Người ấy và tôi

Tác giả Bài
Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
Người ấy và tôi - 18.08.2006 01:26:11
0
CHIẾC LÁ VÀNG RƠI

Giá buốt bàn tay gió lạnh qua
Lá thu xơ xác trước hiên nhà
Đêm qua chiếc lá sau cùng đã
Trút hết hơi tàn.....em xót xa

Em sợ ngày mai nắng nhạt màu
Sợ lòng trống vắng những đêm thâu
Và thơ em viết anh không đọc
Em sẽ bảo rằng ta mất nhau

Anh ạ ! thời gian đã úa rồi
Mỗi ngày mòn mỏi cứ dần trôi
Anh như chiếc bóng xa xăm quá
Em đuổi từng khi bước rã rời

Em lỡ để thơ vướng muộn phiền
Cho lòng từ đấy chẳng còn yên
Cho đêm nhung nhớ bao trăn trở
Để biết yêu anh mộng hảo huyền

Anh giết lòng em_ anh biết không
Mưa thu trên mắt giọt rưng rưng
Em đưa tay hứng mềm trang giấy
Giọt lệ đầu tiên chảy ngược dòng

Em sẽ cố quên em phải quên
Cho hình bóng lạ lén vào tim
Và em lừa dối yêu nhiều lắm
Để kẻ bên em khỏi muộn phiền

Từ đây hai đứa cách xa nhau
Đừng nhắc gì thêm chỉ tủi sầu
Em ép lòng em không viết nữa
Những lời tha thiết lẫn buồn đau

Em van anh nhé đừng xem thơ
Ngòi viết của em cạn mực rồi
Yêu anh_em biết là chấp nhận
Những nỗi buồn đau chẳng nên lời

Ai biết gì đâu chuyện tình yêu
Họ bảo rằng em mộng quá nhiều
Bài thơ em viết vu vơ quá
Như lá thu rơi rụng cuối chiều

Thu đã chết rồi anh hỡi anh
Chiếc lá ngày xưa đã lìa cành
Còn chăng một chút xưa kỷ niệm
Em đi lấy chồng .....đưa tuổi xanh

LVHTTND


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 04:15:41 bởi Viet duong nhan >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 19.08.2006 00:57:25
0
CHIẾC LÁ MÙA THU


Kể từ ngày tháng ta mất nhau
Hai đứa âm thầm một nỗi đau
Lòng cố quên đi sao vẫn nhớ
Những kỷ niệm xưa thuở ban đầu

Đã có nhiều lần tôi hỏi tôi
Vì sao hai đứa phải chia đôi
Tình như chiếc bóng xa xăm quá
Rã rời đuổi bắt em và tôi

Mùa thu năm ấy tôi cố quên
Hình bóng một người ở trong tim
Và vẫn âm thầm tự lừa dối
Để người bên tôi khỏi muộn phiền

Có những buổi chiều nhìn lá rơi
Tay trong tay lại nhớ xa xôi
Người đi bên cạnh sao xa quá
Mà bóng người ta lại bên đời

Tôi đã bao lần phải van xin
Con tim khờ khạo của chính mình
Đừng nên khơi lại màu dĩ vãng
Tình nhé ngủ yên với chính mình

Hai đứa bây giờ xa lạ thôi
Gặp nhau trên phố chỉ bùi ngùi
Em nắm tay chồng sao hờ hững
Có phải dặn lòng phải cố vui

Em sánh vai chồng bước chung đôi
Tôi cùng người ấy một quảng đời
Ái ân lạnh nhạt đeo đẳng mãi
Hai đứa bây giờ.....có ai vui

Thôi đã hết rồi những chất chiu
Vàng sân lá đổ giấc mơ chiều
Thì xin giữ lại cho nhau nhé
Một chút hương thừa thuở vào yêu

Lất phất ngòai trời những hạt mưa
Nghe trong lá cỏ xót xa đưa
Tôi_em hai đứa chôn nỗi nhớ
Như lá vàng thu rụng cuối mùa


Luu Vĩnh Hạ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 04:19:13 bởi Viet duong nhan >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 19.08.2006 23:07:29
0
T. T. N. D


Em hỡi còn đâu ngày tháng cũ
Những mùa thu trước những mùa thu
Ai khắc lên tim màu tan vỡ
Mà lòng thì vẫn , sao cứ như.......

Em đã giết rồi một trái tim
Bằng vết dao kia ngọt im lìm
Trái tim tôi đó giờ tan vỡ
Vui sướng không em một vết thêm

Thế đã giết rồi đời của nhau
Ai sẽ người buồn cả kiếp sau
Tâm tư rót mãi niềm tâm sự
Rỉ máu tim đau lệ tủi sầu

Tôi muốn quên đi hình bóng em
Càng muốn càng quên lại nhớ thêm
Những mùa thu trước nay dã chết
Hoa dáng tim rơi rũ cánh mềm

Thôi đã lỡ rồi chuyện của nhau
Lòng càng khơi lại xót xa đau
Thì trách duyên kia mình không nợ
Tóc đếm thời gian bạc mái đầu

Tôi biết làm sao đây hỡi em
Trăn trở, ưu hòai trắng cả đêm
Thu mưa hiu hắt bên song cửa
Một chiếc lá rơi bên cạnh thềm

Bài thơ năm õäA viết cho tôi
Làm sao quên được hỡi người ơi
Nếu như xóa được thì tôi đã
Nào dễ trong tim bóng một người

Chôn mãi cuộc tình trong tuổi xanh
Màu xưa mắt tím thuở long lanh
Tôi ôm ấp mãi dáng hoa vỡ
Bằng máu con tim gió thu tàn

Trong tiếng thu buồn hoa máu rơi
Thôi thế từ đây đã hết rồi
Cánh cửa lòng thơ xin khép lại
Để trả cho tôi.......lẫn một người



Lưu Vĩnh Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2006 06:11:32 bởi Lưu Vĩnh Hạ >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 21.08.2006 04:37:25
0
TIẾNG YÊU TỪ TRÁI TIM TAN VỠ



Giâc mộng đêm qua sao phũ phàng
Chuyện tình hai đứa bỗng dỡ dang
Lần cuối nhìn nhau trên phố cũ
Lệ thấm mi em ướt đôi hàng

Dĩ vãng theo dòng con nước trôi
Em giờ sao bỗng quá xa xôi
Bàn tay mong níu thời gian lại
Để mãi tình tôi với một người

Ngày ấy không còn đưa đón nhau
Mưa ngâu trắng rụng cả trời sầu
Đìu hiu bên quán cà phê cũ
Kỷ niệm bây giờ biết tìm đâu

Tôi cứ đi tìm bóng hình em
Bàn chân dĩ vãng bước bên thềm
Lời mây tiếng gió hương còn thoảng
Một thuở ru mềm tiếng hát em

Một chiều trở lại chốn quen xưa
Phố cũ nhạt nhòa dưới cơn mưa
Tình cờ hai đứa mình gặp lại
Bên quán hôm nào đứng trú mưa

Em giờ đây đã của người ta
Nhìn tôi chẳng dám chỉ thoáng qua
Với nhau như chẳng lần quen biết
xa xót lòng tôi cứ như là.......

Em và người ấy tay trong tay
Ngòai trời mưa vẫn lất phất bay
Ngày xưa sợ lắm tình tan vỡ
Giờ chỉ bên tai tiếng thở dài

Kỷ niệm nơi này của hai ta
Ngày xưa hai đứa tình đậm đà
Sao em lại phụ thêm lần nữa
Cho người năm cũ mãi xót xa

Một giấc mơ buồn của đêm nay
Chua xót trong lòng nỗi đắng cay
Bước qua em ném cái nhìn lại
Mưa ướt vai tôi giọt vắn dài
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2006 05:08:05 bởi Lưu Vĩnh Hạ >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 22.08.2006 03:19:00
0
NGƯỜI ẤY VÀ TÔI

Người nói sợ rồi một tiếng yêu
Và sợ hoàng hôn ánh nắng chiều
Sợ ánh mắt nhìn tha thiết quá
Để rồi còn lại là cô liêu

Lời hứa ban đầu ai đã trao
Đêm đêm trăn trở giấc chiêm bao
Ngờ đâu tình yêu là vết cứa
Hằn trong da thịt một nỗi đau

Giờ còn lại là những đắng cay
Hỏi lòng người có còn yêu ai
Dòng lệ trong lòng đang chảy ngược
Đọng lại trên mi giọt vắn dài

Tôi muốn chia người nửa niềm đau
Từ đây và sẽ mãi về sau
Bên cạnh đời người không còn nữa
Cay đắng buồn đau với nỗi sầu

Người chẳng nói gì im lặng thôi
Âm thầm lặng lẽ nhìn mây trôi
Ánh mắt xa xôi....vời vợi quá
Như dõi trông theo bóng một người



Lưu Vĩnh Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 04:00:46 bởi Viet duong nhan >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 23.08.2006 01:27:27
0
TÔI VÀ NGƯỜI ẤY



Tôi thường yên lặng bên người thôi
Buồn nhìn những chiếc lá vàng rơi
Tôi biết lòng mình rung động lắm
Tiếng nói con tim thổn thức rồi

Người ấy buồn nhiều hơn là vui
Đứng bên bờ hồ nhìn nước trôi
Và cứ mỗi lần hoàng hôn xuống
Dõi mắt như trông bóng một người

Người ấy thường nhặt cánh hoa rơi
Thở dài thả xuống dòng nước xuôi
Chợt bỗng trên mi đôi ngấn lệ
Chảy dài trên má xuống bờ môi

Biết làm gì để người mãi vui
Tim người nào có bóng hình tôi
Làm sao xóa được một dĩ vãng
Làm sao giết hết những ngậm ngùi

Hiu hắt khung trời tím màu mây
Sương rơi lành lạnh thấm vai gầy
Người đứng âm thầm nhìn con nước
Lặng sầu in bóng mấy hàng cây


Lưu Vĩnh Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2006 04:07:42 bởi Viet duong nhan >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 24.08.2006 03:42:42
0
YÊU DẤU TAN THEO


Thôi đã hết rồi những chuyện xưa
Một người đứng tựa bên song thưa
Nhìn giọt mưa ngâu trong đêm vắng
Cuối thu gió lạnh thổi sang mùa

Đoạn cuối cuộc tình chỉ thế thôi
Còn lại chỉ là tôi với tôi
Dĩ vãng ngày xưa như con nước
Hiu hắt xuôi dòng lặng lẽ trôi

Còn ai đâu nữa để chờ mong
Réo rắt mưa ngâu thêm chạnh lòng
Tôi biết làm sao cho ngưng lại
Những giọt mưa đang chảy trong lòng

Cùng với nỗi buồn chôn niềm vui
Thôi nhé từ đây chỉ mình tôi
Tìm những dấu yêu nơi phố cũ
Kỷ niệm ngày xưa với một người

Cố níu nhưng rồi cũng lìa xa
Thôi thì trả lại cho người ta
Vòng tay lưu luyến lời tha thiết
Dòng sông...con nước...đã chảy qua

Mai này trên phố có gặp nhau
Hai ta hờ hững một câu chào
Ánh mắt qua vai còn xót lại
Kỷ niệm hôm nào đã trót trao

Mai này gặp lại có chào không
Hay người ta xưa chẳng bận lòng
Tôi se lòng tôi đau thắt lại
Tặng cho người ấy bước sang sông



Lưu Vĩnh Hạ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2006 04:10:36 bởi Viet duong nhan >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 26.08.2006 09:03:48
0
SẮC HOA BIỆT LY


Một chiều thu ấy biệt ly
Câu thơ em viết còn gì cho nhau
Lá vàng tan tác rơi mau
Dáng hoa tim vỡ trong màu mắt em

Chôn đời trong chiếc lồng nghiêm
Lễ nghi đã giết chết thêm chuyện tình
Lệ sầu em giấu trong tim
Bước trên xác pháo chôn hình bóng xưa

Bên thềm ướt giọt thu mưa
Màu hoa máu đỏ cũng vừa xót xa
Ai buồn cho chuyện đôi ta
Câu thơ ngày ấy giờ xa nghìn trùng

Xót xa từng bước ngập ngừng
Trói nhau vào những chiều rưng rưng buồn
Anh về trong nỗi cô đơn
Em đi cho trọn con đường trái ngang

Đan chi chiếc áo lỡ làng
Càng gỡ mối chỉ lại càng rối thêm
Lạnh lùng với những gối chăn
Cố quên đi những vết hằn thời gian

Mỗi mùa thu vẫn bâng khuâng
Nhớ bàn tay vuốt tóc xanh thuở nào
Cánh hoa tim vỡ còn đâu
Anh đem nỗi nhớ vào câu thơ buồn


Lưu Vĩnh Hạ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2006 07:18:04 bởi Viet duong nhan >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 30.08.2006 03:53:39
0
MẤY THUỞ MỘT DÒNG SÔNG


Em đừng khóc
Cho một tương lai huy hoàng
Gấm lụa nào trải bước sang ngang
Đối với em âu cũng là một giải thoát

Bầu trời bên kia có xanh ngát
Và ánh trăng có thơ mộng lắm không
Người ta có yêu nhau bằng cả tấm lòng
Hay là những mối tình rất vội

Họ không có lỗi
Khi mang trên người là cái "mát" việt kiều
Được lắm kẻ yêu
Với những mối tình danh lợi

Em nào có tội
Trước cuộc sống nhiễu nhương trong xã hội kim tiền
Trắng bàn tay nên đã đánh mất cái duyên
Để kiếp sau vẫn còn cái nợ

Dòng sông dài mấy thuở
Chim sáo buồn rồi cũng sang sông
Nếu có giây phút nào chạnh lòng
Gửi cho anh ...... nỗi buồn tha hương em nhé



Lưu Vĩnh Hạ

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Người ấy và tôi - 30.08.2006 20:14:43
0


Trích đoạn: Lưu Vĩnh Hạ

T. T. N. D

Em hỡi còn đâu ngày tháng cũ
Những mùa thu trước những mùa thu
Ai khắc lên tim màu tan vỡ
Mà lòng thì vẫn , sao cứ như.......

Em đã giết rồi một trái tim
Bằng vết dao kia ngọt im lìm
Trái tim tôi đó giờ tan vỡ
Vui sướng không em một vết thêm

Thế đã giết rồi đời của nhau
Ai sẽ người buồn cả kiếp sau
Tâm tư rót mãi niềm tâm sự
Rỉ máu tim đau lệ tủi sầu

Tôi muốn quên đi hình bóng em
Càng muốn càng quên lại nhớ thêm
Những mùa thu trước nay dã chết
Hoa dáng tim rơi rũ cánh mềm

Thôi đã lỡ rồi chuyện của nhau
Lòng càng khơi lại xót xa đau
Thì trách duyên kia mình không nợ
Tóc đếm thời gian bạc mái đầu

Tôi biết làm sao đây hỡi em
Trăn trở, ưu hòai trắng cả đêm
Thu mưa hiu hắt bên song cửa
Một chiếc lá rơi bên cạnh thềm

Bài thơ năm õäA viết cho tôi
Làm sao quên được hỡi người ơi
Nếu như xóa được thì tôi đã
Nào dễ trong tim bóng một người

Chôn mãi cuộc tình trong tuổi xanh
Màu xưa mắt tím thuở long lanh
Tôi ôm ấp mãi dáng hoa vỡ
Bằng máu con tim gió thu tàn

Trong tiếng thu buồn hoa máu rơi
Thôi thế từ đây đã hết rồi
Cánh cửa lòng thơ xin khép lại
Để trả cho tôi.......lẫn một người



Lưu Vĩnh Hạ


T.T.N.D có ý nghĩa ra sao hở anh LVH tò mò xíu chắc ko sao, nghịch thơ chút xíu chắc không bị đuổi ra đâu hén hi hi, chúc anh vui vẽ, thơ anh hay và dạt dào lắm!

Mối Tình Thơ
-Trường Phi Bảo-

Còn gì nữa đâu ngày tháng cũ
Đã xa thật rồi những mùa thu
Hoa vẫn là cánh hoa tim vỡ
Giông tố vẫn qua vẫn mịt mù

Đừng trách chi tôi phụ bạc anh
Yêu còn chưa hết phụ sao đành
Vết thương trao nhau ngày quá khứ,
...Đừng trách vì tôi lỡ xuân xanh

Này anh thôi nói lời cay đắng
Lòng tôi đã đầy dấu ăn năn
Quên tôi đi nhé, quên đi nhé!
Nhớ chỉ thêm buồn khi cách ngăn

Kiếp sau ai biết có còn không?
Hay tôi rồi bứơc chân theo chồng
Anh về lấy vợ quên hờn tủi
Kiếp sau như thế chẳng trông mong!

Duyên tình ngang trái quá anh ơi!
Nhặt cánh hoa xưa dạ rối bời
Tôi thường mơ thấy anh mỗi tối
Mà mỗi tối thường ngấn lệ rơi

Ký gởi tâm tư khá não nùng
Lời thơ tôi viết khá kiên trung
Anh tuyệt nhiên chớ thêm xao động
Bởi nhẽ thân tôi trót vào lồng

Gìơ tôi đau khổ cũng lặng câm
Bên chồng tôi sống rất âm thầm
Con chim ngọng không còn vang tiếng
Vầng trăng phai sắc nét trăm năm

Trả lại cho tôi đoạn tình thơ
Tôi đem chôn chặt hết dại khờ
Cho người thơ cũ quên mất lối
Để cánh hoa xưa khỏi xác xơ

30-8-2006

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Người ấy và tôi - 30.08.2006 21:24:25
0


Trích đoạn: Lưu Vĩnh Hạ

SẮC HOA BIỆT LY


Một chiều thu ấy biệt ly
Câu thơ em viết còn gì cho nhau
Lá vàng tan tác rơi mau
Dáng hoa tim vỡ trong màu mắt em

Chôn đời trong chiếc lồng nghiêm
Lễ nghi đã giết chết thêm chuyện tình
Lệ sầu em giấu trong tim
Bước trên xác pháo chôn hình bóng xưa

Bên thềm ướt giọt thu mưa
Màu hoa máu đỏ cũng vừa xót xa
Ai buồn cho chuyện đôi ta
Câu thơ ngày ấy giờ xa nghìn trùng

Xót xa từng bước ngập ngừng
Trói nhau vào những chiều rưng rưng buồn
Anh về trong nỗi cô đơn
Em đi cho trọn con đường trái ngang

Đan chi chiếc áo lỡ làng
Càng gỡ mối chỉ lại càng rối thêm
Lạnh lùng với những gối chăn
Cố quên đi những vết hằn thời gian

Mỗi mùa thu vẫn bâng khuâng
Nhớ bàn tay vuốt tóc xanh thuở nào
Cánh hoa tim vỡ còn đâu
Anh đem nỗi nhớ vào câu thơ buồn


Lưu Vĩnh Hạ

R

Tình Hoa Tim Vỡ
-Trường Phi Bảo-

Chiều nao tay nắm bàn tay
Bên anh em hỏi hoa này hoa chi?
Buồn buồn anh bảo: thôi đi...
Hoa này vốn dĩ chia ly em à!

Hoa hình tim vỡ xót xa
Lời anh buổi đó thật là đắng cay
Nhìn theo từng cánh hoa bay
Mắt em giọt ngắn giọt dài thương tâm

Anh dõi về chốn xa xăm
Tay vuốt nhẹ tóc khấn thầm ngày sau
Tình ta mãi mãi xanh màu
Dầu trong cả lúc vắng nhau vẫn nồng

Thế rồi anh bứơc qua sông
Trái tim trai gởi vào lòng nước non
Ba thu chờ đợi héo mòn
Dưới giàn hoa máu hết còn ngây thơ

Sắc hồng rụng cánh bơ vơ
Câu thơ em viết bây giờ buồn không?
Chiều nay trời nổi gió đông
Em ngồi đan áo cho chồng của em

Càng đan, len càng rối thêm
Gỡ hoài mối chỉ mà tìm chẳng ra
Chợt nhiên nhớ chuyện ngày qua
Anh giờ như cánh chim xa ngút ngàn

Câu thơ em viết lỡ làng
Lễ nghi đã giết chết nàng từ đây
Tay run nhặt cánh hoa này
Ép trong tâm thảm lệ day dứt hồn

30-8-2006

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 01.09.2006 05:56:19
0
T.T.N.D có ý nghĩa ra sao hở anh LVH tò mò xíu chắc ko sao, nghịch thơ chút xíu chắc không bị đuổi ra đâu hén hi hi, chúc anh vui vẽ, thơ anh hay và dạt dào lắm!

Mối Tình Thơ
-Trường Phi Bảo-

Còn gì nữa đâu ngày tháng cũ
Đã xa thật rồi những mùa thu
Hoa vẫn là cánh hoa tim vỡ
Giông tố vẫn qua vẫn mịt mù

Đừng trách chi tôi phụ bạc anh
Yêu còn chưa hết phụ sao đành
Vết thương trao nhau ngày quá khứ,
...Đừng trách vì tôi lỡ xuân xanh


T. T. N. D là tên của một người , mà người này.........bao nhiêu thôi không nói được nữa , vì anh Hạ cũng không muốn rao bán thơ để rồi gây ra một sự hiểu lầm để cho người đời thóc mách,biết đâu người ấy nào sống an vui trên ngưỡng cửa đường đời
TPB khi nào rảnh rỗi cứ ghé thăm vườn thơ mộc mạc của anh, nhà tranh vách lá mà ,không đủ che trời mưa , phải nhờ TPB và các anh chị cũng như các thi hữu trong đây dán thêm nhiều bài thơ hay vào đây nữa để ngôi nhà này khỏi bị dột khi trời buồn đổ hạt mưa sa.......chúc dzuiiiiiiiiii





ĐAN ÁO MÙA ĐÔNG


Có người đan áo lạnh mùa đông
Bằng mối chỉ xưa để tặng chồng
Áo gỡ đan rồi nay tháo gỡ
Cuộn len đầy ứa lệ trong lòng

Len rối rơi trên đất rối bời
Gỡ rồi lại rối chẳng khi ngơi
Vụng tay nên áo chưa thành áo
Biết có áo len để tặng chồng

Đường len em kéo chặt đường kim
Từng mũi đan xong cũng lặng im
Cắm cúi trong từng đông giá lạnh
Đan hòai chiếc áo của chồng em

Ba đông ai đốt cả ba đông
Anh nghĩ rằng em sẽ thẹn lòng
Thì đốt cho thành tro với bụi
Chẳng còn gì nữa để mà mong

Em cũng như anh đã đốt rồi
Bao nhiều kỷ niệm cũng đành thôi
Em giờ đan áo cho chồng mãi
Mà nhớ áo len của một người


LVH TTND

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 05.09.2006 04:51:46
0
TIẾNG THU RƠI


Song cửa đọng buồn những vì sao
Tôi nằm cố vỗ giấc chiêm bao
Từ buổi anh đi không trở lại
Lá úa mùa thu đã bao mùa

Hôm qua gió cũng lạnh từng khi
Trên đường hoa nắng rụng li ti
Tôi đứng bên hien tìm kỷ niệm
Thoáng chút lời xưa anh thầm thì

Tôi buồn chẳng biết bởi vì đâu
Giàn hoa bông giấy cũng u sầu
Cánh nhỏ mong manh rơi trong gió
Màu đỏ tựa màu trái tim đau

Tôi buồn nhiều lắm anh biết không
Rưng rưng chảy ngược lệ trong lòng
Anh giờ xa lắm xa xôi lắm
Nặng trĩu vai gầy nỗi nhớ mong

Thuở ấy tóc vừa chấm ngang vai
Anh thường ôm vuốt một bàn tay
Ánh mắt nhìn tôi tha thiết lắm
Thầm muốn bảo tôi để tóc dài

Có những buổi chiều mưa thu rơi
Hoa bông giấy rụng cánh tả tơi
Trong anh như có điều thầm kín
Nhìn tôi ngần ngai chút rồi thôi

Nào có hiểu gì lúc mới yêu
Với tôi_anh cũng quá nhiều rồi
Hoa bông giấy đỏ cài áo trắng
Là cả thu chiều gom chất chiu

Ngày ấy tôi thường hay làm thơ
Anh xem khẽ bảo thật là khờ
Ai khép mùa thu vào khung cửa
Mơ ước chỉ là những vẩn vơ

Bây giờ anh đã quá xa xôi
Tôi thả nỗi buồn nhốt niềm vui
Và mỗi buổi chiều hoàng hôn xuống
Nhìn tím chân mây thoáng bùi ngùi

Ai để mùa thu....lên mùa thu
Và lá thơ tôi cũng cạn từ
Tìm kỷ niệm xưa trên phiến đá
Như còn đọng lại giọt âm dư

Những mùa thu của bao vấn vương
Thầm kín trong lòng nỗi nhớ thương
Tôi ôm giấc mơ nhiều huyễn hoặc
Hoa dáng tim rơi mấy nẻo đường

Nỗi nhớ thương này vẫn chưa nguôi
Làm sao quên được hỡi người ơi
Đã khắc tên anh trong tâm khảm
Và cuộc đời tôi.......lại một người


Lưu Vĩnh Hạ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2006 05:09:37 bởi Viet duong nhan >

phuphiem
  • Số bài : 101
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
RE: Người ấy và tôi - 05.09.2006 05:58:25
0
LVH cho pp gửi bài thơ này vào đây ké ... tự nhiên pp nhớ một người bạn lâu rồi không gặp , Ốc Thủy Tinh , qua thơ của LVH ... may be TTKH , too







        phiến đá đổi hình







        ngày buồn chán đuổi xua nhưng có mặt
        làm gì đây cho mấy lúc vui buồn
        mây trên đầu đâu đợi lúc mới tuôn
        mưa nhân thế vào biển nhân gian cũ

        trót tin nhau nên tự nhiên mong đợi
        những thầm thì nên tự đó yêu đương
        những ngày đêm tưởng nhớ ngỡ tơ vương
        nên chịu trói lòng bao giờ bỡ ngỡ

        ngày chậm quá cắn một câu thơ vỡ
        độc loang dần nên từ đó yêu em
        nằm xuống mơ trôi đâu biết ngày đêm
        khi tỉnh giấc đã thấy mây biên ải

        mưa tình cờ cây nhặt gió sầu bi
        nằm kinh ngạc thôi hình dung mầu sắc
        thả mảnh đời trăm vạn thuở cung hàn
        một chiếc lá tình xoay trôi trốn nắng

        bóng bờ sông đã ... đang chờ mỏi mệt
        nhẩy ngay vào đời sống sóng bập bềnh
        trôi không đi bóng hờ hững loang chênh
        dòng nước chẩy vẫn thò tay ôm chặt

        dù thương đau cuộc đời lăn trước mặt
        nhặt thêm gì túi hạnh phúc rách toang
        em về đi mang hạnh phúc thênh thang
        đừng quay lại để tim ta ngừng thở

        chiều mênh mang chân chìm vào đêm mở
        vẫn bay ngang một vũ trụ linh hồn
        những hồi chuông gióng ngập gió tân hôn
        ai về đó ta lạc đây miên viễn

        buồn một mình ta lẻn về rừng dữ
        tai nghe quen những gầm hú kinh hồn
        giá như lòng còn kinh tạng pháp môn
        không đến nỗi hoài nghi người dương thế

        đôi ba bước lần dò trên trang giấy
        đọc trăng sao tìm một nghĩa linh hồn
        qua đêm đen vũ trụ vẫn vô ngôn
        đành câm nín cho đoạn đời cúi mặt









<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2006 06:04:13 bởi phuphiem >
hắn chỉ là thi sĩ đâỳ ốm yếu

nhưng túi yêu gom đủ cả trăng sao
nếu hao gầy theo vũng tối đi vào
hắn vẫn có thơ Mê đầy huyết đẫy
hắn yêu đương bóp nhói cõi trần gian
rồi áy náy nhìn người sinh họat

hắn chỉ là thi sĩ đầy ốm yếu

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 08.09.2006 23:20:33
0
Chào bạn PhuPhiem.....đã lâu rồi LVH không có dịp ghé qua trang thơ nên không biết có PhuPhiem ghé chơi,bài thơ của bạn đã làm cho vườn thơ này thêm nhiều hương sắc , rất hay....cám ơn PhuPhiem nhiều , khi nào rảnh rỗi mời bạn ghé thăm nhà và để lại những bài thơ hay khác cho các thi hữu trong đây cùng chia sẻ


CHIỀU MƯA HÒAI NIỆM


Hoa giấy hôm nay rủ cánh sầu
Phải chăng vì trời đã mưa ngâu
Bàn tay lành lạnh tìm hơi ấm
Nắng hạ không sang hoa đổi màu

Hoa nhuốm sắc buồn hoa nhớ ai
Người yêu tôi đó lặng im hòai
Mưa ngâu tháng bảy còn chưa đến
Sông chẳng bắc cầu mưa có hay

Hoa giấy buồn lòng mưa bóng ơi
Tại sao bóng mưa quá xa vời
Bài thơ kỷ niệm ai trao tặng
Ôm ấp vào tim thuở ấy rồi

Thuở ấy vô tình tôi đắm say
Vụng về thơ họa cả đêm ngày
Anh v`ao giấc mộng tôi đâu biết
Chợt tỉnh hỏi lòng đang nhớ ai

Có phải rằng tôi..... đã dưới mưa
Nh`n bong bóng vỡ lúc năm xưa
Ngắt cành hoa giấy tôi thầm nói
Sợ lắm anh ơi gió đổi mùa

Ấy thế là tôi đã vội yêu
Sắc hoa mưa bóng nhớ nhung nhiều
Anh xa xôi lắm em không nói
Chỉ biết nhìn anh những buổi chiều

Em muốn đòi anh một quả tim
Anh không trả lại cứ im lìm
Em anh khờ khao, ơi mưa bóng
Anh hiểu không anh những nỗi niềm

Anh cứ lặng thầm thôi cũng xong
Bài thơ em mãi giữ trong lòng
Trái tim em mất không đòi lại
Thân xác vô hồn ai khỏi mong

Một chiều hòai niệm em và anh............

LVH TTND
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2006 23:23:38 bởi Lưu Vĩnh Hạ >

Lưu Vĩnh Hạ
  • Số bài : 58
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.07.2006
RE: Người ấy và tôi - 11.09.2006 02:39:14
0
HOA BONG BÓNG NƯỚC


Một ngày chuyện đến nào ngờ
Đưa người yêu mới thăm người yêu xưa
Trời chiều chợt đổ cơn mưa
Hồn chia mỗi nửa có vừa đủ che

Con đường vàng những lá me
Chút gì lành lạnh như se sắt lòng
Trời mưa bong bóng phập phồng
Trăm con bóng nước trên đường nở hoa

Ngàn xa chút gió hiền hòa
Lắng trong ánh mắt mù lòa trái tim
Một người như nhớ thương thêm
Mà nghe kỷ niệm bóng chìm qua khe

Đường trơn ướt lối mưa về
Những cánh hoa nước trên hè vỡ đôi
Ẩn trong ánh mắt bao lời
Hồn tôi miếng vá cho người trái tim


Lưu Vĩnh Hạ

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Người ấy và tôi - 12.09.2006 22:16:29
0


Trích đoạn: Lưu Vĩnh Hạ

HOA BONG BÓNG NƯỚC


Một ngày chuyện đến nào ngờ
Đưa người yêu mới thăm người yêu xưa
Trời chiều chợt đổ cơn mưa
Hồn chia mỗi nửa có vừa đủ che

Con đường vàng những lá me
Chút gì lành lạnh như se sắt lòng
Trời mưa bong bóng phập phồng
Trăm con bóng nước trên đường nở hoa

Ngàn xa chút gió hiền hòa
Lắng trong ánh mắt mù lòa trái tim
Một người như nhớ thương thêm
Mà nghe kỷ niệm bóng chìm qua khe

Đường trơn ướt lối mưa về
Những cánh hoa nước trên hè vỡ đôi
Ẩn trong ánh mắt bao lời
Hồn tôi miếng vá cho người trái tim


Lưu Vĩnh Hạ


Viết Cho Người Yêu Mới Của Người Yêu
-Trường Phi Bảo-

Chào người yêu mới của anh
Chẳng hay cô ấy xuân xanh thế nào?
Xem chừng rất hợp lòng nhau
Sẵn chân tới xin mời vào nhà chơi

Mấy khi được dịp nói cười
Thôi đừng nhắc chuyện xa vời mà chi
Nè anh giới thiệu chút đi
Biết em, biết chị có gì cảm thông

Thôi anh chớ chối lòng vòng
Bao giờ định gởi thiệp hồng báo tin
Cô ấy hiền lại khá xinh
Con nhà gia giáo thật tình ngây thơ

Niềm vui ôi quá bất ngờ
Nhớ hôm nào đó mình chờ đón đưa
Cũng đương lúc độ trời mưa
Thế mà nay đã khác xưa... anh à!

Hai người đẹp đôi quá ta
Chúc mừng hạnh phúc đậm đà ngất ngây
Bao giờ tổ ấm đắp xây
Đừng quên ghé lại chốn này hỏi thăm !

12-9-2006