CÔ ĐƠN
Chiếc bóng
Đi về
Chiếc bóng
không nói không cười
Khói thuốc lên trời...
Không trách cuộc đời kệ đời khốn nạn
Không giận nhân tình dù chẳng ra chi
Đi
đi một mình tìm trong trời đất
Biết đâu thằng điên gặp con điên
Kết duyên như Chí ăn nằm cùng Nở
chẳng ai cho mình
chẳng ai yêu mình
chẳng sợ ai nhìn
chẳng thèm mắc cỡ
HÂN HẠNH LÀM WEN CẢ ROOM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2006 04:43:29 bởi thanhkim_tran2001 >
khoe khoang
Nó nói nó cười đâu cần ai nghe
Nó thích nó cười đâu thèm ai nghe
Cớ gì nhiều chuyện
Cớ gì khoe khoang
Chắc nghĩ rằng vài câu là thiên hạ khen mình hiểu biết
Hay nghĩ là
Ta đây vốn dĩ trên cả mọi người
Chắc thích là làm con vịt trời
"Ăn cơm nhà vác tù thằng tổng
Việc nhà dốt nát
Việc cô bác hung hăng"
Thôi trời ơi cho tôi yên
Đừng bôi xấu nhau chẳng tốt đứa nào
Chỉ ngoài võ miệng nói hoài vẫn sung
CÂU THƠ NÓ TỆ MÀ KHÔNG DỐI LỪA Hôm qua nó ngồi đọc gần hết những trang thơ tình ướt át
sướt mướt
Nó sợ
Người ta yêu nhau gớm quá, cứ như trong mơ
Nó nghĩ
Những lời thơ yêu kia
Liệu bao phần giả dối?
Nó tin
Con người chắc chẳng bao giờ gian dối khi yêu nhau bằng thơ
Vì thơ là nỗi lòng
vậy mà
Nó giật mình khi hôm nay nó đọc được
Một tên kia làm sáu bảy bài thơ yêu đương trong một ngày
Lời bay lời bổng
ý nhặt ý khoan
Ung dung xếp chữ
Lòng nó bẽ bàng!
Thì ra là vậy
Thơ tình chỉ để mua danh
Thế là
Nó không đọc nữa
mà nó làm thơ
câu thơ nó tệ mà không dối lừa!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2006 04:41:35 bởi thanhkim_tran2001 >
Thôi Rồi Một Đóa Trà Mi
Em chua ngoa lời yêu mật ngọt
Xem tình tự qua đường
Với ta em làm hay
Ong bướm lấy làm vui
Em ngỡ thiên hạ toàn người đui
Dễ dàng qua mặt
Ngờ đâu lối tắt
Trả giá ngàn vàng
Lỡ thân trót lụy sang đàng
Em trả thù người nhẹ dạ
Tình yêu như trái phá...con tim mù lòa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2006 23:52:53 bởi thanhkim_tran2001 >
GỬI AI LẤY THƠ TÔI Nếu nụ cười không mang cảm xúc
Thì chớ nên cười
Nếu nụ cười không nghẹn giữa chơi vơi
sẽ chẳng ai nói nụ cười là tiếng khóc không rơi lệ
nếu cuộc đời toàn câu nệ
Sống chỉ nghĩ đến mình
tưởng là hay là giỏi...là bình minh
Thì văn thơ chắc mang tội lỗi
Ai ăn cắp vần thơ tôi bỏ túi
Thật anh hùng như múa gậy bánh xe
tạo hóa yêu người....người chẳng yêu nhau
thì thơ thẩn chỉ che đậy một tâm hồn vớ vẩn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2006 23:02:04 bởi thanhkim_tran2001 >
VÔ TÂM Những là của tôi...mau trả lại
Kể cả nụ cười rơi vãi ở chốn này
Nếu thẳng ngay xin đừng lấp liếm
Nếu tài năng xin cứ tự nhiên...phơi bày lòng mình
Đừng bon chen phá hư người khác
Cảm xúc dâng cao bị đàn ác
Ghét kẻ vô tâm chỉ biết sống cho mình
thương ai
Thương ai ngõ vắng đìu hiu
Mùa thu nhạt vội sắc kiều mộng mơ
Thương ai trăng cũng úa mờ
Nhện giăng chỉ lệch câu thơ ậm ừ
Thương ai chờ đợi ngàn thu
Hoa xuân héo rụng xa mù lối qua
Thương ai lòng vốn thật thà
Giờ như khói toả phong ba đất trời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2006 12:59:32 bởi thanhkim_tran2001 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: