Viết cho anh!!!
Francoise 20.08.2006 18:41:02 (permalink)
Vậy là chúng ta đã gặp nhau phải ko anh,mọi thứ cứ như mơ như thật,em ko còn biết đây là thật hay ảo nữa,cũng chẳng còn biết anh ở đâu của thế giới thật hay ảo,chỉ biết một điều là con tim em đã hướng trọn về anh.1734km khoảng cách về địa lí xa xôi quá phải ko anh?,SG_HN,ko biết tự bao giờ hai chữ Hà Nội đối với em lại thân thương và thiêng liêng thế,phải chăng chính vì nơi đó có một người luôn lặng lẽ bên em ,hiểu em,dù xa nhau thật xa nhau nhưng khoảng cách hai tâm hồn thật gần nhau anh nhỉ??

Đôi lúc nhớ anh đến cháy lòng nhưng làm sao có thể chúng ta đến bên nhau được,phải chăng khoảng cách địa lí cũng làm ngăn trở tình yêu của chúng ta và anh ơi phải chăng cũng chính vì thế mà chúng ta xa nhau hở anh?

Ai cũng bảo tình yêu có thể vượt trên tất cả,thế nhưng anh và em lại ko thể vượt nổi khoảng cách địa lí ấy,trách anh hay trách em,hay ta trách nhau ko thể bỏ tất cả để sống cho tình yêu của mình.Đôi lúc em tự hỏi liệu chúng ta có được gọi là tình yêu ko?,rồi tự em lúng túng với chính câu hỏi của mình,mệt nhoài và bất lực.

Cuối cùng cái gì đến cũng đến em chấp nhận làm cô bạn nhỏ ở bên cạnh anh dù thật xa xôi nhưng luôn lắng nghe những dòng tâm sự của anh,luôn chia sẻvới anh những điều anh trăn trở.kể cả khi em lắng nghe anh nói về cô bé khác.Và dù sao đi chăng nữa thì em vẫn luôn luôn mong cho anh có nhiều hạnh phúc,nếu có thể tin vào kiếp sau em sẽ giữ đúng lời hẹn với anh dù biết mình thật ngu ngốc.Tình yêu vốn ngốc nghếch phải ko anh???
#1
    Francoise 22.08.2006 21:39:42 (permalink)
    Chỉ còn vài ngày là chúng ta lại gặp nhau phải ko anh?,em cũng ko biết mình nên vui hay nên buồn, có lẽ ở em là cảm xúc lẫn lộn và mâu thuẩn,vừa vui lại vừa buồn.Vui vì em sắp được gặp anh.Vẫn gương mặt đó , ánh mắt đó,nhưng em lại buồn vì cương vị của chúng ta bây giờ đã khác,ko còn như xưa nữa,ánh mắt anh dành cho em cũng ko còn như xưa,chúng ta chỉ còn có thể gặp nhau như hai người bạn,xót xa quá phải ko anh??Nhưng biết làm gì hơn khi số phận như thế.

    Muốn viết cho anh rất nhiều rất nhiều nhưng ngôn từ dường như ko còn đủ để cho em diễn tả cảm xúc của mình.Em cứ nghĩ khi anh ra đi em sẽ rất bình thản,lòng em sẽ ko đau,nhưng ko nỗi đau ấy ko oằn oại mà từ từ thấm đẫm vào tim em để em hiểu được rằng con tim mình thuộc về anh quá nhiều.

    SG một chiều mưa thật nhiều,ko biết nơi ấy có mưa ko anh,ngày anh và em bên nhau SG cũng mưa.SG đón anh bằng những cơn mưa bụi li ti và tiển anh bằng cơn mưa bỏng rát.Ngày anh lên tàu em đã cố gắng thật nhiều để ko phải khóc trước mặt anh,nhưng rồi em cũng đã khóc thật nhiều khi tàu vừa lăn bánh.Em biết khi anh đi là mang hết mọi thứ đi theo anh tình yêu, hạnh phúc và niềm vui,..Rồi cuối cùng em cũng có dịp ra HN để thăm anh như đã hứa,ko biết HN đón em như thế nào hả anh?và kể cả anh nữa có vui mừng, ánh mắt có reo vui như lần anh vào SG thăm em ko,hay hai ta nhìn nhau đến ngỡ ngàng,em cũng ko biết nữa,mọi thứ vẫn còn ở trước mắt,có thể chính mùa thu HN sẽ trả lời cho em câu hỏi ấy phải ko anh???
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9