THƠ CỦA MAI THIN`
Tháng giêng Cuộc sống cân bằng như nước khỏa lấp mọi khát mong như nụ hoa rụng rồi lại nở tháng giêng mộng mị cuộc tình…
tóc em mười lăm hai mươi hay là trăm năm nữa vẫn không thôi dài không hết đa đoan…
mắt em mười lăm hai mươi hay là trăm năm nữa vẫn không thôi buồn không hết mênh mông…
dài con sông xa xăm tiếng hót hun hút chân trời ngọn gió em mộng mị từ bi dòng Quai Vạc lẻ loi đời một nỗi Mò- O…
con đò nhỏ bây giờ đâu nữa bến Trường Thi bến Gỗ chẳng còn chân đất mấy tầng xe ngựa tiễn đưa sương giá mây ngàn…
em áo tím áo hồng hoa trà hoa sim nữa… cứ thuỷ chung đừng mặc cả làm gì dẫu chín nẫu bên đường nương sương khói bóng câu tăm cá… ta mộng du lễ phật lễ chùa một chiếc đò lúng liếng mắt em đưa…
Khuôn mặt em một nửa Nửa khuôn mặt em bên tôi
ở rất gần!
và
thật khẽ khàng, một búp sen non tơ
đậu vào đó
búp sen non tơ tẩy trần, dâng hiến
ươn ướt một mùi son
nửa khuôn mặt em bên tôi
ở rất gần!
thốt lên rằng, từ giờ và mãi mãi
dâng hiến cho tôi mùi thơm ngai ngái
(tựa hương thơm của đồng của bãi)
triệu triệu kiếp người
chỉ mình tôi được dâng tặng.
qua đêm vắng
qua ban mai
qua mọi tháng năm dài
nửa khuôn mặt em làm tôi ngây ngất.
với ý tưởng
lột trần trái đất
lột trần mọi nghĩ suy
để đi tìm một điều có thật
tôi yêu em.
Niềm tin Như con sói cô đơn
như cái trống bấu víu vào tiếng kêu
em cho tôi niềm tin, dù niềm tin em đã mất
em cho tôi sức mạnh, dù sức em không còn nữa
Với ánh mắt thẳm buồn và sự chậm rãi đến trễ tràng trong trẻo, em đã mang đến cho tôi tiếng ì àm của biển; mang đến cho tôi sự diệu kỳ của cuộc tái sinh mà không sức mạnh nào làm được.
Rất có thể ngày mai tôi không còn em ánh mắt ấy, sự chậm rãi đến trễ tràng trong trẻo ấy không còn dành cho tôi.
Nhưng tôi tin trong suốt cuộc đời này niềm tin mà em đã cho tôi là nỗi khát thèm của nhân loại.
Trăng Trăng đã lên song cửa làng mình
gió lại mơn đụn rơm vàng đang ngủ
hãy dậy đi! Trăng xoã tràn rồi.
Hơi ấm của đêm, hương thơm của trăng cắn vào da thịt râm ran nồng nàn bật thức những mầm cây.
Đám mây trôi qua, tiếng dế rên ti tỉ, nủ nỉ trào không gian. Trăng oà sáng khắp làng, sông mịn màng xoãi lặng ngờm ngợp tận tê mê, lúa ngút bờ rầm rờ cơn gió sớm.
Trăng mơn mởn!
trăng tinh khôi!
trăng đi rồi
biết khi nào trăng lại
gót đông gõ ngoài thềm…
Tiếng hót Khi em thả tiếng hót như những giọt trăng lơ lửng khắp cánh đồng là lúc thế giới đang hồi sinh. Tiếng hót như tiếng chuông mang trái tim dậy thì trôi xuống mênh mông, trôi xuống đồng lúa chín, ngân ngân cuống họng những con dế si tình.
Tiếng hót đâm mầm nảy rễ, bám chặt đất quê, xoả lá mềm rợp che cô đơn lẫn vinh quang tình yêu mang đến.
Mặt trời lên, tiếng hót em cao vút ngút ngàn từng vạt dâu hắt lên trời màu mây thẳm
Thế giới đang say đắm
thế giới đang hồi sinh
uống cạn lòng mình
em ngân lên tiếng hót.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: