Anh có chờ đâu có đợi đâu
Sao anh oán trách hoa bí sầu
Lời thương bỏ ngỏ em nuốt vội
Lỡi nói ra lời sợ nhói đau
Hằng đêm lặng lẽ qua chốn cũ
Thấy giàn hoa bí ũ rũ thương
Tình duyên lỡ hết anh ôm hận
Em bước đi rồi mặn chát môi
Màu hoa ngày cũ em xin giữ
Riêng trả lại người... hoa bí ơi
Còn thương còn nhớ cũng xa xôi
Thì thôi anh nhé xa rồi mộng mơ