CỜ TÂY
Từ mực đến hoàng, khoang tới đốm,
Dù mầu nào trong bốn loại trên.
Thoạt đầu nồi nước nấu lên,
Đồng thời sắp sẵn: Sả, riềng, mẻ, tiêu,
Chanh, đường, muối, húng lìu, hành tỏi,
Giấm, chao, gừng, mấy thỏi mía ngon,
Lá mơ, các loại rau thơm.
Một thang thuốc nấu CÂY CÒN lắm công.
Nào cắt tiết, cạo lông thui rạ.
Sao cho vàng sẫm cả đầu đuôi,
Cho hương quyện gió xông mùi...
Rửa qua, ra thịt, bốn đùi để riêng.
Bộ lòng phải giữ nguyên, đừng rách,
Lá gan thời rửa sạch, nướng than.
Thịt sườn, xương, chặt vừa ăn
Lá chanh, bưởi, sả, một lần luộc qua.
Sôi sùng sục đổ ra rửa lại,
Thuốc bắc ta đem rải đều ra.
Mía kia chẻ dọc dăm ba...
Gừng riềng hành sả dung hòa nước nêm.
Trong lúc đợi nấu mềm canh ấy,
Luộc đậu xanh rồi lấy bộ lòng,
Rửa cho thật sạch ngoài trong,
Băm tim, phèo, cật với buồng phổi to.
Rau thơm lẫn tía tô húng quế
Cắt nhỏ rồi pha chế huyết đông.
Đậu xanh vừa mới luộc xong...
Cho thêm gia vị đổ đồng trộn lên.
Trộn thật nhuyễn mới đem nhồi ruột,
Miệng dạ dày tuồn tuột tiết vô...
Nhanh tay kẻo để huyết khô
Ép cho quặn những mô gò nổi lên.
Dzồi đầy ứ, buộc niêm mà luộc,
Nước vừa sôi, cần một nhọn tăm
Liệu chừng khoảng cách mà xâm,
Nếu không lại có lỡ lầm xảy ra.
Bởi chưng nhiệt độ và hơi nước...
Bí làn da mỏng tức vỡ ngay!
Chín dzồi thì mới đem quay,
Xoay qua lật lại, bên này phía kia...
Than hừng hực đầm đìa mỡ chảy
Từng khoanh dzồi thay thảy vàng nâu,
Xì xèo... khen khét... thi nhau
Vắn dài mỡ rỏ xuống đầu hồng than...
Bốn đùi để trên bàn lúc nãy,
Sắc đường dao lọc lấy xương ra
Để nguyên cả thịt lẫn da,
Vuông thành miếng lớn, ướp qua giấm đường,
Chút muối với miếng gừng giã nhỏ,
Dầu đậu nành, lửa đỏ, chảo to
Chiên cho thịt nổi nhấp nhô...
Như bèo trôi nước lửng lơ nhịp nhàng...
Thế là được vội vàng gọt vỏ,
Cắt mỏng vừa khoai sọ khoai tây,
Rộng dài cỡ nửa bàn tay,
Cũng chiên cũng rán mập gầy vớt ra...
Bây giờ phải tài ba thái thịt.
Nghệ thuật chỗ có thịt, mỡ, da
Dính chung một miếng mới là...
Trông ngon nhìn đẹp - thuận hòa anh em...
Thịt khoai ấy lại đem ướp dược,
Phưng phức thơm vị thuốc tuyệt vời
Củ, rau cũng ướp mặn mòi
Chớ quên mộc nhỉ, mềm rồi trong tô.
Xếp từng lớp, bỏ vô mà hấp,
Cách thủy nhưng vung nắp hẳn hoi...
Chín rồi thử mở ra coi
Gió Đông chuyển nhịp, xóm Đoài sặc thơm...
Làm nước chấm cũng rườm rà lắm,
Chanh muối và nước mắm nghiền ra,
Hồng chao, óc chó đậm đà...
Gừng đường tỏi ớt hương hòa làm sao...
Miếng dzồi nhúng ngay vào nước ấy,
Gắp đưa lên sẽ thấy diệu huyền
Mũi ai khìn khịt liên miên
Miệng ai nước miếng triên miên chẳng ngừng.
Mùi thịt chó lạ lùng khôn tả,
Rượu thuốc vừa ửng cả bầu nâu.
Hớp dài ngụm... Ối!... ôi chao!...
Tê tê đường cổ... dạt dào ruột gan...
Lúc còn sống không ăn dzồi chó,
Chết về âm phủ, có hay không?!!!
Tứ mùa mấy độ than hồng...
Thịt thơm, rượu bốc... hương nồng... cầy... tơ...
Thấy Sao Chổi mở tiệc vui, cho Gió góp món Cờ Tây để mời chư vị đại ca nha.
Chúc Sao Chổi vui vẻ.
giothoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2006 06:07:19 bởi giothoang >