Miên Man Tình Buồn
Trích đoạn: Lathephong
Chỉ Có Em Mới Hiểu
Chỉ có biển mới hiểu*
Vì sao sóng bao chiều
Vỗ miên man bờ cát
Một điệu sầu cô liêu
Chỉ có mây mới hiểu
Vì sao mưa không về
Cho đời cây như thiếu
Một nhánh tình đam mê
Chỉ có đá mới hiểu
Vì sao rong rêu chờ
Bước chân nào trở lại
Khẽ khàng trên lối mơ
Chỉ có em mới hiểu
Vì sao tim tôi đau
Một niềm đau rất cũ
Mà vẫn như ngày đầu
Lã Thế Phong
08/07
*Thơ Hạt Mưa/HTT
Huynh ơi... Có thể đi shopping khó hơn làm thơ nha huynh, muội quên canh chừng huynh nên vừa khuất mắt một tí là huynh chạy tới đằng kia ... Giờ muội lót tót theo sau nì . Chạyyyyyyyy há !!
í... quên nữa .... *Thơ Hạt Mưa/HTT << là gì dzị Huynh?
Chỉ có đôi ta
Chỉ có đôi ta hiểu
Lời miên man gọi chiều
Gió luồn qua khe cửa
Thổi nhung nhớ đìu hiu
Chỉ có đôi mắt anh
Đắm đuối chiều hôn mê
Giọt long lanh tình nhớ
Giam hồn em mưa về
Chỉ có đôi vần thơ
Đá mềm lòng thương nhớ
Chỉ nụ hôn gởi gió
Vướng tơ tình rối mơ
Chỉ có đôi ta hiểu
Vì sao tim chất ngất
Chỉ có anh mới hiểu
Tình vòng tay một lần...
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 03:26:55 bởi Mỹ Trinh >
MT: Oh, đó là thơ của Hạt Mưa mà huynh vô tình đọc được trong Đặc San Hoa Tình Thương. Huynh chạy nhanh như đà điểu, muội zi' theo không kịp đâu.
__________________
Điều Kỳ Diệu Của Con Tim
Em đừng trách vì sao tôi mù quáng
Giữa gọi mời hấp dẫn của thế nhân
Rồi vờ vĩnh chơi trò chơi lãng mạn
Đem rêu rao mộng tưởng chẳng ai cần
Như nhà thám hiểm lầm lì thèm đứng trên đỉnh tuyết
Tôi cũng muốn truy tìm vị lạ của tình yêu
Nào hay biết vực sâu đầy đá nhọn
Sẩy tay một lần ngỡ đời đã hẩm hiu
Hồi tỉnh lại thấy mình chưa tàn phế
Cảm ơn điều kỳ diệu của con tim
Bỗng nghe nắng trở về xôn xao lá
Hoa vẫn cười ở phía trước rộng thênh
Tôi sẽ giữ tâm hồn tôi cửa mở
Em bước vào mang dịu ngọt vào theo
Nhỡ có đắng em hãy cho vừa đủ
Ngụm bia ngon không đắng ắt nhạt phèo
Lã Thế Phong
08/07
Huynh ơi... Tất cả đều có những điều kỳ diệu đó huynh, cho nên có đôi khi không cần zi' và khỏi chạy mà cũng rượt huynh kịp nữa nha! hehe!!
Diệu kỳ
Anh đừng trách sao đôi lần phai nhạt
Lẻ thương yêu nằm lắng đáy vực sâu
Thiếu bàn tay chải nhẹ những sợi đau!
Con chim ủ rũ trong tổ sầu nghe mưa ngâu khóc!
Anh đã biết khi yêu con tim mang nhiều tham vọng
Khao khát chờ tay nắm chạm vào tay
Trên đỉnh tuyết bơ vơ run đông giá!
Lạnh tím bờ môi hoa băng giá lấp đầy
Anh thức dậy chưa em làm thân hạt nắng
Kỳ diệu nào vị ngọt ,đắng, nồng, cay
Anh thức dậy thơm tình hồng mây trắng
Có nụ hôn nàng tiên gắn đôi cánh thiên thần...
Ơi kỳ diệu tình... con tim em nuôi nấng
Mưa nắng hoài trên muôn lối đường qua
Hôn anh nhé lên từng cánh nõn nà
Ly rượu ngọt pha tương tư, anh về kề môi tuyết!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2007 23:10:05 bởi Mỹ Trinh >
À, thì ra muội có điều kỳ diệu của chiếc BMW nên không cần chạy mà cũng theo kịp ha

. Cảm ơn bài thơ hay nha muội.
______________
Một Mình Đợi Sáng
Em bên đó trời chiều vương sợi nắng
Phố phường vui có biết vắng một người
Nơi góc đường ta một thuở rong chơi
Giờ ai hẹn dưới chân thềm tượng đá
Đêm bên này bốn bề yên tĩnh quá
Yên đến nỗi tim chùng từng bậc van lơn
Chưa một mình, chưa hiểu nghĩa cô dơn
Tôi không em mới thấy đời vò võ
Con cào cào nằm lẻ loi trên nhánh cỏ
Bỗng cựa mình nếm sương lạnh về quanh
Dõi mắt theo cảnh vật thiếp an lành
Thương cái bóng ai còn ngồi đợi sáng
Em thường bảo tình yêu ta vô hạn
Buồn làm gì khi lòng vẫn nhớ nhau
Tôi nghe em mà có tránh được đâu
Hồn thi sĩ vốn đa sầu thế ấy!
Lã Thế Phong
08/07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 15:10:46 bởi Huyền Băng >
Viết từ trong sự xúc cảm trước cử chỉ nhân đạo cao cả của Thuyền trưởng Jeon Je Yong.
Tấm Lòng Của Biển
Anh chẳng là người hùng bước ra từ huyền thoại
Cũng chẳng là siêu nhân với quyền phép tuyệt vời
Anh chỉ là một thuyền trưởng bình thường với tấm lòng của biển
Và vòng tay yêu thương mang hy vọng đến cho người
Khi lương tâm thế gian đang lạnh lùng quay mặt
Anh, hơn một lần, cưỡng lại lệnh làm ngơ
Dù biển mặn có vô tình lên cơn thịnh nộ
Anh vẫn thấy ngọt ngào trong ánh mắt đứa bé thơ
Hình phạt nào anh cũng cam tâm nhận lấy
Đổi sự sống còn của mấy chục sanh linh
Sóng cao nhưng không thể cao hơn tâm hồn cao cả ấy
Để nghìn sau còn lưu dấu một chữ tình
Cảm ơn Anh! người anh hùng rất thật
Ở trong lòng của hàng triệu thuyền nhân
Tôi sẽ giành cho anh một nơi trang trọng nhất
Từ đáy tim mình cùng vạn tiếng tri ân
Lã Thế Phong
09/07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 15:08:58 bởi Huyền Băng >
Đồi Gió Hát
Ở bên đồi gió hát
Ta đánh mất ngày xưa
Ngày em sang mười tám
Theo chân mùa học xa
Con dốc dài nuối tiếc
Từng buổi trưa tan trường
Em ngừng xe dẫn bộ
Tà áo lem bụi đường
Bên góc trang lưu bút
Ngại không viết một dòng
Để hôm nao nắng đến
Có người đành qua sông
Bóng đa già năm cũ
Treo hắt hiu sườn đồi
Dưới tàng cây quán nước
Giờ dư một chỗ ngồi
Gió bên đồi vẫn hát
Bài tình ca hôm xưa
Lời buồn ai gửi lại
Tím cả lòng hoa mua
Lã Thế Phong
09/07
Trích đoạn: Lathephong
Đồi Gió Hát
Ở bên đồi gió hát
Ta đánh mất ngày xưa
Ngày em sang mười tám
Theo chân mùa học xa
Con dốc dài nuối tiếc
Từng buổi trưa tan trường
Em ngừng xe dẫn bộ
Tà áo lem bụi đường
Bên góc trang lưu bút
Ngại không viết một dòng
Để hôm nao nắng đến
Có người đành qua sông
Bóng đa già năm cũ
Treo hắt hiu sườn đồi
Dưới tàng cây quán nước
Giờ dư một chỗ ngồi
Gió bên đồi vẫn hát
Bài tình ca hôm xưa
Lời buồn ai gửi lại
Tím cả lòng hoa mua
Lã Thế Phong
09/07
Bên Này Đồi Cát Từng cơn gió vi vu
Hất bụi bay tung mù
Chất chồng thành đồi cát
Vẳng nghe tiếng..u...u... Con dốc dài muà Thu
Đầy sương mù che lối
Hình như ngày xuống vội
Làm sao kịp xuống đồi Ngại lắm hỡi người ơi
Thẹn thùng trang lưu bút
Cần kiệm từng chụt chút
Lời...nói nhỏ mà thôi Nhưng có ai biết tới
Đành gậm nhấm tình côi
Chẳng dám thốt ra lời
Người xưa giờ xa cách Bên đồi gió vẫn hát
Cát bay ngất trời cao
Giọng hát em nghẹn ngào
Gửi buồn sang bên ấy... Sương Anh r
Muội ghé thăm Huynh nè, chúc cuối tuần vui vẻ ha...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 10:22:29 bởi Huyền Băng >
Cảm ơn muội ghé thăm nha, cũng chúc muội một tuần mới nhiều vui và dạt dào hồn thơ

.
_________________
Hạnh Phúc Bao Giờ Ta Sẽ Nhân Đôi
Mai tôi về em có còn ra đón
Khoe chiếc áo dài tinh khiết màu mây
Và nắng Sài Gòn có theo một đoạn
Hong má em hồng rạng rỡ thơ ngây
Tôi sẽ hôn em, nụ hôn ngày ấy
Buổi mắt giao tình, tim nối liền tim
Em có thẹn thùng sợ hoa nhìn thấy
Lây nỗi vui mừng ướm mộng đầy thêm
Mình lại đưa nhau qua miền kỷ niệm
Vòng tay yêu thương tìm dấu ban đầu
Hương tóc em bay theo chiều én liệng
Buông hết muộn phiền vỡ vụn phía sau
Sẽ nói cùng em bao lời chưa nói
Gom giữa chuỗi ngày lạc lối đơn côi
Nhất định hỏi em một điều chưa hỏi
Hạnh phúc bao giờ ta sẽ nhân đôi?
Lã Thế Phong
09/07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 10:19:47 bởi Huyền Băng >
Khi Không
Khi không nắng đổ cháy người
Để ta còn tưởng Hạ lười chưa đi
Nàng Thu gót mỏng kiêu kỳ
Đã về sao vẫn nấp lì ở đâu?
Công viên cỏ héo bạc đầu
Van từng hạt sỏi cùng cầu mưa rơi...
Khi không em đến nói cười
Vai trần phủ kín một trời yêu thương
Cho mùa Hạ đó vấn vương
Và tim ta cũng lạc đường đi hoang
Trên đầu nắng trải thênh thang
Bóng em dài tận ngút ngàn lối mơ...
Lã Thế Phong
09/07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 10:18:39 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Lathephong
Khi Không
Khi không nắng đổ cháy người
Để ta còn tưởng Hạ lười chưa đi
Nàng Thu gót mỏng kiêu kỳ
Đã về sao vẫn nấp lì ở đâu?
Công viên cỏ héo bạc đầu
Van từng hạt sỏi cùng cầu mưa rơi...
Khi không em đến nói cười
Vai trần phủ kín một trời yêu thương
Cho mùa Hạ đó vấn vương
Và tim ta cũng lạc đường đi hoang
Trên đầu nắng trải thênh thang
Bóng em dài tận ngút ngàn lối mơ...
Lã Thế Phong
09/07
r
TỰ NHIÊN Tự nhiên gió đến gọi Thu
Nắng đang dừng bước phiêu du đến nhà
Nhìn xem hoa bướm hát ca
Trời xanh mây trắng chan hoà đẹp sao... Công viên rộn rã nắng chào
Ép tia nồng ấm đưa vào cánh hoa Tự nhiên mưa đến nhạt nhoà
Ngã nghiêng bóng nắng ghé qua nơi nầy
Đường trần phủ lá vàng bay
Mưa rơi lạnh đất tình gầy Hạ xưa Nồng nàn nắng ấm mới vưà
Mà nay Thu đến...Hạ muà ra đi... Sương Anh Lại đến thăm Huynh vào chiều cuối tuần nè...hihihihihi...Chúc Huynh một week-end thật vui vẻ nha...
Có S.A ghé thăm mỗi tuần, hạnh phúc nhỉ. Cảm ơn và chúc muội cũng vui nhé

.
____________
Như Hạt Bụi Bay
Cho dù em có đến với tôi
Như hạt bụi bay lửng giữa trời
Một thoáng thấy buồn, vô tình bám
Chờ gió quay về, tiếp tục rơi
Vẫn vui cho trọn lần gặp gỡ
Mai này ai biết nắng hay mưa
Đời ngắn ngủi, dài chi mộng tưởng
Có nhau thôi, hạnh phúc cũng vừa
Không để em xiềng trên cội nhớ
Cho bóng tương tư ngã vào hồn
Tôi đã học quên từ kiếp trước
Nên chỉ biết vui, chẳng biết buồn
Nếu em rời khỏi, tôi cũng hiểu
Thế gian nhiều lắm những trò chơi
Còn em vĩnh viễn là hạt bụi
Giữa chốn thăng trầm sẽ tự rơi
Lã Thế Phong
09/07
Đừng Kể Với Mùa Thu
Em nè! đừng kể với mùa Thu
Chuyện hôm nào đó dưới mái dù
Tôi lỡ nói lời chưa nên nói
Để em lúng túng giữa mưa mù
Ghét thật, gió đâu về cứ tạt
Ngại ngùng cũng phải nép gần nhau
Tim khờ choáng ngộp mùi con gái
Dạy môi liều lĩnh tiếng thì thào
Ngông thế, mà may không bị mắng
Ơ thì, em hiểu thấu từ lâu
Tình tôi ướt đẫm mùa mưa trước
Mãi đến mùa này đã khô đâu
Giữ kín niềm vui mình, em nhé!
Kẻo Thu ganh tị, lá thôi vàng
Lại khiến đau lòng bao thi sĩ
Đang mỏi mòn trông Thu ghé sang
Lã Thế Phong
09/07
Sao Không Đến Sớm
Nhớ sao lần ấy chia tay
Nụ hôn thệ hứa Thu này có nhau
Ngoài kia lá chớm phai màu
Mà em còn ở phương nào, em ơi!
Lá buồn lá cứ thả rơi
Ta buồn biết phải làm vơi thế nào
Bên em đời vẫn xôn xao
Bên ta ngõ vắng còn đau bước thầm
Đằng nào cũng nợ trăm năm
Sao không đến sớm, canh tằm se tơ
Lã Thế Phong
09/07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2007 17:50:54 bởi Huyền Băng >
Gió Cuốn Mây Trôi
Tội tình chi em mím môi cười gượng
Bao năm rồi không gió cuốn cũng mây trôi
Tôi đâu đến nỗi vô tình gặp em câm lặng
Chỉ ngày xưa về trong tiếng nghẹn mà thôi
Còn như in một thời ta tuổi nhỏ
Chẳng hiểu lòng nhau qua ánh mắt nhìn
Ngờ nghệch lắm, sợ mất đi tình bạn
Nỗi niềm riêng, cứ giữ lại cho mình
Hôm áo mới, em cùng ai trao nhẫn
Bài thơ vui tôi còn kẹp giữa phong bì
Buổi tiệc tàn và bóng em xa khuất
Mới thấy mình như thiếu một điều chi
Lỡ làng rồi em! nhớ làm gì quá khứ
Buồn hay vui cũng hết một kiếp người
Em hãy cho tôi một nụ cười hoan hỉ
Làm quà đưa nhau qua lối rẽ cuộc đời
Lã Thế Phong
09/07
Trích đoạn: Lathephong
Đừng Kể Với Mùa Thu
Em nè! đừng kể với mùa Thu
Chuyện hôm nào đó dưới mái dù
Tôi lỡ nói lời chưa nên nói
Để em lúng túng giữa mưa mù
Ghét thật, gió đâu về cứ tạt
Ngại ngùng cũng phải nép gần nhau
Tim khờ choáng ngộp mùi con gái
Dạy môi liều lĩnh tiếng thì thào
Ngông thế, mà may không bị mắng
Ơ thì, em hiểu thấu từ lâu
Tình tôi ướt đẫm mùa mưa trước
Mãi đến mùa này đã khô đâu
Giữ kín niềm vui mình, em nhé!
Kẻo Thu ganh tị, lá thôi vàng
Lại khiến đau lòng bao thi sĩ
Đang mỏi mòn trông Thu ghé sang
Lã Thế Phong
09/07
Huynh ơi.... muội phải rượt nhanh hơn mới rượt kịp huynh nha, chạy theo không kịp rồi nè, ba giò bốn cẳng xăn ống quần lên chạy dưới mưa đó, huynh thấy khổ ghê chưa hỉ ?
Tình khúc thu mưa
Thì thầm nắn nót chuyện thu xưa
Run tím bờ môi lạnh dưới mưa
E thẹn vai anh bờ vai sát
Ánh mắt của ai xanh hơn mưa
Chiếc dù thật nhỏ nên mưa ướt
Ướt cả tình em mấy giọt thương
Mùa xưa giờ đã bao mùa nhỉ
Giọt nhớ giọt thương thành mật đường
Đã mấy mùa thu vàng thương nhớ
Đã mấy lần mưa trên lối xưa
Giận hờn theo mãi, chưa xa cách
Thì ngại ngần chi những trận mưa
Thu đến thu đi vẫn mùa yêu
Heo may sương trắng nhuộm lam chiều
Dắt tay em nhé thiên thu nữa
Tình khúc thu mưa mãi là yêu...
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2007 05:33:48 bởi Mỹ Trinh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: