THƠ CỦA THỦY VŨ
meocon_thongminh93 11.08.2006 14:23:58 (permalink)
Dặn em

Tháng 7 đi cạn ngày phượng vĩ
Mùa thu đã ban mai
Em vừa đi vừa khóc
Sen đã tàn những cánh hồng phai...

Tháng bảy đi cạn nỗi buồn câm nín
Tóc em dài bồ kết lá chanh
Đường đời vạn dặm
Em viết thư kể chuyện thị thành...

Tháng bảy mùa ngâu em mắt ướt
Gái quê rơm rạ trót thương người
Thì cũng đừng ba năm em chất củi
Đốt lòng cha một phút em cười

Tháng bảy cay nồng khói bếp
Mẹ ngậm cười chín suối mùa vu lan
Em có còn mùa trăng chưa đi hết
Gắng hồn nhiên cho những phai tàn…

#1
    meocon_thongminh93 11.08.2006 14:24:17 (permalink)
    Mùa xuân

    Ngày cuối năm nắng bừng lên rất lạ
    Nhà ai phơi chăn con công
    Tôi chợt thấy mùa xuân khoanh tay trên gối
    Để buổi chiều ngơ ngác đi qua
    Để tôi ngơ ngác đi qua
    Một ngõ dài hoa trạng nguyên bối rối...

    Có ai nói với mùa xuân không rằng tôi đã tới?
    Mà thềm hoa tóc xõa lưng thon
    Chùm hoa cúc bé con
    Nhìn tôi như tôi đang nhìn mùa xuân len lén
    Dường như điều diệu kỳ đã đến
    Nhẹ tựa như bông...

    #2
      meocon_thongminh93 11.08.2006 14:25:47 (permalink)
      Mười hai thương nhớ

      Chưa đủ 365 ngày
      Để khép chặt một vòng tay
      Ngơ ngác thế trước mười hai thương nhớ
      Năm đang đi và mùa không ở
      Ai ngồi nghe tiếng tuổi thở dài

      Chưa đủ 365 ngày
      Sao trọn vẹn thương nhớ mười hai
      Vó ngựa thời gian chồm qua ô cửa
      Những chấn song kín đầy nỗi nhớ
      Em thả nỗi buồn đen kín hai vai…

      Tờ lịch nói rằng vẫn tháng mười hai
      Bông hoa dơn nở bừng trong cửa khép
      Và hình như chỉ có mùa xuân biết…
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9