Miên Man Tình Buồn
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 22 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 322 bài trong đề mục
Lathephong 24.08.2006 15:41:15 (permalink)
0
Đêm Sâu & Nỗi Nhớ

Trong những lúc ta nhìn đêm tiều tụy,
Qua lớp sương cằn cỗi quá tuổi đời,
Ta chợt thoáng nghĩ về em bên ấy,
Có như đêm quay quắt nhớ một người.

Cuộc tình ta rơi dần theo thác đổ,
Cuốn niềm tin chìm tận đáy vô cùng,
Dẫu có kêu gào vào đêm bất tận,
Cũng vội vàng tan loãng giữa không trung.

Ở bên góc niềm đau đang ngự trị,
Đã bao lần ta bó chặt vết thương,
Mà hình như tâm linh còn mê muội,
Mãi phiêu du vào khói lửa vô thường.

Rồi ta sẽ như đêm sâu huyền hoặc,
Đem bóng đen che khuất hết muộn phiền,
Nếu có lỡ em lạc vào dĩ vãng,
Còn chăng là những khoảnh khắc bình yên.

Lã Thế Phong
Aug. 24 / 06


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 12:59:44 bởi diên vỹ >
#1
    Lathephong 24.08.2006 15:51:33 (permalink)
    0
    Như Khói Bềnh Bồng

    Ở bên phía tột cùng hệ lụy,
    Dường như ta thiếp ngủ ngàn năm,
    Đành coi như kiếp người trót lỡ,
    Dìm ưu tư vào mạch nước ngầm.

    Giữa trầm luân bèo mây tương ngộ,
    Chỉ họa chăng lốc xoáy tình cờ,
    Cát bụi kia rồi đây cũng lắng,
    Còn mênh mông khoảng trống vô bờ.

    Em có đến đừng làm lá động,
    Cánh chim côi hoảng hốt bất ngờ,
    Để buổi chiều bỗng dưng thành lạ,
    Cõi hồn riêng trăn trở từng giờ.

    Hãy để ta theo làn khói mỏng,
    Chầm chậm tan vào chốn bềnh bồng,
    Em chớ vội đưa tay giữ lấy,
    Chút muộn màng rơi giữa thinh không.

    Lã Thế Phong
    Aug. 08 / 06


    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 00:35:51 bởi Huyền Băng >
    #2
      Lathephong 24.08.2006 16:01:03 (permalink)
      0
      Biển Xưa Ta Về

      Khi ta đến gió còn hương biển mặn,
      Con sóng đầy vẫn chở nhịp thương xưa,
      Vạt nắng hè héo hon vàng đỉnh núi,
      Tìm em đâu? giữa ngày tháng dư thừa.

      Bờ cát gợn dấu chân đan huyền thoại,
      Của thuở tình ghi tạc giấc mơ chung,
      Giòng nước cạn bao giờ xoi mòn đá,
      Xóa nhòa đi những vết tích sau cùng.

      Còn quanh quẩn tiếng thông gầy guộc hát,
      Lời tự tình trao gửi buổi tiễn nhau,
      Ta giữ trong tim tiếng trầm não nuột,
      Như một lần đã thấu hiểu niềm đau.

      Ta thả hết nhớ mong về với biển,
      Phù sa ơi, hãy lấp kín bụi trần,
      Mai gội sạch dư âm mùa bão tố,
      Khi em về thôi áo lụa bâng khuâng.

      Lã Thế Phong
      Aug. 16 / 06


      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2006 00:22:18 bởi diên vỹ >
      #3
        Lathephong 25.08.2006 11:24:48 (permalink)
        0
        Tôi Vẫn Ghét Tôi

        Tôi vẫn ghét tôi vì đã yêu người,
        Cho dù hôm nay cạn lời trách cứ,
        Trò chơi hú tim ngu ngơ muốn thử,
        Mộng tím vết bầm, đáng tội riêng tôi.

        Ai biết tình người nhẹ như lá rơi,
        Vỡ tiếng thương tâm mềm trên đá sỏi,
        Mang kiếp rêu phong, nhánh đời còm cõi,
        Qua khúc đoạn trường, sầu đã oằn vai.

        Vẫn phải gạt mình còn một chút may,
        Con tim đớn đau vì bao trầy sướt,
        Đôi khi lại nghe máu hồng chảy ngược,
        Thì đoạn sử tình đâu thể chấm câu.

        Lã Thế Phong
        Aug. 02 / 06
        #4
          Lathephong 26.08.2006 08:20:56 (permalink)
          0
          Ngày Tháng Chưa Quên

          Tháng bảy chưa qua mà Thu sao vội,
          Lá chưa vàng, hồn đã úa tàn đêm,
          Ta nhọc nhằn giữa ngày tháng chưa quên,
          Niềm nhung nhớ một lần thêm chua xót.

          Cơn nắng hạn, ta khát mưa từng giọt,
          Dấu yêu đâu? không rót xuống đời nhau,
          Dẫu em là nguồn cội của nỗi đau,
          Ta cũng nguyện uống trăm ngàn giọt đắng.

          Khắp quanh đây, bây giờ, muôn trống vắng,
          Dư âm tình ngày ấy đã lặng câm,
          Chỉ có ánh trăng lu khắc khoải nằm,
          Soi bóng nước âm u làn sương khói.

          Ở trong ta như còn điều tiếc nuối,
          Giấc mơ em ngắn quá chẳng thành thơ,
          Đêm ngập ngừng đứng lại giữa chơ vơ,
          Cho lòng mãi thương hoài năm tháng cũ.

          Lã Thế Phong
          July 23 / 06
          #5
            Lathephong 27.08.2006 08:51:06 (permalink)
            0
            Mộ Tình

            Ta vun nấm đất cho tình buồn
            Đã nằm yên nghĩ dưới mộ chôn
            Mai này hoá kiếp thành cây cỏ
            Vẫn mãi còn xanh một môi hôn

            Em về chốn ấy trời chắc ấm
            Ta ở nơi này lạnh gió đông
            Hai góc cự ly xa thăm thẳm
            Xa như khoảng cách ở trong lòng

            Nếu lỡ một ngày tim hấp hối
            Ta sẽ về đây xới đất khô
            Lấp bao ân ái ngày xưa cũ
            Cho dĩ vãng chung một nấm mồ

            Năm tháng có đưa em trở lại
            Phủi lớp sương tan trên cỏ sầu
            Có lẽ hồn ta ngưng rơi lệ
            Thương cuộc tình đã chết từ lâu

            Lã Thế Phong
            #6
              Lathephong 27.08.2006 17:08:12 (permalink)
              0
              Thiên Thần Ban Trưa

              Có một chút mơ màng trên màu xanh của lá,
              Có một chút nồng nàn giữa giọt nắng thôi miên,
              Có một chút ngọt ngào lẫn trong mùi cỏ mới,
              Có một chút ngại ngùng của lần gặp đầu tiên...

              Em chợt đến, vô tình như sóc nhỏ,
              Múa tung tăng trong vũ điệu trưa hè,
              Cho ta đứng dưới tàng cây bỡ ngỡ,
              Hạ cũng sững sờ quên bẵng mất tiếng ve.

              Tiếc rằng ta không là họa sĩ,
              Vẽ hình em cùng đôi cánh thiên thần,
              Tiếc rằng ta không là nhạc sĩ,
              Ngợi ca em qua huyền diệu cung đàn.

              Ta vốn là tên thi sĩ gàn,
              Còn lang thang trước cổng trời tìm cảm hứng,
              Nói thật cùng em, đây mây cao làm chứng,
              Chỉ cần em cười, anh hứa bỏ làm thơ.

              Lã Thế Phong
              Aug. 26 / 06
              #7
                saochoihelen 27.08.2006 17:33:21 (permalink)
                0

                Trích đoạn: Lathephong

                Mộ Tình

                Ta vun nấm đất cho tình buồn
                Đã nằm yên nghĩ dưới mộ chôn
                Mai này hoá kiếp thành cây cỏ
                Vẫn mãi còn xanh một môi hôn

                Em về chốn ấy trời chắc ấm
                Ta ở nơi này lạnh gió đông
                Hai góc cự ly xa thăm thẳm
                Xa như khoảng cách ở trong lòng

                Nếu lỡ một ngày tim hấp hối
                Ta sẽ về đây xới đất khô
                Lấp bao ân ái ngày xưa cũ
                Cho dĩ vãng chung một nấm mồ

                Năm tháng có đưa em trở lại
                Phủi lớp sương tan trên cỏ sầu
                Có lẽ hồn ta ngưng rơi lệ
                Thương cuộc tình đã chết từ lâu

                Lã Thế Phong




                Nắm mộ tình còn chưa xanh màu cỏ
                Người lãng quên như chẳng có bao giờ
                Tình yêu em anh đem chôn thật dễ
                Chỉ mình em khóc mãi lệ chẳng khô

                Màu cỏ xanh môi hôn giờ đã nhạt
                Người quay về có cũng bằng không
                Một lần thôi trái tim em mở ngỏ
                Để chờ người, người lặng lẽ quay đi
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2006 18:16:15 bởi saochoihelen >
                #8
                  Lathephong 30.08.2006 07:39:48 (permalink)
                  0
                  Đừng Khơi Vết Tình Buồn

                  Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng,
                  Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh,
                  Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại,
                  Một đoạn đường em đã vội muốn quên.

                  Ta cất kỹ chút tà dương vô lự,
                  Chờ mai này thắp sáng lại hoàng hôn,
                  Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh,
                  Khơi lại trong ta những vết tình buồn.

                  Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh,
                  Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm,
                  Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu,
                  Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.

                  Nên ta sợ lắm lời em như thật,
                  Len lỏi tâm tư gậm nhấm dần mòn,
                  Hãy để ta mang đôi điều hoài niệm,
                  Một thoáng ân tình vướng nợ đa đoan.

                  Lã Thế Phong
                  Aug. 29 / 06


                  r
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2006 00:19:33 bởi diên vỹ >
                  #9
                    Lathephong 02.09.2006 17:27:12 (permalink)
                    0
                    Hoa Bí Còn Chờ

                    Đã lâu rồi em không ghé sang,
                    Giàn bí xanh kia nay điểm vàng,
                    Còn ta mấy lượt theo cánh bướm,
                    Mượn gió chở đầy mộng chiều hoang.

                    Hôm ấy em về mưa đâu rơi,
                    Mà sao giọt nhớ vỡ thành lời,
                    Hạt bụi si tình vương lối cỏ,
                    Hiu hắt đời quanh thiếu tiếng cười.

                    Chẳng lẽ em về, về luôn sao,
                    Quên đi nhành bí thấp bên rào,
                    Nay biết thẹn thùng duyên thiếu nữ,
                    Như dáng em thương qúa thuở nào.

                    Bao giờ em lại đến nhà tôi,
                    Cho giàn hoa bí rộn thêm chồi,
                    Vườn xưa vàng nắng trên tóc mượt,
                    Và ánh mắt chờ thôi xa xôi.

                    Lã Thế Phong
                    Sept 02 / 06


                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 11:36:23 bởi Huyền Băng >
                    #10
                      saochoihelen 02.09.2006 18:27:31 (permalink)
                      0
                      Anh có chờ đâu có đợi đâu
                      Sao anh oán trách hoa bí sầu
                      Lời thương bỏ ngỏ em nuốt vội
                      Lỡi nói ra lời sợ nhói đau

                      Hằng đêm lặng lẽ qua chốn cũ
                      Thấy giàn hoa bí ũ rũ thương
                      Tình duyên lỡ hết anh ôm hận
                      Em bước đi rồi mặn chát môi

                      Màu hoa ngày cũ em xin giữ
                      Riêng trả lại người... hoa bí ơi
                      Còn thương còn nhớ cũng xa xôi
                      Thì thôi anh nhé xa rồi mộng mơ
                      #11
                        Lathephong 06.09.2006 08:12:06 (permalink)
                        0
                        Cảm ơn Saochoihelen đã họa bài Hoa bí cũng thật buồn miên man

                        ___________________________________


                        Em Về Cứ Vui

                        Ừ thôi ! em về cứ vui,
                        Tội chi chiếc lá ngậm ngùi sang thu,
                        Buông lòng rơi giữa phù du,
                        Biết là ta đã mất nhau trong đời,
                        Cho dù có nói ngàn lời,
                        Ái ân cũng nhạt môi cười trăm năm...

                        Sương thu đọng giọt lệ thầm,
                        Giọt treo trĩu lá, giọt nằm buốt tay,
                        Giọt rơi vào mắt em cay,
                        Cho tôi tiếc nuối một ngày chưa xa,
                        Em về lại chốn phong ba,
                        Tình tôi cũng đáp chuyến phà ngược xuôi...

                        Ừ thôi ! em về cứ vui,
                        Tội chi chiếc lá ngủ vùi đêm thu.

                        Lã Thế Phong
                        Sep. 05 / 06

                        r
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2006 14:26:46 bởi Huyền Băng >
                        #12
                          BĂNG NGUYỆT 07.09.2006 22:33:22 (permalink)
                          0
                          Gửi lời chào weocom Lathephong nha,..dạo wa dạo lại vừon nhà LTP đọc thơ hổm rày mà hôm nay mới có con cóc weocom ,..chúc vui khi đến với vntq.


                          Như Khói Bềnh Bồng

                          Ở bên phía tột cùng hệ lụy,
                          Dường như ta thiếp ngủ ngàn năm,
                          Đành coi như kiếp người trót lỡ,
                          Dìm ưu tư vào mạch nước ngầm.

                          Giữa trầm luân bèo mây tương ngộ,
                          Chỉ họa chăng lốc xoáy tình cờ,
                          Cát bụi kia rồi đây cũng lắng,
                          Còn mênh mông khoảng trống vô bờ.

                          Em có đến đừng làm lá động,
                          Cánh chim côi hoảng hốt bất ngờ,
                          Để buổi chiều bỗng dưng thành lạ,
                          Cõi hồn riêng trăn trở từng giờ.

                          Hãy để ta theo làn khói mỏng,
                          Chầm chậm tan vào chốn bềnh bồng,
                          Em chớ vội đưa tay giữ lấy,
                          Chút muộn màng rơi giữa thinh không.

                          Lã Thế Phong
                          Aug. 08 / 06


                          Băng uyển

                          Ngày em đến đâu động lay ý hẹn
                          Anh thức chi,nhạy bén bắt ánh nhìn
                          Em vẫn biết là ảo giác phiêu linh
                          Thì cô động khi ngày tàn mộng đến

                          Phút lạc lầm đôi ta say chếch choáng
                          Hoảng hốt hay còn loạn những nổi riêng
                          Sẽ như khói em về miền hoang viễn
                          Anh cuồng ngông trơ trọi giữa uyên nguyên

                          Ngày anh đến phá tan vừơn băng uyển
                          Đem nồng nàn kết chuyển thể trăm năm
                          Giờ chia cách còn luyến luư nhiều lắm
                          Nửa kiếp người xem yên giấc ngàn năm.

                          Hưong ngọc lan hoà với nhịp vĩ cầm
                          Đau nào hơn khi bẻ mầm hạnh phúc
                          Cánh én nhỏ dưới chiều đông côi cút
                          Giam đời mình vào đáy ngục hư vinh.
                          #13
                            Lathephong 09.09.2006 10:54:54 (permalink)
                            0
                            Cảm ơn Băng Nguyệt đã có lời chào và để lại một bài thơ hay, merci nhiều và chúc vui.

                            ____________________________

                            Rồi Cũng Có Một Ngày Như Hôm Qua

                            Rồi cũng có một ngày như hôm qua,
                            Bất chợt...
                            Ngỡ mình là nhánh cây
                            treo chơi vơi bên sườn núi lở,
                            Nhìn lên
                            Mây trắng thẫn thờ xây những giấc mơ kỳ quái,
                            Nhìn xuống
                            Sỏi đá nhọc nhằn, mưa không về, oằn oại cơn đau.

                            Rồi cũng có một ngày như hôm qua,
                            Lạc giữa chợ đông,
                            Trông thấy em dửng dưng như xa lạ,
                            Một câu chào, không nói,
                            Một câu hỏi, cũng thừa,
                            Giá như đường là sông, đôi bờ xa đâu bao giờ gặp,
                            Giá như phố là rừng, gió đâu chạm mắt nhau,
                            Giá như ngày là đêm, bóng em đâu dài vào quá khứ,
                            Và ta cũng vẫn là ta...

                            Rồi cũng có một ngày như hôm qua,
                            Thèm làm nhánh cây lẻ loi bên sườn núi,
                            Xa đất,
                            Xa trời,
                            Xa đời,
                            Xa người,
                            Mặc thời gian miên man trôi...

                            Lã Thế Phong
                            Sept. 08/ 06

                            #14
                              Lathephong 10.09.2006 20:36:26 (permalink)
                              0
                              Chỉ Vậy Thôi

                              Em có biết sau lưng niềm tuyệt vọng,
                              Một nụ cười đủ đắng cả đại dương,
                              Một lời nói chém đau ngàn con sóng,
                              Đừng trách tôi lơ đễnh chuyện đời thường.

                              Nếu có thể, giả vờ như ngày trước,
                              Thoáng vô tình qua ngõ, chỉ vậy thôi,
                              Hãy cất giữ mặt trời sau vành nón,
                              Để buổi chiều khuất nắng ở bên tôi.

                              Tôi giấu kín hạt yêu mầm chưa chín,
                              Ở một nơi chim chóc chẳng thể tìm,
                              Dẫu em mượn núi cao làm vách vọng,
                              Cũng không hề lay thức được con tim.

                              Chỉ vậy thôi, cần chi nhiều toan tính,
                              Thử một lần đừng dỗi tiếng chào lơi,
                              Em sẽ thấy đường về không xa nữa,
                              Bụi bên lề cũng nhẹ tiếng buồn rơi.

                              Lã Thế Phong
                              Sept. 10 / 06
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 22 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 322 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9