Hội họp những người yêu thơ về mưa ở Thư Quán
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 52 trên tổng số 52 bài trong đề mục
bluestarhcm11 22.11.2010 11:19:37 (permalink)
0

Trích đoạn: NhomuaHaNoi

Chào các bạn hội họp những vần thơ về mưa ở Thư Quán đi các bạn ơi thấy nhiều người viết về mưa lắm mà tôi cũng là một người rất yêu mưa nên mong được chia sẻ cảm xúc cùng các bạn !

 
Lỡ bước
 
Yêu em yêu cả một đời
Nhớ em nhớ cả những nơi hẹn hò
Một lần trời đổ mưa to
Một ngày không gặp chẳng ngờ mất nhau
 
Xa em chôn chặt niềm đau
Vắng em vắng cả nhịp cầu yêu thương
Bây giờ lẻ bước riêng đường
Người đi kẻ ở mỗi phương một người
 
Trách chi duyên bởi ông trời
Gặp nhau cũng đủ một đời nhớ nhau
Bây giờ trầu vẫn là trầu
Và cau cũng vẫn là cau thuở nào
 
Duyên tình anh vẫn gửi trao
Cho người con gái thuở nào anh thương
Chúc em vững bước trên đường
Mong em hạnh phúc ở phương trời hồng
 
BMH - 20/11/2010
#46
    lethutrang 22.11.2010 15:27:45 (permalink)
    0
    MƯA SÀI GÒN

    Trời Sài Gòn mưa vẫn đang ngập lối
    Mây xám giăng chợt tối những con đường
    Mưa trải dài, người đi lại thảm thương
    Bởi nước ngập từ con mương bị bít

    Đường Bến Xe Miền Đông người chi chít
    Nhích từng centimet lũ lượt đi
    Nước dâng cao lên đến gối đen sì
    Mùi hôi cống đang dí từng người một

    Trời Sài Gòn mưa vẫn đang rớt hột
    Mỗi đường đi là cả môt kỳ công
    Ai vượt qua những con lũ mênh mông
    Là sung sướng như tiên bồng thoát nạn

    Sợ nhiều nhất là mỗi chiều chạng vạng
    Nước triều lên liên kết với nàng mưa
    Đường thành sông ngấp nghé cảnh đò đưa
    Ai mơ mộng xin thưa ngay bài vịnh

    lethutrang

    #47
      bluestarhcm11 22.11.2010 15:47:11 (permalink)
      0

      Trích đoạn: Viet duong nhan

      VDN xin góp "MƯA" cùng bạn NMHN và ACE thi sĩ VNTQ

      MƯA

      Hỏi em trong mộng gặp người chưa ?!
      Hay vẫn thầm mong mấy mới vừa
      Tình lỡ đôi mình đều lỡ hẹn
      Ô kìa tháng sáu lại trời mưa !
      (Tha Hương)
       
      Tháng sáu năm xưa dưới cơn mưa
      Gặp nhau trong mộng sao cho vừa
      Bây giờ chợt tỉnh còn đâu nữa
      Tỉnh rồi trời vẫn chưa dứt mưa
      (vanba )
       
      Tháng mười trời thu đang đổ mưa
      Gió giông cuốn cuộn nói sao vừa
      Muốn qua thăm Bậu cho thỏa dạ
      Chờ mãi bên hiên mưa vẫn mưa !
      =BaXiĐế=
       
      Khung trời Tây Bắc cũng đang mưa
      Buồn quá làm sao nói cho vừa
      Đất khách quê người đau xót dạ
      Ôi ! Buồn áo não...lúc trời mưa.
      =hongsang=
       
      Paris tí tách những giọt mưa
      Suốt ngày ẩm ướt chẳng chưa vừa
      Đêm khuya hiu hắt buồn nát dạ
      Trời hỡi ! Chừng nào mới ngừng mưa ?
      (vdn)
       
      Sydney Xuân về mưa mãi mưa
      Lòng bao trắc ẩn nói sao vừa
      Paris tí tách mưa sầu nhớ
      Chạnh cảnh ru hồn kỹ niệm xưa
      (NhiHaiTuan) 

       
       Mưa gieo thưong nhớ mấy cho vừa,
      Réo rắc cung sầu quyện tiếng mưa.
      Dăng mãi tơ trời bao ngăn cách,
      Để lòng héo hắt  suốt đêm mưa…
       Tuấn-Tú
       
      Sài gòn chợt nắng lại chợt mưa
      Nhớ hàng me cũ mấy cho vừa
      Lá me rơi rụng trên tà áo
      Sợ lúc em về lại gặp mưa
      vanba
       
