THƠ CỦA TÁC GIẢ EL
meocon_thongminh93 14.08.2006 21:00:07 (permalink)
(Tác giả không tiết lộ tên thật của mình chỉ cho biết bút danh)

Buổi chiều cơn dậy mùi từ thể trạng sâu khắm của mụ

Mụ lê lết qua những ngày gieo gió
Áo rách váy rách
Mỏi chẳng buồn kéo lại
Hái chẳng đủ cong để kịp gặt bão
Nhưng hạt gai hạt cỏ dại hạt giả nhại hạt mị ái hạt rỗng rột hạt thui chột hạt tai ương
Nhiều lần mụ tự hỏi mình đã lén rải thêm những hạt bất nhân nào thốc vào trong gió lớn
Đầu độc cả một nhân loại dễ dãi đến điên rồ
Cắn dập lưỡi nhiều buổi chiều
Mụ bứ mụ
Bứ thân thể rệu rã cơ quan nào cũng có vấn đề tổ chức nào cũng mục ruỗng cá thể nào cũng sâu mọt
Cơn chết ngứ xông máu thối từ những tiếng nói
Tổng thể trổ đầy những mầm mống dặt dẹo
Mụ lúng búng lục khục sằng sặc suýt chết
Có đứa bảo mụ mày tự ngắt quách cầu giao đi
Trung ương dứt dây thì tiêu bản ngay bầy cơ quan cơ sở cơ hội cơ may bám đuôi kí sinh trùng
Ôm rơm nặng đũng
Có đứa lại xúi mụ đường cùng thì đành cưa nòng bán súng
Mụ bán quách mụ đi
Cái đứa nào ngu nó nhảy vào sở hữu thì nó tự túc thu chi
Chẳng phải đau đầu cải tổ cải tiên làm chuyện giả danh bé khoẻ bé sạch bé giãy đành đạch khùng điên làm chi cho nó tổn khí hao niên
Làm kháng chiến mà cứ tính chuyện bắn tiểu liên
Thực tình mụ cũng đã bóp vẹo cái đầu to óc như trái nho nghĩ ngợi tính toan muốn nát cả mặt tiền
Teo một vài thứ eo hẹp di truyền và rụng một vài thứ lủng lẳng có thể
Đưa thêm một số cơ quan di sản quốc gia vào tình trạng tin bão khẩn cấp cơn bão số 3 toàn phần báo động
Tuy thế mụ may mắn không mắc bệnh to gan
Để cảm tử ghé răng cắn chốt dũng sĩ đánh bom mình
Ú ớ bóp cổ kêu ca cẩm cử vài tiếng cho thiên hạ biết mình đoan chính
Rồi mặc xác gã mệt mỏi mịt mù mông mênh mày mò xâm chiếm
Tự nhủ lòng còn biết cái làm sao âu cái gì cũng có khoái cảm của nó
Trong cơn đau đớn bị đè bẹp vùi dập quằn quại đôi lúc hưng hưng phấn tiết cũng biết vùng lên
Mụ ngửi thấy mùi mục ruỗng tinh khiết nồng nàn chiết lọc từ nguồn mạch ngàn năm ẩn sâu trong lòng da thịt mụ như tách đá hoá rồng quấn khố thăng hoa
Lẳn bẳn khắm
Không rõ là mùi bùn hay mùi mắm
Mụ bùi thật là ngùi ngẫm ngợi
Vần đề ở chỗ mụ đã không biết mình thuộc trung ương hay cơ sở để quán triệt cách điều tiết trọng trách
Đâu thể dung thứ cho một sự hỗn loạn chức năng tổng cục
Mụ quyết định tổ chức họp báo tuyên bố bó tay
Bó tay ở đây có nghĩa là gửi gió cho mây ngàn bay
Vô can với vấn đề hố thẳm
Trung ương cơ sở mạnh ai nấy sống mặc sức mà vần
Tuyên bố xong rồi mụ mới nhận thấy mình sáng suốt nhân dân
Chuyện của muôn đời tớ đã cố hết sức rồi để đến lượt đời sau con cháu cố

