Chuyện người đời thường (Inrasara )
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 17 trên tổng số 17 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 13.08.2006 14:26:14 (permalink)
16. CÓ LẼ CHỈ CÓ ANH


Có lẽ chỉ có anh còn tin
vào sự kì diệu. Chỉ có anh có lẽ
và một ít người thôi
trong khởi đầu khó nhọc này
nhỏ nhoi còn hơn hạt thóc có lẽ

Sự kì diệu mở ngõ sinh phận anh
chính nó sẽ
cố định số mệnh anh
và một ít người thôi chắc thế

Niềm tin
nặng trái núi
có lẽ anh bị đuối sức
bị hụt hơi
trước định phận ngu ngốc này
sau khởi đầu vụng dại này

Có lẽ chỉ ít người còn tin
vào điều kì diệu chưa chết
vào khởi đầu đã xa
hạt thóc nhỏ nhoi bọn trẻ con đánh rơi ngoài nắng.

#16
    meocon_thongminh93 13.08.2006 14:26:31 (permalink)
    17. CHẲNG CÓ GÌ TRẦM TRỌNG CẢ

    hay Chuyện cuối.

    Chẳng có gì trầm trọng cả
    khi lũ mây đen mang nặng hơi nước không chịu làm mưa xuống đám rẫy khan
    cô gái họ Likuk chưa biết đến nụ hôn đã yểu
    cô khác uống thuốc rầy sau đêm tình nhân đầu tiên

    Không có gì nghiêm trọng lắm
    có thể cô ta đã nông nỗi
    như ông Phok nhìn thế giới qua con chữ đang rụng đang mòn
    cũng chưa đến nỗi nào nhưng
    ông đã rất buồn
    và sống như là tự tử

    Lẽ ra ông Klơng Man cứ hèn như bao kẻ khác hèn
    họ sống không đến nỗi tệ như ông tưởng, có lẽ
    chuyện đầu gối năm xưa đã đi vào lịch sử
    anh T’Maung bỏ vài buổi cày đột xuất ngồi quán càphê
    Trà Vigia không làm cuộc lãng du sang Thái
    và không có cuộc lưu lãng trở về hay
    Trần Wũ Khang cứ nằm lì Núi Xám
    chuyện lẽ ra không nên như thế

    Cũng không nghiêm trọng
    cả chục cừu giống thiếu cỏ chuyển sang xẻ thịt
    rớt giá và bị con buôn xù
    thằng bạn đưa tang bằng chục bình rượu gao
    thằng khác lẽ ra cần kịp ngưng ăn đút lót
    thằng nữa bỏ thói hoạnh họe bà con hoặc chớ ra ứng cử Mặt trận huyện
    giá phân đừng tăng. Thằng Yaman đừng chạy xe quá tốc
    chết. Cũng chẳng có gì trầm trọng nếu
    nó đừng lôi cả bạn tình nó theo
    hoặc lẽ ra nó nên chọn cái chết khác vào ngày khác
    sau chiều mưa muộn chẳng hạn

    Lẽ ra ông Ka-ing Cân chớ bỏ dở lễ Rija Nưgar
    hay chiều thứ bảy năm ấy tôi đừng nhảy xe lửa
    về gặp em và lẽ ra
    em đừng cười như thế
    cho
    20 năm sau tôi còn cù rủ buồn

    Cũng không có gì là quá nghiêm trọng
    ngày tháng vẫn trôi mây vẫn bay qua rẫy khan và cuộc đời vẫn
    vui
    ví có buồn ít/nhiều cũng không sao cả
    Chăm H’ri vẫn huýt sáo mỗi nửa khuya
    Mưdwơn Tìm vẫn chơi đủ đầy 72 điệu trống.

    #17
      Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 17 trên tổng số 17 bài trong đề mục
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9