Chuyện người đời thường (Inrasara )
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 17 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 13.08.2006 14:21:21 (permalink)
1. CHẤM PHÁ TRÀ VIGIA


Không bình thường chút nào kẻ hai lần mổ thận tại Chợ Rẫy với hai bận tận Khiu Sim vẫn cứ chơi rượu gạo như chưa hay chẳng có gì xảy ra

Không bình thường chút nào kẻ 5 ngày học tập cải tạo tại Việt Nam rồi 4 năm nằm trại Thái Lan vẫn cứ Phan Rang đẹp, cuộc đời & tình yêu đẹp hát vào những đỉnh trời

Không bình thường chút nào kẻ giữa trận trường kì ăn độn cứ tìm cho ra gói Jet phả khói trầm tư về cõi hủy phá & sáng tạo, hủy phá để sáng tạo, hủy phá trong sáng tạo, anh chàng Shiva thiên kỉ xưa chịu chơi thế là cùng

Không bình thường chút nào kẻ đào lên lấp lại cơ man lần vẫn ao đất đó không trồng hay nuôi thứ gì cả cho nắng Phan Rang vắt đi giọt mồ hôi cuối cùng, kẻ sáng tạo phong thái uống rượu cao cường đồng chí Lí Bạch sống lại cũng bái phục, kẻ tuyên ngôn người uống rượu lọc bằng thận ta bằng trái tim không bao giờ chịu cũ

Không bình thường chút nào kẻ đột hứng làm chuyến Mĩ Sơn đường về tung bụi mù môi trường văn nghệ tỉnh lẻ đìu hiu banh ngực trần mang cuộc đời vào cuộc chơi nhỏ & lớn, tối/sáng, vô danh hay rền tiếng, kẻ xem nhẹ giải Hội Nhà văn Việt Nam với Nobel, Nhóm Mở Miệng hay Bill Gates được/bị đặt ngang nhau, tôn thờ đồng thời khinh thường tất cả đàn bà con gái

Không bình thường chút nào kẻ khả năng ngày đẻ 3 bài thơ dẫu không xu dính túi vẫn từ chối gửi đăng báo, kẻ vĩnh viễn lãng phí tài năng, sức khỏe & cuộc đời thực của mình cho mục tiêu mơ hồ nào đó

Cũng rất là bình thường...

------------------------------------------------------------
* Mĩ Sơn đường về là bút kí đầu tay của Trà Vigia,
in trong Tagalau số 2 (Hội VHNT các DTTS xuất bản năm 2001).
Bút kí xuất sắc này đã tạo một dư luận đáng kể với bạn đọc Chăm và Việt trong khu vực.
Hiện nay, Trà Vigia là tay viết chủ lực của Tagalau - Tuyển tập sáng tác-sưu tầm-nghiên cứu Chăm
(Inrasara chủ biên, đã ra được 4 số)

NGUỒN TỪ :TIENVE.ORG/

#1
    meocon_thongminh93 13.08.2006 14:21:51 (permalink)
    2. MỘT NGÀY TRONG ĐỜI CỦA TRẦN WŨ KHANG


    Một ngày trong đời của Trần Wũ
    Khang một ngày như mọi ngày, hắn
    bước chậm rãi về phía chuồng bò
    dáng cao lớn khom khom, hắn dừng

    Lại nấn ná hồi lâu rồi bước
    tới. Một ngày như mọi ngày buổi
    sáng hắn mở chốt chuồng từ từ
    vậy thôi, nhìn lũ bò bước ra

    Khỏi chuồng chậm rãi hắn đếm một
    - hai - ba - bốn - năm từng con một,
    rồi nhìn theo đuôi con cuối cùng
    đi khuất sau khóm xương rồng, hắn

    Quay lại ngồi trên ghế mây dưới
    giàn mướp ở đó có sẵn bình
    trà với ly đen vợ hắn vừa
    mang tới. Một ngày như mọi ngày

    Hắn nói cám ơn mình đảm đang
    nuôi anh ngày ba bữa chẳng làm
    ra đồng tiền hạt gạo trăn trở
    nỗi đẩy bánh xe thi ca Việt

    Đang mắc kẹt dưới lầy lăn tới
    đâu không biết & không ai biết,
    hắn chậm rãi nhâm nhi nhìn vào
    trời nắng. Một ngày như mọi ngày

    Buổi chiều khi cái đuôi lọ con
    bò cuối cùng lọt thỏm vào chuồng,
    hắn bước đi dáng lom khom cao
    lớn về phía chuồng từ từ đóng

    Chốt lại một ngày trong đời của
    hắn.

    ---------------------------------------------------------------------------------------
    * Trần Wũ Khang là tay viết nghiệp dư, có vài bài đăng báo vào khoảng 1996.
    Sau gần 10 năm ẩn, xuất hiện trở lại vào 2004. Theo tôi, anh có 3 cái đáng chú ý:
    - 2 bài thơ khá hay: Quà tặng của quỷ sứ và Nỗi niềm phê bình (tienve.org)
    - Tiểu luận Nhà phê bình chuyên-nghiệp-dư (tienve.org)
    - Và nhất là các bài viết (dẫu đầy cảm tính) đã khơi mào cuộc tranh luận về Thơ trẻ.

    #2
      meocon_thongminh93 13.08.2006 14:22:09 (permalink)
      3. ANH ĐẠM


      Có người thơ tấp tểnh đi buôn
      lận lưng ít nắng quê làm vốn
      đi, cứ đi phiêu giạt đất trần
      chân sạn, buồn đầy, hai tay trắng

      Hai mươi năm trở lại xóm thôn
      cũ tiếng bò trưa, vầng trăng muộn
      mới điệu cười, lạ nhịp sống

      Hốt nhiên
      chàng úp mặt
      khóc oà

      ------------------------------------------------------------------------------------------
      * Phú Đạm, anh ruột Inrasara, thời trai trẻ có làm thơ tiếng Chăm, sau đó nín bặt.


      #3
        meocon_thongminh93 13.08.2006 14:22:28 (permalink)
        4. THƯ CHO & CỦA PHĂNG

        *
        Phăng mầy ạ
        thiên tài thì mầy ăn đứt rồi
        khi tụi tao còn viết sai chính tả tiếng Việt
        thơ mầy đã được rao bán khắp xóm cùng thôn

        đẹp trai thì mầy đẹp rồi
        mầy trắng như Kinh ấy

        giờ
        mầy lang bạt xó xỉnh nào của đời hả Phăng

        Vẽ xong Chân dung đồng một vụ
        rồi
        mầy chung thân luôn kẻ đồng một vụ
        như chàng Rimbaud ấy nhưng không
        buôn ngà voi hay súng đạn cho bọn thích bắn giết nhau
        mầy theo bầy cừu gặm cỏ khô
        đất nắng Chàbang đồi cao lũng thấp

        Có đẻ gì mới cho Tagalau không Phăng
        sống xa/khác người phố hội sao mầy
        hệt nhà thơ tụi tao thế
        chơi một tập tạm được rồi thôi làm
        một bài thơ [xém] để đời rồi nghỉ

        Chán mầy lắm rồi Phăng à

        *
        miệt đông núi chàbang
        4 giờ 23 phút chiều ngày 5 tháng 6 năm 2004
        có vài cái mới
        4 mẹ đẻ non – thiếu cỏ
        2 con suy dinh dưỡng – đã thịt
        đực pachu bị bắt cắp tối kia
        đời khá vô thường
        còn thơ
        sinh đẻ thiếu kế hoạch
        mỗi cái được: đám học trò tao tốt nghiệp
        100%.

        -------------------------------------------------------------------------------------------------------------
        * Hứa Phăng, 16 tuổi có tập thơ: Xây sầu trong tim lở (in ronéo, 1972) với bút danh Chế Thảo Lan.
        Từ 1975 không làm thơ nữa. Hiện là giáo viên cấp II trường xã.
        Truyện ngắn "Chân dung đồng một vụ" in ở Tagalau 1, kí tên Trầm Ngọc Lan.


        #4
          meocon_thongminh93 13.08.2006 14:22:45 (permalink)
          5. TRÀ MA HANI

          Em đồng nội lang thang sông suối bàn chân trần nhỏ bé em mưa núi nắng đồi lũ đồng bão cát bãi nắng pharang cháy da cũng là em tuyết laval cắt thịt
          Em băng rừng vắt tây nguyên run người chính là em ru rú khu ổ chuột sàigòn co ro đời tái nhợt em
          Chòi rách miền tây loạt xoạt bọn trộm rình & em năm sao hotel tokyo genève ấm nồng hai hàng lính canh đứng gác
          em nước mắt tủi hổ & em tiếng cười giòn tan, em bóng tối & em ánh sáng, em búi tóc dính bùn qua đêm & em má môi đường đường son phấn giày cao gót nện phố du du
          Em khôn ngoan thổ cẩm lời lỗ tính toán miệt mài chi li & em lãng đãng ngây thơ dại khờ em, hoa xương rồng & nắng em
          Đinh vít guồng máy fulro nghiền đời thơ mộng em bấy nát thoáng chốc em chiến sĩ thi đua mầm non mô phạm
          Em lễ rija praung cổ tay tròn uốn cong điệu biyen, tiaung mê đắm đám trai làng theo em nhịp nhịp nhịp linga tiếng hát em hút hồn gió salatan quét cuồng nộ vào đồi trọc quê hương

          Tên em vang vào gió vào nắng vào khoảng rỗng đường biên được & mất, yêu & ghét giữa vô danh & vinh quang trong có mặt & vắng mặt của hữu hạn & vô hạn
          Em đay nghiến tôi & em xoa dịu buồn tôi, em phấn khích vui tôi & em nhụt chí nam nhi tang bồng hồ thỉ tôi, em khai mở khả tính tôi & em còng khóa tự do tiger bật nút trúng thưởng tôi, bơm phồng đàn ông bất thường nổi hứng vô độ ba gai thiếu trật tự tôi & em vắt xẹp lép thần xác hạn định tôi
          Em cháy bỏng tôi & em nguội lạnh tôi, em vẫy gọi & xô đẩy, quyết liệt & rũ mệt, em lễ hội của tiệc tùng shiva dionysos tôi, hy vọng & tuyệt vọng của tôi, tủi hổ & kiêu hãnh của tôi từ
          Đáy của đáy của đáy đời em ngoi lên ngóc lên đứng lên là
          Em của tôi mãi mãi là của & cho tôi.

          Khi đất & lửa bất ngờ xộc đến mang em đi.
          Vĩnh viễn.

          ------------------------------------------------------------------------------------------------
          * Trà Ma Hani, bút danh của Thuận Thị Trụ, hiện là giám đốc Công ty thổ cẩm Inrahani.
          Tập thơ Em, hoa xương rồng & nắng đoạt giải thưởng Nhà xuất bản Kim Đồng 2001-2003.

          -----------
          #5
            meocon_thongminh93 13.08.2006 14:23:02 (permalink)
            6. HÀM BỘ – GIẤC MƠ TRIỂN HẠN


            Giấc mơ bị giam cầm từ rất sớm
            dẫu bé con

            Đã chết những dấu chân
            dấu chân vẫn con đường mòn ấy
            từ làng lên đồi và ngược trở về
            làm quen thuộc hơi gió

            đã chết những cơn mưa đầu đời
            chết
            những câu thơ chưa kịp khai sinh
            những khoanh rừng

            Với ngọn gió và ngọn đồi quen thuộc
            với khoảng rỗng trần gian nơi những ý tưởng chưa đầy tràn
            anh ở lại
            với hơi thở và hơi thơ câm nín
            với giấc mơ triển hạn và
            cuộc sống mãi mãi làm triển hạn

            Khi hơi thở cuối cùng đã hết hạn chờ đợi
            anh đi

            Ở lại
            những dấu chân bị xóa
            tên sông đã chết
            lang thang những câu thơ trì hoãn.

            -------------------------------------------------------------
            * Hàm Bộ, nhà Yogi cuối cùng của Chăm, Guru của tôi.
            Phong thái và đối nhân xử thế của anh khiến tôi không thể không liên tưởng đến Vivekananda.
            Cũng như Vive, anh mất khá sớm: 42 tuổi.

            #6
              meocon_thongminh93 13.08.2006 14:23:13 (permalink)
              7. DIỆP MI LAN hay ĐOẢN THI LÃNG MẠN MỚI


              Từ Paris em mail cho anh
              Chúng mình gặp nhau ở quê, anh nhé
              Ừ, chúng mình gặp nhau ở quê
              Từ Sàigòn anh mail cho em

              Mình sẽ nói với nhau thật nhiều
              Ừ, thật nhiều, em nhé

              Chúng mình phóng xe lên bãi cát
              Qua những đụn cát

              Không bóng người
              Bên kia là cát bên này là biển
              Bên này là đời bên kia là tháp
              Không bóng ma

              Chúng mình không vật nhau như loài chó
              Không nói với nhau như loài người

              Chúng mình hát vào đêm tối
              Như hai kẻ điên
              Chúng mình hát vào nhau
              Như hai kẻ điên vừa đánh rơi tiếng nói.

