Thơ Phương Linh
16 tuổi cánh phượng hồng hé nở
Để bây giờ mang một nỗi ưu tư
Em tự hứa rằng hồn mình sẽ đóng
Ấy vậy mà bật lực trước anh nhìn
Vui sướng sao mỗi lần anh gọi
Theo sau em trong những buổi tan trường
Chẳng biết tự bao giờ đi nữa
Em luôn chờ mong tiếng gọi ấy ơi
Ánh mắt chứa chan nụ cười nồng ấm
Theo sau em trong những buổi chiều thu
Quá ngốc ngếch xây lâu đài hạnh phúc
Chờ đón chàng hoàng tử đời mình
Rồi bỗng bàng hoàng chợt tỉnh giấc
Loài ong kia đâu biết chốn dừng chân
Mà em chỉ là bông hoa cỏ dại
Đâu phải là lan, huệ ngát hương
Tự giận mình hơn trách người ta
Đặt tim mình vào nơi không đúng chỗ
Giờ ân hận thôi đành đã muộn
Tình trót trao ai lấy lại bao giờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 10:08:26 bởi xphuonglinhx >
Trích đoạn: xphuonglinhx
Rồi bỗng bàng hoàng chợt tỉnh giấc
Loài ong kia đâu biết chốn dừng chân
Mà em chỉ là bông hoa cỏ dại
Đâu phải là lan, huệ ngát hương
Tự giận mình hơn trách người ta
Đặt tim mình vào nơi không đúng chỗ
Giờ ân hận thôi đành đã muộn
Tình trót trao ai lấy lại bao giờ
Chân tình Hoa hồng có đẹp không?
đẹp chứ!
nơi tình yêu bắt đầu
mượt mà cho mắt ai say
Hoa phăng có đẹp không?
đẹp chứ!
tình yêu chân thành
cho mùa mắt biếc thêm xanh
Hoa lan có đẹp không?
đẹp chứ!
sâu sắc nồng nàn
cho nỗi nhớ thơm hương
Hoa hồng
Hoa phăng
Hoa lan
và nhiều loài hoa khác
đều đẹp!
Tình yêu không dồn ép
mỗi người chắt lọc cho mình một màu hoa
Cứ ngân lên bản tình ca
Cho ta
Cho người
Tình yêu đâu phải trong từng lời nói
Dịu dàng trên lối ta đi
Tình yêu không thể so bì
người hơn
người kém
có ai toàn vẹn
Tấm chân tình vun vén hưởng mùa yêu!
SongDuy
SD ghé chơi nhà bạn và có lời chúc bạn vui nghen!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: