Huế thơ
NhomuaHaNoi 20.08.2006 05:58:16 (permalink)
Tạm biệt


Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
Chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
Mặt trời vàng và mắt em nâu

Xin chào Huế một lần anh đến
Để ngàn lần anh nhớ trong mơ
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em chẳng thấy
Nắng mênh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng
Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông giùng giằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi, xin đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hóa đá phía bên kia.

Thu Bồn

#1
    NhomuaHaNoi 20.08.2006 05:58:33 (permalink)
    Làm Gì cÓ biỂn

    Giá mà ta được làm cây
    Để khóc như lá rơi đầy giọt xanh
    Rơi thanh thản, rơi yên lành
    Chỉ đất thấu hiểu ngọn ngành nỗi đau

    Giá mà ta được làm mây
    Để cười một trận thơ ngây giữa đời
    Áo ào hào sảng tan trôi
    Cười mà như khóc ai người biết cho

    Giá mà ta được làm sông
    Biết ra tới biển là không còn mình
    Bất cần- ngàn sóng coi khinh
    Mặn mòi đã thấu, tan mình sá chi

    Làm gì có biển mà đi
    Sông đành chua xót, thầm thì cùng sông.

    Lâm Thị Mỹ Dạ

    #2
      NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:04:06 (permalink)
      Về Huế nghe mưa


      Huế thương, nhớ lắm mùa mưa !

      Mưa rơi rỉ rả chiều lưa thưa buồn

      Mưa tuôn nước ngập phố phường

      Mưa theo Em đến sân trường vắng hoe

      Mưa dài ngày tháng lê thê

      Mưa đêm Em thấy phòng the lạnh lùng

      Mưa trưa nên nắng ngập ngừng

      Mưa, nghe tiếng nhạc buông chùng bơ vơ

      Mưa, hoa rủ lá bơ sờ

      Mưa dai dẳng quá cho thơ lệ nhòe

      Mưa, Em lạc lối đường về

      Bên nhau ta bước, mưa mê mẩn đời

      Mưa từng hạt nhớ đầy vơi

      Mưa gieo mật ngọt những lời yêu đương

      Huế xưa mưa mãi vấn vương

      Tóc Em mưa gội nhớ thương nghìn trùng

      Mai này mưa lạnh trời trong

      Ta về cùng lắng tiếng lòng nghe mưa


      Bích Vân

      #3
        NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:05:48 (permalink)
        Biệt Huế


        Giã biệt Huế lòng tôi ôi muối xát!

        Biết từ nay trôi dạt khỏi thiên đường

        Nâng ly rượu, nhìn bạn bè gượng hát

        Giai điệu nào vụt tan loãng ra sương


        Trắc ẩn nào ấp ủ với văn chương

        Xin lưu trú giữa làn hương thanh đạm

        Bến Vân Lâu ai vỗ sóng thơ Đường?

        Ai buông câu? Ai sầu? Ai thảm?

        Ai nhớ? Ai mong? Ai thương? Ai cảm?

        Nước non ngàn dặm … Cái tình chi!?


        Muôn địa phương cũng chỉ là ga tạm

        Một Huế thôi nhớ mãi để quay về

        Một Huế thôi ngoái mãi mái tóc thề

        Qua Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp

        Yêu thương này trải suốt mấy sơn khê

        Chầm chậm nhé! Để tình tôi dõi kịp

        Trầm lặng nhé! Cho lòng tôi hòa nhịp

        Đại Hồng Chung Thiên Mụ điểm trăng tà

        Mắt lữ thứ cứ mãi hoài quấn quýt

        Khói cơm thơm tỏa biếc góc quê nhà


        Sen Tịnh Tâm ướp nhớ mỗi chung trà

        Trên vạn lý rong chơi cùng mộng triệu

        Nơi xứ xa xao xác mỗi canh gà

        Thấp thoáng hiện bóng cội tùng Thế Miếu


        Thấp thoáng hiện những nụ tình niên thiếu

        Quốc Học ơi! Đồng Khánh bãi trường chưa?

        Kỷ niệm tím thắt bím nhành dương liễu

        Dọc con đường thời áo trắng đón đưa.


        Dọc công viên hò hẹn thưở nào xưa

        Ai tinh nghịch khắc đầy tên người đẹp?

        Gió trở mùa sa nhẹ mấy vần thơ

        Ai khẽ nhặt đặt vào trang sách ép?


        Mùa lũ lớn khắc khoải sầu bìm bịp

        Ai bơi xuồng, lội nước bạc thăm người?

        Mùa nắng nỏ ngọt lừ đào, nhãn, mít …

        Ai thăm vườn nếm giọng hát non tươi?


        Giã biệt Huế, tâm hồn chẻ làm đôi

        Hỡi sông Hương! Bảo lưu giùm một nửa!

        Đường ra ga, phượng cháy rực mặt trời

        Nửa hồn tôi bỗng phừng phừng bốc lửa !

        #4
          NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:07:32 (permalink)
          Nhớ Huế


          Tôi nhớ Huế tiết trời xuân ấm áp,
          Chim én về cây trổ lá chồi xanh,
          Hoa mai vàng đua sắc thắm trên cành,
          Cảnh rộn rịp những ngày xuân cận Tết.

          Tôi nhớ Huế mùa vào hè rực nắng,
          Hồ Tịnh Tâm đầy sen trắng ngát hương,
          Hoa phượng tươi đỏ rực cả sân trường,
          Đường xóm vắng tiếng ve sầu trổi nhạc.

          Tôi nhớ Huế những ngày thu nắng nhạt,
          Trời thấp buồn mây bàng bạc đó đây,
          Lá vàng bay rơi ngập bước chân ai,
          Đang thơ thẩn bên dòng sông lờ lững.

          Tôi nhớ Huế buồn ngày đông rét mướt,
          Mưa giăng mù sông bến nước Hương Giang,
          Hàng cây cao trơ trụi lá bên đàng,
          Chợ quán vắng khách co ro vội bước.

          Tôi nhớ Huế mần răng nói hết được,
          Biết khi mô về thăm lại Huế đây.
          Chừ bên ni xa vạn dặm trời mây,
          Xin gởi trọn hồn thơ về bên nớ.

          Như Liên

          #5
            NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:08:28 (permalink)
            Mười năm trước Huế

            Trương Nam Hương

            Mười năm trở lại dòng sông ấy
            Soi nước Hương Giang chợt nhíu mày
            Chợt thấy mình già mau đến vậy
            Qua cầu tiếc ngẩn... áo người bay.
            Giá nói yêu em từ dạo đó
            Giờ chẳng lang thang nhặt tiếng đàn
            Thảng thốt mùa thu rôm rốp vỡ
            Ta ngồi ngóng đợi trống trường tan.

            1986

            #6
              NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:09:22 (permalink)
              Huế vào đông

              Huế vào đông chiều buồn không hở bé?
              Phố thưa người đường câm nín buồn tênh
              Anh ra đi có lưu lại nỗi niềm
              Để mắt ướt bé nhìn mây lãng đãng

              Anh đi rồi mù khơi năm tháng
              Dấu chân xưa lá đổ phủ hoa mờ
              Chiều anh đi Thành Nội ngả bóng đưa
              Thiếu mắt bé cho anh vừa nỗi nhớ

              Anh ra đi mang nỗi buồn muôn thuở
              Đọng trên môi bé cắn trái ưu tư
              Chừ mùa đông chắc Huế lắm sương mù
              Và tóc bé chắc dài thêm nhung nhớ

              Mà xanh ấy con sông Hương ấp ủ
              Tự xa xưa- từ bé tuổi trăng tròn
              Dẫu đường trần cuốn hút dấu chân hoang
              Anh vẫn hẹn ngày mai về thăm Huế

              Dẫu xa xôi như sóng xa ngoài bể
              Dải cát dài- còn đó- đợi chân anh

              Hồ Nguyên Tín

              #7
                NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:09:40 (permalink)
                Rất Huế

                Giữ chút gì rất Huế đi em
                Nét duyên là trời đất giao hòa
                Dẫu xa một thời anh gặp lại
                Vẫn được nhìn em say lá hoa

                Giữ chút gì rất Huế hiền ngoan
                Thề nguyện ai có cắt tóc dài
                Làm sao gió thổi cho bay tóc
                VÀ suốt mùa đông lạnh se vai

                Giữ chút gì rất Huế mặn mà
                Dạ thưa ngọt lịm mê say
                E m đi gót nhẹ xanh hồn cỏ
                Và hơi thở mềm sương khói bay

                Giữ chút gì rất Huế trang đài
                Nón nghiêng bóng nắng dáng thơ ngây
                Gặp anh, nón hỡi đừng nghiên xuống
                Cho anh trông mắt ngọc mày ngài

                Giữ chút gì rất Huế dịu dàng
                Áo trắng hai tà chắp cánh thơ
                Em như lụa mỏng bay trong phố
                Một chiều sương trắng ngỡ như mơ

                Dẫu em rất Huế tự bao giờ
                Đừng để lòng anh như cung điện xưa
                Đừng cho anh suốt đời đứng đợi
                Trước cấm thành gọi chẳng ai thưa

                Huỳnh Văn Dung

                #8
                  NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:10:21 (permalink)
                  Một ngày xuôi Huế

                  Xứ Huế nên thơ, Huế hữu tình
                  Non xanh nước biếc chốn Thần Kinh
                  Vẻ vang bốn bể hồn nhân kiệt
                  Rạng rỡ năm châu tiếng địa linh

                  Cồn Hến Thanh Long chầu uốn khúc
                  Dã Viên Bạch Hổ phục nghiêng mình
                  Minh Đường lờ lững Hương giang chảy
                  Tựa lấy non cao đỉnh Ngự Bình.

                  **
                  Kinh đô nhà Nguyễn thuở xa xưa
                  Di sản ngày nay đẹp bốn mùa
                  Mái cổ Hoàng Thành đua với nắng
                  Tường xưa Thế Miếu đọ cùng mưa

                  Ngọ Môn hùng vĩ làn sương phủ
                  Đại Nội uy nghi tiếng gió khua
                  Một thuở còn đây thành quách cũ
                  Cố đô lộng lẫy tả sao vừa.

                  **

                  Nắng tỏa bình minh, gió nhẹ bay
                  Thuyền ta cập bến ở nơi này
                  Phước Duyên bóng nước lung linh quá
                  Thiên Mụ đồi thông lặng lẽ thay

                  Lấp ló nhà vườn sau dốc núi
                  Êm đềm đền miếu dưới lùm cây
                  Bao ngôi cổ tự trăm năm cũ
                  Trải với thời gian đẹp đắm say

                  **
                  Xuôi dòng nước chảy, nắng chang chang
                  Cảnh đẹp trần gian, chốn địa đàng
                  Ngói liệt bi đình ươm sắc lá
                  Tường vôi tẩm điện quyện mùi nhang

                  Hồ sen bát ngát ngầm đưa lối
                  Tượng đá trầm ngâm lặng xếp hàng
                  Long mạch linh thiêng hồn Huế cổ
                  Đất trời ngự trị cõi mênh mang.

                  **
                  Nắng tắt, Huế xưa nhuộm sắc hồng
                  Dập dờn bóng núi ngả lòng sông
                  Dòng Hương thưa thớt đò qua lại
                  Núi Ngự âm thầm dáng đợi trông

                  Tối đến lời ca vang bến nước
                  Đêm về khúc hát vẳng thuyền rồng
                  Hoa đăng rực rỡ niềm hy vọng
                  Huế của lòng ta _ nỗi nhớ mong.


                  Suốt 10 năm âm thầm mài kiếm
                  Tuyết sương kia chưa nếm một lần
                  Hôm nay trình với tôn quân
                  Nguyện đem quét sạch bất bằng mới thôi

                  #9
                    NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:12:44 (permalink)
                    QUÊ MẸ


                    Tố Hữu

                    Huế ơi, quê mẹ của ta ơi!
                    Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười
                    Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng
                    Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi...

                    Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương!
                    Mái nhì man mác nước sông Hương
                    Hà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹ
                    Cay đắng bao nhiêu nỗi đoạn trường!

                    Ôi những đêm xưa, tối mịt mùng
                    Con nằm bên mẹ, ấm tròn lưng
                    Ngoài hiên nghe tiếng giày đi rỏn
                    Mẹ bấm con im: chúng nó lùng

                    Con hỏi vì sao chúng nó tìm
                    Tìm ai, con hỏi, mẹ rằng: im!
                    Mẹ ơi, đời mẹ buồn lo mãi
                    Thắt ruột mòn gan, héo cả tim!
                    *
                    * *
                    Mẹ không còn nữa, còn đây Huế
                    Con lớn lên con biết lẽ rồi:
                    Nước mất nhà tan, đời khổ thế
                    Không làm nô lệ, đứng lên thôi!

                    Con lớn lên con tìm Cách mạng
                    Anh Lưu, anh Diểu dạy con đi
                    Mẹ không còn nữa, con còn Đảng
                    Dìu dắt khi con chửa biết gì.

                    Huế không buồn nữa, Huế ta ơi
                    Mắt ướt trăm năm đã hé cười
                    Nghìn mảnh tương lai về phấp phới
                    Truyền đơn cờ đỏ gió tung trời

                    Roi điện cùm xai toé máu tươi
                    Xà lim không thể khoá hồn người
                    Bừng bừng tiếng hát rung song sắt
                    Tiếng hát ta bay lộng giữa đời...

                    Tháng Tám vùng lên Huế của ta
                    Quảng, Phong ơi Hương Thuỷ, Hương Trà
                    Phú Vang, Phú Lộc đò lên Huế
                    Đỏ ngập dòng sông rộn tiếng ca.
                    *
                    * *
                    Từ ấy, xa quê mẹ đến rày
                    Lắng nghe từng buổi, nhớ từng ngày
                    Giặc về giặc chiếm đau xương máu
                    Đau cả lòng sông, đau cỏ cây.

                    Cắn răng gian khổ tám năm trời
                    Huế của ta không một bước lùi
                    Huế của ta đây cầm vững súng
                    Chúng ta không thể có đường vui

                    Chúng bay không thể có ngày mai
                    Chết dưới chân bay vạn bẫy gài
                    Chết xuống đầu bay từng hốc núi
                    Hải Vân thăm thẳm huyệt đêm ngày!

                    Làng ta giặc đốt mất lần qua
                    Mà đất Phù Lai vẫn tốt cà
                    Mà quýt Hương Cần ta vẫn ngọt
                    Nhớ anh du kích trấn Dương Hoà

                    Chí ta như núi Thiên Thai ấy
                    Đỏ rực chiều hôm dậy cánh đồng
                    Lòng ta như nước Hương Giang ấy
                    Xanh biếc lòng sông những bóng thông...
                    *
                    * *
                    Lửa chiến tranh nay đã tắt rồi
                    Mà lòng ta vẫn cháy không nguôi
                    Mẹ ơi, dưới đất còn chua xót
                    Những tiếng giày đinh đạp núi đồi!

                    Ôi Huế ngàn năm, Huế của ta
                    Đường vào sẽ nối lại đường ra
                    Như con của mẹ về quê mẹ
                    Huế lại về vui giữa Cộng hoà.

                    6/2/1955

                    #10
                      NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:13:46 (permalink)
                      Tiếng hát sông Hương


                      Tố Hữu

                      Trên dòng Hương Giang
                      Em buông mái chèo
                      Trời trong veo
                      Nước trong veo
                      Em buông mái chèo
                      Trên dòng Hương Giang

                      Trăng lên trăng đứng trăng tàn
                      Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng
                      Thuyền em rách nát
                      Mà em chưa chồng
                      Em đi với chiếc thuyền không
                      Khi mô vô bến rời dòng dâm ô!
                      Trời ơi em biết khi mô
                      Thân em hết nhục giày vò năm canh.
                      Tình ôi gian dối là tình
                      Thuyền em rách nát còn lành được không?

                      -Răng không, cô gái trên sông
                      Ngày mai cô sẽ từ trong tới ngoài
                      Thơm như hương nhuỵ hoa tài
                      Sạch như nước suối ban mai giữa rừng
                      Ngày mai gió mới ngàn phương
                      Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân
                      Ngày mai trong giá trắng ngần
                      Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ
                      Ngày mai bao lớp đời dơ
                      Sẽ tan như đám mây mờ đêm nay
                      Cô ơi tháng rộng ngày dài
                      Mở lòng ra đón ngày mai huy hoàng

                      Trên dòng Hương Giang...
                      tháng 8-1938

                      #11
                        NhomuaHaNoi 20.08.2006 06:14:05 (permalink)
                        Gái Huế

                        Gái Huế, theo anh, thật hay hờn.
                        Mới đùa chút xíu giận anh luôn
                        Không cười, không nói, chao ơi khổ.
                        Có phải phân trần với thiệt hơn.
                        Gái Huế, theo anh thích mộng mơ.
                        Xuân, Hạ, Thu, Đông cứ vẫn vơ.
                        Ngắm mây, đón gió từ muôn hướng.
                        Nào biết ngay đây có kẻ chờ.

                        Gái Huế theo anh thật hay nhăn.
                        Cứ bắt người ta phải dịu dàng
                        Cho dù đồng ý, không đồng ý,
                        Đồng ý rằng...nhăn cũng dễ thương.

                        Gái Huế theo anh chúa phân bua
                        Nhất định mè nheo anh chịu thua
                        Ừ phải, lúc nào cô cũng đúng
                        Già đầu mà vẫn bướng như xưa.

                        Gái Huế, theo anh thật chanh chua
                        Mô tê răng rưá cứ như mưa
                        Háy, nguýt, bĩu môi thôi đủ cả
                        Mà sao anh thấy.... vẫn dễ ưa.

                        Gái Huế theo anh, thật rất hư
                        Nhõng nhẽo như còn thưở mười ba
                        Vòi vĩnh như mình còn trẻ dại
                        Trao hết đời anh, cô chịu chưa?

                        Đặng Lệ Khánh.

                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9