trơ trơ em không nhớ ngay cả trong giấc mơ Anh có về bên em mùa đông ấy ??? Cây bàng khô giờ vẫn còn đứng đấy vắt kiệt mình trải lá làm lối hoa Em không nhớ có phải anh đã qua con đường nhỏ, cây bàng khô rụng lá em không nhớ...nỗi nhớ...ôi xa quá xa như anh, như em, như lối hoa... . . . Em vẫn nhớ đã mơ ước một ngày bước bên anh đường ngập lá thu bay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2007 10:46:56 bởi Sen Hạ >
Trích đoạn: Sen Hạ
Viết cho nỗi "Nhớ"
em không nhớ có thật em không nhớ ???
ngày hôm nay không phải ngày hôm qua
Những kỷ niệm ngọt nào nào đã xa
còn nguyên vẹn trên tay nụ hoa nhớ
Mùa đông về giá rét từ hơi thở
cây bàng khô trút lá đứng trơ trơ
em không nhớ ngay cả trong giấc mơ
Anh có về bên em mùa thu ấy ???
Cây bàng khô giờ vẫn còn đứng đấy
vắt kiệt mình trải lá làm lối hoa
Em không nhớ có phải anh đã qua
con đường nhỏ, cây bàng khô rụng lá
em không nhớ...nỗi nhớ...ôi xa quá
xa như anh, như em, như lối hoa...
-----------
Em vẫn nhớ đã mơ ước một ngày
bước bên anh đường ngập lá thu bay
EM KHÔNG NHỚ Em không nhớ nghĩa là em đã quên Ừ mà thôi! em nhớ làm chi nữa Khi vầng trăng giữa trời chia nửa Cuối cung đường lối rẽ đôi nơi. Em đã quên! là tình nghĩa chia phôi Như lá đỏ rơi trong chiều giá lạnh Vắng bóng em phố buồn hưu quạnh Chỉ một mình cây đứng nhớ thời xanh. Em đi rồi sợi nắng cũng mong manh Không gượng nổi giữa trời đông đẫm lệ Anh như thấy chưa bao giờ buồn thế Một nỗi buồn lòng dạ tái tê. Anh chạnh lòng nhớ mảnh trăng quê Nơi ấy có triền đê bốn mùa gió lộng Dòng sông xanh, cánh đồng trải rộng Có con đường làng râm mát những hàng tre. Ngược nỗi nhớ trở về ngóng những chuyến xe Đếm từng chiếc xe qua mà trong lòng bão táp Không thấy bóng em chỉ gió mưa quất rát Em đã quên, quên cả lối về. Mưa cứ rơi! trôi câu ước lời thề Cả nỗi nhớ tan dần trong bọt nước Thôi! em hãy đi, an tâm vững bước Nhớ làm chi! Những năm tháng...đã qua rồi. 11.12.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU.
*N hoạ đôi dòng về những điều muốn quên lại cứ nhớ mãi, điều muốn nhớ lại là điều hay quên nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2006 13:47:59 bởi NGYEU >
Thơ Nguyễn Minh Nữu
Mênh mông trời Bất Bạt, Bất bạt ngừng ngay giấc ngủ ngày Yên Kỳ ngàn mộ mở vòng tay Đón tên phiêu bạt bao năm cũ Mềm lòng quay lại cố hương đây. Thắp nén nhanh thơm ở giữa đồi Nghe lòng thương nhớ đã trùng khơi Xa trong cõi khác người quay lại Rộng lượng Ba Vì , mây trắng thôi. Muốn khóc lên cho nhẹ ngậm ngùi Xin quỳ để thấy xót xa nguôi Ai xui chim Việt về Nam nhỉ Bốn chục năm trường nhạn lẻ đôi. Nắng mới triêu dương trời đã tối. Chồi chưa đủ lá đã phong ba Lưu thân đi những phương xa lạ Tiếp mạch thư hương, giữ nếp nhà. Muôn dặm thiết tha hồn lữ thứ Nồng nàn hương sắc Thủy tiên xưa Trước mộ tâm dâng lời khấn nguyện Nối dòng, xin nối lại dòng thơ. Sơn Tây, Sơn Tây mưa lê thê Đời sao hứa được lúc ta về Gói cả núi đồi vào ký ức Ta nhớ, và Sơn Tây nhớ nghe.
Em ơi Việt Nam vào mùa hạ Cây lá xanh tươi hoa quả sẽ đu cành Ai vẫn yêu đất Việt một màu xanh Xanh luỹ tre, xanh hàng dừa, xanh biển rộng Xanh mắt ai cứ mỗi mùa gió lộng Ngóng trông ai mòn mỏi lại quay về for a friend far from motherland ^_^
Hoa tuyết Lại một Noel nữa ai ơi Tuyết trắng... Tuyết trắng rơi.. Có ai đang ngồi ngắm hoa tuyết bay đầy trời... Múa một điệu van xoay giữa trời đầy tuyết bay Đưa tay em hứng lấy Lạnh giá... đầy hai tay Hoa tuyết Hoa tuyết nở... từng cánh thật dịu dàng Hoa tuyết Hoa tuyết tan Vườn yêu...hay địa đàng Mơ mơ một tình yêu nồng nàn...thật... nồng nàn giữa mùa tuyết trắng tan * * * * * * hoa tuyết hoa tuyết bay...lạnh giá buốt hay tay Hoa tuyết hoa tuyết tan... tình yên ơi nồng nàn !
Giáng Sinh Phương Nào Hoa tuyết là tuyết phải chăng?
Vẫy vùng hơi lạnh tuyết băng mấy mùa
Tình ta tuyết nở hoa mua
Xin về trọn vẹn trong mùa nồng thơm.
Hoa tuyết nở hoa tuyết tan
Giáng sinh nào biết trăng tàn tuyết rơi?
Cố nhân xin có lời mời
Mùa vàng bữa nọ tròn đời si mê.
Hoa tuyết ơi hoa tuyết ơi
Băng thanh ngọc khiết rạng ngời dáng nga
Noel giây phút gọi là
Vườn yêu xen lẫn tuyết pha địa đàng.
Xoè tay ... xin ... Xoè tay xin chút nắng vàng Mang về trang trí điệu đàng con tim Xoè tay xin chút lặng im Mang về câm nín ướp vào hồn hoang Xoè tay xin giọt lệ ngoan Mang về trang trí duyên loan lỡ làng Xoè tay xin chút hoang đàng cắt phăng lễ nghĩa buộc ràng ưu tư Xoè tay xin chút nhân từ Mang về trang trí đời ... như đống bùn Xoè tay xin một chút buồn Mang về đợi lúc mưa phùn đem phơi Xoè tay xin tiếng lả lơi Mang về ủ ấp cho lơi lả tình Xoè tay xin một chữ mình Mang về ghép với chữ mình thành hai Xoè tay ... xin...mộng đừng phai...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: