Tajmahal – Huyền thoại một Tình Yêu
Trăng Quê 24.08.2006 00:36:56 (permalink)
Tajmahal – Huyền thoại một Tình Yêu



Thành phố Agra là một trong những thủ đô của thời vua Mughal vào khoảng thế kỷ thứ 16 và đầu thế kỷ thứ 18. Thành phố này cách New Delhi khoảng 1.5 giờ tàu nhanh.
Khách Du lịch đến đây không chỉ tham quan những pháo đài cũ bằng đá sa thạch đỏ mà còn làm một cuộc hành hương thăm Tajmahal. Một kỳ quan kiến trúc nổi tiếng nhất của Ấn Độ.
Những tấm bưu ảnh chụp Tajmahal không thể nói hết được một thiên tình sử về nó mà Rabindranath Tagore đã gọi là :” Giọt nước mắt trên má của thời gian”.



Tajmahal có nghĩa là “ Lâu đài của nhà vua “ nhưng đó là một lăng mộ có kiến trúc đẹp nhất thế giới. Nhà thơ người Anh Edwin Amold viết “ Đó không phải là một công trình kiến trúc thông thường như các toà nhà khác mà là một tình yêu nồng nàn của một vị đế vương được tạc trên đá, sống mãi với thời gian”.
Đó là kỷ vật cho một phụ nữ được làm trên đá hoa cương để tỏ lòng ngưỡng mộ.

Tajmahal nằm trên bờ của sông Yamuna, là một thành hào lớn để bảo vệ Pháo đài Đỏ của Arga, trung tâm của hoàng cung Mughal cho đến khi dời về thủ đô Delhi vào năm 1637. Tajmahal do Mughal thứ năm Shah Jahan xây dựng năm 1631 để tưởng niệm người vợ thứ hai của mình là Mumtaz Mahal, một công chúa Muslim. Bà ta chết trong khi đang cùng chồng ở Burhanpur chống lại bọn phiến loạn sau khi sinh đứa con thứ 14. Cái chết của nàng làm cho nhà vua đau đớn đến mức cả râu và tóc đều bạc trắng sau vài tháng.

Trước khi chết vua hứa với nàng bốn điều : thứ nhất, sẽ xây lăng mộ; thứ hai, sẽ cưới vợ nữa; thứ ba, chăm sóc con cái tốt; thứ tư, sẽ thăm mộ nàng vào những ngày giỗ. Vua thực hiện hai lời hứa đầu tiên. Việc xây dựng được tiến hành vào năm 1631 và hoàn thiện sau 22 năm. Hai mươi ngàn người đã xây dựng công trình này. Các vật liệu được mua tại Ấn Độ và châu Á và có 1000 con voi chuyên chở. Lăng mộ do kiến trúc sư Iran tên là Ustad Isa thiết kế và từng chi tiết đều dựa trên ý tưởng “ biểu tượng của Tình yêu vĩnh hằng”.

Lăng mộ được làm trên thềm bằng đá đỏ, mái bằng đá cẩm thạch trắng. Trên mái là bốn chóp vòm thon như những cái búp.Bên trong lăng mộ là đài tưởng niệm hoàng hậu được khảm bằng đá quý. Quan tài của nhà vua được đặt vào sau đó làm kiến trúc hơi bị lệch đi. Việc xây dựng lăng đã làm tốn rất nhiều tiền của của ngân khố cũng như sức lao động của dân. Vật liệu xây dựng chủ yếu bằng đá, tất cả đều được làm bằng tay kể cả những hoa văn nhỏ nhất. Dân phải cống nạp nhiều, lao động khổ sai, sống trong nghèo khó và ai oán. Chính vì thế nhà vua bị con trai mình phế truất và giam trong cấm thành 8 năm trời cho đến khi chết.

Ngày ngày từ nhà giam nhà vua nhìn sang lăng tẩm để nhớ người vợ yêu của mình, khóc đến mù cả mắt...

Chuyện kể rằng nhiều năm sau khi vợ mất, nhà vua thương nhớ không nguôi, ngày nào cũng ra mộ nàng than khóc dù bên mình là cả ngàn cung tần mỹ nữ. Cứ đêm về một đôi bồ câu trắng lại bay về đây…( lăng chỉ mở đến 6 giờ tối :lol: )

Là món quà cho người đẹp và một biểu tượng của Tình Yêu vĩnh hằng lăng mộ thể hiện tất cả những đường nét tinh vi khi khách tham quan kỹ càng. Mỗi một phía của lăng tẩm đều thể hiện nét đẹp khác nhau của người phụ nữ nhìn từ các góc độ khác nhau. Cửa chính được thiết kế như một tấm voan che mặt cô dâu mà sau đêm tân hôn chú rể mới được vén lên nhẹ nhàng để chiêm ngắm dung nhan của nàng.

Mái vòm được làm bằng đá cẩm thạch trắng. Khu lăng mộ được xây dưng bên bờ sông làm màu sắc của lăng thay đổi theo thời gian và theo mùa. Như một khối đá quý, lăng mộ lấp lánh trong ánh trăng huyền ảo. Lăng mộ biến thành màu hồng mỗi buổi sớm mai, màu trắng như sữa vào buổi tối và vàng rực dưới ánh mặt trời. Sự thay đổi của màu sắc cũng như sự thay đổi tính tình của người đàn bà đẹp.
Mỗi người ngắm nhìn và cảm nhận vẻ đẹp của lâu đài một cách khác nhau nhưng lâu đài vẫn trường tồn theo thời gian như biểu tượng của Tình yêu Vĩnh hằng.
Đó là một kiệt tác kiến trúc của nhân loại vì không thể thêm cũng như không thể bớt bất cứ một chi tiết nhỏ nào trong toà lâu đài.

Nhà vua có đến 14 người con nhưng huynh đệ tương tàn vì quyền lực. Cuối cùng chỉ còn lại con gái. Đó cũng là nét đặc trưng của chế độ phong kiến xưa ở Ấn Độ. Thế mới biết quyền lực có sức mạnh ghê gớm như thế nào với cả những đứa con là kết quả của một tình yêu nồng nàn mê đắm.

Đã gần 400 năm nhưng toà lâu đài cứ đẹp và trắng muốt như tuyết. Và một điều kỳ diệu là nó được làm bằng chính sự khéo léo của bàn tay con người và không có bất cứ một máy móc nào. Chóp của lâu đài nhìn xa xa như những giọt nước mắt của Tình Yêu!


#1
    mafiana 05.09.2006 20:33:50 (permalink)
    Ở Việt Nam cũng có nhiều truyền thuyết về một tình yêu đẹp nhưng lại không có một kiệt tác nào để đời cả. hic! thanks Trăng quê!
    #2
      Trăng Quê 06.09.2006 13:37:22 (permalink)


      Trích đoạn: mafiana

      Ở Việt Nam cũng có nhiều truyền thuyết về một tình yêu đẹp nhưng lại không có một kiệt tác nào để đời cả. hic! thanks Trăng quê!


      Chào mafiana !
      Đúng vậy!
      Truyền thuyết về Sơn Tinh - Thuỷ tinh - là một ví dụ, nhưng vẫn chỉ oánh nhau thôi!

      Người ta chưa đủ yêu nhau để hy sinh cả một quốc gia, một dân tộc vì một người đàn bà, trong khi đó có trong tay cả ba ngàn cung tần mỹ nữ...

      Để xây được một Tajmahal huyền thoại, bao nhiêu máu nước mắt của người dân Ấn Độ, tiếng ai oán thở than của dân nghèo hồi đó chắc thấu đến trời cao.

      Nhà vua đã bỏ hết ngân khố quóc gia để xây lăng mộ trong khi dân chúng lầm than cơ cực ! Đến nỗi mà một người con của vua không chịu nổi đã phải đứng lên truất quyền vua cha và tống ông ta vào tù cho đến khi chết!

      Vậy đấy bạn ạ nhưng nếu phân tích về góc độ tình yêu thì ai cũng mong mình có thể yêu hoặc được yêu như thế phải không bạn?

      Bởi khi đó người ta không còn lo "quan trên trông xuống người ta trông vào" hoặc miệng lưỡi thế gian...những điều được mất.

      Chỉ biết yêu và hy sinh cho người mình yêu đến hơi thở cuối cùng. Bởi vậy mình mới gọi nó là huyền thoại...như những câu chuyện cổ tích của trần gian!

      Chúc vui!
      Trăng Quê
      #3
        Trăng Quê 02.11.2006 09:57:18 (permalink)


        Du lịch Ấn Độ

        Ấn Độ là nước nằm ở châu lục Nam Á là một trong bốn nước có nền văn minh cổ đại. Diện tích của Ấn độ là 2,974,700 km2 với dân số khoảng 102, 700, 000 người. Trong đó 46% là người Ấn Độ còn lại là các dân tộc khác. Dân Ấn Độ chủ yếu theo đạo Hin đu – 86%, các đạo khác chiếm một lượng nhỏ. Chưa có một đất nước nào mà lại nhiều ngôn ngữ đến vậy. Ấn Độ có hơn 1600 ngôn ngữ bản địa, ngôn ngữ chính là tiếng Anh và tiếng Ấn Độ. Dân Ấn Độ thích buôn chuyện và những tin đồn từ họ thật khó kiểm chứng.

        Ấn Độ là gì? là một đất nước mà khi vừa bước xuống sân bay bạn đã muốn bỏ đi. Nhưng rồi, chỉ vài năm sau bạn đã muốn được quay trở lại vì sự thôi thúc vô hình từ sâu trong con người của bạn. Đất nước này còn nghèo nàn lạc hậu. Trên đường phố cảnh người dân lam lũ , các mái nhà phơi phân trâu bò. Hình như người Ấn Độ quá quen thuộc với mùi vị này !

        Chúng tôi đến thủ đô New – Delhi thành phố đã lên đèn. Bước xuống sân bay thì bụi, nóng và ngột ngạt đến khó thở. Taxi ở đây không có điều hòa, cả thành phố như một nhà máy sản xuất bụi. Mở cửa ra thì bụi, đóng cửa vào thì không thở được… Lái xe bằng tiếng Hindi, nghe ồn ã như cãi nhau. Thành phố vẫn còn những chiếc xe ngựa kéo, vẫn còn những chiếc richsaw người kéo. Người nằm la liệt trên vỉa hè: đen, gầy và đói. Trẻ con lang thang xin ăn khắp nơi, sợ nhất là những bàn tay đen đúa cào vào tay nếu lỡ mặc áo ngắn tay. Những phụ nữ đạo hồi trùm khăn áo đen kín từ đầu đến chân ngồi lặng lẽ ở những góc phố với những chiếc bát đựng xu. Những người đàn ông ngồi tụ tập ven đường với trò biểu diễn rắn. Những con rắn ngóc đầu lên và uốn éo theo tiếng sáo khá sành điệu. Thành phố nhiều xe, hẳn bạn sẽ thấy lạ lùng khi trước các đầu xe dù cũ rích hay sang trọng đều treo lủng lẳng một cái giày cũ hoặc một túm ớt. Người Ấn Độ cho đó là những tấm bùa bảo an khi đi trên đường. Ngay cả trong khách sạn cũng có cái mùi đặc trưng của nơi đây, một mùi lẫn lộn của nắng, nóng, bụi, phân gia súc, mồ hôi và cary…
        Khách sạn đón chúng tôi bằng nước ngọt và cô lễ tân khá xinh xắn tươi cười quàng vào cổ khách du lịch những dây hoa kết bằng hoa cúc tươi và chấm một nốt son đỏ vào sống mũi cho từng người. Đó là cách đón khách của người Ấn Độ để cầu chúc may mắn và bình an. Khi gặp nhau dù quý nhau đến mấy tối kị không được ôm hôn, cầm tay ở những nơi công cộng.
        Ngày đầu tiên chúng tôi đi thăm thành phố Màu hồng. Gọi là thành phố màu hồng vì tất cả các ngôi nhà ở đây đều được sơn màu hồng. Ở phố này nhà cửa san sát, hàng hoá bày bán trên vỉa hè, gia súc như ngựa bò nghêng ngang đi trên phố.
        Đến Ấn Độ không thể không đến tham quan lâu đài chim. Anh bạn cùng đoàn hóm hỉnh:
        -Ấn Độ được cái nhiều chim. Cả bọn cười ồ...vì khoái!
        Chưa nơi nào nhiều chim bồ câu như ở đây. Người ta còn dành cả một lâu đài cho chim ở. Với người Ấn Độ chim bồ câu là thần thánh. Họ không ăn thịt chim nên những chú chim ở đây rất thân thiện với người. Bạn có thể mua đồ ăn để cho chim ăn khi đó cả đàn chim sẽ vây quanh bạn. Tôi cứ băn khoăn không hiểu một lâu đài rộng lớn và đẹp đẽ như thế này mà chỉ dành cho chim chưa kể đến việc vệ sinh quét dọn phân cho đàn chim có đến triệu con này. Đây cũng là một nét đặc sắc của tín ngưỡng Ấn Độ.

        Delhi bỗng trở thành một Ấn Độ khác hẳn vào những ngày sau đó. Nền văn hoá 5,000 năm tuổi là ngôi nhà của những tôn giáo lớn nhất trên thế giới .Nơi đây hiện dần ra với vẻ đẹp hũng vĩ và kỳ bí của những di tích cổ. Bây giờ tôi mới hiểu vì sao India được gọi là incredible. Cái nắng, cái nóng, cái khát của thời tiết mùa hè 40 độ cùng độ ẩm 90% không làm giảm sức cuốn hút kỳ lạ của những di tích với khách du lịch. Những cung điện, đền chùa, lăng tẩm vẫn tồn tại như thế sau hàng trăm năm…
        Một trong những điểm tham quan ấn tượng nhất đó là Thành Đỏ - còn gọi là Lagila. Thành Đỏ có tường vây cao lớn xây bằng sa thạch màu đỏ, các nhà thiết triều và cung điện bên trong được thiết kế bằng những vật liệu quý báu hơn. Nơi đây còn gọi là thiên đường mặt đất thế kỷ thứ 17 do đại đế Shah Jahan xây dựng từ năm 1638 đến năm 1648. Thành lũy nổi tiếng về sự sang trọng với đá hoa cương, vàng bạc và một khối lượng lớn châu báu xây thành. Đây là dấu vết của thời kỳ toàn thịnh của vương triều Mughal.
        Công trình này được xây dựng vô cùng tốn kém, với lượng châu báu chạm khảm nhiều đến mức có thể đựng bằng thùng. Trong Thành Đỏ có 6 cung điện. Trong khuôn viên có chùa Hồi giáo trân châu Modi vô cùng tinh xảo, nhỏ nhưng mang lại cho người ta cảm giác rộng rãi thông thoáng.
        Cô bé đi cùng đoàn ghé tai người yêu nói nhỏ :
        “Những cung điện, lăng tẩm này đẹp quá, khi nào em chết, anh xây cho em một cái như thế này nhé”
        “Không, anh sẽ xây cho em hẳn một Taj Mahal”. Chàng trai quả quyết!
        Tajmahal, một kỳ quan kiến trúc nổi tiếng nhất của Ấn Độ, được đề cử là một trong bảy kỳ quan của thế giới. Chúng tôi đến Agra vào một ngày nắng đẹp, là một trong những thủ đô của thời vua Mughal vào khoảng thế kỷ thứ 16 và đầu thế kỷ thứ 18. Thành phố này cách New Delhi khoảng 1.5 giờ tàu nhanh. Taj Mahal hiện dần ra trong sương khói mở ảo của buổi sáng sớm là một toà lâu đài khổng lồ, hùng vĩ, kỳ bí, tinh khiết đến lạ lùng. Tất cả mọi vật xung quanh dường như mờ đi, chìm đi khi Taj Mahal hiện lên trước mắt. Những phút im lặng sững sờ trôi qua chậm chậm, không hiểu sao trên đời lại tồn tại những thứ tưởng như chỉ có thể có trong tranh kia…
        Rabindranath Tagore đã gọi Tajmahal là :” Giọt nước mắt trên má của thời gian”.
        Tajmahal có nghĩa là “ Lâu đài của nhà vua “ nhưng đó là một lăng mộ có kiến trúc đẹp nhất thế giới. Trong một bài hát tiếng Anh Edwin Amold viết “ Đó không phải là một công trình kiến trúc thông thường như các toà nhà khác mà là một tình yêu nồng nàn của một vị đế vương được tạc trên đá, sống mãi với thời gian”.
        Tajmahal nằm trên bờ của sông Yamuna do Mughal thứ năm Shah Jahan xây dựng năm 1631 để tưởng niệm người vợ thứ hai của mình là Mumtaz Mahal. Bà ta chết trong khi sau khi sinh đứa con thứ 14. Cái chết của nàng làm cho nhà vua đau đớn đến mức cả râu và tóc đều bạc trắng sau vài tháng. Chuyện kể rằng nhiều năm sau khi vợ mất, nhà vua thương nhớ không nguôi, ngày nào cũng ra mộ nàng than khóc dù bên mình là cả ngàn cung tần mỹ nữ. Cứ đêm về một đôi bồ câu trắng lại bay về đây…

