Miên Man Tình Buồn
TRỄ HẸN...THA NHÂN ! Bao lần trễ hẹn với tha nhân Sức ta chỉ một...mõi bước chân Âm dương ,ngày tháng đưa đến vội Người đã đi rồi …đã đi xa Bao lần trễ hẹn …mảnh đời đau Hứa niềm mong ước …những bạc đầu Sức người ,tôi chỉ ..đành bất lực Muốn khóc mà khóc có được đâu Bao lần trễ hẹn …những đa đoan Hạt bụi rêu phong …có đáng nào Đốt người nén hương …rơi dòng lệ Thêm lần trễ hẹn …tim nghẹn ngào...
Còn chăng? trễ hẹn...những lầm than
Sẽ còn!...vì đường lắm gian nan
Xin cho tôi niềm tin nho nhỏ
Cuộc đời này...nhiều kẻ giống ta
Bụi Tím.sg.14/10/08 ( Mới nhận được tin ở Bến Sắn ,Cụ này đã ra đi ,thêm 01 lần trễ hẹn....nửa rồi Phong huynh ơi )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2008 10:49:49 bởi Bụi Tím >
-Cảm ơn PL đã ghé thăm và tìm được cảm xúc nhé, chúc vui.
-BT: có gì mới kể nghe zí.
____________
Thôi Nhé! Đành Đi Thôi Thế là em không sang Hoa thôi vàng bên ngõ Tình này em chắc bỏ Nếu thế đành đi thôi Nhớ thương hết đứng ngồi Lời đá mòn ai hiểu Đời em nhiều bận bịu Thôi nhé! đành đi thôi Đường về lại xa xôi Cơn mưa qua chào vội Chiều giăng màu hấp hối Ta với trời tối đen Ngỡ chừng như đã quen Niềm đau nào chợt đến Ta đi không người tiễn Chỉ nỗi buồn theo sau Biết em giờ nơi đâu Có chờ câu từ tạ Duyên tình tuy đôi ngã Kiếp này làm sao quên Lã Thế Phong 10/08
Mùa Đông Ngủ Quên Về ngang vùng lá rụng ngủ quên Đêm Đông rón rén giấu muộn phiền Tuyết trắng rơi nhanh, tình có buốt Nhưng mộng chìm rồi trong cô miên Số kiếp đa đoan chưa mục rã Lá có vì ai mà tương tư Nhân gian còn biết bao mùa nữa Chỉ một lần qua, sao chần chừ? Ngủ đi nhé! Sớm mai ngày dậy Tuyết uống nắng hồng lệ sẽ tuôn Chắc hẳn con tim vừa chợt thức Thấy nhẹ nhàng hơn, chuyện xưa buồn Trời vội sang mùa người chẳng tiếc Can gì tưởng nhớ sắc màu Thu Ngày xanh đâu đó chờ lộc biếc Trả lại cho đời một hoang vu Lã Thế Phong 11/2008
Trích đoạn: Lathephong
Mùa Đông Ngủ Quên
Về ngang vùng lá rụng ngủ quên
Đêm Đông rón rén giấu muộn phiền
Tuyết trắng rơi nhanh, tình có buốt
Nhưng mộng chìm rồi trong cô miên
Số kiếp đa đoan chưa mục rã
Lá có vì ai mà tương tư
Nhân gian còn biết bao mùa nữa
Chỉ một lần qua, sao chần chừ?
Ngủ đi nhé! Sớm mai ngày dậy
Tuyết uống nắng hồng lệ sẽ tuôn
Chắc hẳn con tim vừa chợt thức
Thấy nhẹ nhàng hơn, chuyện xưa buồn
Trời vội sang mùa người chẳng tiếc
Can gì tưởng nhớ sắc màu Thu
Ngày xanh đâu đó chờ lộc biếc
Trả lại cho đời một hoang vu
Lã Thế Phong
11/2008
Mùa Đông Đất Việt người đi có hẹn một lần về? cho tôi chờ đợi tháng năm trôi trên đất Sàn Gòn chiều không nắng tôi với mùa đông lặng lẽ thôi lần ấy người về lòng chưa hẹn mà nay xa biệt vút chân mây riêng tôi niếm giọt cafe đắng nhấm nháp mùa đông vốn hao gầy bình yên người nhé chốn xa xuôi với một giáng sinh ấm êm đời nợ trầm luân ấy xin gạt bỏ tiếc gì ngày tháng sống đơn côi mùa đông đất Việt không có tuyết nên cũng không lo nỗi lạnh lùng người đi đâu phải là biền biệt để tôi còn vọng nỗi chờ mong. Cô Bé yuri ______________________
chúc huynh phong giánh sinh vui vẻ
, yuri lên Sài Gòn đòi nợ ly cafe đêm mà hụt rồi , huynh đi mất tiêu....chắc giận cả năm quá
Yuri: Merry Christmas nha em gái, hụt lần này còn lần sau mà

.
__________________
Nỗi Buồn Chiều Đông
Người ấy có gì khiến em phải suy tư
Niềm vui mắt nai tan dần vào lặng lẽ
Buổi chiều tôi chưa bao giờ buồn thế
Buồn cho em, buồn cho cả chính mình
Người ấy mang gì đến cho cuộc tình
Mà bỗng dưng biến tôi thành ngoài cuộc Bàn tay thơm tho tưởng một lần nắm được Chợt thẩn thờ se tóc đợi chờ ai
Người ấy có gì khiến em phải lung lay
Dẫu quanh đây tiếng lòng rơi rất nhẹ
Chỉ có tôi cạnh bên dõi theo từng bước khẽ Dáng em xa về phía lắm muộn phiền
Người ấy hứa gì khiến em nặng niềm riêng
Để mùa Đông ta lạc dưới tầng âm độ
Ánh đèn vàng hắt hiu trong tuyết đổ
Toả về đâu chút hơi ấm giữa mùa
Lã Thế Phong
12/2008
Giáng Sinh Hạnh Phúc nhé anh , em không "xóa nợ " ly cafe đâu đó
!
*Bầm ơi! có người kiếm kìa... *Yuri: năm Kỷ Sửu nhiều niềm vui nhe em gái! _________________ Khi Em Không Còn Là Của Tôi Khi em không còn là của tôi Thì ngày mai, em ơi! Có gì mong mỏi Sao em ngây ngô nhìn tôi mà hỏi Chuyện đau lòng tôi nào tránh được đâu Có lẽ em chưa từng đối diện đêm thâu Lắng nghe sóng xa gọi bờ thống thiết Sóng nói gì chỉ dòng sông mới biết Xót xa này tôi hiểu một mình tôi Cố an ủi nhau rồi cũng vậy thôi Trong thâm tâm em vốn nhiều lý lẽ Tôi không trách em vì cuộc đời vẫn thế Mấy chuyện tình về đến điểm chung thân Tình bạn của em chắc tôi không cần Dẫu đã hứa xem nhau như tri kỷ Chẳng muốn em buồn ngày giấy treo song hỉ Có một người ngại đến chúc cô dâu Lã Thế Phong 01/2009
Tình yêu Tình yêu như có sợi dây xích
Sẽ buộc ràng khắng khít với nhau
Nếu một khi dây đứt một đầu
Tình xem như lối riêng hai ngã Yêu nhau rồi trở thành xa lạ
Mới thấy gần bên bỗng hoá xa
Thực thực hư hư đời mộng ảo
Nhủ lòng thoát bỏ tâm an hoà Có còn gì nưã để mà mơ
Nguồn sống trong ta bỗng vật vờ
Tất cả dường như đang đảo lộn
Dầu nghiêng trí ngã hoá ngu ngơ Một lời an ủi để làm chi
Khiền tủi lòng thêm có ích gì
Tri kỷ tri âm tình bạn hữu
Chỉ là lời nói...chuyện văn thi... Sương Anh Huynh Phong ui....lâu nay vắng mặt tưởng khi trở về muội được đọc những vần thơ Tình Vui chứ ai có ngờ huynh cứ vẫn MMTB wài hà....làm cho muội cũng...
Chỉ còn vài ngày nưã thôi là Tết rồi, muội xin cầu chúc Huynh và gia đình đón xuân vui vẻ, đầm ấm ha
Cảm ơn nha SA, năm mới anh cũng chúc SA và gia quyến an khang và hạnh phúc. ____________ Tết Nghèo Quê Hương
Tôi đi qua những phố những phường Đâu thấy quê hương trổ vàng trên nhánh Đường xá lưa thưa, gió luồn se lạnh Người đón chào, mà Xuân đã về chưa? Góc ngã tư, anh tôi bên tay lái bơ phờ Chờ cuốc xe ôm sắm quà kịp Tết Băng vĩa hè, chị tôi quảy gánh hàng thấm mệt Đêm ba mươi về, im lắng một lời rao Bên cửa, em tôi lau nhanh ngấn lệ trào Tết này nghèo nên quê xa vời vợi Thương đám em từng ngày trông áo mới Hy vọng mỏi mòn theo tiền thưởng tháng mười ba Vẫn đó dòng người tấp nập chợ hoa Tình nhân song đôi nhưng không lời ngã giá Pháo bông giao thừa đì đùng đêm xanh đỏ Thay tiếng củi hồng tí tách gọi nàng Xuân Lã Thế Phong Xuân Kỷ Sửu 2009 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 01:59:32 bởi Viet duong nhan >
Lang Thang Đêm Valentine’s Đêm nay về mất ngủ nữa thôi Em bên kia bàn, cớ chi tôi nhìn trộm Kính cận long lanh vưong tình xuân vừa chớm Gieo giữa cung đàn bối rối một hồn thơ Hoa giấy bên thềm lượn gió hát vu vơ Cho tôi nhớ miên man chiều xưa tím Em hiểu gì mà ngó sang chúm chím Khiến lá tre vàng hụt hẫng bạt đường rơi Lơ đãng nhìn, đâu cốt ý lả lơi Sao bên ấy vai gầy kiêu sa quá Đêm ngại ngần trên tóc đen óng ả Mãi loanh quanh chưa dám ngỏ lời nào Lễ hẹn hò, cây cỏ cũng nôn nao Tháng hai ơi! ai là người đến hẹn Đánh tiếng đi em, tôi liều mình bước đến Dẫu thế nào, về mất ngủ đêm nay… Lã Thế Phong 02/2009
hihi, thì ra ngừ yêu của anh LTP là người con gái mang kính cận nhá, về lục lại trong trí nhớ thử là chị nào đây

Chúc anh luôn vui, khỏe và sáng tác đều, người hâm mộ càng lúc càng đông.
Ôi, ước gì mình được như anh í...
HP: Hì, huynh vớ va vớ vẩn thôi, làm gì có "nàng" nào kính cận, đừng vò đầu bứt tóc tìm kẻo không không còn cọng tóc nào nữa. Rãnh xuống Q.9 anh em mình cafe. _____________ Rất Có Thể Rất có thể ngày mai mưa sẽ ghé Cỏ mùa khô khoác áo biếc mượt mà Cánh ve con quên rung ngày trưa Hạ Gửi muộn phiền vào cõi nắng về xa Rất có thể ngày mai em chợt nhớ Một chuyến thăm lần lữa hẹn bao lần Hồn đá sỏi hằng đêm còn thức đợi Mà riêng em còn ngại lối xa gần Rất có thể ngày mai không còn khát Giọt ân tình nhỏ xuống phía bên em Những năm tháng lao đao miền sa mạc Cuối chân trời mừng thấy bóng bình yên Rất có thể ngày mai em sẽ hỏi Chuyện lòng mình tôi đã kể cho ai Này em ạ! Nỗi niềm kia vẫn giữ Chờ em về thiêm thiếp giữa vòng tay Lã Thế Phong 02/2009 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 17:36:20 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Lathephong
Rất Có Thể
Rất có thể ngày mai mưa sẽ ghé
Cỏ mùa khô khoác áo biếc mượt mà
Cánh ve con quên rung ngày trưa Hạ
Gửi muộn phiền vào cõi nắng về xa
Rất có thể ngày mai em chợt nhớ
Một chuyến thăm lần lữa hẹn bao lần
Hồn đá sỏi hằng đêm còn thức đợi
Mà riêng em còn ngại lối xa gần
Rất có thể ngày mai không còn khát
Giọt ân tình nhỏ xuống phía bên em
Những năm tháng lao đao miền sa mạc
Cuối chân trời mừng thấy bóng bình yên
Rất có thể ngày mai em sẽ hỏi
Chuyện lòng mình tôi đã kể cho ai
Này em ạ! Nỗi niềm kia vẫn giữ
Chờ em về thiêm thiếp giữa vòng tay
Lã Thế Phong
02/2009
Ừh ! Cũng Thể...!!! Ừh ! cũng thể ngày mai em chẳng đến Cơn mưa hạ chặn bước lối em về Gió chuyển mùa nên mưa sẽ tìm ghé Ngăn chúng mình... tình chẳng thể u mê Ừh ! cũng thể ngày mai anh sẽ ghét Hình bóng em từng va vấp phải anh Cho tim nhỏ bao lần đau tiếng thét Em kiêu kỳ hò hẹn bướm lãng quanh Ừh ! cũng thể ngày mai anh sẽ hiểu Phận nữ nhi nào dám thốt nên lời Nên vờ vĩnh trốn mình trong kiêu hãnh Hạt bụi chờ ai... vụn vỡ...rã rời... Ừh ! cũng thể ngày mai ta lạc bước Bởi dòng đời trôi mất nhánh sông thương Thì anh ạ ! đó cũng là phần phước Của riêng em... dù tim đã vấn vương Chân Trời Tím. hehehe...chết người đó đó ơi...xem còn chảnh nửa ko dzị...hihihi...
Dấu Yêu Muộn Màng
Em vũ điệu thiên nga ngang mùa gió
Nắng cồn cào hong lại thuở hai mươi
Xin thứ lỗi một lời tôi ấp úng
Nụ hôn đầu còn quá mới trên môi
Như đá cổ ngàn năm chưa trở giấc
Cố thét gào mà tim chỉ nhẹ xoay
Chắc có lẽ cần em mang cơn lốc
Xoáy vào đời cho nỗi nhớ tung bay
Tôi nhặt nhạnh mùa Xuân xưa sót lại
Dẫu muộn màng hoa cỏ vẫn xinh tươi
Còn chút tuyết phủ mềm khoang ký ức
Em, giọt hồng vừa ghé bến dạo chơi
Chim hợp xướng khúc ca chào ngày mới
Đón em sang miền tình ái dạt dào
Nếu không vội, hãy cùng tôi rảo bước
Nụ hôn sau hứa chắc sẽ ngọt ngào
Lã Thế Phong
03/2009 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 16:41:16 bởi Lathephong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: