Tâm Tư Con Gái
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Ran 03.12.2006 21:05:38 (permalink)
Ở một chốn không biên giới không lãnh thổ
Làm sao bắt được một nhịp cầu?
(Nguyễn Tất Nhiên)
 
Câu trả lời…có cũng như không….một chữ cho tất cả …Ngộ….
Tập nghĩ về chữ Ngộ…nó lớn quá, nó bao la, nó dùng được cho tất cả nên nó cũng chẳng dùng được cho một trường hợp đơn lẻ cá biệt nào. Nó có giống như câu "tuỳ người nghĩ" không ta???
 
hix...ta lại muốn khóc....suy nghĩ lung tung đâu....nỗi buồn ập đến trong một giây và gặm nhấm ta mấy ngày nay rồi...ghét quá đi....
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 19:07:00 bởi Ran >
congly084 03.12.2006 21:41:08 (permalink)
Ở một nơi hoang vắng bóng giai nhân
Làm sao tìm được một người yêu?
pansy 04.12.2006 01:59:02 (permalink)

Ở một chốn không biên giới không lãnh thổ
Làm sao bắt được một nhịp cầu?
(Ngô Tất Nhiên)

 
R. ơi ! PS chỉ biết 1 nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên thôi chứ ko biết Ngô Tất Nhiên. Vậy có 1 ông NgôTN nữa hả R? (ông ấy là "nhà" gì vậy?)
mafiana 04.12.2006 17:33:54 (permalink)

Trích đoạn: Ran

Ta khờ khạo đi tìm kiếm những gì không mất… lối nhỏ ngập nắng… hoa dại nở đầy…thơ ngây… bỏ lại những tiếng cười trong veo…ta ngồi khóc một mình … thầm nghĩ về một dĩ vãng xa xôi….ngày ấy ta nói mặt trời đang khóc đó…bạn ngây ngô nhìn ta ….mặt trời biết khóc ư ? ta cười….đúng rồi, mây khóc thì sẽ thành giọt mưa rơi xuống trần gian…còn mặt trời mà khóc thì sẽ thành những giọt nắng vàng óng ánh và ấm áp…. bạn trầm ngâm…ùh cũng có thể….rồi bạn mỉm cười…lại nói cái câu muôn thủa đó “đồ ngốc lãn mạn” …ta không tin…vì hồi đó bạn cũng như ta, hay nói đúng hơn, bạn bị ta… lôi kéo vào những cuộc vi vu với nắng, với gió,…. với hương cỏ hoa ….bạn cũng ngốc …. Nhưng bây giờ thì ta hiểu rồi… ta ngốc thật….ta ngồi khóc…ta thầm nghĩ nước mắt của ta thành gì nhỉ ? giọt nắng? giọt mưa? giọt buồn? giọt vui?...hay là giọt “ngốc nghếch” ???... không biết nữa nhưng ta nếm được rồi cái vị mằn mặn ngốc nghếch ấy….cũng là bạn…người bạn yêu dấu thủa rong chơi của ta… bạn làm cho ta buồn quá…tại sao lại như vậy???….ta không muốn nhớ…ta muốn quên nó đi….ta đang cố học cách để quên…mà sao khó quá…khó quá…phải chăng những vết thương bao giờ cũng còn sẹo….

….lúc đó ta chỉ vui đùa và  cười thôi….họ nghĩ ta là con nít, chắc vậy….tính ta đôi khi cũng trẻ kon nhưng thật sự ta cũng đã lớn rồi…ta suy nghĩ cũng chín chắn lắm…hix…ta nghĩ sao nhỉ?... Ta nghĩ…có phải bấy lâu ta đã quá vô tình…ta đã quên bạn… để giờ đây ngồi nhớ khôn nguôi…ta hối hận tại sao ta hờ hững….cuộc sống  và học hành cuốn ta đi  đến đâu nhỉ? Ta không biết nữa cái bến cuối cùng…nó mờ ảo… xa xôi….ta chỉ biết giờ ta đang ngồi khóc….ta khóc cho những gì đã quên…ta đi tìm kiếm những thứ không mất? …những thứ không mất???.... có thật vậy không???.... Đã mất rồi còn đâu….ta ân hận quá….ta sẽ học lại …ta sẽ học nhớ….ta sẽ học quên
 



Ừa, giờ em không còn bị người ta gọi là "con nít" nữa, Cô bé con con.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2006 16:50:44 bởi mafiana >
Ran 04.12.2006 22:23:55 (permalink)

Trích đoạn: congly084

Ở một nơi hoang vắng bóng giai nhân
Làm sao tìm được một người yêu?


