Hội họp những người yêu thơ về mưa ở Thư Quán
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 52 bài trong đề mục
Nguyễn Hoàng 22.05.2007 20:23:41 (permalink)
0
Rồi mai đây... 
  
Rồi mai đây khi mình xa nhau
Hoa cỏ vàng gẫy rạp trên đồng cỏ.
Tôi thả hồn phiêu du trong gió
Lang thang tìm biết em ở nơi đâu?
 
Uống cạn được không bao nỗi u sầu
Có đau hết không nỗi đau ngày cũ?
Nụ cười nào vui trái tim héo rũ
Giọng nói nào ru giấc ngủ đêm thâu?
 
Rồi mai đây khi mình xa nhau
Em đọc lại không trang thơ nát nhàu?
Em có nhớ chăng về nơi quán cũ
Vĩ cầm gieo nhung nhớ vào lòng nhau?
 
Sẽ mờ phai không những sắc màu
Có nhạt nhoà không hương vị cũ?
Có cất yêu thương xưa ấp ủ
Để thầm mở ra khi nhớ nhau?
 
Rồi mai đây khi mình xa nhau
Thế giới nào cho mình ẩn náu?
Ai nâng niu những con tim nhỏ máu
Ai biết linh hồn sẽ trôi dạt về đâu?
 
Trời sẽ khóc khi mình xa nhau?

#31
    Nguyễn Hoàng 22.05.2007 20:26:01 (permalink)
    0
    ...“Người ơi người ở đừng về”...
     
    “Người ơi người ở đừng về...”
    Câu quan họ còn nồng nàn đến thế.
    Người đừng về, người ơi đừng về nhé!
    Ở lại đây cho tôi bớt tái tê.
     
    Bao yêu thương dù còn thiếu hẹn thề
    Người ở lại ru lòng tôi sầu héo.
    Xin ru tôi bằng nụ cười trong trẻo,
    Câu í a cũng nán lại không về.
     
    Nắng chưa tắt, người đã nguội đam mê?
    “Áo mớ ba mớ bảy” thẹn thùng cài khuy trễ.
    Đành lòng ư, người ơi người nỡ thế?
    Vội xuống thuyền, bỏ tôi, người về?
     
    Ôi mưa xuân vẫn giăng mắc lê thê, 
    Khúc giã bạn tròng trành mép nước.
    Biết ngày nào mình còn gặp được?
    Thoả yêu thương quên cả lối về.
     
    Người đã về, mình tôi dọc triền đê,
    Câu quan họ tím một màu nhung nhớ.
    Người ơi người sao người về không ở
    Lại bên tôi với khao khát si mê?
     
    Người ơi.................!
    Người ở đừng về.
    #32
      Nguyễn Hoàng 22.05.2007 20:29:17 (permalink)
      0
      Em và mưa
       
      Mưa. Tôi đi về phía có em.
      Những hạt mưa xuân như bụi mềm
      Mơn man nhẹ khuôn mặt tôi lấp loá.
      Mưa. Mưa kéo tuột tôi vào màn đêm.
       
      Em. Tôi lắng nghe giọng nói của em
      Những lời nói thầm thì từ tiền kiếp
      Ru hồn tôi vào trong mộng điệp
      Em. Em thôi miên tôi bằng mắt em.
       
      Thôi. Cứ để năm tháng trôi êm đềm
      Gắng cất giữ những ngọt ngào ngày cũ
      Biết là thiếu, nhưng làm sao cho đủ
      Rồi kiếp sau nhung nhớ đắp bù thêm.
       
      Em và mưa. Dẫn dắt tôi trong đêm
      Phố nhạt nhòa tôi liêu xiêu vụn vỡ.
      Tiếng mưa buồn giống như từ muôn thuở.
      Tiếng em xa như đã nỡ chối từ.
       
      Giờ chỉ còn xa vắng những vần thơ
      Câu bướm ong có đọng trong dĩ vãng?
      Em mong manh như mưa xuân ảm đạm
      Mưa và em xóa lầm lỗi cho tôi. 
        
      Em và mưa kéo tôi lại bên đời./.  
        

      #33
        Nguyễn Hoàng 22.05.2007 20:36:10 (permalink)
        0
        Hoa cỏ sau mưa
         
         
        Những bông hoa cỏ nhỏ,
        Ướt nhòa sau cơn mưa.
        Những cánh vàng vẫn đó,
        Rung rinh trong gió lùa.
         
        Từng giọt mưa long lanh
        Đọng cánh hoa vàng mảnh.
        Mùi hưong còn sóng sánh,
        Giữa chiều buông trong lành.
         
        Rời bước xa sao đành
        Tôi lặng im ngồi lại.
        Nâng trên tay mê mải
        Chút hương dại đồng quê.
         
        Tiếng suối chảy vỗ về
        Tiếng trẻ cười loáng thoáng.
        Sương chiều buông bảng lảng
        Lạnh se lòng mơ hoang.
         
        Giấc mơ chợt rực vàng,
        Vàng như màu nắng xế.
        Quay bước mà như thể
        Hoa vàng níu chân nhau.
         
        Tạ từ chẳng nói đâu
        Sợ làm buồn hoa cỏ.
        Lời yêu đã thầm ngỏ
        Hoa có giữ sắc màu.
         
        Ôi sắc vàng hoa cỏ
        Lắng đọng trong hồn nhau.
        Ngày mai đồng hoang vỡ
        Biết tìm hoa nơi đâu?
         
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2007 19:47:06 bởi Huyền Băng >
        #34
          Nguyễn Hoàng 22.05.2007 20:38:37 (permalink)
          0
          Em đi trong mưa
           
          Ôi trời mưa, mưa như xối
          Xin nghe tôi hỡi trời ơi hãy ngừng.
          Xin đừng làm ướt em tôi
          Bờ vai nhỏ đã lạnh run lên rồi...
           
          ...Em đi, tiếng chân rất vội
          Tôi lắng nghe mà bối rối trong lòng.
          Ông trời nghe thấy hay không
          Cứ làm mưa mãi mà không nói gì?
           
          Em đi, đội cả mưa đi
          Ướt ngực xuân thì ướt cả tóc mai.
          Đường cong, nét lượn, chân dài,
          Em đi mưa vuốt ve hoài thân em.
           
          Tôi dang đôi cánh tay mềm
          Ước ao che được cho em cả trời.
          Ừ mà không chỉ thế thôi
          Tôi còn mang nắng sưởi môi em hồng.
           
          Em đi, em có biết không?
          Trong tôi tầm tã mưa lòng nhớ em.
          Khát khao những nụ ngọt mềm
          Giữa trời mưa trút ôm em trọn đời.
          #35
            giotnangmuathu2007 22.05.2007 21:07:33 (permalink)
            0
            anh có biết trời mưa rất buồn không.
            những cơn mưa chiều rơi nước mắt
            niềm vui chợt loé lên rồi vụt tắt.
            kỷ niệm ào về trong nỗi nhớ chơi vơi
             
            những mảnh đời  sót lại giữa hồn tôi
            thành bọt nước tung giữa trời mùa hạ
            con đường ta đi đã trở thành hai ngã.
            biết về đâu rơi những giọt mưa buồn..
             
            có nỗi nhớ nào là nỗi nhớ không tên.
            man mác nhẹ giữa hồn tôi  chan chứa
            mưa cứ rơi thành trăm mảnh vỡ.
            ôm nỗi hờn năm tháng để trôi đi..
             
            chiều hôm nay mưa vẫn thầm thì.
            lẫn tiếng mưa ta nghe lời từ chối.
            để giờ đây  đưa ta về muôn lối..
            đêm hạ buồn rả rích tiếng mưa buồn
             
             
             
            #36
              Nguyễn Hoàng 22.05.2007 23:55:14 (permalink)
              0
              Hạt mưa tình
               
              Ước gì tôi biến thành mưa,
              Vương trên mái tóc em vừa hong khô.
              Để em hờn giận trách đùa:
              Ông trời sao nỡ làm mưa lúc này.
               
              Hạt tình rắc nhẹ từ mây
              Mà sao ướt lạnh, hao gầy tim em?
              Ngước nhìn em bước vào thềm,
              Mưa tôi lặng lẽ ướt mềm dấu chân. 
                                                                       

              #37
                Nguyễn Hoàng 22.05.2007 23:57:44 (permalink)
                0
                Mưa tiễn em đi
                 
                 
                Mưa rơi triền miên như khóc ai
                Tiếng mưa tí tách rơi xuống hoài
                Từng giọt nhớ thương vang lên mãi
                Trách cuộc tình nào đã nhạt phai.
                 
                Mưa vẫn mưa rơi ngoài phố quen.
                Từng giọt long lanh mắt em hiền.
                Từng giọt lạnh lùng mưa đưa tiễn
                Em đi theo tiếng biển gọi em.
                 
                Mưa tiễn em đi để lại ai
                Ai kia buồn suốt cơn mưa dài
                Ai kia đứng tựa bên khung cửa
                Nhung nhớ về em trong ngày mưa.
                 
                Chiều nay nắng có hửng lên không
                Cho người đi biển vui trong lòng
                Cho người ở lại vơi sầu héo
                Hôm nao em về? Em nhớ không? 

                #38
                  Nhatho_PhamNgocThai 19.11.2010 12:18:23 (permalink)
                  0
                  .

                                             Đã bao năm rồi chẳng có ai chú ý góp thêm bài về mưa...
                              Hôm nay Nhà thơ Phạm Ngọc Thái đăng thêm một bài thơ về mưa nữa đây nè!...



                           
                                  EM ƠI! THÀNH PHỐ LẠI MƯA
                       
                                                                 Tặng một bông hoa
                                                                    tận bản làng xa 


                   

                  Nghe không em lại mưa lên phố!
                  Bao năm rồi chiều ấy cũng mưa rơi...
                  Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
                  Mối tình thời trinh nữ xa xôi.

                  Thưở xưa ấy , em ơi! Như hoa nở
                  Say như mơ và mộng như thơ,
                  Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi…
                  Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ.

                  Thành phố lại mưa…
                  Có nghe không em? Con chim trời, cá nước
                  Khúc nhạc chiều dìu dặt bay qua.
                  Tình êm dịu bên em mơ màng quá
                  Thôi hết rồi! Tan vỡ bến bờ xa.

                  Tiếng mưa rơi não nề thao thức
                  Bóng hoàng hôn đỏ cũng xua tan
                  Bèo dạt sông trôi buồm anh không bến đỗ
                  Chân trời vương vấn dải mây lan.

                  Ôi, cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch,
                  Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
                  Anh đứng giữa trời mưa làm những vần thơ xao xác
                  Người con gái năm nào về như một bóng chim hoang...

                                                                   
                                                        PHẠM NGỌC THÁI
                                                       31/7/2005

                   
                  #39
                    lethutrang 19.11.2010 14:30:43 (permalink)
                    0


                    Đã bao năm rồi chẳng có ai chú ý góp thêm bài về mưa...
                    Hôm nay Nhà thơ Phạm Ngọc Thái đăng thêm một bài thơ về mưa nữa đây nè!...


                    HƯỞNG ỨNG LỜI CỦA NHÀ THƠ PNT. LETHUTRANG VỤNG VỀ GÓP CHÚT MƯA VÀO TRANG MƯA NÀY. (thơ không được hay, xin đừng cười)

                    CÔNG VIÊN MƯA NHỚ EM

                    Công viên chiều mưa bay
                    Kia hàng cây lá đổ
                    Theo dòng mưa dành chỗ
                    Ngập đầy buổi ban trưa

                    Anh ngồi dưới cơn mưa
                    Nhớ kỷ niệm khôn vừa
                    Như thấy em ẩn hiện
                    Tóc xoã dài theo mưa

                    Công viên, mưa thưa người
                    Chỉ mình anh lặng vắng
                    Bất chợt thèm con nắng
                    Thoảng ánh cười em xưa

                    Từng lượt xe đi qua
                    Mưa nghiêng ngả trên đường
                    Mùa thu vương vấn ngưỡng
                    Sợ Đông về phong sương

                    Muốn tìm kỷ niệm xưa
                    Hồi tưởng chút âm thừa
                    Cho hồn thôi cô quạnh
                    Cho ấm lòng ngày mưa

                    Từng giọt mưa lưa thưa
                    Hay ầm ào mưa đổ
                    Công viên chiều hoài cổ
                    Vắng em rồi ngày mưa

                    lethutrang
                    #40
                      Nhatho_PhamNgocThai 20.11.2010 11:33:39 (permalink)
                      0


                              Mình đã viết khá nhiều bài thơ về mưa - Thế mà, chưa thật sự được một bài thơ
                          mưa nào cho thật hay, thật sướng. Bây giờ thì... đời đã xế bóng chiều, qua cả cái tuổi
                         hoàng hôn rồi... còn tình tọt, gió mưa gì nữa đây???
                         
                             Nhưng đêm qua bỗng nhiên thèm viết một bài thơ về mưa quá! Thế mà, trời
                         lại không mưa?... Thì viết thơ về trời không mưa vậy! Viết về trời không mưa, cũng
                         là thơ về mưa - Có phải thế không các bạn? Mà là thơ tình hẳn hoi!
                        
                            Phạm Ngọc Thái đọc cho các bạn nghe nha... Bài thơ về mưa vừa viết đêm qua.
                                                   Đó là bài:


                           
                                   ĐÊM NAY
                             TRỜI LẠI KHÔNG MƯA

                       
                       
                      Trời không mưa áo em đâu có ướt
                      Chỉ ướt lòng em: Cô gái nhỏ của anh!
                      Em ngả vào anh mà hình như có khóc…
                      Tiếng con tim thật rõ bên mình.
                       
                      Mùa thu đã qua ta nghe lá rụng
                      Buổi cuối cùng em đến để chia tay
                      Ngày mai em lấy chồng phải xa vĩnh viễn
                      Chẳng sao mà,  trời có mưa đâu, em ơi?
                       
                      Kìa không mưa mà áo anh lại ướt,
                      Mùa thu đi… sao nắm mãi bàn tay?
                      Ai nói tình gió mây sẽ quên trong chốc lát
                      Bao năm trời hồn anh vẫn mưa bay…
                       
                      Tại đêm đó không mưa hay bởi vì anh nhớ
                      Phố vắng em buốt giá cả canh dài
                      Em dại lắm lấy chồng làm chi vội
                      Đưa em sang sông rồi lòng mới biết đã yêu ai!
                       
                      Ta lại bước lang thang trên phố ấy
                      Đến mỗi gốc cây có vệt cũ em ngồi
                      Tiếng hát xưa đưa bờ hồ gió thổi
                      Bóng với mình đi mãi tới ban mai…
                       
                      Cứ tưởng buổi cuối cùng em đến… đã chia tay?

                       
                                                   PHẠM NGỌC THÁI             
                                                Hà Nội - Đêm 19/11/2010




                         
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 11:35:24 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
                      #41
                        Liên Hương 20.11.2010 11:51:00 (permalink)
                        0




                        MƯA NHỚ

                        Bạc đầu con sóng trùng khơi
                        Ngàn năm mãi một lở bồi về đâu
                        Ngút ngàn bãi lúa nương dâu
                        Thời gian nào dễ phai màu thế nhân

                        Gót hài níu trọn dấu chân
                        Nhớ nhau tình vẫn thật gần ...dẫu xa
                        Người ơi có biết chăng là
                        Chiều nay mưa lại nhạt nhoà lối xưa

                        Lối gầy nhớ cuộc đón đưa
                        Chiều nao anh đợi..thủa vừa mới quen
                        Bâng khuâng phố đã lên đèn
                        Mình em lặng bước trong rèm mưa rơi

                        Giọt mưa gọi trắng đất trời
                        Lòng em...về chốn xa vời...gọi anh!

                        Liên Hương


                        LH xin hưởng ứng với trang thơ về mưa này bằng bài thơ cũ vì mưa thì lúc nào mà chả như nhau, đâu phân biệt mới cũ, xin hẹn một bài khác mới hơn.
                        #42
                          TTH 20.11.2010 13:18:05 (permalink)
                          0
                           
                          MƯA
                           
                          Mưa rơi trắng xóa mông mênh
                          Không gian mù mịt khiến tình quạnh hiu
                          Đêm ru bóng lẻ tuổi chiều
                          Ngày ôm sự sống liêu xiêu xứ nầy
                           
                          Mưa rơi đời ướt lạnh đầy
                          Ngoài người vắng vẻ trong cay giọt buồn
                          Mưa trời hay nước mắt tuôn
                          Gọi nhau  mà thấy nửa hồn thương đau
                           
                          Thanh Huy
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 18:22:14 bởi TTH >
                          #43
                            lethutrang 20.11.2010 14:21:47 (permalink)
                            0
                            MƯA VÀ EM

                            Mưa đổ nữa rồi, ướt nhem em
                            Giữa mưa em thích để... ướt mèm
                            Hơi lạnh thấm sâu trong tim nhỏ
                            Rùng mình vẫn bỏ ướt...tèm lem

                            Em để mưa rơi ướt đầu em
                            Thi gan mưa gió, để mà xem
                            Vì sâu cùng tận...em muốn giấu
                            Nỗi nhớ buồn đau đẫm môi sầu

                            Mưa rơi trên mắt? hay lệ đau?
                            Mằn mặn môi em đã tím màu
                            Cắn môi em cố... không kêu lạnh
                            Để thử lòng mình trước mưa Ngâu

                            Mưa vẫn mưa rơi vẫn xanh xao
                            Lòng lạnh, môi thâm, dạ úa sầu
                            Run rẩy...bước vào...hàng hiên nhỏ
                            Không biết mưa còn rớt bao lâu?


                            lethutrang
                            #44
                              bluestarhcm11 22.11.2010 11:08:51 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: Nhatho_PhamNgocThai

                              .

                                                        Đã bao năm rồi chẳng có ai chú ý góp thêm bài về mưa...
                                         Hôm nay Nhà thơ Phạm Ngọc Thái đăng thêm một bài thơ về mưa nữa đây nè!...



                                      
                                              EM ƠI! THÀNH PHỐ LẠI MƯA
                                   
                                                                             Tặng một bông hoa
                                                                               tận bản làng xa 


                               

                              Nghe không em lại mưa lên phố!
                              Bao năm rồi chiều ấy cũng mưa rơi...
                              Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
                              Mối tình thời trinh nữ xa xôi.

                              Thưở xưa ấy , em ơi! Như hoa nở
                              Say như mơ và mộng như thơ,
                              Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi…
                              Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ.

                              Thành phố lại mưa…
                              Có nghe không em? Con chim trời, cá nước
                              Khúc nhạc chiều dìu dặt bay qua.
                              Tình êm dịu bên em mơ màng quá
                              Thôi hết rồi! Tan vỡ bến bờ xa.

                              Tiếng mưa rơi não nề thao thức
                              Bóng hoàng hôn đỏ cũng xua tan
                              Bèo dạt sông trôi buồm anh không bến đỗ
                              Chân trời vương vấn dải mây lan.

                              Ôi, cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch,
                              Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
                              Anh đứng giữa trời mưa làm những vần thơ xao xác
                              Người con gái năm nào về như một bóng chim hoang...

                                                                              
                                                                   PHẠM NGỌC THÁI
                                                                   31/7/2005

                               

                               
                               
                              Thương Miền Trung
                               
                              Mưa vẫn rơi và gió vẫn lay
                              Miền Trung lũ lụt nỗi đau này
                              Muôn vạn dân tình đang khổ cực
                              Gom góp một đời cũng trắng tay
                               
                              Bão về làm xáo động trời xanh
                              Làm chim xa tổ lá xa cành
                              Con thơ xa mẹ sầu thương nhớ
                              Vợ phải xa chồng em xa anh
                               
                              Tủi nhục chi bằng nhà không có
                              Bão lũ tràn về đã cuốn trôi
                              Người dân không còn nơi trú ngụ
                              Trách chi số kiếp bởi ông trời
                               
                              Cơn bão về rồi bão cũng qua
                              Thương dân vùng lũ cảnh không nhà
                              Màn trời chiếu đất đành đắp tạm
                              Ai ghé nhìn vào chẳng xót xa
                               
                              Ước mong một ngày mai tươi sáng
                              Cho dân vùng lũ ở miền quê
                              Không còn đói rét trong cơ cực
                              Chén cơm manh áo chốn đi về…
                               
                              BMH
                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9