Chời..chời...! Nhà mình bị phá kìa....2 bà ới ời...!
Nà, 2 bà biết hong,...hihi...ừa nhắc lại thí ghét á, hỏng thèm tâm sự với hai bà đâu , ta lại góc kia..ngồi một mình than với gió...coi bộ thích chí hơn...!
Hôm qua nà...cũng tại bà HP bắt ta chờ bả.....còn nhỏ tt thì đi măm măm.....thế là ta đợi, ban đầu ta còn ngồi trên ghế, chống 2 cái tay trên càm, đôi mắt còn mở to lắm.....đâu chừng...có vài ngàn giây trôi qua hà, tự nhiên ta té xuống ghế, cái tay xụi lơ, con mắt nhắm híp...khi ta mở mắt ra thì mèn ơi.....ở ngoài kia trời sáng bét á...! Đúng là bị HP và nhỏ tt cho chờ đến nổi nhập mộng luôn...!
Bên ta sáng trời đẹp quá 2 bà ơi...! Có mây nữa, ừa...có mây..! Mấy ngày nay tâm tư của ta nó hơi......bị bịnh nặng...., gặp 2 bà ấy thì hình như căn bịnh thêm trầm trọng.....Để coi, ..à như hồi cái ngày 11 tháng 9, của năm nẳm, ở Mỹ quốc các nhà kinh doanh bị khủng hoảng....kinh tế , còn bây giờ, ở đây ta đang bị khủng hoảng tâm tư vì 2 bà kỳ dị từ miền nam ấp áp của xứ sở lạ hoắc nào đó mà ta chưa từng đặt chân tới...!
Cũng may đêm qua ngủ ta không mơ thấy 2 bả, nếu không giấc ngủ đã bị chập chờn và chắc có những phút kinh hoàng thức giấc giữa đêm khuya rồi...!
Hôm qua hai bà thỏ thẻ với ta...rất dễ thương....bảo là:
- Vy nà,...mình lập một căn nhà ảo nho nhỏ đi nghen..
Ta đang buồn...thất thỉu vì mấy ngày qua không ngủ trọn giấc, nhè lúc ta bị gục gật...hai bà đưa ra một ý kiến thì dĩ nhiên...ta đâu có nghe, chỉ là buồn ngủ quá, nên cái đầu ta nó gật một cái.....thế là 2 bà đưa ta ra trận địa ngay lập tức....! Khi ta bừng tỉnh thì đã nằm ngỗn ngang giữa những con chữ rồi....Bây giờ, nhà dựng xong, 2 bà đi biền biệt....Thế hỏi có vô tâm không nhỉ...? A sao ta vẫn còn buồn...,..ngủ quá..dị kà...!
Nhắc lại cái ngày đầu gặp gỡ, ta còn nghe ưng ức ở lòng ngực trái á ! Cũng tại....không biết chuyện gì hỏi, nên ta hỏi....bà tt cái tuổi xí xọn của bả là cái tuổi gì....Không biết bả có gạt ta không, mà bả nói bả tuổi "con đó.."...Ta hơi giậc mình....Ui.."con đó " là tuổi của ta mà....chèn...chắc bà này chơi chiêu gạt gẫm kẻ dại khờ rất dễ thương đến thành tội nghiệp như ta......Nhưng..kệ, bả nói gì thì tin nấy, hỏi lại mất công bả tưởng mình...khôn..hihihih, biết suy nghĩ....Nên ta im.....
Im lặng hồi, ta thấy ức, nên ta hỏi tiếp:
- Thế....bà sinh ngày mấy....?
Bả bên kia cười hí hí, nói bả sinh ngày đó, tháng đó, năm đó....
Bả gõ xong, ta té ghế..! Ui xui xẻo tận mạng...! Nếu mà ta hỏng hỏi bả cái vụ này thì chắc ta còn oai vệ lắm, thế nào cũng đường đường chính chính là một con nhỏ đàn chị, bắt bả dạ dạ thưa thưa tới tấp luôn á ..!
Thiên địa ơi, oan nghiệt quá chừng chừng...Bả lớn hơn ta có 11 ngày hà....Sao trời nở bất công với ta như thế.....! Ta thèm được gào thét lên cho kinh trời, động đất, cho biển kia dậy sóng tơi bời ....và ta đã ....khóc ...đến nổi ....mém ra nước mắt á...!
Thế là từ đó, tt chảnh lắm...., bả gọi ta bằng "cưng " xưng " chị " ngọt xớt, nghe muốn đục á...!
Rồi ngày sau gặp lại bả hí hửng hỏi ta....:
- Nè cưng, còn ức hả...!
Ta bí xị bảo:
- Số trời đã định, tui hỏng dám cãi...! Nhưng hai bà đừng có hòng lấn lướt....Cổ nhân có câu..."xuất giá tòng phu"....hai bà liệu mà gậm cho mòn mấy chữ đó để không mang tiếng phụ tui đó nghen...! Đừng hòng bắt tui gọi bằng chị..., ỷ sinh trước tui đâu có tí tẹo mà đòi làm chị....Đừng hòng...!
Thế là ta que quẩy bỏ đi...! Mà trời ạ ! Bỏ 2 bả đi rồi lòng ta nó..buồn lạ lẫm...Thế là...ta lấy trời làm màn, lấy đất làm chiếu...khò thêm một giấc....
Ôi, cuộc đời chỉ có thế...!
Than xong rùi, thui đi ra...!
À quên nữa...Đi ra rùi mới nhớ...! Còn tội bà HP nữa, nhưng thôi, tới giờ linh rùi...Ta phải dong....chuyện này mai kể tiếp...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2006 20:46:08 bởi diên vỹ >