Lời cuối ( viết lại cho... đọc )
NhomuaHaNoi 20.08.2006 13:36:38 (permalink)
1.(Con mua nao roi cung tanh, mua lanh may roi cung
den ngay troi nang' va em cung mong voi anh chuyen
buon gi da qua thi khong nho' den nua de anh em minh
chi nhin vao ngay mai thoi.Em con hon 1 nam nua nen em
van phai co gang tiep.Khong con anh ben em chia se
nhung luc buon vui nhung trong long anh em minh luon
mong nhung dieu tot dep hanh phuc cho nhau anh nhe!Em
se khong lien lac voi anh nhung em muon khi nao co
viec quan trong anh em minh se nhan cho nhau va ngay
3-3 anh em minh gap nhau de ke cho nhau nghe anh em
minh da co gang nhu the nao va da lam duoc gi.Duoc chu
anh? ) email cuối cùng e viết cho tôi !
Anh sẽ phải làm sao với những dòng này của em hả bé mập . Ảnh cảm thấy hp vì ở đây anh có thể viết về em thoải mái mà ko cần bận tâm đến ai hết . Anh đã cân nhắc mãi mới bấm đt cho em nhưng chẳng biết nói gì ... sắp đến ngày ... rồi cái ngày đó ở trong cả anh và em đều là một dấu chấm hỏi dài phải ko em _bé mập ơi !
2.tất cả những hạnh phúc có lẽ như cơn gió thoảng qua chợt đến chợt đi vô tình và băng giá . Em nhẹ nhàng đi qua đời tôi , nhưng lần này khác tôi muốn mình là người ra đi chứ ko phải em . Sắp đến ngày em trở lại hà nội chắc tôi chỉ có thể đứng ở sân bay nhìn em về tươi cười hạnh phúc bên bố mẹ ... và ở xa có một người đang nhìn em ! bé mập ơi , có lẽ đúng như em nói sẽ ko đc ai gọi cái tên đó ngoại trừ anh . Cả a và em ko thay nick, ko đổi sdt vì có lẽ như thế là chạy trốn tất cả , nhưng chúng ta đủ lớn để có thể biết được mình làm gì mình suy nghĩ gì và chịu trách nhiệm về mọi việc .19_4 sắp đến tôi lại ko làm như lời hứa với em ... tôi ko đợi em mà chắc có lẽ hôm đó tôi sẽ đi một nơi xa ở đó có một người bạn đang cần anh , hôm ấy anh sẽ đợi đt của em bé nhé ! anh vẫn hay nghe lại bài Nhớ mà em đã hát cho anh có lẽ đó là thứ duy nhất đến bây giờ anh còn giữ về e . Tất cả đã qua đi nhưng làm sao lòng mình thanh thản hơn để bước tiếp và còn gia đình bạn bè và những người đặc biệt .Anh vẫn muốn khi nào bé về sẽ là một ngày mưa vì như thế anh sẽ ko nhìn thấy bé khóc trước mặt anh .Ko biết là anh còn ở VN bao lâu nữa hay khi em về là lúc anh cất bước ra đi . Điều này chắc bé ko biết và anh sẽ ko bao h cho bé biết hết ! để rồi cứ 3_3 và 19_4 trong nhật kí của anh và bé luôn nghĩ đến ...chúc bé bình an !
(Đôi mắt người xưa bao lần khóc ướt vai tôi )
3.Tình không đơn phương

Ngay lần đầu gặp em, anh đã nghe tim mình bâng khuâng, xao xuyến. Một cảm giác gì rất lạ cứ len lỏi trong hồn khiến anh thấy cái gì cũng đẹp, cái gì cũng đáng yêu quá đỗi! Lần đầu tiên một người con gái đã đem đến cho anh cái cảm giác ngọt ngào như thế. Và rồi anh nhận ra rằng trong tim anh đã có hình bóng của em.
Một tháng gần nhau, thời gian còn quá ngắn ngủi để nói lời yêu thương phải không em. Vì thế anh vẫn im lặng để mình tìm hiểu lẫn nhau . Có những lúc mềm lòng anh chỉ muốn hét lên rằng "Anh yêu em" rồi ra sao cũng được. Nhưng anh cố kiềm chế để chờ đến một ngày ... Ngày ấy anh sẽ trao em đóa hồng tươi thắm cùng lời ngỏ yêu em, và em sung sướng đến rơm rớm nước mắt khi nhận đóa hoa từ tay anh, rồi em ngả đầu vào ngực anh thầm thì... Chỉ nghĩ đến thôi anh đã cảm thấy niềm hạnh phúc thấm vào từng tế bào trong cơ thể.
Em gái anh bảo: "Anh trai dạo này yêu đời ghê! Mặt mày lúc nào cũng hớn hở, hay cười, hay hát, không còn quát nạt em mà lại hay cho tiền em nữa . A, hay là anh đã... đã yêu rồi phải không?" Không đợi anh trả lời, Hà chồm tới kéo áo anh ngồi xuống đi-văng, bên cạnh nó. Nó làm ra vẻ quan trọng, đưa tay lên môi nói thật khẽ: "Suỵt! Ai lọt vào mắt xanh anh vậy anh Giang ? Dẫn em đi giới thiệu đi!" Anh nghĩ đến em ngay . Nhưng chợt nhớ mình đã có gì với nhau đâu . Mà không, tình yêu của anh đã dành cho em rồi . Còn em? Thú thật anh cũng không hiểu trong em có chút ấn tượng nào về anh không nữa .
Đã nhiều lần anh định nói lời của trái tim mình với em nhưng khi chạm phải ánh mắt của em thì mọi dự định của anh tan biến như quả bóng xì hết hơi . Một ánh mắt trong veo không gởi một chút hồn. Anh chua xót nghĩ: Em không có chút tình cảm nào với anh sao ? Thế là anh tiếp tục chờ đợi, tiếp tục đè nén lòng mình và tiếp tục tạo tình cảm với em.
Rồi một ngày, vâng, chính cái ngày anh định bày tỏ tình yêu của mình dành cho em. Phải nói thôi rồi sao hẵng hay . Cứ đè nén mãi thế này anh sẽ nổ tung ra mất thôi . Nhưng... kìa, trước cửa phòng em có đôi giày của nam. Ai vậy ? Từ trước đến giờ có người con trai nào đến phòng em đâu ngoài anh. Anh nghe tim mình đập nhanh và mạnh hơn bình thường. Hồi hộp đến ngạt thở. Anh vội giấu đóa hồng vào túi áo . Và anh sững người chết lặng ngay trước cửa phòng em. Một gã thanh niên cao to có khuôn mặt điển trai hơn anh nhiều . Công bằng mà nói thì người ấy xứng đôi vừa lứa với em hơn anh. Anh cảm thấy mình như kẻ không trọng lượng đang lơ lửng trong không trung. "Đây là Tùng bạn trai của em. Anh Tùng đi công tác xa vừa mới về". Em giới thiệu bạn trai của em với anh mà mắt môi ngời ngời hạnh phúc. Ôi, ánh mắt của em khi nhìn Tùng mới có hồn làm sao! Đóa hồng trong túi áo anh như bỗng ngọ nguậy, cười cợt anh. Anh không nhớ là em nói tiếp những gì, anh nói gì, Tùng nói những gì. Anh chỉ nhớ đêm ấy, khi về nhà anh ngồi đốt thuốc lá mặc cho đêm trôi qua ...
Mấy thằng bạn anh gặp lại vẫn thường hỏi: "Có người yêu chưa mày ?". Anh nghĩ đến em ngay - người con gái anh yêu nhưng không yêu anh, và nói với chúng rằng: "Có rồi!". Chúng hỏi: "Người yêu mày như thế nào ?". Anh tả lại em.
Anh cố quên em để sống được bình yên hơn. Nhưng không thể nào không nhớ em được. Phải đành tập làm quen với nỗi nhớ thôi . Vì anh vẫn yêu em! Tình yêu của anh ko phải là tình đơn phương?, phải không em.???

Anh củi !
4.Trời mới mưa buổi chiều. Không khí mát mẻ nhưng đầu óc tôi vẫn nóng bừng. Ðêm tối đen. Những ngôi nhà quanh căn phòng chàng trọ đều đã tắt đèn. Tôi nghiêng ngã bước đi không còn nhận ra phương hướng chiếc cổng sơn xanh đóng kín nằm ở đâu. Thình lình chàng đâm sầm vào một gốc cây ngã nhoài xuống đất, những giọt mưa còn đọng trên lá rơi tới tấp xuống mặt chàng mát lạnh. Tôi tỉnh dần, chàng đưa tay quờ quạng trên mặt đất ướt để tìm lá thư đánh rơi và chàng chỉ bắt gặp những đóa hoa trúc đào rơi rụng. Tôi giận dữ vò nát một đóa hoa trong tay và Chúa ơi nếu có thằng cô bạn dạy văn ở đây chắc hắn sẽ cười tôi vỡ bụng, khi nàng nhận ra tôi đang khóc.

Đã lâu rồi tôi o còn viết được những đoạn như thế này nhưng nhiều lúc nghe lại bài Nhớ _mỹ tâm tôi lại muốn viết và sau đó lại muốn xóa nó đi để quên , nhưng đúng như người ta nói quên một người thật khó , dường như có lẽ tâm sự thì thế thôi nhưng con trai mà lại có thể tươi cười đi làm ... đi chơi với mọi người nhưng người ta bảo càng quên và càng nhớ ( có quên được đâu ). Chuyện của em cũng đâu có vui vẻ gì nhưng có lẽ ly nước đã đổ ko bao giờ có thể lấy lại được nữa , cũng như ngay bây giờ đây anh ko còn nghe cảm thấy vui khi nhạc bài nhớ bật lên và anh biết là em đang gọi. KO còn vui khi nhận email của em ... Có lẽ tất cả chỉ là con số 0 sau hai năm trời với ko ít những lần sóng gió .Nhưng có lẽ chúng ta chỉ thế thôi còn biết nói sao nữa bây giờ .
Bạn đã nói đúng là cuốc sống của chúng ta luôn có hạnh phúc nhưng sẽ ko còn hạnh phúc nào như hạnh phúc đó nữa . Đó là điều mình khẳng định và chia sẻ .
( bé...)

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9