        Trước khi chết vua hứa với nàng bốn điều : thứ nhất, sẽ xây lăng mộ; thứ hai, sẽ cưới vợ nữa; thứ ba, chăm sóc con cái tốt; thứ tư, sẽ thăm mộ nàng vào những ngày giỗ. Vua thực hiện hai lời hứa đầu tiên. Việc xây dựng được tiến hành vào năm 1631 và hoàn thiện sau 22 năm. Hai mươi ngàn người đã xây dựng công trình này. Các vật liệu được mua tại Ấn Độ và châu Á và có 1000 con voi chuyên chở. Lăng mộ do kiến trúc sư Iran tên là Ustad Isa thiết kế và từng chi tiết đều dựa trên ý tưởng “ biểu tượng của Tình yêu vĩnh hằng”.
        Lăng mộ được làm trên thềm bằng đá đỏ, mái bằng đá cẩm thạch trắng. Trên mái là bốn chóp vòm thon như những cái búp.Bên trong lăng mộ là đài tưởng niệm hoàng hậu được khảm bằng đá quý. Việc xây dựng lăng đã làm tốn rất nhiều tiền của của ngân khố cũng như sức lao động của dân. Nhà vua bị chính con trai mình phế truất và bị cấm cung trong 8 năm trời cho đến khi chết. Một điều duy nhất vua Shah Jahan cầu xin con là mở cửa phòng giam theo hướng Taj Mahal để ông có thể ngắm người vợ yêu hàng ngày. Sau khi chết ông được đưa vào Taj Mahal đặt cạnh hoàng hậu Mumtaz. Họ đã ở bên nhau suốt cả 400 trăm năm qua.. Người ta nói đúng: cái chết chỉ có thể làm gián đoạn được cuộc sống chứ không thể làm gián đoạn được tình yêu…
        Là một biểu tượng của Tình Yêu vĩnh hằng lăng mộ thể hiện tất cả những đường nét tinh vi. Mỗi một phía của lăng tẩm đều thể hiện nét đẹp khác nhau. Cổng lớn như một tấm voan che mặt cô dâu mà sau đêm tân hôn mới được vén lên nhẹ nhàng để chiêm ngắm dung nhan.
        Mái vòm được làm bằng đá cẩm thạch trắng nhưng khu lăng mộ được xây dưng bên bờ sông làm màu sắc của lăng thay đổi theo thời gian và theo mùa. Như một khối đá quý, lăng mộ lấp lánh trong ánh trăng. Lăng mộ biến thành màu hồng mỗi buổi sớm mai, màu trắng như sữa vào buổi tối và vàng rực dưới ánh mặt trời. Sự thay đổi của màu sắc cũng như sự thay đổi tính tình của người đàn bà đẹp. Taj Mahal đẹp nhất là vào những đêm trăng tròn. Ánh sáng của trăng sẽ làm cho màu sắc của đá lung linh lên, toả ra những ánh sáng kỳ bí, huyền ảo.
        Màu trắng của đá marble hoà quyện cùng với hàng chục loại đá khác nhau làm cho người ta không có cái cảm giác lạnh khi đang vào trong một ngôi mộ. Chỉ một cảm giác duy nhất về tình yêu, về sự bất tử của nó.
        Mỗi người ngắm nhìn và cảm nhận vẻ đẹp của lâu đài một cách khác nhau. Đã gần 400 năm nhưng toà lâu đài cứ đẹp và trắng muốt như tuyết. Và một điều kỳ diệu là nó được làm bằng chính sự khéo léo của bàn tay con người và không có bất cứ một máy móc nào. Chóp của lâu đài nhìn xa xa như một giọt nước mắt của Tình Yêu!
        Taj Mahal đã lùi lại đằng sau mà sao vẫn chưa hết cảm giác say mê và choáng ngợp mặc dù đã nhìn như nuốt vào người cái vẻ đẹp bất tử đấy…
        Những ngày ở Agra chúng tôi đã ghé thăm hoàng cung nơi nhà vua của xứ này vẫn đang sống. May mắn thay ngay sau khi chúng tôi đến nhà vua đến thăm và chúc phúc cho dân chúng. Ở đây các loại bánh của Ấn Độ được phát cho dân chúng ăn miễn phí. Chúng tôi chả ăn được những loại bánh này , bánh làm từ bột ngũ cốc. Nhà vua rất hiền từ, đi đến đâu dân chúng cũng phủ phục xuống để tỏ lòng thành kính vô hạn.
        Những người khó ăn khi đi Ấn độ phải mang theo nào ruốc, mì tôm và đồ ăn ở nhà, nếu không sẽ đói vì thức ăn nấu quá cay hoặc mùi cary sẽ làm cho bạn buồn nôn không ăn được. Biết được điều đó chúng tôi đã thoả thuận với công ty Du lịch cho đặt ăn ở các nhà hàng Trung Quốc nhưng cũng không tránh khỏi cách nầu pha trộn để phù hợp với khẩu vị của người bản địa. Riêng kem và sữa ở Ấn Độ cực ngon!
        Một tuần qua nhanh quá, đã đến lúc phải về rồi… phải xa nơi có những tình yêu bất tử. Những ngày nghễu nghện trên lưng voi đi tham quan. Mùi nắng, mùi gió, mùi bụi, cả mùi mồ hôi và cary nữa, Ấn Độ đã để lại những ấn tượng thật khó quên!










        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9