SG 29/05/06
Nguồn của tất cả các bài trả lời:TIENVE.NET


#1
    meocon_thongminh93 14.08.2006 21:01:18 (permalink)
    Vừa & nhỏ

    Tụi người nhóc thích chứng tỏ bao giờ cũng chỉ chăm chú đến kích thước
    Với một đống tò mò kiêu hãnh hơn thua so đo so to
    Những người đã từng trải chiếu kinh qua chỉ kẻ cả cười cười
    Vấn đề không phải ở chỗ đó
    Lớn lên rồi mới biết cái tối tối cần cần là có võ

    Được khen ăn mặc thức thời mô đen mì quảng
    Nhệch mép cảm ơn
    Bơi trong xanh đỏ mớ bảy mớ ba dây dựa lùng thùng phối với óng ánh kim tuyến bèo bo rất sến
    (Ừ giỏi thật, biết cả mình thích mì quảng hơn cơm hến)
    Triệt để treo ở tất cả các chỗ có thể đeo
    Technicolour xủng xoảng nhì nhằng chùm hạnh phúc mỏng teo
    Xóa mình phi tính phi style phi lý phi thị phi hình hài bằng chiêu song phi hợp phức
    Héo chịu hiểu héo chịu nổi héo chịu nghe héo hề hấn hay hậm hực hố hàng thế mới tức
    Tức to

    H bảo thôi vậy thì hôm khác nhá ráng mà vui lên
    Ráng là phải gồng mình lên kiểu Lý Đức hay phải cắn nghiến kiểu Mike Tyson
    Ráng để đừng buồn để đừng khùng để đừng nghĩ lung tung để đừng làm bậy
    Ai mà chẳng muốn vậy nhưng nhiều khi biết phải giải quyết làm sao với những nỗi buồn giao lậu ương ương không chịu to đùng

    Làm gì cũng đừng ham bự quá
    Ước mơ một ước mơ nho nhỏ về một cái gì nho nhỏ
    Phải biết kiềm chế bản năng (dân) tộc không thôi chúng chửi việt nam tham to
    Muối cái mặt mo
    Chắc cú cứ vừa và nhỏ.

    SG 9/3/2006




    #2
      meocon_thongminh93 14.08.2006 21:02:01 (permalink)
      ... Ngoài ra còn đau một số thứ khác (thế mới ác!)

      Cấm nói cấm nghĩ cấm tưởng tượng cấm tư duy
      Đoạn lìa quá khứ
      Khảo cung từng con chữ

      Ối giời ơi, con này loại mặt
      Đã bảo tránh xa ra chỗ khác
      Chỗ mày ở vỉa hè (lè tè)
      Lại cứ bon chen chuối oản xôi chè
      Ông là thu hồi tiêu hủy, nhé (hé hé)

      Viết như ưỡn cổ nuốt xuôi cơn buồn nôn mửa mật
      Mùi ngấy nhậy ộc ngược thoát trào
      Đau rũ tàu mà chẳng biết vì sao

      Cũng chẳng biết cơn đau hè nhau nổi nhọt từ những chỗ nào
      Bầu trời ngày úng bủng
      Còi cảnh sát hú quanh đèn chớp đỏ xanh vây tròn náo động
      A nô a nô …
      Thuần một cái là phong ngay mỹ tục (chỉ mỹ mới được tục thôi nhá)
      KH. Bùi thể nào cũng lấy hơi éo một cái lên ngang ngửa nửa octave bảo tám trăm cái còi tám trăm cái đèn tám trăm con lục tục
      Héo hiểu để làm gì
      Nhục như con cá nục
      Boo Boo sẽ chỉ ngoe nguẩy cười ngoe nguẩy lắc bơi
      Jupe ca rô đỏ chín tươi xoè trời ơi trên vớ mắt cáo mắt dơi khóa ngời ngời xuân nõn
      Đau tim đau …im hí hí đau im (lim dim)
      Boo boo boo boo …
      Ngu như con ku thì bà đây chỉ cho mày à nu … chết mỏi
      Dịch vụ này miễn hỏi!

      Trốn biệt cần câu mà lâu lâu vẫn chạm mặt đầu hẻm một ông cóc
      Cóc cậu ông trời
      Miệng phì phì nhãi nhớt phì phì bụng phệ phì phì
      Bảo này để cậu xoa đầu lấy tí hên hên thì dẫu có mới toe toe học làm thơ nhưng cứ cố lên ngoan ngoãn ngây ngon sẽ có ngày được sung vào công hội thợ
      Trương to như cậu đây nhảy phịch đến đâu là thiên hạ đều dạt ra ngay vì khiếp sợ (suýt nữa thì đổ bẹp nợ)
      Nghe xong bèn thì là mà rằng lên cơn ợ
      Ông cóc khum mình gồng cơ Lý Đức khặc khặc không off được cơn cười cùng cục nói
      Mà mình mắt mũi miệng mãi mở tròn muốn ói muốn ói

      Cuối cùng đành cắn lưỡi đầu hàng giấc mơ đầu hàng những cơn ghen tuông lậu
      Chẳng thể mong chờ gì khác hậm hực away
      Lần này thì thực chia tay chia đôi bàn tay bấy lâu nay vẫn còn vấn vương cạch cạch
      Lần này thì đúng là chia tay thật
      Dù scene này trời chẳng toé ra mưa

      Đau rũ tàu mà chẳng hiểu cái làm sao
      Toàn thân ngất liệt
      Cơn chết dâng lên nuốt tiêu đồng tử
      Hai lỗ tai toả khói
      Máu vỡ từng bầy
      Thịt da rữa chảy

      Túm lại là rồi cũng chẳng biết cơn đau nảy nhọt từ đâu
      Tự dưng đầy lưng mụn mọc.

      SG 21/2/06




      #3
        meocon_thongminh93 14.08.2006 21:02:23 (permalink)
        Ấy ó thực --- tồn

        Nói láo! Nói láo!
        Gã ầm ĩ đập cánh
        Đứa nào dám bảo tao không tồn?
        Chứ giờ tao đang ngồi nhậu với ai?
        Lại còn gặm gặm cái đùi giò này?
        3 thằng toi đêm ấy ngồi đến 3h sáng bên hồ thì 2 thằng kia vẫn hì hục ngấm ngầm phân công cạnh tranh cưa cẩm chung 1 em nho nhỏ như thường
        Và mả mẹ chứ đứa nào vừa cụng ly cái bốp?...

        Thiên nga trắng trong bảo Gà baby cứ việc đi lấy vợ
        Em sẽ chẳng đòi gì hỏi gì nữa
        Chỉ một đêm ấy chỉ rưng rưng ôm nhau rưng rưng ôm tròn trĩnh quả trứng vàng
        Một đời vì những điều chưa làm vì nhau mắc nợ
        Một đời thành thật phút giây giật mình chùn chân cắc cớ

        Tao chả nghe mày nói gì ráo
        Hả?
        Cái gì con cáo?
        Tao chẳng chùm nho
        Mày còn nứng thì mày cứ việc tuyên ngôn
        Cho thiên hạ biết mày tồn
        Dở hơi dở hồn gì thì với mày thế cũng là quá tốt
        Chúng có cười mày dốt
        Mày cứ kệ nốt
        Thế mới ...mốt!

        Em đây thì chả vấn đề gì
        Ăn chơi ăn hàng ăn đòn ăn ý
        Ỏn ẻn chúm chím mè nheo thường trực dễ xương
        Đôi bận thua cờ cấn sạch cả nickname ngúng ngẩy ra về úp rổ thưa che mặt thánh
        Mắt chớp chớp, môi chu chu, thuốc khói lu bù chả mê nhiều chỉ S (sói sách sếch siếc)
        Ai muốn gì cứ việc

        Tụi mày đi đi đi cả hộ phần tao
        Ăn cũng gấp đôi (đương nhiên tốn kém gấp đôi), dạ thưa ừ cười nói cũng gấp đôi (đương thời phí sức gấp đôi) nhưng cái gì lấp lánh thơm tho thì nhớ vác về đây chia cho tao 1 phần tất yếu (đương sự đương nhiệm đương thì đương đầu đương kim đương cuộc đương đường đương tay đương tâm đương đại)
        Bởi vì chồng con tao ở lại
        Thế mới hãi!

        Loay hoay vác bộ sừng đường bệ tăm tia tút tít cả năm chẳng biết cắm đầu ai cắm đại đầu mình
        Cổ cọp cổ cò cổ cao cổ cồn cổ kính
        Nhát chết điên cơn chưa làm gì đã quýnh quàng đính chính
        Sồn sồn những buổi sáng mở mắt ngoạc mồm muốn cắn cổ một ai cho ngộ tỉnh
        Đùng đùng đăm đăm đẫy đà đủng đỉnh
        Điên nửa vời, muốn nửa vời, khôn ngoan khờ khạo nửa vời, hấp (dẫn dụ dỗ) nửa vời
        Đụng đầu đốp đốp đã oặt mềm bún bã xịt hơi
        Tất cả các cọng tóc đều xoăn
        Thế mới tê dại người!

        Ả bảo chúng em đã kính xơi xong thịt đám chúng anh
        Chỉ bằng thời gian nói kịp 3 câu dạo đầu đêm hôm ấy
        Không cần giương đao, không xé xác ngấu nghiến, không chép miệng nguều ngoào
        Rượu nấu từ gì mà nóng người quá nhẩy
        Rượu ướp vào tẩn tã cho mềm ngọt thịt các anh đây

        Đừng hỏi chứ chúng anh đây đang ngồi nhậu nhị nhưng mà các em bảo thế là không còn sống nữa là cái tại làm sao
        Ai cả chúng ta xác tín hiện tồn mình?
        Ai nói ai nghe ai là ai biết?
        Ai cũng bị thịt ráo rồi.

        SG 13/1/2006




        #4
          meocon_thongminh93 14.08.2006 21:02:42 (permalink)
          TRỐ _ NG

          Tôi vỗ lên mặt da mình để nghe từng hồi rỗng căng run rẩy trong tôi
          Tiếng gọi mướt mồ hôi
          Cuồng một khuấy động nổ tung
          Đỏ xanh u mê bần bật

          Xoè cong
          Tự bơm hơi lần lượt thổi phồng mỗi khoang bào thể
          Từng chiếc lông như muốn thót mình bắn tung đi phấn khích
          Cầu vồng bảy màu cá vàng quẫy đuôi toẽ nan mềm nhung vô độ sắc
          Phao câu ửng tình

          Tôi lầm lụi ăn
          Hết bọc màn huyền thoại phủ ngoài đến đất đá trầm tích 4500 năm
          Ăn rỗng cả những lời nguyền
          Biểu tượng bí mật rụn ra một đống bụi lừa bịp

          Tôi mang găng cao su xẻ phanh từng con chữ nhẫy chuội dầu bóng
          Này~trống,
          Này trống.
          Này Trống!
          Này TRỐNG …
          Chẳng có một linh hồn thối tha nào bên trong những con chữ hống
          Chẳng có một bí mật chết toi nào bên trong những thiêng liêng thánh vật
          Lêô nát đô xé roẹt giấy vệ sinh chậm chậm chùi chùi hai bên khoé mép:
          “Cat ch me if you can!”

          SG 19/11/05




          #5
            meocon_thongminh93 14.08.2006 21:04:25 (permalink)
            Mặc cảm chiếm hữu
            Cho những tín đồ của định mệnh

            Tôi đã rút ván khỏi người nói vô vụ lợi muốn đưa tôi qua cầu
            Khi thấy cái đầu lưỡi chiếm hữu giả dạng của hắn lén lút thập thò phía sau lời nói
            Tôi vội vã áp chiếc mặt nạ thực dụng vô liêm sỉ lên mình quay lưng
            Để không biến thành con chó nhà cuống quýt ngoe nguẩy lòng biết ơn

            Tôi đã rút ván khỏi người lãnh ấn trọng canh gác phẩm giá và trinh tiết cho tôi
            Bằng nỗi ngoan ngoãn rất bé thơ khi vọc uế cung cấm linh thiêng trước cơn đùng đùng thịnh nộ
            Bị ném ra đường cho ê chề với phố
            Tôi vừa đi vừa hát vừa cười

            Tôi đã rút ván khỏi người dẫn tôi vào cánh cửa xanh
            Nơi tôi chấp chới bay lên để thuộc về mình hôn mê ngất lịm
            Khi người ấy bảo: thôi đừng bay xa hơn nữa
            Ngoài kia bão giông

            Tôi đã rút ván khỏi tôi
            Khỏi đứa bé sinh ra để luôn được người ta nhắc đến làm gương, tị hiềm và ngưỡng mộ
            Khỏi đứa bé rất ngoan và giỏi – niềm hãnh diện to đùng của mẹ cha
            Đứa bé biết khoanh tay với cả những kẻ vô cớ bạt tai mình và nói: ạ, cảm ơn, rất biết ơn trước khi biết cong cớn chửi thề

            Tôi rút ván khỏi tôi sau một lần trên vai người mình rồ dại yêu thương tái diễn trò khóc dối
            Những giọt nước mắt cũng ma mãnh manh nha chiếm hữu
            Những giọt nước mắt biết ngã giá chính mình

            Một hôm
            Ở một nơi khác
            Tôi nhận mặt ra tôi trong con Ngựa Trời cái thành khẩn chắp tay tạ lỗi cuối mỗi cuộc làm tình (và còn định khóc một trận sóng cuồng thanh tẩy)
            Trên những vết tích hoan lạc còn sót lại của con đực sau giờ hiến sinh
            Trên đỉnh hân hoan kiếm tìm vô vọng riêng mình
            Trên tận cùng bản năng chiếm hữu.

            GS 9/05


            #6
              meocon_thongminh93 14.08.2006 21:05:09 (permalink)
              Nương thân

              Tôi chạy quàng tìm một chốn nương thân
              Tháng năm đáp lời hun hút vọng
              Tiếng chân xôn xao đánh lừa mang dư âm đêm trượt ngang những mùa đông trước già nua duỗi dài lên phố rỗng

              Tôi chạy quàng vào anh
              Vá víu mùa hy vọng non xanh đã rã bời từ lâu bằng mong manh tóc rối
              Lối cỏ vào lỗ chỗ dấu giày gót cao của những người đàn bà đến trước
              Rưng rưng đặt thánh giá cô đơn trước mộ phần giấc mơ xiêu đổ
              Ai đã hân hoan xức dầu thơm lên một thời thiếu nữ
              Rồi ngại ngần mãi chẳng tìm được cho mình một chỗ đặt chân

              Tôi chạy cắm vào đêm tìm một chốn dung thân
              Gõ cấp lên khoảng đen
              Ngón xương sưng đỏ mắt
              Vùng chết vắng dội âm
              Những cửa về khép chặt

              Tôi đã bình an bao nhiêu trong anh
              Nhưng làm sao không thể
              Đôi khi thấy mình sợi tơ hoang tưởng
              Giăng ngang vô vọng ngày tháng
              Rơi tuột nỗi thốc trống
              Thui thủi một mình mình
              Sự thật đâm thò lên sưng sỉa những mũi đinh xuyên nát lời yêu hoen rỉ

              Ai không ảo tưởng về một điểm tựa
              Nơi trở về gục đầu vào mà phụ rẫy những hạt nước mắt âm thầm ghim sâu lòng gối mỗi đêm đã trả bằng giá đắt
              Đổi bất an này lấy một bất an khác
              Chông chênh này lấy một chông chênh khác
              Để nương thân


              #7
                meocon_thongminh93 14.08.2006 21:05:28 (permalink)
                Khe lạc xẻ dọc con đường chạy về phía chết

                Lao vào ngày mai
                Để chết
                Đuối vòng quắt quay tính toan ham muốn
                Lọt thỏm khoảng vỡ không trọng lực

                Cắm đầu vào cô đơn
                Để chết
                Dự định buổi chiều âm thầm
                Bơi một mình ra biển
                Thân thể bọc chì
                Uống cạn nỗi ngủ
                Xì phao
                Cú rơi chậm hoành tráng hơn bất cứ giấc mơ nào
                Vào sâu thẳm hoang trống

                Quấn lấy nhau cho đến rã rời trên linh thể phát quang
                Để chết
                Nơi mỗi sự va chạm ánh ỏi run rẩy khai mở một chùm sáng
                Ngôi nhà gỗ trắng
                Khu vườn im vắng
                Hàng rào hồng môi tường vi

                Ta đến để chết
                Đong sự sống bằng khoảnh khắc
                Lũ hàu bám chặt ghềnh đá nghênh mặt thách thức vào nỗi cuồng nộ sóng
                Thách thức cơn đập tung tróc vỏ

                Ta đến để chết
                Trong những thân tàu ầm ì tháng năm cúi đời muối mặt
                Lặng lẽ đường ray chân trời
                Khói nồng mặt nước xanh
                Mặn mùi tham vọng đánh tráo thân phận
                Rúc vào nhau từng hồi còi khản đục hạnh ngộ
                Để chết

                Nơi ngưỡng lệch của số mệnh rời bỏ
                Tiếng cọp gầm rung chuyển cơn bão không cưu mang nổi sức thốc tháo cuộn quay mình
                Như con người tự muôn đời
                Cố vẽ ra một Thiên Đường
                Để chết

                Cho anh và VT 21/11/04

                #8
                  meocon_thongminh93 14.08.2006 21:05:50 (permalink)
                  Phần tiền dự ước truyện tình nhiều tập vừa tìm thấy

                  Tôi nhắn tin khẩn cấp vào nỗi nhớ nàng
                  Rồi ôm quần bỏ chạy
                  Chẳng phải vì sợ mình phạm tội
                  Hay sợ nàng lãng quên
                  Câu chuyện chỉ mới manh nha bắt đầu tập 1 cùng những dự tưởng dài hơi
                  Nàng đã bảo :
                  - Thôi, em không thể nào chịu nổi!...

                  Cuộc tháo chạy bắt đầu từ cái nhìn và những đầu ngón tay
                  Người đàn bà đi trước mặt tôi lắc đảo khoan thai cặp mộng tròn ủm
                  Đôi tay trần lơi lả chờ những trận mưa hôn

                  Không thể tin là anh phải yêu em bằng một tình yêu vô cùng thánh thiện
                  Không ôm hôn, không những lần âu yếm
                  Chỉ ngắn ngủi nắm kịp tay và nhìn
                  Anh đành yêu quá ư classic giữa thời post modern
                  Những người đàn bà đi quyện vào nhau
                  Em: cô ấy: vợ tôi: những người đàn bà khác đã đến và đã đi
                  Tôi hối hả chạy xuyên qua và chạm hét vang
                  Để lao tuột mình vào cõi cô đơn không cùng sâu thẳm
                  Thèm một bàn tay giữ tôi ở lại
                  Sau từng cuộc mỏi mê

                  - Em kết truyện ở đây vì chẳng đủ yêu anh hay đầu hàng những áp lực?
                  - Chỉ đàn bà thôi với anh là đã đủ, cần gì phải yêu.

                  Những người đàn bà đi quyện vào nhau và quấn thít quanh tôi
                  Mắt bão bập bùng ấm ức hoang dại

                  Tôi đã tìm thấy tôi khai nở nơi thân thể nào?

                  SG11/2004

                  #9
                    meocon_thongminh93 14.08.2006 21:06:42 (permalink)
                    Dự ước truyện tình nhiều tập

                    Cho V.

                    Không cưỡng nổi cơn ngột khởi dựng sừng
                    Con tê giác ảo tưởng về ngày tuyệt chủng lao mình đâm cuồng vào bóng tối
                    Chẳng thể gìn giữ mệt mề nơi mùa cám dỗ
                    Thì một lần rồi thôi.

                    Phủ dụ mật ngôn lên ngợp kín da người
                    Bằng những chiếc lưỡi lắc lư uốn mình ma mị
                    Giả tiên tri

                    Ai đã tức tưởi ném lên đầu giường những ký tự thèm muốn bị hãm hiếp
                    Sau cơn vội vàng thất trận
                    Nhìn nhau bằng cái nhìn thú hoang trong ngày chay tịnh
                    Cuộn tròn chiếc lưỡi không

                    Buổi chiều đổ ập dự ước về cơn bão yểu mệnh trước ngày sinh lên cuộc làm tình tưởng tượng
                    Cú điện thoại đòi nợ từ tuổi thẹn thò nổ súng vào vùng mơ mộng
                    Trận mảnh đỏ ngời bắn tung

                    Muốn quỵ sấp xuống chiều ngất lịm
                    Chấm dứt nỗi hành hạ chứng lở lói di căn
                    Đỏ mắt không ra một chỗ đứng nhưng luôn sẵn một chỗ nằm

                    Tiếng thì thào vực dậy từ hoang tưởng rất xa xăm: Người Dẫn Đường đã đến
                    Thót mình ướt giày hè phố khi chợt thấy bầy chữ quen ngổn ngang ngả rạp dưới chân tường

                    Chiều
                    Ẩm mốc cơn giông trong lời ca bạc phếch héo già
                    Cái nhìn giả thờ ơ phềnh dật dờ những tin nhắn khẩn cấp

                    Chiều
                    Trống hoác nỗi lặng im bội thực lời nói
                    Rồng?
                    Không! Rắn!
                    Em sẽ đi thật à buổi sáng
                    Không có tiếng chim hót trong quần
                    Ừ thì … Mẹ kiếp!
                    Nhưng anh sẽ có ngay một bắt đầu khác, vậy thôi!

                    SG 11/2004

                    #10
                      meocon_thongminh93 14.08.2006 21:07:23 (permalink)
                      Yêu nhau ngày chảy máu

                      Cho Anh và những buổi chiều

                      Nàng bỏ lại vùng ngợp ngời những giọt máu non tươi
                      Lan xòe mùa hoa cháy lửa trên drap giường
                      Con dấu tình yêu đóng đinh tôi lên thập giá

                      Lạy Chúa!
                      Không thể không yêu nàng
                      Dù hôm nay là ngày của Ngài
                      Là ngày của nàng
                      Là ngày chảy máu
                      Cơn đam mê ngột khởi từ hai thân thể trái mùa, trái không gian, trái dấu
                      Ghim chặt nhau không chọn ngày
                      Nàng cười vang:
                      — Yêu mà coi ngày như làm nhà hay hạ huyệt
                      Em không thể coi ngày để muốn!

                      Lạy Chúa!
                      Và con đã tận tụy yêu nàng
                      Như chưa từng biết mình có thể yêu đến đâu
                      Sục tung buổi chiều đục ngầu lá me thả vô hồi lòng đường đói khan ham muốn
                      Quấy đảo vùng nắng gắt thốc rạn ngói sần chai tháng năm
                      Nàng chảy tràn cơn thốc tháo cuồng mê:
                      — Cho đến khi em ráo kiệt và bất tỉnh!...

                      Nàng muốn được bất tỉnh bằng dốc cạn vào tôi
                      Để chẳng bao giờ còn chông chênh trên đỉnh cô đơn
                      Duỗi dài cơn say ảo vọng
                      Để bắn thỏa mình đi nhanh hơn
                      Nàng vừa yêu tôi vừa khóc

                      Nàng muốn được bất tỉnh bằng dốc kiệt vào tôi
                      Tự khai sinh trong một đời sống khác
                      — Em muốn yêu anh bằng tất cả những người đàn bà từ vạn kiếp trước đã
                      đến và những người đàn bà khác sẽ xuyên thấu qua em
                      Nàng hối hả dẫn tôi qua những vùng muội mê, lên những đỉnh cuồng hoan
                      Như thể ngày mai sẽ không còn kịp nữa
                      Như thể giấc mơ bất cứ lúc nào toác vỡ
                      — Yêu em nhiều hơn đi!
                      Yêu em nhiều hơn nữa!
                      Nàng không ngừng rót vào tôi lênh láng máu lệ tình yêu và cơn thảng thốt đói lo khát sợ

                      Lạy Chúa!
                      Nàng đam mê nhưng mong manh và bất trắc bao nhiêu!

                      Tôi hôn lên những giọt máu tình yêu thầm thì lời xưng tụng
                      Uống miên man mùi mật ngây rực rỡ ướt loang chiều.

                      SG10/10/04
                      P.L

                      #11
                        meocon_thongminh93 14.08.2006 21:07:46 (permalink)
                        Sài Gòn không trà chanh

                        Thò thụt vào ra thuỗn mặt
                        ngày chảy nhão lên ngày
                        ầm ì chuồn mất

                        Vòm Sử Quân Tử uể oải rũ xuống bầy sâu tơ quá lứa
                        chờ vô vọng tiếng thét thốc rạn men chiều
                        Lang thang qua nỗi cô đơn bằng vé lậu tình yêu

                        Không ai lao vào đêm với con dao trong tay
                        rạch mặt nguỵ ngôn mình để giết được người trong mộng
                        Bất lực cắm ngược dao vào cuống họng
                        lần về tay không

                        Ở đâu vùng ký ức đội lên
                        lổn nhổn những dấu tích ung nhọt
                        hát cùng ai nỗi đàn bà lỡ sinh ra làm que diêm cho một lần kiệt cùng cháy đốt
                        mà khói chẳng thả lên trời

                        Đặt bàn tay lên một chỗ ngồi
                        rũ ngất
                        lên chiều quá chật

                        Sài Gòn trổng mắt
                        Sài Gòn không trà chanh.

                        SG 10/9/04



                        #12
                          meocon_thongminh93 14.08.2006 21:07:56 (permalink)
                          Cho Dalat và T.

                          Bầu trời sẽ sụp xuống không
                          Tháng ngày rã cánh mỏi chân đã không còn chịu nổi?
                          Ban công đầy những hạt hơi nước
                          Em hớp từng cơn da diết nhớ vào người.

                          Message thổi bạt từ anh - một message đã thất lạc quá lâu bỗng vô tình rơi chao trở lại
                          Em đắng khô tiếng khóc ngang ngưỡng họng chiều không mưa

                          eL. ơi, anh về nhà nhưng không gặp
                          Metropolis nhé
                          và gọi cho anh!
                          H.T.

                          Cứ ngỡ rồi mình chẳng thể sống không nhau
                          Như tháng tư chẳng thể không mưa
                          Như sự phục sinh chẳng thể không mùa
                          Như cơn khát nở xòe những triền hoa cỏ hoang trên em chẳng thể nào không nhớ
                          Em đã gọi vang anh khắp cánh đồng mình ngút gió
                          Và rồi chiều không mưa.

                          Những sợi nắng quắt queo èo uột trườn lên
                          Đuổi xua bầy bóng nước
                          Tiếng kêu độc đinh lén lút dè chừng của loài chim lưu lạc ném thốc tham vọng nổ tung cơn thảng thốt
                          Cố liều lĩnh châm ngòi cho một sự thật không bao giờ xảy ra.

                          Và rồi những bóng mây trượt qua
                          Nứt lộ vòm khô cong vọng chờ ruộng hạn
                          Chiều buông từng chùm ti gon vỡ rạn
                          Xuống cánh cổng rệu già rêu mốc tiếng kêu.

                          T. ơi, hãy về với em những chiều không mưa cháy khan trong từng thân cỏ rỗng
                          Biết khước trả vào đâu một tình yêu đặc quánh trên đầu lưỡi người câm
                          Như quay lưng cố trốn từng hồi chuông cạn ngày vỡ loang đầy ký ức
                          Quấn vội khãn phiêu lên đỉnh mù
                          Em ru mình xuống phố
                          Mộng du trôi ngược con đường vặn mình tấp tênh như chiếc xe thổ mộ.


                          #13
                            meocon_thongminh93 14.08.2006 21:08:13 (permalink)
                            Sau lưng là đêm

                            Có lẽ là vì ta đã trút lên nhau
                            Một ảo tưởng tình yêu quá lớn
                            Những đám mây cháy rạng vòm trời chia tay buổi sáng
                            Làm thâm tối cái nhìn mọng nước ngộ nhận hoang mê
                            Muốn yêu nhau nát nhàu
                            một lần cuối sau đến mệt mề
                            nhưng không thể

                            Ta đã yêu gì đâu
                            Ngạo nghễ bên đời thử ném mình vào nhau
                            Thoả thuận ngầm trong bọc cách nhiệt
                            Những kẻ không quá khứ và tương lai
                            chỉ có những gì đang thị hiện
                            thốc tháo cuộc phiêu lưu

                            Ừ thì dối gian, ừ thì thủ thế, ừ thì buông thả, ừ thì
                            ngông liều
                            ừ thì tình yêu chỉ là vòng hào quang giả
                            Cả hai nhe nhẻn đội lên đầu nhau.

                            Làm sao có thể nắm tay người tình đi mãi suốt dài lâu
                            Hạnh phúc cũng sớm tàn như một lời nói dối
                            Khi chuyến bay rạch ngang khoảng ngắt của lời

                            Làm sao phơi mãi được cuộc tình trên môi
                            Khi ký ức không đủ thơm chỉ với toàn nước bọt
                            Làm sao hút ngược lại những giọt nước mắt rỗng rênh trương mình trong bóng đêm trôi vuột
                            Để khỏi tự lợm mửa khi đội giấc mơ lên đầu

                            Ta đã yêu nhau gì đâu
                            Như hai đầu tàu ngược chiều cụt ngủn không toa trượt thốc vào nhau trên đường ray
                            thõng ườn mỏi mệt
                            sự va chạm tự loè mắt cơn phun trào luồng xung năng phóng thích
                            thổi phồng những giấc mơ như thổi bong bóng
                            để huyễn hoặc mình

                            Vẻ cố dửng dưng thực ra chẳng phải cố tình
                            trương ra trong phút chia ly thầm thở phào nhẹ nhõm
                            Như con nhện cái cuối cùng tìm được lối thoát khỏi cái bẫy lưới chính mình
                            dúm dó trên những cẳng chân run


                            #14
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9