YÊU THƯƠNG Gửi cho anh hơi ấm bàn tay em
Xa cách thế cũng làm đêm đỡ mệt
Như thu ấy bao giờ thôi da diết
Để con đường tha thiết ánh mắt anh
Chữ YÊU THƯƠNG giờ đã mang tên anh
Em chau chuốt gửi lên vành môi ấm
Như mùa thu dịu dàng và say đắm
Bởi yêu anh em khác xưa nhiều lắm
Dẫu muộn phiền cay đắng cũng bên anh
Tinh tú trên cao dù sáng đến long lanh
Cũng tắt ngấm khi bình minh thức dậy
Con tim em vẫn hướng về nơi ấy
Bóng hình anh vẫn chảy mát trong em
Anh - vầng trăng dịu êm
Lá thư kia muốn nhắn em hãy quên
Những êm đềm anh và em đã có
Anh ơi anh mùa thu dẫu dang dở
Có bao giờ quên phố được đâu anh
Ta yêu nhau bầu trời vắng mây xanh
Nhưng đâu thiếu sự chân thành anh nhỉ
Em biết anh lo em không được như ý
Nhưng lòng em lý chí đã thua rồi
Giờ chỉ muốn được gần anh thôi
Để được hôn lên đôi môi ấy
Để được ấm trong vòng tay mềm mại
Cho mùa thu êm ái câu hò
Cho vần thơ thôi hát khúc ngẩn ngơ
Phải không anh hạnh phúc thật đơn sơ
Tuy tiếng nhớ tiếng đợi chờ chưa dịu
Bước mùa thu sữa cho hồn ta víu
Điểm tựa là anh đôi mắt níu trăng tình
Sưởi ấm những lặng thinh
Ngày mai ngày mai phải không anh
Bình minh thức dậy
Và em lại được nhìn thấy
Và em lại được nắm lấy
Bàn tay anh
Nụ cười của anh
Và bầu trời lại xanh
Và mùa thu không còn mong manh
Chữ YÊU THƯƠNG tươi thắm nở trên cành
Lá thư kia không còn làm em xa anh nữa
Những khó nhọc càng làm bùng lên ngọn lửa
Cho hai đứa mình bên nhau
Yêu nhau!
Mùa thu vỗ về nỗi đau
Chữ YÊU THƯƠNG chẳng nhạt màu
Cho dẫu đến ngàn sau!
SongDuy
------------------
Bao giờ tàn kỷ niệm??? Ừ vẫn biết kỷ niệm là kỷ niệm
Muốn quên ư? Tan biến được không em?
Trang nhật ký dù giấy đã ố hoen
Thì tiếng nhớ vẫn còn mềm, mềm lắm
Ừ vẫn biết lời yêu không còn thắm
Tiếng thời gian có nhắm mắt bao giờ
Xa lạ rồi cho dẫu có ngó lơ
Thì trăng khuyết, trăng mờ đêm vẫn đến
Ừ như thế thuyền lại rời xa bến
Có bao giờ thôi đếm bước thời gian
Đêm dần qua màn sương cũng sớm tan
Còn kỷ niệm bao giờ tàn kỷ niệm???
SongDuy
----------------------------
Tiếng thu rơi Có người chiều nay đứng lặng
Nghe hồn thu đến rưng rưng
Nắng vàng mà nghe mằn mặn
Cho câu thơ cứ nhát gừng
Gom về những mùa lá rụng
Nghe lòng dâng tiếng thu rơi
Môi cười rạc trong gắng gượng
Lời ru năm ấy xa vời
Người đi còn gì đứng đợi
Trăng ngồi khuyên khuyết bên em
Tim nghe trọn mùa dữ dội
Thả trôi leo lét ánh đèn
Thêm thu nữa không trọn vẹn
Một mình em đứng bên song
Đợi gì trong những câu hẹn
Mà thu hương sữa hanh lòng...
SongDuy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2006 19:40:46 bởi songduy >