@ Cong lỳ:  R bít tại sao bác bùn gòi...hoá ra chỗ bác hong có bóng giai nhân nào cả.... ủa vậy bác ở Đông Vương Nam Quốc hử...chẹp...khổ thân bác quá....hay bác sang giao lưu với Tây Vương Nữ Quốc trong phim tôn Ngộ Không đi... biết đâu bác lại uống nhầm nước ở dòng sông mẹ con zì đó có em bé như Sư Bát Treo thì vui lém a ...nhe..nhe...


Trích đoạn: pansy


Ở một chốn không biên giới không lãnh thổ
Làm sao bắt được một nhịp cầu?
(Ngô Tất Nhiên)


R. ơi ! PS chỉ biết 1 nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên thôi chứ ko biết Ngô Tất Nhiên. Vậy có 1 ông NgôTN nữa hả R? (ông ấy là "nhà" gì vậy? )


PS lẹp bẹp, Ngô Tất Nhiên là nhà thơ đoá...nhưng ổng bị cí trí nhớ của R đổi họ của ổng từ họ “Nguyễn” sang họ “Ngô” a... :) ... hu .. hu... xấu hổ quá.... đã nói rùi R hong có nhớ tên tác giả mừ...thơ thì chỉ bít chép thui...đã ngốc rùi kòn ăn chơi bắt chiếc người ta đề tên tác giả .... hix....xấu hổ quá...xấu hổ quá....phải xoá dấu vết ngay mí được...hu ...hu ....T_______T....




Trích đoạn: Mafiana
Ừa, giờ em không còn bị người ta gọi là "con nít" nữa, "Cô bé con" nhỉ??



@ Ma: bé bi học lớp 1 trường đời mừ lúc nèo cũng mún chọc người khác nhỉ? Mà chúa cấm bác 1 tháng hong được vào DD cơ mà ....
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2006 23:02:20 bởi Ran >
Ran 04.12.2006 23:08:02 (permalink)
Mây hồng bỏ phố đi đâu
Để bé ngồi dệt thơ sầu nhớ thương
Hai hàng hoa nhỏ bên đường
Nở bông trắng muốt đưa hương gọi về
 
 
Mây hồng sao cứ mải mê
Để bé ngồi khóc tỉ tê suốt ngày
Bé ngồi nhặt nắng đầy tay
Ước vầng mây nhỏ thơ ngây thủa nào
 
Mặt trời ở rất là cao
Mà sao ấm áp toả vào trong tim
Mắt ơi đừng mãi kiếm tìm
Vầng mây phiêu lãng biết tìm ở đâu
 
Hôm qua trời đổ mưa ngâu
Hay là mây đã hoá thành giọt mưa
Đùa nghịch mưa cũng chẳng vừa
Làm ươt áo lụa em thời mới may
 
Ô kìa trong nắng sớm nay
Một vầng mây ấm từ đâu bay về
Gió thổi tung mái tóc thề...

 
 

 
4/12/06 ^_^

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 19:09:07 bởi Ran >
mafiana 08.12.2006 16:48:59 (permalink)

Trích đoạn: Ran

PS lẹp bẹp, Ngô Tất Nhiên là nhà thơ đoá...nhưng ổng bị cí trí nhớ của R đổi họ của ổng từ họ “Nguyễn” sang họ “Ngô” a... :) ... hu .. hu... xấu hổ quá.... đã nói rùi R hong có nhớ tên tác giả mừ...thơ thì chỉ bít chép thui...đã ngốc rùi kòn ăn chơi bắt chiếc người ta đề tên tác giả .... hix....xấu hổ quá...xấu hổ quá....phải xoá dấu vết ngay mí được...hu ...hu ....T_______T....







