THƠ CỦA ĐẶNG THÂN

Tác giả Bài
meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:19:07
Hội phố mộng

buồn
ngủ
quá
dậy sớm bay
ngày
chưa
tỏ
đôi mắt đỏ
nắng loang mang vàng chanh trời xanh cô ban giật mình sau 1 giờ bay trên ngàn mây trắng vạn mây đen khi ngày chưa kịp đánh thức những du khách lười 1 cuốc taxi đưa ta về chốn nhiêu khê

%

ta hoang mang đi
ồ mà
không biết đi đâu
đi đâu làm gì
ăn đi ngủ nghỉ
thanh thản quá nhỉ
bố khỉ
người đi ta đi đâu cần làm gì đi để mà đi cho đỡ phát phì cho tuột mồ hôi lượn lờ phố nhỏ thấy xinh tệ
đi qua nhà thờ đi vào nhà chùa Chúa ra ở riêng Phật cũng xuất giá
để làm gì
boong
hình như vẫn còn buồn ngủ
dật dờ Quảng Nam tìm phở Bắc gặp hàng Hà Nội không thấy thịt bò chỉ vài cọng húng lội bát nước trong mắt trong cô chủ nói giọng Hà Tây nơi Ba Vì gặp con bò đội nón ngóng cơn đằng Đông nhớ Nguyễn Quang Thiều dáng như Tây Ban ngưu xuất khẩu sang Mễ Tây Cơ đang nung nấu trường ca về 1 cái lò mổ bò có con nhặng à quên ruồi đòi đầu thai vào bụng người
buồn ngủ không chịu nổi
dưới nắng hàng họ bày dọc ngang thấy xinh đẹp mọi người ăn nói nhỏ nhẹ dễ thương nên thăm phố cổ thấy cái gì cũng cứ mơi mới nước chảy lờ cờ dưới chân Lai Viễn chả thấy gì hấp dẫn chợt thấy đồng 20.000 mới phát hành có hình cái kiến trúc thượng gia hạ kiều nên chợt hỏi 1 em có biết cầu mà có mái thì gọi cầu gì em cười ngơ ngác
thì gọi là nhà cầu chứ còn gì nữa
hớ hớ hớ
thôi thế đủ rồi kiếm chỗ ngủ thôi
phải ngủ chứ

%

những đêm tràn mênh mông
ta bơi lội trong cái lồng mông cuộc đời mà đôi khi thấy ghê sợ
trong mơ ta thấy gặp gỡ nhiều người hơn khi tỉnh
đặc biệt là nhân cách và hành vi của mọi người đều được thể hiện rõ ràng
và có nhiều lúc vô cùng mờ ảo
ôi nghe thật là bẽ bàng
cười/nói/chửi/bơi/chạy/rống/trợn mắt/nhe răng/cởi phăng áo/xắn cao quần/tụt quần/thủ dâm/thủ thỉ/rỉ tai/đấm đá/tranh giật/khen thối/nịnh thơm/múc/xúc/lao xao/cười duyên/khóc thầm/ngưỡng mộ/đái tồ tồ/**** bậy/**** quỵt bỗng thấy bản thớt con dê già Woody Allen hiện lên phán rằng trên đời chỉ có 2 loại sex là sex mất tiền và sex không mất tiền nhưng chết nỗi sex không mất tiền lại tốn kém hơn nhiều so với sex mất tiền

%

thế là phiền

rấtt
phphiền
man miênn
quá nhiềuu sự
kiện uống rrrrượu
say tất nhiênnnn giữa
nhiều người hâmmmm mộ
chợt mình nhìn ra kìaaaa quần
ướt rồi đái cả ra quần lúc nào không
biết thì quả là sayyyyyyyyyy quá rồi bỗng
nàng kể 1 tên thi sỹ sâu hùm hòn én khét tiếng
tại sao mà lại hóa thành hoạa sỹ vì thấy y đem tranh
đi triển lãm mà lại cách đây dững 4 năm thì quả là lạ thật
lạ lùng hơn hắn vẽ tranh trừu tượng chả ai hiểu chó gì mà có tờ
báo mạng đăng tin không biết phạm huý thằng nào mà ngayy lập tức
bị tường lửa 4 ngày **** mẹ mày mường tượng giữa sảnh lớn gã dựng đứng đôi
song phi đỏ rực trông như đôi câu đối có 1 nhã ý gì rất thốiii khi mà một bên như mặt
ngửa đồng tiền nó làm 4 chữ thư pháp đại tự kiểu long đụ phượng hayyyyy đại bàng đạp mái
chim sâu gì đấy nghe như chữ thằng ngọng đang tập tọng học đánh vần thế mà ai cũng bảo bí hiểm:

sông
Hương
biển
tươi

vế bên kia là hàng chữ vẫn chạy theo chiều dọc nhưng mờ ảo như mặt sấp đồng tiền mà nhiều bậc
đại sỹ thì thào rằng phải nhìn bằng tuệ nhãn mãiiiiiii mới thấy 4 chữ như là lời giải câu sấm bên kia:

quê
hương
biến
đổi

kết thúc triển lãm nhân vật chính trao tặng lại 1 bức tranh dâm
đại ý thế thôi bố ai hiểu cái quân hoạ sỹ mà lại còn có gốc thi sỹ chúng muốn nói cái ý gì
vì thế mà có đứa bảo tranh của hắn chuyển tải những ý trời
có bác gửi gắm rằng tranh bác mang thông điệp của giời
ông thì ngôn là những ý rời
mà tại sao lại bị tường lửa mà chỉ có 4 ngày rồi thôi

thôi bỏ mẹ
sa đà quá rồi
hỡi ôi
rồi tỉnh


NGUỒN:TIENVE.ORG/

meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:20:10
Hạ Huế

Đường xa
Ngái
Cố đô thành gạch đổ
Giữa Ngọ Môn ba chú khách hô hô
Đấm vào trống thủng
Hồn các mệ hoang đâu
Để Nam Giao sầu

Cái lầu cái lầu bầu đục ngầu lòng dạ ma quái bố tổ sư các cụ ăn lông ở lỗ hở hang toang hoác oạc ra một đống bầy nhầy toàn nước lùng bùng những khoảng rỗng chết trôi mãi trong dòng nhân hà thiên lộn chui qua bọng háng lịch sử sục bùn hút máu bẻ xương hũ tương ngâm suốt mấy ngàn năm hằm hè cay mũi cùi hủi lở loét nu sỉ nha chu ôm giấc mộng con bò lê lết bầm dập qua bao bến xe khách thời gian ngột ngạt chói chang nắng hè phồng rộp những cái mặt dầy trâu nước mà cười sằng sặc như cặc dúng nước sôi

Mệ Tự Đức tổn bao Khiêm ích chi tốn bao gạch đá người
Thông không reo vì lười hay bởi bế khí hàng trăm năm cung nữ
Lưu hồ Tịnh đảo ngáo ngơ chờ ai lâm Xung tạ
Mả Khiêm đâu lưu dấu thi vương

Khiêm mà chi chẳng qua mệ là quá ngạo cậy quyền cậy tài nên Trời mới ban cho cái loài đậu mùa cho nó cân bằng đúng là cái đạo Dịch của cái thời Bác thạc quả bất thực mà cái gì mệ cũng xực hết thì còn gì mà lưu tích giọt máu ngàn thiêng xây hồ bán nguyệt mà không có nước thì ắt là báo hiệu họ Hồ sẽ lên cắt cổ nhà mệ chứ trời đâu đến mà khóc cho thiên tử ôi họ Hồ và cái hồ chỉ khác nhau có ba chấm thủy mà chúng sinh cứ đạo tặc hục hặc sục cặc trước bàn thờ thành đá đường gạch xưa còn in không những bàn chân vương bá giờ chỉ thấy bầy tục nhân và những vết chân lục súc

Mệ Khải Định tịnh đường ai thể đến
Đau lòng cơm hến Vỹ Dạ kiều

Mẹ kiếp biết thế nào là đi xe máy không đội nồi cơm điện đói rồi thì phải đi ăn thôi Huế có chi ăn vào là khó quên ờ ở đây mọi thứ khó quên đều nho nhỏ như con thỏ đang gặm cỏ phố nhỏ ngõ nhỏ bánh nhỏ chè nhỏ từng giọt tí tách phò phạch người nhỏ mặt hốc hác lại còn dài nghiêng nét thư lại vẻ như ái ngại những gì quằn quại

Tà áo tím còn bay từng trang sách
Cầu Trường Tiền 12 nhịp chờ hoài không chộ nụ cười duyên

Nắng lênh lóa mà không khuôn mặt nào ăn ảnh phí thay cái phông cảnh trời cho các em sinh viên trông giống những cái lò xo giời nén xuống chỉ còn một mẩu mà này thế này gọi là tự sự hay độc thoại nội tâm hay dòng ý thức gì đái chứ đéo phải là làm thơ đâu nhá
Miên miên
Thiên Mụ không chuông
Soi
Hương Giang sõng soài như tóc ai hát mãi mạn thuyền
Về đâu

Nhớ Trịnh Công Sơn quá cả Hàn Mặc Tử nữa ừ mà cả Tố Hữu nữa vẳng đâu đây câu đàn ông đa trá đàn bà đa dâm chẳng biết ai trá ai dâm hơn ai nhưng hình như tất cả đều hủ hóa thủ dâm tài tình hay yếu sinh lý nhưng nếu các mệ sống lại thì sẽ đi karaoke ôm với gái Kim Luông trăm ngàn một giờ cả bo có nhẽ lại hay hơn mà này khi xưa các vua vẫn thường phải trốn chui trốn lủi từ trong cung ra đây để tăm tia các em nhỏ kìa sông Hương vẫn trôi như xác một linh hồn

Thành Nội
Cao Đỉnh thù lù tích Gia Long cõng rắn Gô-loa cắn gà Giao Chỉ
Bồng vịt Xiêm mổ ngan An Nam
Phỉ chí đế vương vấn tóc đen răng
Còn chăng
Những hoàng đế mặc long bào ngự ngai vàng tay cầm điện thoại
Khách sạn Hoàng đế chòng chọc như chiếc dương vật ngoại năm sao
Tây vẫn bầy trong những adults’ shop
Teo tóp hồn xưa
Mặt người nay méo
Loa phóng thanh léo nhéo di sản UNESCO
Ai vô xứ Huế
Thì vô



meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:20:31
Phố xuân

chiều buông
thõng
nắng hao gầy
dắt theo những nàng tung tẩy
béo ngúng nguẩy
ô hay
mình dây
dợ loằng ngoằng
xiên những hàng hiên
không
thinh
lặng
em
mặt rám sáng bừng
tưng
ngồi nghiêng nét
mày
dáng ăn chay
tay xoa miệng
mím
chúm chím
chim
đập nhẹ
tim dàn hàng ngang bơi ghẹ
lồm cồm khoe
hương cốm
mắm tôm
thoảng bay
ngang mồm
ôm
ấp vội sang hè
e hẹ
dịu dàng
mang mang
mỏng tang
tà gió
ai người tìm rau sắng ngày tịnh
cho người chay
say suốt mùa lây rây mưa bay nắng chạy
vàng huyên
chân
nguyên


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:21:12
TỪ ĐIỂN THI X/X LOẠI [chúng sinh] - Vần G (1)

GABRIEL GARCÍA MÁRQUEZ


Bố già Colombia sinh năm Mậu Thìn này có cái đầu của 1 con rồng [tồng ngồng]. Nghĩa là nó [cái đầu] cũng đầy chất hoang dã [dại dâm đường hoác hổng mang phế phí tàn thai toàng tưởng vu] và sặc mùi ma túy. Đời bố già lang bạt kỳ hồ trong đám bần cùng khố dây, trộm cướp, đĩ điếm, hút chích, buôn người, lái súng... (Nhà phê bình Hoàng Ngọc-Tuấn bảo không phải vậy nhưng không sao). Và tất yếu sản phẩm của bố già đẻ ra toàn hạng phò phạch, nghiện hút, loạn luân, trác táng, trầm uất, khủng hoảng thần kinh, bia ôm, ca ve, chí phèo, thị nở, cả mấy thằng có đuôi nữa mới hãi. Không tin thì quý vị chỉ cần nghe tên mấy siêu phẩm của bố già là đủ khiếp rồi: Cien años de soledad (Trăm năm cô đơn) [thế thì chết chứ sống làm sao], La mala hora (Một giờ ma quỷ) [người thì ai dây với lão làm gì], Crónica de una muerte anunciada (Cái chết được báo trước) [thì chỉ có quân giết người mới biết điều đó], chưa kể những El amor en los tiempos de cólera (Tình yêu thời thổ tả) [nhiễm phải thì chỉ ba/bảy hôm là đi], Memoria de mis putas tristes (Hồi ức về các em phò phạch chán đời của tôi) [gái nhà lành ai thèm dây với lão, thảo nào bố già sành lối văn "cưỡng đoạt" (appropriation)]... Thôi, không kể nữa! Thế mà lão được trao Nobel, vì:
... những tiểu thuyết và truyện ngắn trong đó tính huyền ảo và tính hiện thực kết hợp với nhau trong một thế giới tưởng tượng cực kỳ phong phú, phản ánh đời sống và những cuộc xung đột của cả một lục địa (Mỹ Latinh)...
(Đánh giá của Ủy ban Nobel - Viện hàn lâm Thụy Điển, 1982)
Chưa hết:
Mỗi tác phẩm mới của ông đều được các nhà phê bình trứ danh và người đọc đón nhận như là một sự kiện quan trọng của cả thế giới, được dịch sang nhiều thứ tiếng và được xuất bản ngay lập tức với số lượng lớn [thế thì quá ớn].
(Đánh giá của UB Nobel - VHL Thụy Điển, 1982)
Hết chỗ nói. Nói nữa là nhiều bậc trí thức hủ nho, học giả, các nhà đạo đức, bọn thủ dâm chính trị, các chí sỹ "nữ quyền dở hơi" ("airy-fairy 'half breathed' femininists")... sẽ ói.

Thưa quý vị, sao chúng ta không cùng nhau mà sục xuống bùn, rồi mà cướp Nobel. Thảo nào có ông nhà văn dạng xách bị carpet bagger (hổng giống ai) đã ngôn rằng:
Văn chương phải bất chấp hết. Ngập trong bùn, sục tung lên, thoát thành bướm và hoa, đấy là Chí Thánh ["God of Louse(s)"]



GAO XINGJIAN


Họ Cao (Gao) sinh năm 1940 (Canh Thìn), người Trung Nguyên, được Nobel Văn chương năm 2000 [đúng năm hạn Canh Thìn, thế mới thấy ông giời rất mẹ mìn], vì
một sự nghiệp văn chương mang giá trị thường hằng, những cảm quan cay đắng và ngôn ngữ khéo léo, đã mở ra những lối đi mới cho nền tiểu thuyết và kịch nghệ Trung Hoa.
(Đánh giá của Viện hàn lâm Thụy Điển, 2000)

Gao Xingjian giải quyết một tình thế tiến thoái lưỡng nan có thật: sự hối thúc trong mỗi người tìm đến một tư thế độc lập tuyệt đối xung đột với lòng ham muốn sự ấm áp và tình người mà tất nhiên phải có "tha nhân" đem đến, cho dù đó là "anh" hay "em". Cái sự đồng hành này càng phát triển thì nó cũng càng đe dọa tính nhất thể của mỗi cá nhân, và rồi cứ thế không có gì thay đổi thì nó sẽ dẫn đến một loại tranh giành quyền lực [thế mới cực].
(Đánh giá của Viện hàn lâm Thụy Điển, 2000)
Hành Kiện (Xịngjian) là "đức" của quẻ Càn: "Càn Nguyên Hanh Lợi Trinh, thiên hành kiện quân tử dĩ tự cường bất tức". Đây là quẻ tốt, nhất là về công danh sự nghiệp. Vì vậy có thể gọi ông là Cao "Càn".

Càn đứng đầu 64 quẻ Dịch, cũng tức là đứng đầu vạn vật trong vũ trụ.

Càn là trời, vua, cha, quý nhân. Biểu thị: rồng, ngựa, cứng mạnh, thẳng thắn, vòng tròn, màu đỏ, vàng bạc, lạnh băng, trái cây, lời nói, cái áo, kinh đô, đầu. Đó cũng đầy đủ mọi tính chất về con người và văn chương Cao "Càn": biến hóa như rồng, kiên cường như ngựa, cao sang (không thèm đọc các loại Mạc Ngôn, Vệ Tuệ... ở Trung Nguyên, chưa hề đọc tác phẩm bất hủ nào của văn học Việt và hầu như không để ý đến khách thể nào, "thiên cao địa hạ DUY NGÃ độc tôn"), một tấm lòng vàng son tận cùng không mệt mỏi với sự thật, không khoan nhượng, khuôn mặt ông tròn và có vẻ lạnh lùng thản nhiên (kể cả khi lên đọc Diễn từ nhận giải Nobel), cái nghiệp nói viết thì rõ rồi, cái áo là trang sức của người cũng như văn chương vậy, ông đang ở kinh đô nước Pháp, và tất nhiên ông là một trong những người đứng đầu - ngọn "Linh Sơn" của văn chương thế giới.

Càn ở phương Tây Bắc. Vậy ông chọn cho mình chỗ định cư tại Paris cũng là phải lắm [tốt hơn nữa Cao "Càn" nên đến Greenland hay Iceland, chí ít cũng Ireland (quê hương của 1 lũ nhà văn suy đồi thay nhau cưỡng đoạt Nobel) hoặc Scotland, England cho được chính hướng, không thì xuống Niu Zí-lần lấy thế "nghịch dĩ thuận", mà chiếm "địa lợi"].

Càn có đại triệu là "Khốn long đắc thủy" (Rồng bị nạn mà gặp nước). Thảo nào từ khi đắc nạn phải lưu vong ông thành đại nghiệp. Vậy không có cái đại nghiệp nào dấy lên từ chốn bình an. Xin vô cùng cảm ơn Đại cách mạng Văn hóa Vô sản!

Càn có hai hào Thế-Ứng đều là hào "phụ mẫu", lại là tượng của sự nghiệp, văn chương và khổn nạn. Đây lại là hai hào Thìn-Tuất – tinh khí của "thổ", nơi cửa ngõ của vũ trụ, cũng là "thiên la"-"địa võng" nên tinh khí tràn đầy mà đâu khỏi vướng lưới lụy. Thìn-Tuất lại ở thế "lục xung" vậy cuộc đời làm sao tránh cuộc can qua?

Nhưng chỉ với sự dấn thân hết mình cho sự thật Cao "Càn" đã vượt lên đỉnh Trời! Chỉ có mỗi cái đức ấy mà sao ít người theo hả giời?


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:21:37
TỪ ĐIỂN THI X/X LOẠI [chúng sinh] - Vần N (1)

NGUYÊN ngã KHẠ TAO


Đời ba xạo sá chi không kiêu
ngạo. Vốn sinh ta bố láo thành
thần. Dăm ba câu gẫm gạ phỉ
nhân. Đưa tình lang dỡn mặt người

đát cũ. Chiến tranh qua đi miệng
ắng những vết thương. Tù mù. Làm
chút tiền lộ phí. Qua cầu gió
bay. Lúc hưng phấn cũng bàn mông

và vú. Bởi chưng cái sọ dừa
chưa lú. Những hăm he le lưỡi
lấp miệng em. Ngưu tầm ngưu 1
bọn lèm nhèm. Ấy xem chuông ta

đâu loài ngọng nghịu. Đại ngôn ồm
oàm ta là kẻ tội đồ vĩnh
cửu. Hòng luồn lách cửa sau với
vĩnh hằng. Chủng chẳng như chó nhai

xì líp. Ra rả mùa hè lũ
ve nhộn nhịp. Có một loài đâu
biết có mùa đông. Thế mới ngông.
Có khổ chúng ông không. Qua miền

gái đẹp thấy tim mình chật hẹp.
Gặp bọn @ chúng ông cứ chặt
đẹp. Lẹp nhẹp đời bùn. Dăm câu
sến ba bẩy cú đồng dao. Những

nhạc điệu uống thuốc liều over-
dosed. Chúng ông đứng trên quả địa
cầu. Sủa gâu gâu. Chào xuân bính
tuất. (“Bác hồ bảo với anh 3,

đâu có xác thối khạ tao đến
liền”. 3 là duẩn, hán việt là
măng non, tức anh “cầy măng”. Năm
tuất đi cầy gặp chó [giầu to])



NGUYÊN NGỌC


Một nhân vật không dễ có hai trên đời
Người của nhân dân
Mấy chục năm sống chiến đấu lao động quên mình bên những người anh em cà răng căng tai một đời không nói dối
Nhờ vậy mà bỗng dưng ông thành một nhà Dân tộc học uyên bác
Bỗng dưng thành một chuyên gia
Mỹ Pháp mời sang nói chuyện suốt
Họ bảo tri thức của ông là hiếm hoi bây giờ mấy ai có được
Vì vậy ông càng cảm ơn nhân dân
"Những gì tôi làm là vì nhân dân nên chỉ có nhân dân mới là người có quyền khen thưởng tôi"
Tổng biên tập trứ danh
Người đỡ đẻ cho Văn học thời đổi mới
Từ bàn tay ông những đứa con kiệt xuất ra đời còn hoen máu và nước mắt tràng hoa quấn cổ
Sau ông phải rời cái ghế này trong khi không có Quyết định chuyển công tác
Nhưng lại có Quyết định bổ nhiệm Tổng biên tập khác
Lạ thế
Đất nước ta là một miền đất lạ
Thực ra
Ông mới học hết primaire
Cho nên cách nghĩ cách viết còn thiếu tính tổng thể hệ thống rõ ràng minh bạch
Nhưng chỉ vì nhờ tự học
Mà ông cũng thông thạo lắm
Ông dịch sách rất nhiều
Toàn những cuốn có giá trị lớn lao
Dư luận luôn đòi Nhà nước trao một giải thưởng thật lớn cho ông và Phạm Thị Hoài vì họ có công rất lớn đối với văn học nước nhà
Ông vừa được Giải thưởng Nhà nước
Nhưng ông đã từ chối thẳng thừng và trả lời như câu trích dẫn trên
Nhiều nơi người ta đã để sẵn những đường hay phố mang tên ông
Người Việt Nam chưa ai có được vinh dự này
Ông quê ở Quảng Nam
Đồng hương với mấy tên Mở Miệng



meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:22:37
Phố đông

phố âm u ngày đông


nhợt lạnh
ngược xuôi đời tẻ nhạt
kìa bên hiên
ai đó quạt than
lửa hồng ấm nóng
sinh sôi
đưa đẩy
trôi
ai ngồi đứng
ai bay bơi
ai rối bời tâm sự
tự nhiên
lòng hiền
như tiên
như điên
người phiền
người nghiện
người
leng keng xe rác
xúc hết đi những dơ lụy dáy ai trần
lại đầy tắc cống
chó rống chào xuân
nhịp lòng xuẩn động ngày cuối đông
sặc sỡ phố trần nhân tông
muôn mầu áo phủ náo nức
mẹ chen
em chen
con chen
nó chen
lục tìm những mảng mầu rực rỡ
để che lên
thân xác hạ nhiệt/tâm/tầm
trầm ngâm
thâm



đêm sương mù trên phố



trời giăng tơ huyễn ảo
những siêu nhân king kong spidermen
sổ lồng
sơn thủy
mông lên đèn
quyết tâm
chói
nỗ lực lóa
giữa đêm đen
dế mèn
người thổi kèn tòn ten
lấy sức men
làm đèn
alcohol không tắt ngóm
đom đóm
mãi trường sinh
anh hùng thường khí đoản
nhi nữ
vẫn tình trường
giao hưởng
nhái ễnh ương
cóc cụ
người cầm đũa khua khoắng
chè thái lan
dịu ngọt
luồn lọt
bóng bọt
giữa đêm suông tiếng chuông
trong thinh không
lạnh sắc
buông


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:23:00
Đêm đê… mê

Đêm đê…

Đường đê dài thảng thốt
Tower cao vút xa
Phố nhòa
Đêm hoa bay lạnh
Ấm say
Bỡ ngỡ ai ngờ
Ngỡ mơ
Bờ môi cong hoảng hốt
Lời yêu dài niên kỷ
Một đêm đây kết đọng nơi này
Gió heo may
Vòng tay seat-belt
Nụ sít
Lá ken
Ngón đan cành len
Hàng nghiêng
Cửa then bừng mở
Lời trơ
Hồn mơ đời thơ
Lòng ngây
Màn cây trôi
Dòng xe xa vụt qua
Nhà cao trời sao nhòa trăng
Hòa giao
Tay măng nhú mầm tim
Vụt vươn vườn xa
Tình xanh trong tím
Mộng
Đêm
Giọt tình nổi đuốc
Môi mềm




meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 15.08.2006 21:23:50
TỪ ĐIỂN THI X/X LOẠI [chúng sinh] - Vần D (1)

DADA

Gadji... khi nhuwngx gias trij vawn hoas khoong theer cos ddur suwcs manhj ddeer dduwngs vuwngx trong khi nhuwngx khaaur ddaij phaos laij cos ddur suwcs manhj ddeer lamf chur soos phaanj con nguwowif. Vaf nhieeuf nguwowif trong nooix ddau tuyeejt vongj veef suwj voo dungj cuar vawn hoas, ddax trowr thanhf nhuwngx nguwowif Dada nhuw 1 thais ddooj phanr khangs. 1 khi nhuwngx nooix longf bi phaanx leen deens ddinhr ddieemr con nguwowif cos theer lamf dduwowcj nhuwngx vieecj chuwa tuwngf cos: tuwf nay nhaan loaij phair bieets nghix & lamf khacs ddi, nghe chuwar?! Dada khoong chir laf nhuwngx canhs chim bawngf cuar ngheej thuaatj maf conf laf nhuwngx canhs buwowms cair hoas suwj u toois kinh khungr gaay ra bowir longf tin muf quangs & tinhs ddaoj dduwcs giar...

Nhiều người, mỗi lần đề cập nhắc đến chữ "Dada", vẫn chỉ nghĩ đến nó như một phong trào yểu tử mà bản chất chỉ là một trò đùa, một trò lường gạt, một trò thời trang lập dị, một sự phá hoại nghệ thuật, hay một thái độ phản kháng cực đoan nhất thời của một nhóm nghệ sĩ lập dị thời Đệ Nhất Thế Chiến. Phản ứng của nhiều người, đối với chữ "Dada", là phản ứng lộ vẻ giễu cợt, chê bai, hay thẳng thừng kết án.

beri bimba... aays cais gioongs nguwowif caanf phair hieeur rawngf moij suwj deeuf sawnx cos trong taamf suy nghix cuar con nguwowif, rawngf neeus khoong nhowf tris ocs cuar con nguwowif, thif cacs suwj vaatj chir nawmf keef caanj nhau nhuw thees, nhuw nhuwngx canhr tris vui mawts cuar vux truj. Cacs suwj vaatj laf nhuwngx manhr rowif racj vaf voo ichs khungr khieeps (coo down vaf voo vongj khungr khieeps). DDieeuf ddos khieens chungs ams anhr ta. Vaf chuwngf naof chungs conf ams anhr thif chungs conf huwux dungj.

Có từ điển mô tả Dada bằng giọng điệu mang tính lên án hết sức phiến diện. Current Literary Terms: A Concise Dictionary: "DADAISM. Dada, tiếng Pháp, là con ngựa gỗ cho trẻ nít cưỡi chơi... Một phong trào mang tính cách phá hoại và hư vô chủ nghĩa trong nghệ thuật và văn chương được dấy lên ở Zurich vào khoảng 1916. Joán Miró, Marcel Duchamp, Max Ernst là những thành viên cột trụ. Kurt Schwitters tạo nên Merzbild - những bức tranh làm bằng rác - và khẳng định, "Bất cứ cái gì nghệ sĩ khạc nhổ ra cũng đều là Nghệ Thuật".

glandridi... Dada laf hanhf ddoongj tuwf choois taats car nhuwngx trachs nhieemj vawn hoas maf xax hooij ddax gans gheps cho con nguwowif. Hoj ddapj ddoor vawn hoas ddeer giair thoats con nguwowif khoir ddinhj kieens rawngf vawn hoas cos theer giups con nguwowif soongs sots trong cuoocj tanf sats voo hanj. OOi Dada [DD] owi, DD lamf moij nguwowif uwa Mowr Mieengj [MM] hay laf MM lamf nguwowif ta khoais DD ddaay?! DM...

Encyclopaedia Britannica ghi nhận một số điểm tích cực hơn: "Dada đã tạo nên được những tác động mang tầm ảnh hưởng rộng đối với nền nghệ thuật của thế kỷ 20. Những kỹ thuật sáng tạo bao gồm sự đột hiện (accident) và ngẫu nhiên (chance) sau đó được ứng dụng bởi phái Siêu Thực và phái Biểu Hiện Trừu Tượng. Nghệ Thuật Ý Niệm (Conceptual Art) cũng bắt rễ từ Dada, vì chính Duchamp [kẻ đã vẽ râu "Mona Lisa"] đã là người đầu tiên đưa ra quan niệm rằng hoạt động tinh thần ("sự biểu hiện trí tuệ") của nghệ sĩ thì quan trọng hơn rất nhiều so với tác phẩm được sáng tạo".

lauli lonni... Dada ddax ddeer laij nhuwngx ys nieemj cos anhr huwowngr quan trongj laf ys nieemj dda ddieemr ddoongf hieenj, ys nieemj phuwcs ddooj & ys nieemj baats khar ddoans.

Encyclopedia of World Literature in the 20th Century còn ghi nhận nhiều điểm tích cực hơn: "Phong trào Siêu Thực, được mở đường bởi Dada, đã thừa hưởng những thái độ và những lý thuyết như sự khai triển tính cách xung đột giữa các yếu tố tương phản, và những kỹ thuật như collage (dùng các mảnh báo rách dán vào nhau) và viết tự động (automatic transcription); những kỹ thuật như loại thơ đồng hiện của Dada, được diễn đọc bằng nhiều ngôn ngữ trong cùng một lúc. Lý thuyết của Dada mang tính cách mạng, và những kỹ thuật của Dada, cả về tạo hình lẫn ngôn từ, đã gợi hứng cho nhiều kiệt tác..." Một sự diễn giải rành mạch là điều cần phải có. Stefan Wolpe (1 người không phải là thành viên chính thức của Dada, không phải là một nhà thơ hay hoạ sĩ, mà là một người sáng tác nhạc - lĩnh vực nằm ngoài những hoạt động chính thức của Dada), với quyết định truy tầm những ý niệm mỹ học mới cho việc sáng tác âm nhạc đã khiến ông tìm đến Bauhaus để theo học về nghệ thuật tạo hình trong những giờ giảng của Paul Klee, Lyonel Feininger, Walter Gropius, Theo van Doesburg, Piet Mondrian, Moholy-Nagy, Oskar Schlemmer, và nhiều nghệ sĩ vĩ đại khác. Đồng thời, ông kết bạn với các thành viên của Dada như nhà thơ và nghệ sĩ collage Kurt Schwitters, hoạ sĩ và nhà làm phim Hans Richter, và nhà thơ Hugo Ball trứ danh cùng vợ là nữ thi sĩ Emmy Hennings lập nên quán cà phê "Cabaret Voltaire" khai trương năm 1916. Trong đêm khai trương, ngoài chương trình văn nghệ hết sức lạ lùng [hay lắm, kể sau nhé], còn có cuộc triển lãm tranh của những nghệ sĩ trẻ chưa ai biết đến như: Picasso, Arp, Buzzi, Segal, Wabel, v.v... Sau đó, "Cabaret Voltaire" còn xuất bản các tuyển tập thơ văn và hội hoạ, cùng các đêm sinh hoạt với sự tham gia thêm của Apollinaire, Kandinsky, Oppenheimer, v.v... Chính tên gọi "Dada" sinh ra từ quán cà phê này: trong một buổi họp, Tzara đã bất ngờ dùng một con dao rọc giấy đút vào cuốn từ điển song ngữ Pháp-Đức và mũi dao chỉ đúng vào chữ "Dada".

cadori... Dada cheets yeeur veef banr chaats khoong phair laf 1 thaats baij nhuw nguwowif ta tuwowngr, maf laf 1 thawngs lowij vix ddaij cuar nhuwngx ys chis sangs taoj: sau khi ddax thuwcj hieenj xong 1 vieecj gif, con nguwowif sangs taoj khoong bams laays nos, xaay thanhf quanh nos, maf bor nos laij ddawngf sau ddeer tieeps tucj thuwcj hieenj nhuwngx vieecj khacs. Thaatj ddungs laf cais ddaoj "coong thanhf thaan thoais" cuar phuwowng DDoong huyeenf dieeuj ddax cos trong Dada rooif vaayj. Khen thay!

Như thế, việc hình thành phong trào Dada chính là việc các nghệ sĩ tìm đến nhau để tổ chức một cuộc cách mạng trong ý thức sáng tạo (đặc biệt trong trạng huống tuyệt vọng của nền văn hoá Âu châu thời Đệ Nhất Thế Chiến). Thái độ hư vô chủ nghĩa của họ chính là thái độ dọn sạch những gốc rễ cũ trước khi có thể thực sự gieo được những mầm mống mới. Họ đã cùng thí nghiệm (thí nghiệm nào cũng chịu nhiều thất bại, và những tác phẩm non yếu là kết quả tất nhiên của những bước đầu); họ đã bày tỏ sự cực đoan và sôi nổi quá trớn (ý chí cách mạng mãnh liệt nào mà chẳng cực đoan và bồng bột, đặt biệt là nỗ lực vươn lên từ niềm tuyệt vọng); rồi họ bắt đầu tìm ra những hạt mầm sáng tạo mới (những hạt mầm sẽ làm sinh ra bao nhiêu hoa trái của những phong trào văn nghệ sau đó). Khi đã bắt đầu nắm được trong tay những hạt mầm mới (may mắn họ đạt được điều này đồng thời với sự khôi phục của giá trị con người sau khi chiến tranh kết thúc được năm năm), họ bỏ phòng thí nghiệm Dada lại sau lưng để lên đường đi cấy trồng những vườn hoa nghệ thuật mới (đầu tiên là vườn hoa Siêu Thực, rồi những vườn hoa khác).

Gadji beri bimba... khi phuwowng Taay ngootj ngatj nhuw thees, Trowif ddax sinh ra Dada, cos nhex Ngaif muoons phir nhoor vaof cais neenf vawn minh aays. Nos mays mocs quas. Nos dure quas. Nos logic quas, logic khoong chiuj nooir. Vif thees nos moong muooij, sucs vaatj vaf acs. Vif nos thieeus cais nhaan tinhs meemf maij uyeenr chuyeenr cuar DDaoj Hoaf. Hinhf nhuw Chaan lys nos phi logic lawms, Dada baor thees khi hoj ddeer 1 con khir canhj 1 cais ddoongf hoof hay gheps 1 baif ca coongs ranhx vowis 1 banr nhacj cuar cuj S. Bach (hay OwFaanBawcs) vix ddaij, hay ddawtj owr ngay cuwar nhaf trieenr lamx 1 cais toa lets hooi thoois bawts moij nguwowif phair ddi qua rooif mowis vaof trong xem dduwowcj nhuwngx tuyeetj phaamr cuar hoj. Cos 1 Guru nois Thuwowngj DDees cungx laf 1 teen voo toor chuwcs, ham vui vaf hay say xinr (thaor naof Loaif Nguwowif mowis "haamf baf laanf" [chuwx cuar Khucj Duy] nhuw baay giowf), vaf Dada chuwa cos dduwowcj loois tuw duy holistic cungf cawn coots cais sowr hocj "truyeenf taam aans" kieeur phuwowng DDoong loong boong vaf toongf ngoongf.

glandridi lauli lonni cadori...

ĐẶNG ĐÌNH HƯNG [the "Dada" Bird]

Và con thuyền đã gặp "Bến lạ" trong một chiều mưa...
Cánh chim ngục tù đa đa hỡi bay về đâu nhớ những ngày jáo jác anh trốn học cùng em đi ăn "Ô mai" ở fố Hàng Đường trong tiếng chó sủa gâu gâu làm chúng mình đắng nghẹn. Em gục đầu bảo em cô đơn lắm, xót thương lắm, anh có thương em không. Em ơi em có biết "Cô đơn" là tật ách của thiên tài. Anh cũng rất sợ cô đơn nhưng anh muốn làm thiên tài nên anh chấp nhận cô đơn. Với anh cô đơn là fải đến tận cùng triệt để toàn fần mới thống khoái, mới sinh năng lượng. Thế rồi thời thế ẩm ương cánh chim thiên tài fải gặp cảnh thiên tai. Em chan nước mắt nhìn anh ái ngại. Em ơi hãy đi đi cho khuất, cho khuất những nợ đời. Ai cũng biết Thơ là Ngôi Lời, nhưng ôm nàng chỉ thấy đời toàn lỗ. Vì Thơ ơi người thơ toàn một lũ jở hơi không biết bơi, jữa bể khổ anh chỉ còn mình em làm fao cứu hộ. Chính nghịch cảnh đã làm anh đốn ngộ, rằng cuộc đời rặt một lũ bất nhân, kể cả những người thân. Yêu "cái đẹp" nên fải đi cải tạo, thích "nhân văn" mà gặp đời tàn bạo, nên em ơi muốn làm người thì hãy yêu cái xấu. Thậm chí em còn fải jao cấu với bọn xấu nếu em muốn ngày mai em vẫn có khẩu fần. Nếu không trước mắt họ em chỉ là đống fân chờ ngày xuống ruộng, em ơi thế thì rất uổng, thương lắm áo jài ơi. Anh biết em thích mặc áo jài, bởi vì em là hoa thài lài... Thôi em hãy theo bọn cặc jái, lấy chồng đi, jù nó có sa đì. Anh ra đi bước vào chốn lưu đầy, nhưng em cứ yên tâm ja mặt anh jầy. Anh thầm lặng vượt qua vũng lầy để sau này anh có một "Thái Sơn". Nhờ có nó mà anh mới được đền oán trả ơn.

ĐẶNG MẬU LÂN [the Đa-đa-ist]

Văn học sử hiện đại đã phải xét lại con người này, mặc dù hắn càn quấy, bạo ngược và hiếp gái ruộng giữa ban ngày. Người xưa bảo tại hắn ỷ thế bà chị Đặng Thị Huệ Tuyên Phi. Đâu hẳn thế, vì Huệ thiếu gì thằng em mà chỉ có mỗi Lân là lưu danh thiên cổ. Trong một xã hội hủ lậu, trì trệ, thối nát và duy tâm khi người ta chỉ biết có mỗi một chủ nghĩa duy nhất giáo điều khủng khiếp thì Lân là người phản kháng quyết liệt bằng hành động. Các nhà phân tâm học hiện đại thấy ở Lân một con người đa nguyên cấp tiến. Trong Lân có đủ bản chất của một con người "hiện sinh" (existentialist): Lân thường xuyên muốn vượt qua chính mình bằng cách làm ngược lại những định chế luân lý của xã hội; Lân không tin vào Trời, Luật "nhân-quả" vì tin rằng "Thượng Đế đã chết", vậy Lân theo Thuyết "siêu nhân" của Nietzsche; trong khi xã hội ươn hèn mà Lân tàn bạo như một đối lực với tất cả, vậy Lân tin vào Thuyết "bạo lực cách mạng"; Lân đi trước Freud nên đề cao "thị dục huyễn ngã" và "tình dục bản năng"; đã ngàn đời mọi người đề cao lối sống thanh bần mà Lân ưa "thực dụng" ham tiền bạc và quyền lực. Tóm lại Lân là một thằng đực.

23.5 - 30.7.2005

----------------------
Nguồn:
DADA: Hoàng Ngọc-Tuấn, Stefan Wolpe và bài giảng ứng khẩu về Dada, Tiền Vệ.
ĐẶNG ĐÌNH HƯNG ("Bến lạ"): www.talawas.org.



Sach_Bo
  • Số bài : 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.02.2007
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 07.02.2007 11:14:53
Thơ của bác này hay, vừa hiện đại vừa thâm thúy. Mong meocon_thongminh post lên tiếp nha.

Sach_Bo
  • Số bài : 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.02.2007
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 25.02.2007 11:12:44
Đặng Thân
 
SÁNG XUÂN NAY LÔNG CHIM BAY NGOÀI CỬA SỔ
 
 
xuân gọi bên thềm
hoa bay bay
khí nào thanh nhẹ lay laychân màymi lônglơncửa sổ                   đập tungmền mùnglùng bunggiólộngcánh chim thời gianvượt qua đâydựng dậy installation art4 chân giườngin bóng gươngn lầnnhững 4 chânmỗi bàn đều những ngónhãy rón rén mà xem vũ điệu cuồng mê say têgối lônghồng hạclưu lạc lumbiniday rồi dứtchẳng thể nào đứthạc qua cầuxuyên thời không vào mênh môngtrĩu nặngcửa mìnhmượt mướtnụ cười sơn cướclung linh giọt monatinh khiết tuyết himalayavút bay lên đỉnh ngời sagarmathaai biết đâu niết bàn buddhamơn man mơn man mơn man mơn man mơn man mơn man mơn man mơn man mơn manngược bắccắc dịđỉnh trờingang dọc hoành tung tây đôngmốc số khôngđỉnh của sắcnụ cười u mặctoả hươngtoả sươnglan hườnglan tườnggiọt tươngrơicờ mao rung rinh rập rìnhxuân ơi

dinhhoi0101
  • Số bài : 15
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.02.2007
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 26.02.2007 18:37:50
Thơ của cái bác Thân này đọc kĩ cũng vui vui. Dzưng mà đọc kĩ chút nữa thì lại thấy nông nông. Cuối cùng ra hơi nông cạn. Mà về phần nghệ thuật thì không cao lắm. Thỉnh thoảng pha những từ có tính man mát vào, ai yếu bóng vía sẽ thích nhưng em thì chán, vì lố quá.
 

Sach_Bo
  • Số bài : 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.02.2007
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 16.05.2007 12:03:49
Đặng Thân
 
 
e-hèmgiaomùa
 
 
à há xuân qua hè tới rồi, nhõng nhẽo măng trong veo, liệng chao cánh diều vàng. thuần phong bươn dộng, động khắp ngực tơ, mờ bay. ám ảnh ngày lửa dậy, bốc lên tung lộng thiên miền tâm thầm âm. hốc ngã hoà, hợp vũ, trụ thiên, hoành gạt. bạt hải lưu ba, dậy dồn ngồn ngộn đầu đuôi chung thuỷ cố bản tụ lan. em ơi mùa tan. tuyết hồng man bùn, đọng sương mai ban ngàn năm mường. đẻ đất đẻ nước. nẩy mầm tình mưng bươn bả thuỷ hoả, đạo tặc khục khặc đùn hơi cao nguyên khí bốc, uẩn tiềm gió núi tiệm vu sơn. hồng hộc tại thiên minh vang toả vàng lưu quang, hạ móc loan phượng tập đan sơn. bùng tây ban cầm, lửa và gió sự sống về nơi hoà phong. đạo cong truyền đi lòng thẳng băng băng vượt, cạn mãi rồi cũng ướt. lượt lần trôi mãi thế này ru hời bồng bế hoà giao cờ mao, thổi bay bụi trần đi, kệ kẻ bất nghì, phỉ sức. ngực tre, vươn hè sấm vọng giai thanh xây thành mỹ nhạc xanh, lọt mành nồi canh thiên hạ qua ơi. thổi nấu gió bay khắp trời đụng gặp. nắng reo cheo leo cột khói vô hình thượng tung
 
7.5.07





    

Sach_Bo
  • Số bài : 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.02.2007
RE: THƠ CỦA ĐẶNG THÂN - 07.10.2007 10:09:18
hạ lội
 
 
mưa sâm sấp sầm sậpngậplăng trơ mộ trụtđời tụtnắng vươn bươn bả toát mồhôi hám chi mùi lịch sử cảo thơmlần giơ hỏi đáp ngáp nhe lè nhè phẻ decóc nháiồm oạp tuếch toáp quạp loạp nhoạp xục xoạp xả xú páptừ đỉnh dò tăm tìm tim khí bốclăn tăn li ti mờ hơi essencebăng đồi đại bàng vụt vút thút nútchútđây rồi cán đích thở ra nhẹ cả ngườitươinhớ mùa rươiloăng ngoăng nhì nhoằng chi choănglằng quăngnước nổi mang mang hỗncưquần tụ         xoáy sâu hun hút vô ngạnvô cùng         nữa nữa nữabiết đâuchó nhà ai sủa go go suốt ngàykìa ai uốn dẻo leo dâybước đi lắc lẻo ngọn cây nóc nhà vượt vung bùng lên tài chưa lác mắt chim cắt chưa nhanh giọt giọt long lanhmột tiếng oanh cầm chim điểu phiêu diêu diểu diềusay mồi thiên lý nuốt thuốt luộtxe anh           tháo phanh                    vào ngõ tối                                 xóc                                         giậtngõ em          mở cổng                      chòi mái sơn                                        ướt                                               êmấy là nói thêmấy là muốn thêmrồi thêm nữathêm nữathêm nữaấy là muốn thếngạo nghễta vềvề đây đừng đi đó nữađường về nhà em xa lắm xa lằmkhéo không chó cắnvách thẳm đê xa cơn nước dựng ngược nhà cầu chèo leogạt tay sạt cả mảng địa cầu cẩu lên bao thứ khó tiêu dễ xài vượt qua bóng tốinhững muốn thôi mà thôi 
28.6.07