Bài thơ của Huynh vừa buồn vừa thanh cao, gây xáo trộn một chút ở trong lòng người. Một đoạn kết rất buồn nhưng thật nhẹ nhàng, MT mạo muội để lại vài vòng cảm xúc, chúc Huynh sẽ luôn vui và nhẹ nhàng như hoa sứ trong bài thơ.
Nằm yên trong lòng mộ như giấc ngủ bình yên em nằm nhắm mắt
hoa sứ thơm anh gởi lại ru hồn
lòng thanh tịnh như chưa bao giờ tìm thấy
anh yên tâm có gió về nhắc nhở khéo khôn
ru một giấc ngàn năm lau dòng lệ
một chiều nào rồi lệ cũng sẽ khô
lau nước mắt cho nhau mình kết thành chuyện kể
rằng xưa kia bên cạnh góc Tây hồ
có một cành hoa và con bướm lạ
lượn mây hồng say khướt nắng hoàng hôn
chiều dần tối hoa phù dung rơi từng cánh rã
bướm lao đao tất tả hiến cuộc đời
tình bướm hoa ngắn ngủi chỉ thế thôi
mà hoa sứ thơm một cánh đồi son sắc
mỗi một lần về ngang hương sứ thơm ngan ngát
có mộng tình anh ký thác những giấc mơ...