@ Ma: bé bi học lớp 1 trường đời mừ lúc nèo cũng mún chọc người khác nhỉ? Mà chúa cấm bác 1 tháng hong được vào DD cơ mà ....
 


 
  Lấy mo cau mà chữa cháy nhe pé con. Chúa bị Ma chọc tức, đang nằm ở nhà thương. Amen, tội lỗi.....
Ran 10.12.2006 21:00:10 (permalink)
Hôm nay đẹp trời, chúa tha tội cho kon đoá ma ^_^
 
 
Bỗng dưng một buổi sáng bạn thức giấc và cảm thấy yêu đời lạ lùng...bạn lắng nghe tiếng chim hót ngoài cửa sổ... chiếc rèm lay động lùa theo những tia nắng nhảy múa thật vui mắt, bạn quấn chăn và tận hưởng giây phút thư giãn của một sáng chúa nhật yên ả. Bạn lắng nghe tiếng ai đó rao bán ngoài đường, tiếng người nói xôn xao...bạn bỗng chú ý rồi mỉm cười...cuộc sống thật đáng yêu...nằm thêm chút nữa bạn bỗng muốn ra chợ kiếm cái zì đó thật ngon, bạn sẽ là nhà ảo thuật trong chính cái bếp của mình.... nấu nướng vốn là một sở thích của bạn mà... Bạn muốn làm một món zì mới và lạ để những người thân yêu trong gia đình cùng thưởng thức.... đúng rồi, có mấy món mới thử thực hành coi sao... Nghĩ là làm, bạn bất dậy, hát véo von vài câu vu vơ... đi bộ ra chợ...oh, hoa đẹp quá, bạn mua vài bông loa kèn để cắm...bạn mua rất nhiều quả...những thứ cần thiết để làm món mới....bạn gặp vài người hàng xóm ngoài chợ...hỏi han xem hôm nay nhà họ ăn món zì...rùi người hàng xóm nói xấu một người hàng xóm khác với bạn... hì hì...bạn mỉm cười hỏi ...thế có ai nói xấu cháu hong zị? người hàng xóm nịnh khéo, hong chỉ có mí đứa bảo sao lạnh lùng zị.....he he...về đến nhà...tay bạn mỏi nhừ vì.... xách đồ... ngó mấy bông hoa bạn không cầm được lòng chạy vào bếp lấy cái lọ ra ... và bắt đầu cắm ...phải có chút nhạc mí được...bật đĩa CD ưa thích bạn vừa cắm hoa vừa ...hát theo...oh, cảm giác thật tuyệt vời....vậy là ok, lọ hoa đã khá đẹp bạn bắt đầu tìm tòi coi nên để nó chỗ nào là thích hợp nhất....somtimes bạn muốn thay đổi chút... ko thix để nó ở chỗ cũ, bạn tìm, tìm...cuối cùng bạn rất vui và hài lòng khi tìm ra một chỗ khá thích hợp và mới mẻ....sao bấy lâu bạn ko nghĩ để lọ hoa ở đây chứ???....phòng khách có thêm cái lọ hoa trông thật đẹp. Bỗng bạn mún khoe nó với cô bạn thân, bạn nhấc điện thoại...Alô...hix...đứa bạn về quê hong qua được....nhưng hong sao... bạn tiếp tục kế hoạch ... bạn vào bếp và xắn tay....việc cắt tỉa, thái ướp cuốn hút bạn làm bạn quên cả thời gian...mọi người trong nhà đã dậy rùi...mỗi người qua hỏi mụt tiếng....he he....mọi người bít  hôm ni là ngày chập mạch của mình nên hong ngạc nhiên lém....
Vậy là mọi thứ đã sẵn sàng...món mới trông rất lạ mắt vì bạn còn trang trí nó bằng vài bông hoa cà chua và mí kon bướm làm bằng dưa chuột...trông bắt mắt lém...bữa ăn cho ngày nghỉ đã ok, zờ là phần đánh giá của banh bánh khảo...

- mẹ... ùh, cũng được,

- chị... ùh cũng ngon....

- bạn....chòi, hình như hơi nhạt... í ẹ...nhưng nó cũng lạ á, ko ngon hẳn mừ cũng ko tệ hẳn..he... he...

