Nỗi buồn như râu tóc, cạo trọc rồi lại mọc lên thôi em ơi...
Tiếc nuối gì với mùa hạ gắt gay , với những cơn mưa bất chợt ....
Sắp Trung Thu rồi .... và đừng để những u uất ko lời gặm nhấm , gặm nhấm ....
Thu sang , bầu trời trong , xanh và sáng , thảm cỏ hoa quyến rũ... , như thế chẳng phải là thích sao ....
Nhưng điều ấy sẽ chẳng là nghĩa lý gì khi có gì đó trĩu nặng quẩn quanh . Đẹp thế đấy , nhưng khi sầu lên , thì cái màu trong , xanh ấy như một màu thương nhớ khôn nguôi.
"ko gian xao xuyến sang mùa , tên mình ai gọi sau vòm lá, lối cũ em về nay đã thu", cho qua Thu đi , sẽ có nhiều điều để nói về nó
Sáng nay nắng chẳng chan hoà như hôm qua. Muốn viết gì đó về Summer's rain ...
Sự đơn độc thì ai chẳng biết , mưa kéo đến cùng nối buồn ai mà chẳng hay ...
Dù có bị thiếu đốt trong cái nóng mùa hạ thì cơn mưa vẫn khiến ta cảm thấy lạnh lẽo.
Tiếng mưa rơi ngoài hiên, gió mưa như lạnh thêm
Có con chim họa mi hót trong mưa buồn lắm
.....
Ôi trong mưa họa mi vẫn hót thật dịu dàng dịu dàng
...
Vì sao ngừng mê say, vì sao chẳng mãi mãi...?
....
Hỡi chim họa mi dịu dàng
Hót trong ngày mưa thật buồn ...
Có phải Ta đứng đơn độc như 1 kẻ ngớ ngẩn dầm mưa
Đôi lúc lại miên man ... với những bụi thề xưa cũ
Thôi , lại nghĩ ngợi quá nhiều...
Gió se se lùa về trên những lối mòn , những con đường , góc phố...đơn côi
Chẳng khóc đâu làm gì có nước mắt? Chỉ có trời.. đang sụt sùi mưa thôi mà