THƠ CỦA THANH XUÂN
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 28 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 13.08.2006 14:05:44 (permalink)
Có gì đâu, eL!

Bồ nói, nếu hết mùa dậy thì, thì sẽ dậy mùi thôi, không tìm thấy ống trục thì làm sao xoáy nòng. Ơ này, động thái lăng loàn ngay chiều qua mình đã nướng hết vào bồn rửa vừa khóc vừa kỳ cọ đau rát tận óc, bồ nghĩ xem mình có nhục không, thiên nga hết trắng tinh chuyển sang màu cháo lòng, mình về với bồ nghe.

Gì đâu mà khóc eL, mình chừa rồi.

Đâu ai có thể sống giùm ai một nửa niềm vui hay bất hạnh, đâu ai có thể chết nếu thiếu một ai đó trong phần đời còn lại, đâu ai giành mình riêng cho ai lâu dài, đâu ai có thể biết mình có được sống nốt ngày mai.

Thế mới đơn lẻ, thế mới thừa, thế mới tạm thời, thế mới mặc kệ, thế mới thôi.

Có gì đâu, eL ! Vui như vừa xong một tang gia, đấu giá khăn sô, studio nhà mồ, hoà lỗ.

Ngày mai, trên vành móng ngựa mình thú nhận lỗi lầm, chai vỡ toạc máu, niểng tay sàm sỡ, tế mình như tế vật

Ngày mai, hoàng hoa

Ngày mai, có gì đâu eL, bỏ của chạy lấy người ...








CHÚ Ý:TẤT CẢ CÁC BÀI TRẢ LỜI ĐỀU XUẤT PHÁT TỪ TRANG WEB:TIENVE.NET
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2006 14:17:21 bởi meocon_thongminh93 >
#1
    meocon_thongminh93 13.08.2006 14:07:14 (permalink)
    Panadol

    Về một buổi chiều không vắng, được yêu nàng tại một căn phòng thậm chí rẻ tiền. Nàng bảo, cẩn thận kẻo ngã chổng vó cầu thang dốc. Cẩn thận kẻo chúng nó thấy anh không còn mảnh giáp. Sụt sùi cái nhân bản.

    Triệt tiêu hết tất cả
    Để bắt đầu lại những nghi ngờ
    Hết đường đi rồi
    Héo dậu cái mồng tơi

    Kinh thi và bánh mì, trao nạp như quy ước. Ta khẩu trang bịt mặt quáng quàng phóng vọt. Thương hàn cảm mạo nàng cần nghỉ xả hơi.

    Quần chúng chuyên nghiệp
    Nông dân sa đà
    Thiên tài như bụi
    Quét nhà ra ma
    Khai thác tiếng chuông đinh đoong đi vắng
    Chẳng trả lời
    Ngày mai
    Ứ thèm không gặp nữa.

    Ngủ quên phòng tắm nàng gào như điên. Bặt vô âm tín ta dửng dưng với trang trại nuôi rắn lấy da. Lải nhải suốt cả ngày, ghen tuông không chịu nổi. Nhức đầu. Panadol giải pháp tối ưu.

    Drap trắng còn vương chút mưu cầu nóng hổi
    Gõ cửa lạch cạch ngái ngủ nàng về đây
    Hết tiệc trần gian hết hoan ca ô hợp
    Ngả mũ chào
    Làu bàu Panadol

    #2
      meocon_thongminh93 13.08.2006 14:07:46 (permalink)
      Mục lục

      Trên xuống


      Mũ nồi, mắt lúng liếng, chớp mi giật cục
      Tráng thủy khuyên tai tham nhũng chút tóc dài xoăn tít thò lò line xanh line đỏ niền cả vành môi_nỏ_
      Bất tiện ghê cổ không có ngấn nào_áo dây vàng lỗ chỗ nhũ hanh nâu đồng
      Lotion Banana, body wash Banana đích thị là_Quả chuối
      Sặc bọt_phòng tắm_giở bệnh mấy ngày liền mua ngay bản kẽm nhét họng mình_im luôn_
      Lưng ong khóa chặt_tay_ xoa lưng để ngủ vờn chuột như vờn mèo
      Chịu thua
      Eo không thon rốn không son
      Quy giản tại chỗ này_chưa tới giờ tế lễ
      Bỏ về.

      Dưới lên



      Chân nhon ngón nhọn gót mỏng dấu cằm_hàm râu trụi lủi_
      Ký gửi chai rượu tỳ bà hành điện thoại_tới giờ công diễn chưa
      _Mặt xị bánh bao_Váy ca rô tất ca rô_ô cửa_ chồm tay hộp sắt thơm mùi em
      Đùi mềm tiu nghỉu thắt lưng rụt rè_hom hem_
      Nắng xanh không lạnh làm gì đưa em đi_hey !Taxi !
      Đưa lên tận cửa đi theo anh vừa gập ghềnh vừa tối_về đi chìa khóa run tay rồi
      Lăn cù khách sạn bừng bỏng cả tai không có nốt ruồi nào
      _trâng tráo_
      Sao không nhìn lên em shopping hàng đào mua sịp CK
      Xé niêm phong
      _Mời chào_

      Ở giữa


      Không ngon đâu_đừng ăn thịt Gà
      _lãnh cảm_

      #3
        meocon_thongminh93 13.08.2006 14:08:06 (permalink)
        Tim đau
        Vịnh vào Casper

        Off.
        The end.
        Finish.
        Rơi.

        Như một hệ thống sinh tồn đặc biệt.
        Tim đau trở lại để hồi sinh.
        Casper và mục đích của Casper.
        Là thôi không thể nào duy lý nữa.
        Freud không còn gì để nói.
        Từ chối diễn tuồng. Cứ khóc hoài tim đau.

        Ngấy trực tràng / thốc cát vào mồm / sinh lực thừa / giả vờ bừa / bi kịch chiếc hộp đen / / / / /
        Muốn bục vỡ bản nguyên. Mà sao, rốt ráo, thôi, trì hoãn.
        Thoái trào lĩnh xướng vì tim đau.

        Begin.
        Start.
        Power.
        Ngạc nhiên.

        Tắc phù bình sinh.
        Đá chân gầm bàn.
        H5N1.
        Kê vàng đêm khuya.

        Phù nề thổ phỉ. Vĩ thanh mùa tới. Tóc xoăn lên từng sợi. Bất động bàn tay đợi. Náo động vọng ra khơi.
        Chiều Nhật đậm đặc wasabi / bảo tàng tủn mủn hết vé / chững lại sau váng chuông điện thoại / định thần dự ước tương lai / / / / /
        Nạn nhân của trò đùa giai thoại.
        Luân hồi chủ nghĩa giếng sâu.

        Off.
        The end.
        Finish.
        Bơi.

        #4
          meocon_thongminh93 13.08.2006 14:08:22 (permalink)
          Mệt

          Nhấm nhẳng phá bĩnh cuộc chơi
          Khoai lang xú uế đồng đội đốt giọng anh em rạch môi rạch miệng hoàn hồn còn sống trở về
          Bản mặt lộ ra một chút ngu đần
          Cho (những) thằng đàn ông phía sau buông-rèm-nhiếp-chính
          Rỉ rả cười con ẻm bị giật dây

          Hí hoáy bịa ra một thất thoát
          Rống riết như chó tru
          Địa vị rùa già đâu thể chút ngoại tình trên không
          Ba ngày không Gà không mess không èn ưa
          Thử lòng mình lẫm đẫm dò mình gỡ mìn nhớn nhác
          Bạc đãi con nợ lộ nhãn tiểu nhân
          Đồ quỷ, khai hỏa thôi
          Mệt rồi.

          Tiều phu sưu tập gỗ xanh mượt nhung không bợn bã chưa một lần nào nhú
          Oằn nại cả cành hóng hớt
          Truy điệu cả hồn mình
          Không mệt sao?

          Ừ thì em đâu có lắm điều, một bí mật còn nguyên không tiếng động
          Ủy thác chờ, một lần báo hỉ, phỉ lòng ai kia
          Mặc ả quê kệch gầm gừ rồi cũng nằm trong số hàng thanh-thanh khác
          Buổi sáng vẹo vọ trên giường chờ một tin nhắn động kinh
          Thèm em chút vưu vật hãi hùng xì tốp thôi
          Xì lốp
          Mệt

          Đồng đội choảng
          Mệt

          #5
            meocon_thongminh93 13.08.2006 14:08:40 (permalink)
            Nude

            Ngày thứ bảy không nghĩ gì
            Máu chảy ngược vào tim người khác

            Uống rượu mật nghe lời khả ố
            Gài bẫy rùa già
            Khuyến mại đầu lọc
            Núi vọng “anh cưng em “

            Nude em, tập dần, nước mắt ồn ào đêm tối
            Khô họng lần đầu
            Rùng mình Don Joan
            Thế vẫn còn chưa đủ, để dành quà cáp về sau
            Bất bình thường
            Nhũn nhặn trà gừng
            Rời đám táng bắng nhắng phòng ba lẻ hai

            Ngày 3 tháng 1 dã man trời chiều
            Cõng mùa thắt chặt da lưng
            Xử nữ đua đòi cuồng nộ

            Điện thoại nửa đêm
            Cố vấn cảm xúc
            Bèo nhèo thị giác
            Phỉ
            Cai tình

            Nude Em nude gương mặt mình
            Một gương mặt không son phấn

            14/01


            #6
              meocon_thongminh93 13.08.2006 14:08:57 (permalink)
              Chiều Nhật

              Ta ra đi lắm khi người ngoảnh mặt
              Lê thê chuỗi ngày
              Sự ràng buộc nửa vời được che đậy bằng tàn dư bận rộn
              Tiếp tục đài từ dở dang
              Lập lờ những mối quan hệ thiếu chủ ý
              Sau những cuộc vui cảm tính tùy nghi
              Câu thơ không vần điệu, đời sống lạc điệu
              Nốc sochu
              Mà qui thuận những điều nghịch lý

              Những lời nói giăng ngang chậm chạp
              Nụ cười đểu giả
              Cái nhìn nghiệt ngã
              Đo lường thời gian bằng sochu bột ngọt
              Hỏa châu và khung toan
              Cùng những tiếng thở dài tưởng tượng
              Rồi sân si nụ cười, lười nhát nụ cười, tinh hoa kiêng cữ
              Muộn phiền câu thơ rời rạc
              Đặt dấu chấm để kết thúc
              Rốt cuộc không có sự rành mạch nào được vừa ý
              Người ra đi thoắt nhiên ta ngoảnh mặt
              Vạt vào đêm tối phẳng lì
              Thõng ngực buồn
              sa mạc lon xon.

              Sợi tóc dài bao nhiêu vòng của ngón tay
              Mà không đo đếm được

              Chia tay ?
              Hỗn độn mồi đêm
              Có bền lòng để vượt qua bằng những lý giải không thuộc về số đông
              Chấm dứt một tồi tệ bằng men và khói
              Có ích gì

              Những bài thơ bôi bôi xóa xóa
              Vội vàng và hời hợt
              Vò nát con chữ
              Mua ý người khác
              Rất hời

              Hết một ngày cuốn thốc …….
              Bỏ đi.

              S, 4.1.06

              #7
                meocon_thongminh93 13.08.2006 14:09:30 (permalink)
                Bikini
                Vé khứ hồi trễ nãi.
                Lấn cấn lo toan sau bốn mươi tám giờ sét đánh.
                Miết dần bikini.

                Mặc nhiên cửu vạn
                Trống rỗng những dằng dưa
                Buổi chiều phù hoa làm thơ vách đá
                Vang vọng phản hồi và lặp đi lặp lại
                Loằng ngoằng rêu mốc
                Thôi đi đây

                Có kẻ đem lời nhạo báng một câu thơ thô ráp
                Sửa đổi chút ngôn từ
                Làm đẹp số đông
                Quấy quá bình thường và lắc đầu nhún vai
                Thoát xác bikini
                Đồ con trẻ

                Cuộc sống không phải ít tai ương
                Mà cứ hả hê gieo rắc
                Nhọc nhằn những búa rìu
                Phỉnh phờ tai mắt buông lời chật
                Đối thoại mật
                Toàn thư mê tín
                Giáp hạt chỗ ngồi

                Tự vẫn khẽ khàng đám đông
                Bikini mù lòa

                Thôi thì đi thì đi
                Cho mọi thứ được trở lại bình thường
                Sáng trưa chiều chạy hộc tốc trên những ngả đường tắc tắc
                Mà thiếu sót một niềm tin hàm ngôn như qui luật
                Xót xa cho những đe nẹt và cố tình xúc phạm
                Vần điệu như những bài thơ trau chuốt ngữ âm vần từ
                Cười khan mà không thèm biện minh
                Nhọc sức chi một lần đánh đố
                Rơi rớt niềm tin đâu đó bên đường
                Cho kẻ đi rong vô tình nhặt lấy
                Cho trẻ nít đùa vui

                Ai có nhiều bất hạnh
                Thì ai cứ đi thôi

                Thông lệ tuột dốc bikini
                Bao biện miết dọc bikini
                Hỏa hoạn vịnh-đầu-gỗ


                #8
                  meocon_thongminh93 13.08.2006 14:09:47 (permalink)
                  Kẹt ở thiên đường

                  Gồng mình ở lại

                  Trệu trạo những giấc mơ–hoang-tưởng và rồi tố tụng cả ngày mai
                  Plan tình
                  Plan đổ vỡ
                  Plan cả cái chết vinh danh cho sự sống trả bất chấp
                  Nhiều khi ta cũng ngầy ngật với những liều an thần chiêu dụ
                  Rủng rỉnh chút vốn liếng dư thừa nửa tỉnh nửa mê
                  Yêu theo mùa vụ, theo những náo nhiệt ngoài kia
                  Nhét bấc vào âm thanh để không thể nào nghe được nữa những tiếng mõ khốc liệt của pháp đình.
                  Vay mượn chút cảm xúc của kẻ hợm mình rồi giả vờ lên cơn động kinh
                  Plan hờ
                  Plan những điều đơm đặt
                  Khệnh khạng như lũ đầu trâu mặt ngựa để bước qua một thiên đường rỗng kết nạp thành viên
                  Plan điên

                  Vờ vịt thử nghiệm và tạm ứng tương lai, hão huyền đơm đặt bon-sai
                  Dự tính hầm tối
                  Làm xanh mặt thập phương
                  Thiên đường ngắc ngứ
                  Yêu nhau đứt lưỡi
                  Hà tiện niềm vui
                  Ngẫu nhiên một ngày mai
                  Plan tôi thiến nỗi buồn

                  Plan Mantis, 08.2005

                  #9
                    meocon_thongminh93 13.08.2006 14:10:13 (permalink)
                    Giấc mơ, giả mộng và bóng căng

                    Nói mê


                    Chính tôi đã để lùi dần những khả năng
                    Đánh hơi bằng cái mũi ngược
                    Nỗi buồn không còn chủ đích và hữu hạn
                    Buổi tập kết thúc khá nhanh.

                    Tôi rời khỏi buổi tập bằng những bước chậm
                    Với những lý do sắp xếp ngôn từ
                    Tôi nhược thể và hoang mang như thể
                    Những bóng ma cũng biết trầm tư

                    Bàn chân


                    Khốn nỗi thì là cứ tóe máu
                    Như trưa Vạn Hạnh như những nghiền nát tập tành
                    Như thứ thuốc phiện trong mỗi con người
                    Cà phê và đất cát
                    Mùi tanh dội ngược lên đầu

                    Đi lùi sao thật khó khăn
                    Hay chùng lòng vì quá nhiều giả mộng
                    Chửi vào những cái đầu mấy chục năm lưu bang
                    Giả mộng đặt ở giữa thân người
                    Gió Tây cứ sằng sặc thổi
                    Những cơn sốt da màu dị
                    Giả mộng gieo rắc ánh sáng cuối đường hầm
                    Vào những cái đầu mấy lưu bang
                    Mưu cầu thêm bốn ngàn năm văn hiến nữa
                    Tôi tay sai cho đất lành
                    Dự báo thời tiết (*) vào những đôi bàn chân

                    Bóng căng


                    Quần thần bấn loạn vì không tìm thấy tấu chương
                    Các con chim gái không thèm đậu nơi đất lành
                    Buồn nôn vào một bầu trời trữ tình
                    Định giá và qui đổi Nobel
                    Chúng nó trỗi dậy như bóng căng
                    Lên gân trong địa hạt quen biết

                    Các con chim gái thì thầm
                    Chúng tao cũng đang căng như bóng

                    SG, 26/03/2005

                    #10
                      meocon_thongminh93 13.08.2006 14:10:38 (permalink)
                      Bão cấp
                      Tóm lại, hôm qua trời còn giông
                      Mang xác quạ đen cong miệng vòng vô thực
                      Hí hoáy cười với lão nhà đòn đồng nghiệp
                      Trương nở những nhận định bằng ngôn ngữ La-tinh
                      Chúng ta không đen (hay chưa đen) như những gì người ta bơm lên như khinh khí cầu ảo tưởng thủy tinh chưa vỡ
                      Chúng ta quá nhanh quá xa quá

                      Tôi thích EL
                      Vì đó là một Gallery sang trọng trên đường Lý Tự Trọng
                      Tuy nhiên, đôi khi nó lại là một cái chuồng gà (*)

                      Bầy đàn đôi lần phun nước bọt vào chúng ta
                      Làm chúng ta đôi lần lăn tròn như những con ong thợ cần mẫn vô tình nhầy nhụa trong đám mật của mình
                      Nhìn lại phía sau dấu chân chúng ta hân hoan được người khác ký tên lên đó trước khi dẫm vào
                      Chúng ta — quạ đen hí hoáy cười bản năng của một loài sinh vật sống sau thời kỳ hiện đại

                      Thật ra, hôm qua trời còn giông những cơn giông cũ xì
                      Và hôm nay là một cơn bão nắng
                      Nắng đau thân người
                      Và dựng ngược lên
                      Và cao chất ngất
                      Từ EL tôi không thấy chuồng gà đâu cả ngoài ma thuật âm dương và những ý niệm được hình thành trong đầu và bay biến đi
                      Tôi vác quá khứ ném vào bầy đàn gương mẫu và ì trệ
                      Chúng bu đen

                      Nắng bắt đầu hát Thánh ca và bóng tối thì rên rỉ như kẻ thua mạt chược
                      Quạ đen huých vào không gian tiếng kêu khai sinh bội thực
                      Bão nắng uốn éo tràn vào thành phố thối rữa những nghiêm cẩn những mặc định bèo nhèo không xương sống
                      Nắng lầm lũi mặc áo đen cho những con bồ câu lông trắng
                      Và rõ ràng chúng nó đang sợ sệt — vì không quen

                      Những con quạ đen (lông không còn xám nữa) vực dậy thẳng đứng và rồi
                      Xuân không còn xanh nồng nàn như vốn có
                      Ngược mùa là một vùng trời ám khói không còn thân thế
                      Vĩnh biệt một mùa băng khắt khe nứt cả da người bằng một mùa nắng khác trắng đục màu tuyết rơi
                      Như một ngày khác khát quạ đen

                      Chúng ta vạch đường đua như một bức điện tâm đồ rằn rện ngoằn ngoèo
                      Và rồi cũng chẳng để làm gì
                      Hay để được đăng cai một cách trầm trọng?
                      Hay để cho giấc mơ ngầy ngật múa may và thì thôi những nỗi buồn tắt im nghẹn thở

                      Tôi đi bằng những bức họa ở EL rời khỏi bầy đàn âm thầm như cơn bão

                      SG, ngày 15/12/04


                      *Gallery: không gian trưng bày tranh ảnh; nghĩa khác: chuồng gà.


                      #11
                        meocon_thongminh93 13.08.2006 14:11:18 (permalink)
                        Dòi chữ

                        Buổi sáng thức dậy thấy những chữ của mình trần truồng lao đi mờ mị giữa những ngôn ngữ được trang bị bởi quần áo và mỹ phẩm đắt tiền
                        Chữ tôi ngột ngạt và yếm thế
                        Trầy trật trương nở qua những ngã tư dọc ngang có lắm kẻ ngáng chân mình
                        Lắm lần tôi té và thấy mình xiêu vẹo
                        Lùng nhùng trong đầu tôi những con chữ mệt nhọc và đau đói
                        Chúng đòi cắn xé và đòi bật tung
                        Những mặt chữ sát khí

                        Sáng qua nhìn thấy chữ bạn tôi sáng lòa vòng nguyệt quế
                        Được thoa mỡ chó bóng bẩy và gọt dũa khá nhiều
                        Chúng không hề chùng lòng hay nghi hoặc dù đang đứng tư thế một chân
                        Tôi muốn phân thân và làm hoang phế những điều trần tục
                        Xin đừng vay mượn ngôn ngữ loài bò [ngu lắm]
                        Và đừng hèn hạ mà bon-sai chữ nghĩa

                        Chữ tôi lúc nhúc như dòi, khó khăn mặc khố luồn lách qua những lỗ kim bước vào thế giới ấy
                        Một thế giới ảo mà ở đó những chữ khác đều mặc quần áo tân thời
                        Khốn nỗi, thế giới ảo thì đầy những con chữ rỗng

                        Rủ anh bạn già nuôi râu đi nhậu và nói chuyện thong dong.

                        18/12/04



                        #12
                          meocon_thongminh93 13.08.2006 14:11:36 (permalink)
                          Những con dã tràng dúm dó

                          Người đàn ông đi tìm cái chết của mình trên xác thiếu phụ hàng đêm hàng đêm không không như mắc nợ lời thề vọng ra từ vô số kẹt cửa mà gã đã núp sẵn đó (vì không còn việc gì khác để làm). Mẹ gã đó là xác thiếu phụ và gã đó đã lâm chung khi chưa vật vã làm CON người.
                          Gã rịn máu xuống bầu trời hay bầu vú thiếu phụ gã tùy tiện khóc như chưa được khóc một lần nào gã tẩm liệm cái chết của gã vào cái mớ tương lai xuất thân danh giá nhà chứa gã lè lưỡi liếm vào chót mũi và không bao giờ chạm được gã tình nguyện khum người đổ mình ra biển gã lạo xạo trên xác dã tràng đồng trinh thay vì xác thiếu phụ gã đi tìm cái chết của mình.
                          Mùi thán khí của bạn bè gã làm gã muốn chết nhiều lần và lần nào cũng muốn phục sinh [thứ Sáu hay Chúa nhật gì đó (vì gã không biết Kinh thánh mà)] ruột biển nồng nặc mùi thiếu phụ hun hun bất tử vào những con dã tràng đang bắt đầu dúm dó dạt vào chân gã Từ đó gã suy dã tràng từ những thiếu phụ mà ra
                          Gã trân mình chết lần cuối gã bay lên vắt mình trên những sợi dây lông quạ gã thấy mình nở ra trương phình dang cánh bay là là chạm vào những con dã-tràng-thiếu-phụ gã tưởng về với biển Đông gã đan mãi đan mãi và gào lên như lúc nhỏ gã thấy có người đàn ông khác rúc đầu vào vú mẹ -xác thiếu phụ- dã tràng
                          Gã siết chặt những con dã tràng và rợn ngợp cảm giác hoại tử. Gã tái sinh lần cuối thành một con dã tràng dúm dó tật nguyền.

                          #13
                            meocon_thongminh93 13.08.2006 14:11:54 (permalink)
                            Ngày thứ mười



                            Sắp đặt tại Ciao một hứa hẹn
                            Ciao mới quá, lần đầu tiên

                            Tại chỗ định vị, anh gọi em về à thì em cứ tàn nhẫn đi mà không đau mình nữa
                            Không còn mấy ngày nữa thì em sẽ thanh lý xong một mối tình với một kẻ nhân danh cảm xúc đã lừa mị em rằng huyễn hoặc có nghề nghiệp
                            Hắn nói bằng tin nhắn, rằng chúng ta là người lớn á á em sợ quá anh ạ thì ra người lớn là lừa nhau
                            Hắn lừa em bằng
                            Sự hiếm có người nào như hắn : lừa

                            Từ chỗ định vị anh đã phải phóng vọt lên nhiều lần bắt sóng thương ghê nên em hủy bỏ Ciao và ngồi-nằm với chồng sách giảm giá 40%
                            Nhớ có lần ngưỡng mộ Chánh lắm ở Galaxy
                            Em sắp nhận được biên độ để định vị mình và thôi tất yếu

                            May vá lại nụ cười em phỉnh phờ với thằng đồng tính rằng đàn ông là mục đích của chúng ta em hàm oan
                            Trong chằng chịt những lạc thú tầm thường mà hắn đã cố tình sử dụng em em hân hoan triệt tiêu trong một ngày gần nhất
                            Em ghét cánh đồng và anh gọi đó là rừng Amazon
                            Em vác cánh đồng kể anh nghe về hắn với thứ vũ khí sót lại là BÍ MẬT
                            Đó là nhan-sắc

                            Hắn quá sơ sinh

                            Ciao = anh, thật thế mà

                            Anh, ảo giác của hai mươi ngày còn lại
                            Sẵn sàng định vị
                            Tại Ciao

                            #14
                              meocon_thongminh93 13.08.2006 14:12:09 (permalink)
                              Ngày thứ tám


                              Em gái tôi thắc mắc khi hắn luồn tay vào ngực áo nó
                              Sao anh không yêu em như Trịnh
                              Hắn gầm gừ Hừm, anh đâu có bất lực yêu bằng mỹ từ
                              Em tôi buồn vì em tôi là nhà thơ

                              Chị gái tôi khó hiểu khi hắn đưa cho chị cái áo ngủ Vera (chắc là hắn chuộng vẻ đẹp tự nhiên (ý tôi là vậy)
                              Khi chị mè nheo Anh cho em vay một-triệu việt nam đồng đi Spa tắm trắng
                              Hắn duyên dáng khả ố Nhỏ, em có thể tắm trắng bảy lần nếu muốn mà không cần hoàn trả lại anh nào chuyện ấy nhé cưng
                              Chị tôi cười khốn nạn
                              Chị tôi buồn vì da mình ngày càng trắng ra

                              Tôi có một anh người yêu nghèo kiết xác
                              Đèo tôi bằng chiếc Vespa-cá-tính cũ xì xì xì
                              Xe chết máy hàng chục lần anh cười cầu-tài chơi phải chịu
                              Không ít lần thảng thốt
                              Anh yêu em bằng sự sống (thất nghiệp dài hạn) hay mạng sống rẻ như bèo của anh
                              Tôi sướt mướt cảm động và ôm lấy tình yêu của anh như ôm lấy một-vài-lần được tắm trắng vừa được nghe nhạc Trịnh.


                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 28 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9