Măm xong...bi zờ bạn cảm thấy mẹt mẹt thiệt gòi...bạn lên phòng, đọc mí thứ, vào nét tám dóc...rùi bạn đi...ngủ a....

chiều...hôm nay đúng là một ngày đẹp trời, bạn phải đi lượn phố mí được, gọi điện cho một cậu em, đi mua sách hong?....có bà chị...he he vậy qua đón chị đê hôm ni chị đãi ăn kem....15’ cậu em đã tươm tất dưới nhà... đi thui bà chị....vậy là hai chị em rong ruổi trên đường... ê bạn gái mày thế nào gòi, hôm nào bảo lên gặp chị nhá....lên gặp chị lèm zì vậy? à thì để chị hỏi coi nó còn chưa bít điều zì về em chị kể nốt cho nó nghe...he he...thèn em...thui xin bà bà cho kon hai chữ bình yên....hà hà...thì vẫn bình yên đoá thui, bít điều thì mượn cho chị sách nhá....thèn em....bít ngay mừ....nhe

lượn hồ gươm, vào gửi xe hai chị em đi dọc đường Đinh Lễ hiệu nào cũng vào ngó nghiêng... đọc mí đầu sách mới gọi điện hỏi đứa bạn khoa sử có quyển nào hay hong... rùi tìm...rùi coi giá...rùi lại đặt nó lên ... chắc chắn gòi, chỉ coi qua thui dại zì mừ mua...nhe nhe...chạy lại chỗ thèn em...sao mặt nó đần thối thế kia... ê đọc cí zì đoá hay hong? Bà chị đọc đi nài...chòi, sách coi bói hử? mày cững mê tín hử ngố....nó nhe nhởn....từ bé zờ chưa ai khen em thông minh và tốt bụng như cí quyển này á chị...chắc em mua nó quá....ha ha....cười chết thui....

dạo một vòng... mệt... thui ra ăn kem vậy....hai chị em mỗi đứa 2 cái kem ... ăn xong mặt vẫn buồn so...hix...

đã 7h gòi, về thui, mai đi học...

về nhà thấy có mí quả bưởi, mẹ ơi bưởi ở đâu zị mẹ... à của cí H về quê lên cho đó...oh, bưởi quê nó ngon lém a....lôi ra thịt lun...gọi điện cúm ưn câu nà....Alô, hương hử cháu nó đi ngủ gòi....má ơi mới có 8h...chẹp... đúng là...chẹp......

Đi tắm...nước nóng làm bạn thật sảng khoái... đôi chân mỏi nhừ vì đi bộ cả chiều được ngâm trong nước nóng mới dễ chịu làm sao. Bạn lên nét...muốn viết lại một ngày tự làm cho mình hạnh phúc của bạn ...bạn lên giường, chợt nghĩ về những điều buồn phiền vẫn tồn tại song song bên bạn...rồi bạn lại nghĩ về những điều đã làm hôm nay...bạn thấy dù thế nào cuộc sống vẫn thật đáng yêu...bạn không được phép để cho những phiền muộn làm cho cuộc sống của bạn ... trở thành địa ngục bạn sẽ tự làm cho mình hạnh phúc như hôm nay ...giấc ngủ đến với bạn thật nhanh và ngày mai là thứ 2 một tuần mới, lại công việc, lại học hành, lại bươn chải....và rùi sẽ lại đến Chủ Nhật ... he .. he...
 
 
 
:) a happy day
 


thuythuy 14.12.2006 10:04:57 (permalink)
Tuy mình chưa đọc hết tất cả những dòng tâm sự của bạn nhưng mình nghĩ mình cũng có thể hiểu phần nào đó để chia sẻ với bạn. Vì tụi mình đều là con gái cả mà!
Bạn biết không, mình tin là trước bạn, cùng thời điểm với bạn và cả sau bạn nữa, luôn tồn tại những cô gái mang nhiều tâm sự như vậy. Những tâm sự có vẻ không cụ thể, thiếu thực tế nhưng hoàn toàn chân thực và cần lắm được sẻ chia!
Mình nghĩ một trong những điều khó khăn nhất là phải một mình mình gồng gánh mọi nỗi buồn và sự tổn thương, mà rất có thể sự tự mình đó không hề được nhận diện và đánh giá cao từ những người xung quanh. Như vậy, đã buồn lại càng buồn thêm. Nhưng hãy can đảm lên bạn ạ! Hãy chọn cách đối mặt với vấn đề hơn là lảng tránh nó. Những gì ta chịu đựng trong lòng có một tác dụng tích cực là đồng thời nó sẽ tích tụ cho ta lòng can đảm. Đừng đợi đến khi không kiểm soát được để gây bùng nổ mà hãy từng bước giải tỏa nó nha! Hãy giải phóng chính mình và tự do đi bạn ơi!
Ran 14.12.2006 21:45:12 (permalink)
@Thuy! Cám ơn Thuy ghé nhà và có lời chia sẻ mí R nha.. thật ra... R hong có ủ ê đâu…hì.. (bạn cứ ấn Ctr+A để đọc bài post trên của R thì bạn sẽ thấy ngay thui )
Cũng tại cí box này a...lúc đầu Ran viết nó theo dạng tuỳ bút….với chủ đề …"khóc thôi"….tức là lúc nèo mún khóc thì vô viết…viết những kiểu khóc khác nhau…khóc ra nước mắt….khóc không ra nước mắt…rùi thì khóc mà như ... cười chẳng hạn….nhưng nó có vẻ hơi nghiêng chút xíu về tâm tư cá nhân a vì vậy mí cô bác thấy nó giống nhật ký quá nên đề nghị chuyển sang bên nhật ký…nhưng R thấy nó cũng hong phải nhật ký mà toàn là những suy nghĩ lung tung của R thui, nên R đề nghị cho vô Tâm sự bạn gái…mong muốn các bạn gái có tâm sự chi thì vô post và cùng chia sẻ a. Nếu bạn đọc hết cí top nì của R chắc bạn sẽ hiểu…. ^_+
R cũng đã nói rùi…con gái như giọt nắng, như hạt mưa vậy…lúc vui lúc buồn…không phải lúc nào cũng vui và lúc nào cũng buồn mãi được. Con trai thì cũng vậy thui, nhưng con gái thì dễ mít ướt hơn xíu à...bạn nghĩ có đúng không???
 :)
thuythuy 15.12.2006 13:58:35 (permalink)
Hoa hồng nhỏ mến!
Mình có đọc lời chào của bạn bên kết bạn bốn phương rồi lại nhảy vô tâm sự bạn gái xem xem tâm sự của Hoa hồng nhỏ đi tới đâu rồi.
Ừ, cũng chẳng ai vui mãi hay buồn mãi được. Mình đoán chắc Hoa hồng nhỏ cũng còn nhỏ đúng không? Ở cái tuổi mà dễ "buồn không hiểu vì sao tôi buồn" đúng không? Cứ vui vui, buồn buồn như vậy đi không sao đâu! Đó là cuộc sống mà!
Chúc Hoa hồng nhỏ một ngày vui vẻ nha!
Ran 19.12.2006 21:07:04 (permalink)
Cúm ưn Thuy lần 2 nhen...R cũng lớn lém rùi chẳng qua tính hơi trẻ kon xíu thui
 
...và cám ơn một người bạn gửi bài hát này...R nghe hai hôm nay rùi và rất thix ^_^
 

 
...
 
Anh là mơ giữa ban ngày
Anh là tuyêt trên trời bay
 
ôi bình yên, ôi em bình yên nép trong ... lòng anh
 
Tình yêu trong lành nhất thế gian
Nở cánh hoa mềm giữa tuyết tan
Em đang lặng nghe tim mình lên tiếng
Ngân nga hoài câu trìu mến...
 
Tình yêu trong miền tuyết trắng bay
Tình anh đem về ướp tuyết say
Em đang lặng nghe tim mình lên tiếng
Em đang nằm mơ giấc mơ ... dịu dàng
Ran 29.12.2006 09:17:46 (permalink)

... Có một hôm nằm mơ thấy mình lạc vào một vườn địa đàng. Nơi đó muôn hoa đua nở, thảm cỏ xanh mướt những thiên thần ca hát suốt ngày. Ta thích thú vô cùng ngồi bên dòng suối, ngắm nghĩa những chú cá ngũ sắc bơi lội tung tăng, nghe tiếng chim hót véo von trong bụi hoa hồng rồi... ta bỗng thấy mình nhẹ như không...ta bay...ta bay trên những đám mây trắng mềm mại, phía dưới kia là ao hồ sông núi, những thảm cỏ hoa muôn màu muôn sắc…. ta nghe tiếng gió thì thầm bên tai kể nghe những câu chuyện thật li kỳ và xa lạ.... cuối giấc mơ ta bắt gặp.....một người ^_^
 
Bay đi đâu hỡi áng mây hồng
Đi tìm núi biếc tìm giòng sông
Tìm mặt trời nhỏ sau vòm lá
Hạnh phúc có về lúc hửng đông???

 
------------
 
Đã viết lung tung thì viết lun mụt thể zị...Tại sao ta ghét cái từ đó thế ko bít...nó phủ nhận những zì thế hệ trước đã làm...ta vẫn yêu cha yêu mẹ...yêu ông bà...nhớ nhà thơ Tế Hanh có câu thơ hay lém:
 
"Con nằm giữa cha con nằm giữa mẹ
Cuộc đời nằm giữa yêu thương..."
 
cớ sao lại nói câu đó chứ...thật ra thì cũng không phải...tự ta quàn vào để nói thui...chắc với mỗi người thì khác..ta cứ thix nói thế để xem người khác suy nghĩ thế nào...nhớ hồi đi học thầy bảo nếu muốn tìm ra chân lý thì phải kiên quyết đứng về một phía và bảo vệ lập trường của mình đến cùng...có thể mình đúng, có thể mình sai...nhưng chân lý thì luôn là chân lý...
 
 ----------------
 
Gió chẳng về lùa mái tóc em bay
Mây ngẩn ngơ ngủ quên trên mi gầy
Và biển vắng như thủa ban sơ ấy
Bờ cát trắng …thì vẫn hoài ở đấy
Khao khát chờ từng con sóng nơi xa

Và ơ kìa con sóng đầu… ngân nga….

 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2006 14:30:38 bởi Ran >
silhouette 29.12.2006 11:38:19 (permalink)
chỉ cách cho sil bay với 

Năm Mới bay thật vui nha R !! ..
Ran 02.01.2007 09:30:38 (permalink)
Bóng bay!
 
thích bóng bay ^_^
... hồi bé như vậy và bizờ ... cũng như vậy
... năm nào đi chơi đêm giao thừa cũng được mua cho một quả bóng bay đỏ chót to đùng...hồi nhỏ cầm nó trong tay cảm giác lâng lâng vui sướng (đúng là trẻ kon được quà)...hì, vui mừng hớn hở... rồi lỡ tay làm quả bóng bay lên trời...nhìn quả bóng thân yêu cứ cao dần, xa dần rùi mất hút vào bầu trời đêm...tiếc...rùi khóc...hix...lớn một chút cầm quả bóng trong tay cũng vui vui và còn tin một điều nữa :)..tin gì nhỉ? ai đó nói hãy viết điều ước của mình lên trái bóng bay và thả nó lên trời... điều ước sẽ thành sự thật è lúc lớn tự thả bong bóng lên trời ...hong có tiếc....mừ còn vui mừng hớn hở nữa....nhìn cí trái bóng bay  cao… bay xa …thấy lòng càng vui. Có như vậy thì ước mơ của mình mí chóng thành sự thật chứ ^_+
Mỗi năm một điều ước...tốn hong ít xèng để mua bong bóng thả lên trời...thả những ước mơ lên trời...hì....
…rồi bong bóng xà phòng nữa....những cí bong bóng xà phòng nhỏ to nhiều màu...bay thật đẹp...hồi nhỏ phùng mang trợn má lên để thổi … thổi lấy thổi để...nhìn những cí bong bóng đủ sắc cầu vồng bay bay rùi vỡ ra thấy thích thú vô cùng....bizờ thì lại thấy bùn bùn...Tự hỏi tại sao lại thix những thứ bay bổng và dễ vỡ vậy chứ???
... nhưng tết này … giao thừa...lại mua bóng bay …lại viết …và… lại thả lên trời....cớ zì ta rời bỏ giấc mơ ^^
 
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9