      Không lẽ cuộc đời chỉ mãi mưa
      Dầm da dầm diết mấy cho vừa
      Mây ơi trời bảo thì đừng dạ
      Để gió thôi hờn những chiều mưa
      Nguyên Thoại
       
      Nhìn qua song cửa trời dứt mưa
      Mặc áo ra đi cũng là vừa
      Tìm món cơm sườn ăn đỡ dạ
      Hỗm rày nhịn đói bởi vì mưa !
      (vdn)
       
      Em ngồi hờ hững ngắm buổi trưa
      nhớ anh  áo trắng nói cũng thừa
      bên hiên lá úa mờ nhân ảnh
      nhớ quá người ơi mưa buổi trưa...
       (lua9)
       
      Sửa soạn xong xuôi trời lại mưa
      Tức mình... bức tóc hét cho vừa
      Nhưng mà cái bụng kêu đói đói 
      Xuống bếp kiếm cơm... ngồi ngắm mưa
      (vdn)
       
       Nay đã chớm đông trời ngưng mưa
      Tình yêu mặn ngọt không phải vừa
      Anh đã chiều em nhiều thu cũ
      Để đến đông về lại nhớ mưa
      (vanba)
       
      Lại nghe tí tách những giọt mưa
      Chẳng biết nói sao để cho vừa
      Ô hay, tiếng gió hiu hiu thổi
      Chạnh lòng nước mắt đổ như mưa
      (vdn)
       
      Cố  nén  lệ  trào  như  giọt  mưa
      Ra  đi  thương  nhớ ,nói  sao  vừa
      Ngày  mai  có  chết  người  lữ  khách
      Vẫn  nhớ  nhớ  hoài  một  chiều  mưa.
      -hongsang-
       
      Mùa đã sang khô sao còn mưa
      Chiều em chiều biết mấy cho vừa
      Tính em hờn giận nào ai biết
      Đang nắng giận hờn lại chợt mưa!
      (vanba)
       
      Cuối năm quê mình chẳng đổ mưa
      Mẹ ngồi kể chuyện thuở xa xưa
      Có năm nào đó trời đi ngược 
      Ngay Mồng 1 Tết trời lại mưa !
      (vdn)
       
      Chiều Thu độ ấy em đi
      Ngoài trời mữa vẫn rầm rì bên hiên
      Mưa từng cơn vẫn triền miên
      Em đi em để lụy phiền cho tôi
      BMH
       
       
       

      #48
        Liên Hương 23.11.2010 10:04:19 (permalink)
        0
        MƯA

        Bỗng trời chuyển gió đổ cơn mưa
        Tầm tã hạt rơi , lạnh gió lùa
        Mây xám mịt mù giăng nẻo vắng
        Người buồn hờ hững tựa song thưa
        Mưa bay chạnh nhớ người năm cũ
        Gió cuốn thêm buồn kỷ niệm xưa
        hư ảo một thời vương cõi mộng
        Giật mình...cô quạnh phố chiều mưa

        Liên Hương
        #49
          Nhatho_PhamNgocThai 20.12.2010 00:44:11 (permalink)
          0
          .  

                 Tôi làm thơ mưa & đăng rải rác cũng khá nhiều, nay chọn
                một số bài có hương sắc... để lưu vào thi đàn - Gọi là,
                      CHÙM THƠ MƯA CỦA PHẠM NGỌC THÁI
                                    xin đọc lại cho bà con nghe:


                                  
                                  




                      THÀNH PHỐ MƯA RƠI



          Em hãy gảy bản tình lên chút nữa
          Và có nghe trong thành phố mưa rơi?
          Hãy đắm làn hoa thơm trinh nữ
          Dòng suối tinh mai khoả tắm chân trời.

          Gió ru khẽ mơn man cây trước cửa
          Chúng dập dìu tựa thể đang yêu!
          Trong tình ấy… gió cây đều ướt cả
          Đầm đìa muông dại biết bao nhiêu.

          Em hãy thả mảnh hồn con bướm trắng
          Mà phiêu diêu quên thực tại nhọc nhằn,
          Ở giữa lưng trời, tận miền xa vắng
          Lòng nhớ nhung em anh cũng thương thầm.

          Gió nhè nhẹ! Em ơi, mưa nhè nhẹ!
          Chỉ riêng lòng anh bão không thôi,
          Cứ để hồn anh trong nước lạnh
          Với màu mây hoang trôi đến xa vời...