              #7
                meocon_thongminh93 13.08.2006 14:23:41 (permalink)
                8. ĐIỆU CUỒNG VŨ BUỒN

                hay Chuyện Ong Ka-ing Cân
                Ở đó gió không còn nhảy múa trên ngọn đồi sớm mai nữa
                ở đó con gà trống chờ hiến tế không gáy tiếng cuối cùng
                ngọn lửa cháy thiếu nhiệt tình ở đó
                chai rượu lễ tẩy trần không ai rót

                Ở đó ông thấy thế giới thật buồn

                Bọn trẻ hết tin vào lễ thánh
                giàn nước bỏ hoang
                bài tụng ca vọng không vào nắng
                ông thấy thế giới thật buồn ở đó

                Ông nhảy điệu cuồng vũ thật buồn ở đó
                ông thấy
                một hoài vọng đang chết và
                một nền văn minh đang chết
                niềm tin đang chết
                chậm

                Ở đó mọi vật thể trôi đi
                rất chậm
                ngôi nhà, làng, gió, những kỉ niệm rơi khỏi ông
                ông thấy thế giới thật buồn

                Rời bỏ cuộc lễ, ông đi
                nửa đêm hôm ấy
                người làng tìm thấy một Ong Ka-ing say vùi bên hốc đá.


                #8
                  meocon_thongminh93 13.08.2006 14:23:53 (permalink)
                  9. CHUYỆN ANH T’MAUNG


                  Có một người
                  nông dân quá nông dân
                  mút mùa cày thuê từ
                  đồng này sang khác đến
                  thuộc lòng từng tên con trâu
                  quen thân từng khóm cỏ bụi tre đám bùn đồng Hamu Lanung, Hamu Rok
                  đồng Hamu Lai Hamu Jawil Hamu Pa-auk Hamu Kai Prauk Hamu Ong Dhan Hamu Mưbiơn Hamu J’Ngwa Hamu Jađaw Hamu Gađak Hamu Li-aung Hamu Kai Kơm Hamu Mưbhauk Hamu Car Canang Hamu Gơm Dei Hamu Mưklung Hamu Pơrya…

                  Đêm trôi từ quán càphê này sang khác
                  quán càphê nhà quê vô danh không
                  làm gì không
                  chuyện với ai
                  trôi
                  như thể bóng mờ

                  Có một người
                  không tình yêu tình bạn không
                  gia đình không tổ quốc không hối hả không lo lắng không
                  như một bóng mờ
                  trôi

                  Từ quán càphê này sang khác mỗi ngày
                  chọn góc khuất có một người
                  ngồi viết tên con trâu, dòng sông, cánh đồng
                  bằng nét chữ rất nét vào cuốn sổ ghi rất đẹp
                  để làm gì không hiểu

                  Một người
                  cuộc sống được đo bằng bước chân theo đường cày và
                  từ nhà qua quán càphê từ quán càphê
                  này sang khác không gì cả
                  sống để từ từ già nua
                  hơn cả bóng mờ

                  Khi tất cả con sông bị lấp cánh đồng đã chết con trâu lần lượt rời bỏ đời cày
                  có người suốt ngày ngồi quán càphê lẩm nhẩm
                  không gì cả
                  chỉ những cái tên

                  Một người
                  ngày mai đi về phía giàn lửa.
                  #9
                    meocon_thongminh93 13.08.2006 14:24:12 (permalink)
                    10. CHUYỆN CHĂM H’RI

                    Tặng Trà Vigia, tác giả truyện ngắn “Chăm H’ri”

                    Là hạt giống cuối cùng của hoàng tử bị bỏ rơi
                    khi
                    năm tháng qua đi lịch sử qua đi
                    bóng tối qua đi ánh sáng qua đi
                    ông ở lại
                    không căm giận than van trách oán

                    Cư trú đường biên đêm và ngày
                    một sinh thể nhùng nhằng
                    giữa thế giới loài người và lũ vượn
                    lưu giữ thứ kí ức
                    về tàn cuộc

                    Khi sự chờ đợi làm thứ gió bào mòn dốc trán
                    hi vọng thành nỗi xa hoa tinh thần
                    ông đi xuống với thế giới con người

                    Kể rằng
                    ông khước từ ngôn ngữ lũ vượn cả
                    chối bỏ tiếng nói loài người

                    Kể rằng
                    ông chỉ huýt sáo
                    buồn hay vui ông huýt sáo chán nản hay hứng tình ông
                    huýt sáo chép sách hay tu rượu ông huýt sáo
                    bóng ma ông dật dờ làng qua làng

                    Kể rằng
                    ông là Chăm H’ri cuối cùng
                    đang sứ mệnh lưu giữ một bí mật
                    không cứu vớt ông không thể cứu vớt ai

                    Khi nửa khuya tiếng huýt sáo ông vang lên kì lạ
                    khiến trái nứng của góa bụa trong làng thức giấc
                    chùm lông nách quý bà bắt đầu dậy mùi là
                    ông lên đường làm cuộc gieo vãi

                    Để
                    khi mảng nắng đầu tiên của ngày sắp khai vỡ trên đồi trọc
                    ông đi về phía rừng thế giới riêng ông.



                    #10
                      meocon_thongminh93 13.08.2006 14:24:22 (permalink)
                      11. CHUYỆN ÔNG KLƠNG MAN


                      Không gì buồn hơn khi ông hiểu
                      ông đã hết thời. Xa
                      công văn đi và đến xa
                      giọng ba đời cô thư kí với tiếng máy chữ cũ kĩ xa
                      cửa văn phòng mở, đóng đúng giờ không gì
                      buồn hơn

                      Ông về vườn nhưng
                      ông hiểu vườn đã hết thời
                      (từ điển hôm nay cần xóa từ về vườn, có lẽ)
                      bờ mương không còn cong, dòng nước thôi
                      làm lững lờ
                      lối cỏ, điệu cò đã vào qui củ. Thật quá buồn

                      Ông về. Nhà đang hết thời
                      cánh trẻ đổ hút vào phố
                      (không thể tránh)
                      bà cả ngày dán mắt vào nỗi niềm phim bộ
                      (không thể trách) bởi làng cũng vừa hết thời

                      Cây kuao vừa bị đốn hạ, hết
                      tiếng bò ngọ trưa hết
                      tiếng chó tru ma nửa khuya hết
                      bài tụng ca ban mai

                      Không gì buồn hơn.


                      #11
                        meocon_thongminh93 13.08.2006 14:25:19 (permalink)
                        12. THƯỢNG ĐẾ TỤT HẬU

                        hay Chuyện ông Klơng Man (2)


                        Ông chưa nghe tên Nietzsche bao giờ
                        và chắc sẽ không bao giờ nhưng
                        ông thét lên: “Thượng đế đã chết” khi

                        Giữa ban ngày, ông thấy Mĩ
                        đánh nhau với Iraq
                        cánh tay & mảnh sọ người văng tung tóe vào
                        bữa tiệc chiều nơi một làng nghèo & xa
                        đàn ông & đàn bà háo hức xúm quanh tivi trắng đen
                        ông thấy thượng đế bị thương khi

                        Cháu ruột ông kêu với người yêu nó ở xa, rất xa
                        bằng thứ giọng lạ: em đang khóc đây
                        nó hớp ngụm coca cầm tay đang
                        mắt nó ráo hoảnh
                        anh bỏ rơi em rồi: nó thở vào cái môbai bé xíu
                        mắt chăm chăm vào gương soi nhỏ &
                        kẽ đậm chân mày rất đen mẹ nó cho
                        trong ánh mắt kia, thượng đế giẫy giụa ông thấy

                        Với Font chữ Chăm được kẽ nét đầu tiên
                        với bản Glang Anak đầu tiên được dịch, in
                        & được mang tặng
                        với tháp Po Rome được phục chế
                        thượng đế chết

                        Với ca Sida đầu tiên của Chăm, cô gái bán bia ôm đầu tiên,
                        tên ăn mày đầu tiên, con sông lấp đầu tiên
                        chứng mất ngủ đầu tiên của ông, quần jean đầu tiên con Xanh sắm,
                        xe trâu đầu tiên được đẩy vào phòng trưng bày, cơn gió xalatan trái vụ
                        đầu tiên thổi qua rừng trắng
                        mùi đốt rạ tuổi thơ đã mất
                        vụ giết người vừa xảy ra hôm qua, li dị tại phiên tòa đầu tiên, phá thai đầu tiên, chiếc xe Dream đầu tiên chạy vào làng, bể hụi đầu tiên, ông chồng uống
                        thuốc rầy đầu tiên
                        kut được xây, ngọn đồi tuổi thơ bị san bằng,
                        xe rác đầu tiên thải thối qua cầu nắng
                        làm
                        thượng đế chết nhưng không. Ông nói
                        thượng đế không chết
                        thượng đế rớt lại phía sau.

                        -----------
                        #12
                          meocon_thongminh93 13.08.2006 14:25:36 (permalink)
                          13. BÍ ẨN CỦA THÂN

                          hay Chuyện ông Dhan Than
                          Thân đó, nằm kia!
                          từng dọc ngang chinh phục quý cô nõn nường
                          đại náo khắp làng trên xã dưới
                          bắp tay bò mộng đó
                          vật đổ mọi mọi bọn thanh niên xóm Dưới
                          cặp giò cột nhà Halam đó
                          lừa qua 3-4 hậu vệ đội bóng huyện bên và
                          chân chiến đó
                          xoay vòng phục vụ chỉn chu ba bà vợ
                          nuôi 22 đứa con to cẳng cồ vai
                          đang nằm kia, thân đó
                          làm mùi

                          Đòi quan đầu tỉnh mở lớp xóa mù tiếng Chăm cho cánh trẻ
                          lớn tiếng yêu cầu ông Thiệu không san bằng làng Thành Tín
                          phác đơn lên Bộ phát triển Sắc tộc miễn nghĩa vụ quân sự cho Chăm
                          ông đấy ư?
                          đang cháy

                          Tiếng lửa reo như tiếng pháo, thân đó
                          nước da màu đồng hun, tôi thấy
                          đôi mắt rất sáng
                          tôi thấy, đã rất buồn, thân đó
                          cháy
                          thành tro
                          đang làm cổ tích.



                          #13
                            meocon_thongminh93 13.08.2006 14:25:46 (permalink)
                            14. KHOẢNG TRẮNG CÒN LẠI


                            May, Glang Anak chưa là đối tượng luận văn tiến sĩ
                            chưa bị đóng khung trong công trình hàn lâm. Và may
                            chưa nhập kho thư viện
                            để
                            ẩn ngữ còn cám dỗ bước chân hoang

                            May
                            ariya chưa được nhà nghiên cứu chia chương mục
                            các ngài giáo sư chưa phân nội dung, hình thức
                            chưa rạch ròi đo đếm. May

                            Kẻ mới vào làng văn còn lưỡng lự tới lui
                            người yêu thơ còn học làm quen đời chữ
                            thông điệp lạ xa
                            khép mình sau trang sách vô danh. Rất may
                            chưa bị lôi ra ánh sáng, còn hoang hóa, còn ẩn mình
                            ý nghĩa còn cơ hội mời gọi
                            trái tim lầm sai

                            Không đáng buồn ư? Một cuốn sách
                            bị xâu xé, cưỡng bức, tra xét, phanh phơi

                            Glang Anak sẽ không còn xa lạ
                            ẩn ngữ thôi sống đời ẩn ngữ. Và cả mi nữa
                            Inrasara
                            không còn bao lâu nữa sẽ
                            làm quen thuộc

                            Chẳng đáng buồn ư?


                            #14
                              meocon_thongminh93 13.08.2006 14:26:02 (permalink)
                              15. CUỘC SỐNG NHƯNG KHÔNG


                              như thể sắp mưa
                              như thể sự thành khẩn, như thể một bài thơ
                              như thể bữa cơm thân mật
                              như thể một bài phê bình
                              như thể cơn gió lạ sắp quét qua đồi trọc
                              như thể điếu văn thương tiếc nhưng không
                              như thể cuốn tiểu thuyết lớn vừa khóc chào đời
                              nhưng không

                              như thể luận văn mạo nhận
                              như thể bài điểm sách khách quan
                              như thể lời khen, như thể tiếng hú của loài vượn tiền sử
                              như thể nắng lạ, một vài từ đang chết như thể
                              tiết trinh bị xâm hại, như thể mây bay rừng trắng
                              nhưng không
                              như thể tiếng bước chân cha vừa đi qua

                              như thể hứa hẹn một tương lai tươi sáng
                              như thể em chưa xa như thể
                              nhà văn
                              như thể buổi họp sắp kết thúc như thể
                              sắp có quả phạt đền nhưng không
                              như thể tình yêu là vĩnh viễn nhưng không
                              như thể chưa có bão số 9
                              nhưng không như thể tận cùng của chịu đựng
                              như thể bức thư chưa được viết nhưng không
                              như thể chiến tranh Iraq chưa xảy ra nhưng không
                              như thể khủng hoảng hạt nhân
                              như thể giá vàng xuống như thể hàng thổ cẩm đang ăn
                              nhưng không

                              như thể sống lặp lại…
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 17 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9