Tập thơ "Hoài niệm" - Ngọc Minh (HN)
HỒN TRĂNG BÊN BIỂN
Trăng e thẹn nghiêng mình soi mặt biển
Sóng trùng khơi bàng bạc ánh sao mờ
Mơn man vỗ câu tình ca ước nguyện
Biển ru hồn ngơ ngẩn ghép vần thơ
Trăng lặng lẽ trong lòng thương nhớ biển
Nên từng đêm ngóng đợi giữa mây trời
Nghe sóng vỗ muôn đời như kể chuyện
Biển âm thầm khe khẽ gọi trăng ơi !...
Bên biển hát trăng vàng như đắm mộng
Phút yêu đương ngụp lặn sóng thuỷ triều
Duyên thiên định bao giờ mình chung bóng
Hồn bên hồn tan tác nỗi cô liêu
Biển vẫn thế mãi yêu thương dào dạt
Đợi trăng về ngân khúc hát đêm mơ
Khi cách biệt nỗi nhớ nào man mác
Để bâng khuâng sóng ào ạt xô bờ
Sao biển nỡ dâng sóng tràn dữ dội
Trăng vỡ thành nghìn triệu mảnh chơi vơi
Trùng dương gọi khẽ thầm thì nhắn gởi
Mong bình yên biển lặng ánh trăng ngời
TN - NC N-Minh