           
                                    PHẠM NGỌC THÁI
                                          10/1996











                 CÂY HOA BẰNG LĂNG
                         TRONG MƯA

           


          Cứ cô đơn tắm sũng dưới mưa trời
          Bằng lăng đứng một đời tím tái
          Em hay là anh đấy
          Mà con tim
                                  rơi giữa mưa bay…



                                  PHẠM NGỌC THÁI
                                     18/5/1994
           



                               ĐÊM NAY
                      TRỜI LẠI KHÔNG MƯA
           

           
          Trời không mưa áo em đâu có ướt
          Chỉ ướt lòng em: Cô gái nhỏ của anh!
          Em ngả vào anh mà hình như có khóc…
          Tiếng con tim thật rõ bên mình.
           
          Mùa thu đã qua ta nghe lá rụng
          Buổi cuối cùng em đến để chia tay
          Ngày mai em lấy chồng phải xa vĩnh viễn
          Chẳng sao mà,  trời có mưa đâu, em ơi?
           
          Kìa không mưa mà áo anh lại ướt,
          Mùa thu đi… sao nắm mãi bàn tay?
          Ai nói tình gió mây sẽ quên trong chốc lát
          Bao năm trời hồn anh vẫn mưa bay…
           
          Tại đêm đó không mưa hay bởi vì anh nhớ
          Phố vắng em buốt giá cả canh dài
          Em dại lắm lấy chồng làm chi vội
          Đưa em sang sông rồi lòng mới biết đã yêu ai!
           
          Ta lại bước lang thang trên phố ấy
          Đến mỗi gốc cây có vệt cũ em ngồi
          Tiếng hát xưa đưa bờ hồ gió thổi
          Bóng với mình đi mãi tới ban mai…
           
          Cứ tưởng buổi cuối cùng em đến… đã chia tay?

           

                                              PHẠM NGỌC THÁI             
                                         Hà Nội - Đêm 19/11/2010
           
           





                       TRONG MƯA



          Mưa rơi nhẹ như là tóc ấy
          Giống dải lụa mềm quấn nỗi buồn bay
          Mưa rơi khẽ như hoa vậy
          Vỗ vào đêm hoá các nốt đàn gày!

          Em có thầm nghe mưa bay ngoài đó…
          Em có buồn khi gió thổi đêm đêm…
          Đứng trong mưa hồn anh tràn bão tố
          Mưa rơi vào anh...tan ra nơi em xa không?

          Em bước nhẹ!...những tháng năm hoang dại
          Về bên anh mái tóc rối tơi bời,
          Anh hôn mãi những giọt mưa em thuở ấy
          Dẫu chỉ thấy còn bong bóng vỡ đầy môi...

            


                                   PHẠM NGỌC THÁI
                                              1992











                         EM ƠI!
               THÀNH PHỐ LẠI MƯA
               



          Nghe không em lại mưa lên phố!
          Bao năm rồi chiều ấy cũng mưa rơi...
          Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
          Mối tình thời trinh nữ xa xôi.

          Thưở xưa ấy , em ơi! Như hoa nở
          Say như mơ và mộng như thơ,
          Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi…
          Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ.

          Thành phố lại mưa…
          Có nghe không em? Con chim trời, cá nước
          Khúc nhạc chiều dìu dặt bay qua.
          Tình êm dịu bên em mơ màng quá
          Thôi hết rồi! Tan vỡ bến bờ xa.

          Tiếng mưa rơi não nề thao thức
          Bóng hoàng hôn đỏ cũng xua tan
          Bèo dạt sông trôi buồm anh không bến đỗ
          Chân trời vương vấn dải mây lan.

          Ôi, cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch,
          Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
          Anh đứng giữa trời mưa làm những vần thơ xao xác
          Người con gái năm nào về như một bóng chim hoang...



                                                        PHẠM NGỌC THÁI
                                                            31/7/2005
           
           





                      ĐÊM MƯA LÂM THÂM



          Cái bóng nữ sinh dịu hiền yêu dấu
          Đôi mắt em nhìn thu khoảng trời xanh
          Như dòng suối, bông hoa, nhành liễu
          Trên bờ bãi con người…lay động trái tim anh!

          Hỡi hàng cây, có hơi thở em
          Những vì sao đêm rào rạt gió,
          Giây phút bên em bao lời thương nhớ
          Cả khoảnh khắc lặng im chứa chất tình đời.

          Nhưng em ơi,  niềm vui nay tan biến,
          Anh ngồi giữa trời lâm thâm mưa bụi bay
          Nhìn hàng cây thay mùa lá đổ
          Tình thì bèo dạt mây trôi...

          Ôi! Cuộc sống đã bao ý nghĩa
          Tháng năm em tạc tượng trong anh
          Khi anh ôm thiếu nữ vào lòng
          Tưởng như cả đất trời tụ vào bất tử!

          Mưa lâm thâm, mưa lâm thâm...
          Anh ngồi viết những vần thơ thổn thức
          Tóc trên đầu cũng bạc hoa râm
          Mối tình xưa hoá đá giữa trời non.

          Giờ em ở nơi nao, em yêu nhớ?
          Chút yếu lòng da diết bóng em mơ
          Tiếng con cuốc đêm mưa khản cổ
          Kỷ niệm qua âm vang khắp bến bờ...



                      
                             PHẠM NGỌC THÁI
                                           27/12/2008














               ÐÊM MƯA TẦM TÃ



          Trời giông tố, đời cô đơn bên bóng
          Trôi dần dần những tháng năm buồn tênh
          Em thế nào rồi: buồn hay vui sướng?
          Có nghe giữa làn mưa mông mênh...

          Anh nhớ đêm mưa xưa tầm tã
          Ở bên hồ hai đứa  ôm nhau,
          Dù bão giông  trái tim sợ gì đâu?
          Em  vẫn trong mơ mặc mưa rơi xuống đầu.

          Áo em ướt, quần em cũng ướt
          Máu chảy mạnh trong người  rạo rực, xôn xao
          Anh  ủ cho em trên chiếc ghế đá bên cầu
          Giây phút ấy: Trời dẫu sập  ta cũng không cần biết tới !

          Anh luồn xuống dưới em vén những sợi lông  tơ đương rối
          Em dang rộng đôi chân ra đón đợi...
          Phút giây thiêng sung sướng nhất trên đời
          Kỉ niệm này ta nhớ mãi khôn nguôi.

                               
            PHẠM NGỌC THÁI
                                     2008
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 00:53:34 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
          #50
            anhtuyet12p1 20.12.2010 15:05:03 (permalink)
            0
            Thấy chủ đề này hay hay, vui vui, xin gop vài vần thơ về mưa lúc còn là sinh viên
            NHỮNG SÁNG TÁC KHI MƯA.
            1.
            Một mùa mưa trước tôi còn bé,
            Chẳng biết yêu, nên chẳng nghĩ ngợi gì.
            Mùa mưa năm nay tôi đã lớn,
            Biết yêu rồi…nên nghĩ ngợi …khi mưa…!
            2.
            Mưa! Mưa rơi, mưa hoài, mưa mãi…
            Lòng tôi sầu có lẽ cũng như mưa,
            Chia tay tôi bao giờ anh trở lại.
            Để phương này, tôi ngóng đợi triền miên?
            3.
            Mưa cứ mưa, mưa mãi…
            Bên anh- mỗi giọt- mỗi niềm vui.
            Giờ hai nơi- ngày mưa dài vô kể.
            Mỗi hạt là…một nỗi nhớ nhung.
            4.
            Tiếng mưa tí tách, rơi rơi mãi,
            Những hạt mưa buồn…thương nhớ ai?
            Suốt đời chung thủy, chẳng hề phai,
            Hãy nhớ nghe anh, đợi ngày mai!
            (Tuyết- Xuân-Vân- Thuỷ).
            Anhtuyet.
            #51
              Nhatho_PhamNgocThai 23.01.2011 12:12:19 (permalink)
              0
              .


                             MƯA TRÊN PHỐ LẠNH







              Ta lại viết bài thơ về mưa
              Em đừng hỏi sao anh thèm thơ mưa đến thế?
              Bởi em ơi: Dù mưa bụi bay hay là mưa tầm tã
              Đều có bóng hình em trong đó ẩn mình.

              Mưa rơi trăm giọt nước trăm tình
              Như trái tim anh và em những ngày ướt át
              Thời ấy qua rồi dẫu là ta không khóc
              Nên hôm nay thơ anh dầm trong xáo xác mưa tuôn.

              Nhớ ai viết bài thơ "Hai sắc hoa ti-gôn"
              Theo bóng người xa lúc tâm hồn trống trải,
              Đâu cứ cần mưa phải dạt dào như suối chảy
              Mưa trong lòng anh, lòng em cũng ngập đất, ngập trời.

              Giờ em ở đâu cái bóng nhỏ của tôi?
              Có nghe tiếng bao hạt reo trên phố lạnh,
              Nhớ buổi mưa xưa cùng em đi áo quần ướt đẫm
              Đầu em cũng ướt nhoà giữa mưa rơi...

              Ôi cái thời,
              Càng gió mưa chúng mình càng hạnh phúc, em ơi!

               
                                    PHẠM NGỌC THÁI
                                         
                    20/1/2011

              #52
                Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 52 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9