Tập thơ "Hoài niệm" - Ngọc Minh (HN)
CÓ PHẢI BÀI THƠ CUỐI
Tôi muốn viết một bài thơ cuối
Chẳng tặng ai, chỉ dành tặng riêng mình !
Xin tạm biệt trăng mười sáu lung linh
Với bè bạn quây quần bên ánh lửa !
Thôi chào nhé! Sẽ chẳng còn đâu nữa
Đêm khuya mưa hai đứa trú bên thềm !
Thôi tạm biệt những nỗi nhớ dịu êm
Khi cầm bút viết dòng thơ dang dở !
Tạm biệt nhé bao đêm dài trăn trở
Bóng hình em cứ hiển hiện bên đời !
Sẽ không còn ngồi đếm lá thu rơi
Khi một mình nhớ em trong chiều vắng !
Thôi tạm biệt những phút giây yên lặng
Chỉ nhìn nhau mà chẳng dám nói chi !
Xin từ biệt những khoảnh khắc mê ly
Trong giấc mơ hàng đêm tôi vẫn gặp !...
Tôi sẽ trở về cuộc đời thường nhật
Chẳng còn chút gì lãng mạn, mộng mơ
Và có lẽ đây sẽ là bài thơ
Tôi viết tặng cho riêng tôi lần cuối !
N-Minh
DUYÊN THƠ
bài thơ nào tôi viết là bài cuối
không thể nào xua đuổi nổi nàng thơ
biết gian nan trong công việc chất bờ
khi rảnh rỗi vần thơ lại gặp.
bao nhiêu là tư chất
tôi lại dành để xếp đặt vần gieo
trong riêng tư vật chất dẫu túng nghèo
nhưng thơ ý giàu vần gieo ngày tháng.
tôi muốn quên đi tâm tình lãng mạn
muốn làm người khác cũng chẳng được bao giờ
đành hứa lòng tôi sẽ lại làm thơ
nói bài cuối... sao bến thơ dài mãi
YeuDieuLongNu
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
DUYÊN THƠ
bài thơ nào tôi viết là bài cuối
không thể nào xua đuổi nổi nàng thơ
biết gian nan trong công việc chất bờ
khi rảnh rỗi vần thơ lại gặp.
bao nhiêu là tư chất
tôi lại dành để xếp đặt vần gieo
trong riêng tư vật chất dẫu túng nghèo
nhưng thơ ý giàu vần gieo ngày tháng.
tôi muốn quên đi tâm tình lãng mạn
muốn làm người khác cũng chẳng được bao giờ
đành hứa lòng tôi sẽ lại làm thơ
nói bài cuối... sao bến thơ dài mãi
YeuDieuLongNu
Xin cảm ơn YDLN đã ghé thăm NC và để lại một bài thơ thật hay !...
TÌNH YÊU VÀ BONG BÓNG Tình yêu chẳng khác gì bong bóng xà phòng
Thổi phồng lên nó lung linh sặc sỡ
Nhưng càng nhanh thì lại càng chóng vỡ
Khi tan rồi chỉ là giọt nước rơi...
Ta cũng thế - chợt gặp nhau giữa đời
Tưởng tình mình là bến bờ vô tận !
Rồi em rời xa để anh ôm sầu hận
Nắm trong tay - bong bóng vỡ tan tành,
Cố níu kéo giữ lại chút long lanh
Nhưng giọt nước rơi bỗng hóa thành giọt lệ...
Ôi tình yêu ở trên đời là thế
Cũng mỏng manh như bong bóng mà thôi !
N-Minh
GIÁ NHƯ... Giá như đừng có quen nhau
Thì đâu đến nỗi u sầu con tim !
Buồn thôi, chẳng dám trách em
Chỉ tại ngày ấy - cái đêm trăng tròn...
Giờ đây tim đã héo mòn
Không còn gợn sóng, không còn mưa rơi !
Tình yêu chỉ là mơ thôi
Cho nên sẽ mãi suốt đời : "giá như..."
N-Minh
TIẾC NUỐI Xa quá rồi cái đêm trăng và gió
Bất chợt hiện về ký ức ngày xưa !
Dòng đời cứ trôi qua như giấc mơ
Ta cố giữ nhưng cũng đành để mất
Thời đắm say - một thời yêu rất thật
Thời mộng mơ cùng sóng nước, trời mây,
Cái thời nhút nhát chẳng dám cầm tay
Nụ hôn cũng chỉ nằm trong ý nghĩ,
Hình bóng ai chập chờn mộng mị
Chỉ biết bồi hồi gửi nhung nhớ vào thơ...
Ôi ước gì được trở lại ngày xưa
Ta sẽ nói hết nỗi niềm tâm sự,
Sẽ cuồng si, sẽ không còn sợ
Bởi tình yêu chẳng có lỗi bao giờ !
N-Minh
BIỂN VÀ ANH
Đứng trước biển, ta ngàn lần nhỏ bé Nhận ra mình là một kẻ cô đơn Biển cồn cào... Anh cũng khát khao hơn Từng đợt sóng trải hồn trên bãi cát... Ôi tình yêu đến với ta ào ạt Rồi bất ngờ phai nhạt tựa mây trôi, Biển và anh cùng rũ rượi, tả tơi Sao nỗi nhớ chẳng rời trong tâm trí, Biết tìm đâu... tìm đâu người tri kỷ Đêm vắng đành mộng mị dưới trăng sao ! Biển vẫn thế, con tim mãi dạt dào Nguyện suốt đời nhủ thầm trao tất cả, Lòng ấp ủ bao ước mơ rất lạ Nhưng vô tình em vội vã ra đi Nên có lẽ em chưa kịp hiểu gì Anh với biển nhiều khi buồn lắm đấy, Cứ ngóng trông mỗi bình minh thức dậy Mong em trở về...
nơi ấy...
Biển và anh !...
N-Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2006 18:18:39 bởi NC >
CHẲNG ĐỔI THAY
Những phút chạnh lòng nghĩ đến ai
Bâng khuâng thao thức suốt đêm dài,
Em ơi có phải khi xa cách
Là lúc buồn thương nhân gấp hai !?
Rồi bỗng âm thầm mộng nhạt phai
Lẻ loi ngơ ngẩn nhớ mong hoài.
Vô tình em đã vui duyên mới
Vẫn nguyện tim mình chẳng đổi thay !
N-Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2007 01:16:44 bởi NC >
1... 2... 3... & Ta !...
Một ánh mắt... chợt làm ta vương vấn
Một nụ cười... ta bỗng thấy tương tư
Một dáng hình... ta muốn viết thành thơ
Một câu nói... đêm về ta thao thức...
Hai lần nhìn... để tim ta rạo rực
Hai bàn tay... ta vội nắm trong mơ
Hai lời hẹn... ta cứ nghĩ vu vơ
Hai phương trời... vẫn bắt ta cách biệt... Ba ngày qua... trong lòng ta da diết
Ba đêm liền... ta đếm đủ năm canh
Ba chữ tình... ta thấy quá mong manh
Ba lời yêu... ngập ngừng ta giữ lại !... Bốn vòng xe... hững hờ ta quay mãi
Bốn ngả đường... ta nào biết về đâu
Bốn tháng ròng... ta vẫn chẳng gặp nhau
Bốn mùa nữa... héo mòn ta chờ đợi !... Năm ngón tay... vô tình ta gõ nhịp
Năm phím buồn... ta lại nhớ đến em
Năm tháng yêu... ta sẽ chẳng đặt tên
Năm châu này... bao giờ ta hội ngộ !... Sáu tháng ấy... đơn phương ta hy vọng
Sáu đêm rằm... ta trông ngóng hồi âm
Sáu giác quan... ta vẫn thấy lặng câm
Sáu tuần trăng... nhủ thầm ta gắng đợi !... Bảy sắc màu... khiến tâm ta lòa chói Bảy lốc đời... ta đành gói tơ duyên Bảy tình đau... ta hóa kẻ cuồng điên Bảy ngày liền... một tuần ta xưng tội !... Tám hướng tình... bao năm ta lặn lội Chín niềm thương... ta vẫn mãi đơn côi Mười nỗi nhớ... ta trao gửi hết rồi Một... Hai... Ba... suốt đời ta lẩn quẩn !... N-Minh
KIẾM TÌM
Bao đêm ngày tôi kiếm tìm quanh
Hình dáng em yêu - mái tóc xanh !
Ở đâu ? hay chỉ là trong mộng ?
Một chút mơ hồ rất mong manh... N-Minh
THOÁNG QUA
Tôi quen em
_________một sáng mùa xuân
Chiều nhớ em
_________tôi đứng tần ngần
Thương yêu em
_________mà không dám nói
Khi hỏi em
_________em chẳng trả lời
Thời gian dần trôi... N-Minh
TÔI MUỐN... Tôi muốn là những vì sao
Để dõi theo bóng thanh cao của người,
Tôi muốn là ánh mặt trời
Nhìn vào đôi mắt sáng ngời của em,
Tôi muốn là ánh trăng đêm
Len qua cửa sổ xem em học bài,
Tôi muốn là chiếc trâm cài
Em đưa lên mái tóc dài nhẹ buông,
Tôi muốn là buổi hoàng hôn
Ngắm em trong lúc chiều buồn em ơi !
Nhưng tôi vẫn muốn là tôi
Để nghe em nói những lời yêu thương... N-Minh
XE VÀNG
Tà áo nghiêng bay gió nhẹ vương
Xe vàng trông đẹp nhất trên đường
Sao buồn xen lẫn niềm vui thế
Ai biết lòng tôi đã nhớ thương... N-Minh
CÓ PHẢI ĐÃ YÊU
Muốn biết đã yêu chưa
Ta đong từng giọt mưa
Xem lòng mưa thương nhớ
Nhớ ai và yêu ai ?!
Ta đong hạt nắng mai
Đang tung tăng vui vẻ
Sáng nay tìm ai thế
Mà lại xuống đây chơi ?!
Ta đong vì sao rơi
Trên cành cây mùa hạ,
Nhìn lên từng chiếc lá
Thấy sao đang mơ màng !?
Ta đong ánh trăng tan
Dưới lòng sông lấp lánh
Trăng ơi có cô đơn
Mà trăng buồn không nói ?!...
Bâng khuâng ta tự hỏi :
Có phải đã yêu rồi !?! N-Minh
ĐỪNG GIẬN NỮA EM
Giật mình tự hỏi : Phải em chăng
Thấp thoáng hình ai bóng áo vàng
Giận dỗi điều chi mà vội vã
Cho lòng sầu úa, dạ hoang mang... N-Minh