Tâm Tư Con Gái
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 15 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Ran 27.10.2006 15:55:13 (permalink)

Cái câu chuyện Chị thỏ bông nì R đọc cũng lâu lâu rùi. Lúc đọc nó R cũng có một vài théc méc và suy nghĩ riêng thế này ạ….

R nghĩ Chị Thỏ bông một lòng mong về nhà với Anh thỏ bông nhưng vì đãng trí quên mất đường về nên phải hỏi hết người nọ đến người kìa…thật tội nghiệp. Mà cũng kỳ lạ tại sao các anh thỏ, nâu, đen, trắng …. đều muốn chị ở lại qua đêm mà ko có anh nào thật sự muốn giúp đỡ đưa chị về nhà. Phải chăng các anh thỏ đều như nhau ??? Xã hội loài thỏ là như vậy ???

Nói đi cũng phải nói lại…Chị Thỏ bông cũng dễ dãi…chẳng đặng thì đừng dù lòng ko muốn nhưng vì yêu anh thỏ Bông nên bằng mọi giá cũng phải về đến nhà với Anh thỏ bông. Điều này nếu Anh Thỏ Bông ko thông cảm thì chị sẽ phải một cái giá rất đắt….

Nói lại cũng phải nói đi….cuối cùng anh thỏ bông thì sao chứ??? Vợ đi mí ngày ko về mà chẳng vác xác đi tìm cứ ngồi nhà chờ… mà ko bít là có mời chị thỏ nâu lạc đường nào ở lại qua đêm ko nữa…

Túm lại của câu chuyện này thấy có chị Thỏ bông là đại diện cho phần yếu còn các anh thỏ bông, thỏ nâu, thỏ đen, thỏ trắng….đại diện cho phần mạnh ta thấy bên mạnh dù khác nhau về màu lông nhưng bản chất thì giống nhau hít á…..đều có tính thương phái yếu đến kỳ lạ

E hèm…..Nói về người kể chuyện:
…đời sống thực khi cô gái kể câu chuyện này cho “khách hàng” nghe (R xin cho hai chữ khách hàng vào ngoặc) thì đã thu được thành công nhất định đó là làm vui lòng khách để khách boa cho nhiều tiền hơn. Như vậy là cô ta đã có thể nuôi sống bản thân bằng cái nghề của cô ta….đi mua nụ cười của thiên hạ rùi.
Về người khách….sau khi làm việc về, mệt mỏi…có giây phút thư giãn thoải mái, được cười, được phục vụ họ sẵn sàng bỏ tiền ra có khi là số tiền bằng nửa tháng lương mà anh ta kiếm được cũng nên…..

Phía sau những nụ cười - Những cô vợ ở nhà thì sao ???

!!!
Xin để mọi người viết tiếp ạ…


#46
    Ran 27.10.2006 16:03:52 (permalink)
    Cí nì R viết riêng gửi BC :)

    BC à R bít bạn đang bùn... đang khủng hoảng....nhưng dù thế nào thì bạn cũng phải cố gắng nhé....R mong bạn đừng bi quan... Cuộc sống không có người xấu chỉ là họ nhìn đời và hành động không giống như ý mình thôi.

    Bạn muốn tồn tại và đứng vững bạn phải thích nghi...thích nghi của con người thì đa dạng lắm...một là thay đổi chính bản thân mình...hai là thay đổi đối tượng tác động vào chúng ta ba là làm thế nào để cải thiện môi trường sống.....R nghĩ cách tốt nhất là làm sao bạn có thể tổng hoà cả ba việc trên còn nếu không bạn chỉ cần giúp cho bản thân mình vượt qua hoàn cảnh xấu đó đã là tốt rồi.

    Hãy cố gắng nhé BC....
    #47
      bochet 27.10.2006 17:22:55 (permalink)
      Đọc thư R viết cho mình. BC chợt nghĩ tới một câu chuyện mình vừa dạy, Chí Phèo. Chắc R còn nhớ. Đứng giảng bài cho các em, sao mình chợt muốn khóc, khóc thương cho thân phận Chí Phèo hay thương cho mình, BC cũng ko biết nữa.

      Anh chàng Chí Phèo đó, thật đáng thương. Anh ta có đáng tội gì đâu mà hà cớ gì anh ta phải bị biến thành như vậy. Không cha, không mẹ, không gia đình, không bạn bè,... không có một ai để thương và cũng không có ai thương hắn. Nhưng hắn vẫn sống, nhưng sao chứ, hắn bị đi tù. Đi tù một cách lãng xẹt... Không tội mà vô tù, bị tội oan mà vô tù còn đỡ ức, đằng này, vô duyên vô cớ hắn bị bỏ tù. Như R thấy đó, hắn phải tự mình tồn tại trong cái xã hội đầy bất công và vô lý đó, Chí Phèo phải thay đổi, hắn thay đồi cái gì đây...

      Mình vui lắm, vì R nghĩ cho mình rất nhiều, mình hiểu, mình phải thay đổi, hoặc thay đổi chính mình, hoặc thay đổi những gì ta tiếp xúc hoặc là thay đôi môi trường, nhưng mình thực sự không biết mình sẽ thế nào đây sau khi đã thay đổi. Mình đã nghĩ tới một trường hợp, đó là mình thành một kẻ lãnh cảm, lãnh cảm trong cả 2 ý nghĩa, nghĩa thực và nghĩa Y học, mình ước gì mình là Rắn, lột xác xong mình đã là một người khác, cũng có thể dễ dàng quên đi những đau thương đã qua, nhưng mình chỉ là con bọ chét thôi, chỉ khác là mình sẽ nhảy cao hơn cái hộp, mặc cho cái hộp có nắp không, nếu có nắp thì sao và không có nắp thì sao R nhỉ
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2006 17:24:29 bởi bochet >
      #48
        SGLT 27.10.2006 22:42:54 (permalink)
        R à, R đọc câu chuyện Chị thỏ bông này cũng lâu lâu rồi và những thắc mắc của R cũng được lâu lâu rồi. Vậy mà đến bây giờ R vẫn chưa tự giải đáp được những thắc mắc đó sao ? SGLT thấy những thắc mắc của R cũng đơn giản như đang giỡn, chịu khó suy tư một chút là trả lời được ngay thôi mà. SGLT thử trả lời vài thắc mắc của R nhé.
        Ran hỏi tại sao các anh thỏ không vô tư giúp chị thỏ bông. Vì chị thỏ bông nhờ cậy không đúng cửa. Chị đã không nhờ cậy những anh thỏ tử tế mà cứ lựa những anh thỏ có vấn đề để mà nhờ cậy thì phải trả giá cho sự nông nổi thôi. Nếu có sai lầm thì lẽ ra sai lầm một lần đã là quá đủ đằng này cùng một sai lầm mà va vấp đến những 3 lần.
        Vậy có tồn tại những anh thỏ tử tế không hay các anh thỏ đều như nhau ? Dĩ nhiên là thực tế thì phải có những anh thỏ tử tế rồi nhưng sẽ chẵng có gì để mà kể về câu chuyện chị thỏ bông gặp những anh thỏ tử tế.
        SGLT trả lời thử cho R sơ qua vài ý như vậy. Những thắc mắc còn lại của R thì R cố gắng tự giải đáp đi nhé, coi như là cách để R tập chiêm nghiệm về cuộc sống.
        Nếu chị thỏ bông biết chiêm nghiệm về cuộc sống thì đã không sai lầm nhiều như thế.
        #49
          Ran 28.10.2006 00:03:44 (permalink)
          Ui SGLT, bạn giải thix thật cặn kẽ chứng tỏ bạn đã hiểu rất thông. Nếu tên kon trai nào cũng được như bạn thì đã bớt đi nhiều những bi kịch gia đình rùi :)
          Hì...hì...vậy R mong bạn hãy giúp chị thỏ Bông lựa chọn nhé. (Bạn thông cảm chị thỏ bông là người đãng trí, ko được tinh ranh cho lắm nên chị ấy mới quên đường về và vì thế việc chọn lựa người để nhờ cậy với chị ấy cũng là một vấn đề nan giải lém à...)
          Trong chuyện có tất cả 4 anh thỏ (nâu, trắng, đen, và anh thỏ bông chồng của chị thỏ bông)... e hèm...anh này xuất hiện cuối chuyện nhưng là mụt nhân vật có ảnh hưởng quan trọng nhứt đó.
          Thứ nhứt anh là động lực để cho chị Thỏ bông tìm về nhà
          Thứ hai anh là người có thể làm thay đổi câu chuyện.
          hix...R nói như zị chắc nhìu người théc méc. Nhưng sự thật là thế. Nếu như anh thỏ bông quan tâm đến chị thỏ bông một chút...(thấy cô vợ đãng trí của mình đi vào rừng tìm cà rốt lâu vậy ko về) ...mà lo lắng chạy đi tìm thì chẵc sẽ không xảy ra bi kịch rùi :)
          Vậy thì ngó lại cả rừng còn có 3 anh thỏ (nâu,trắng, đen) chị thỏ bông nên chọn ai để nhờ cậy đây SGTL???
          Ran xin lắng nghe ý kiến của bạn!
          #50
            bonghongnho 28.10.2006 12:02:30 (permalink)
            Chào các chị , hôm nay mình rảnh rỗi nên vào đây nghe các chị 8 chuyện , không ngờ chị em mình cũng nhiều chuyện vướng víu và thắc mắc mà không có ai gỡ rỗi.
            Trở lại câu chuyện chị thỏ bông , mình thấy nếu như anh chồng chị mà quan tâm đến chị ấy thì cũng không đến nỗi chị ấy phải chịu cảnh như thế.....
            Chứng tỏ anh chàng này cũng chẳng coi chị ấy ra gì cả. Trong nhà chỉ có hai ,người vậy mà một người đi tận mấy ngày mới về , anh ta không thấy trống vắng khi không có người thân bên cạnh mình sao?? Hay là anh ta trong mấy ngày chị đi vắng cũng không ở nhà????
            #51
              congly084 28.10.2006 15:09:24 (permalink)
              Thấy SGLT zọt vào nên mới mạnh dạng quay lại để viết tiếp, hic, hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

              Câu chuyện này mình biết lần đầu là do một bạn nào đó, Nữ tặc thì phải, đã post lên trong phòng đố vui (nhưng ngắn gọi thôi) và cũng nêu lên câu hỏi là con của cô thỏ này sẽ có màu gì........ Không biết SGLT kiếm ở đâu ra mà có một bài nói về phụ nữ hay thế nhỉ, hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Mình viết những lời dưới đây không phải là để bên vực cho người đàn ông và cũng không phải là để đàn áp phụ nữ nha, chỉ mong làm rõ thêm vấn đề mà thôi.................. (do đó đừng sách mã tấu, sách súng rượt CL này đó..............)

              Từ câu chuyện của SG và một số lời nhận xét thì cũng không phải là không đúng đối với người phụ nữ. Bản chất của người đang ông là háo sắc thì không thể bàn cãi nữa rồi (hay ít nhất theo CL này là như vậy ). Nhưng có thể kiềm chế được tính háo sắc đó hay không, và người phụ nữ bên cạnh anh ta có thể che được con mắt của anh ta hay không, đó lại là chuyện khác. Thử hỏi, người đàn ông nào ra đường thấy người đẹp mà không ngắm chứ, có chăng đi nữa thì đó là những người giống NP mà thôi, hiiiiiiiiiiiii. Hoa đẹp là để cho người ta ngắm, người ta chiêm ngưỡng chứ không phải là để cất trong tủ, bỏ vào thùng................. Như thế thì cần phân biệt đẹp hay xấu để là gì kia chứ? Chuyện ngắm, chuyện nhìn là như vậy nhưng chuyện sử dụng lại là chuyện khác nữa, không ai cũng có quyền sử dụng nó cả, chỉ có chủ vườn hoặc người đã mua hoa mới có thể sử dụng mà thôi........................................ HÌnh như hồi nãy giờ nói hơi dài dòng, thôi vào vấn đề chính đây.

              Rắn có nói, cô thỏ này do đãng trí nên mới quên đường, vì đãng trí nên mới không phân biệt được người ngay kẻ thẳng. Nhưng theo mình thì không như vậy, đâu phải là người đãng trí mới quên đường, ngay cả CL này mà mang ra giữa lòng Hà Nội mà bỏ một mình thì chắc đường về cũng không thể nào mà nhớ, nhưng đối cới Rắn thì lại khác........... Đó, đâu phải chỉ có đãng trí mới quên đường, còn chuyện cô thỏ chấp nhận với 04 con thỏ khác, phải nói là quá dễ dãi. Trong trường hợp này, không thể nói rằng vì thương chồng, vì yêu chồng, mong sớm tìm lại chồng mà chấp nhận làm chuyện đó. Nhưng sau khi làm chuyện đó cô ta có được như ý không, có tìm được chồng ngay không? câu trả lời là không, cô ta phải trải qia bốn người mới tìm được chồng mình. Ngay cả một lần đã không chấp nhận được rồi chứ không nói đến bốn lần. hic, hiiiiiiiiii

              Không thể nói rằng đó là trường hợp chấp nhận được, vì cô thỏ quá thương chồng, nóng vội tìm ra chồng...... Khi thương chồng, khi yêu chồng người phụ nữ không bao giờ nghĩ tới chuyện đó,, người phụ nữ chỉ nghĩ tới chuyện đó khi người chồng không phải là đối tượng mà họ mong muốn. Tuy nhiên, trong trường hợp bất khả kháng thì có thể chấp nhận được, trường hợp nếu không làm chuyện đó thì sẽ có một hậu quả rất lớn và ngoài cách đó sẽ không còn cách nào khác. Nhưng trong trường hợp câu chuyện thì hình như không phải. Không biết người tạo ra câu chuyện này cố tình hay cố ý (hi) mà lại cho cô thỏ gặp đến bốn chàng thỏ như vậy.............................

              Còn đối với thỏ chồng, các bạn lên án rằng tại sao thỏ chồng không đi tìm, tại sao thỏ chồng không lo lắng cho thỏ vợ. Vậy chứ mình hỏi, trong câu chuyện, trong suốt khoản thời gian cô thỏ lưu lạc có nói gì đến người chồng không, có nói gì đến chuyện người chồng ở nhà vui vẻ, không lo lắng không? Hình như là không.. Vậy tại sao lại vội vàng kết luận như vậy, có thể trong khoản thời gian đó người chồng cũng đã đi tìm, cũng lội bao nhiêu suối, trèo bao nhiêu đèo để tìm thì sao????

              Còn những trường hợp khác, mình không nói là không đúng, mình không nói là người đàn ông luôn luôn yêu vợ, luôn luôn tốt. CŨng sẽ có những người tốt, nhưng vẫn có những người xấu, và do đó nên cô thỏ mới gặp được họ, có thể đó là điều không may. MÌnh nghĩ đây mới là điểm nhấn của câu chuyện, nói như SG, nếu như cô thỏ gặp ngay một anh chàng thỏ tốt bụng, hay gặp ở lần thứ hai... thì câu chuyện này sẽ không được đưa ra đây để mà bàn luận, hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

              Nhưng càng đọc, mình cảm thấy người tao ra câu chuyện này khá tâm lý, khá hay và khá sáng tạo. Một câu chuyện mà phái yếu đọc thì sẽ rút ra được những cái gọi là tật xấu của phái mạnh; còn khi phái mạnh đọc thì lại nhìn thấy được cái không hay của phái yếu. Nói chung câu chuyển trên không phải chĩa mũi tên vào bất kỳ một đối tượng cụ thể nào........... Mà chủ yếu là lời bình, lời bình của phái nào hay, lấp liếng được cái không hay của phái mình thì sẽ làm cho câu chuyện nghiên về phái ấy, vậy thôi..................................

              Nếu ai có ý kiến gì thêm xin mời cứ post.............
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2006 15:17:18 bởi congly084 >
              #52
                bochet 28.10.2006 16:18:29 (permalink)
                Ê ông CL, ông muốn ám chỉ cô thỏ bông chưa hẳn là người vợ thủy chung và thương chồng phải ko. Chưa hẳn như ông nói à.

                Thứ nhất, ai bảo cô ta ở lại có nghĩa là cô ta chấp nhận 4 chàng thỏ kia. Vì thứ nhất, ban ngày còn lạc, ai dám bảo đảm đi đêm ko lạc nói chi về được tới nhà.
                Thứ hai cô thỏ bông lấy gì để nghĩ là nhà của 4 anh thỏ kia chỉ có một mình hắn.
                Thứ ba, vì chồng, xin lỗi nghe, bà vợ nào cũng dám chấp nhận chuyện "chấp nhận" đó hết, vậy mà thường mấy lão chồng có biết vợ mình khổ sở hay không đâu.
                Thứ tư, nếu cô ả không thương chồng, ẹ, về nhà thấy chồng hờ hững lẫn hững hờ vậy thì hoặc là có cớ hoặc là tăng thêm "nghị lực" cho cô ta... a lê hấp... go.
                #53
                  SGLT 28.10.2006 17:07:34 (permalink)
                  Ran à, đây là một câu chuyện ngắn chứ không phải là một câu đố. Một câu chuyện ngắn thì không thể kể đến tất cả mọi thứ được. Trong câu chuyện chỉ kể có 4 anh thỏ không có nghĩa là khu rừng chỉ có 4 anh thỏ. Ran cần phải mở lòng ra. Hãy tư duy ở mức tối đa mà Ran có thể và đừng bao giờ đặt ra một giới hạn cố định nào đó cho sự chiêm nghiệm.
                  Dĩ nhiên, khi Ran thấy rằng tất cả bọn đàn ông đều tồi tệ thì việc có tới 4 anh thỏ trong câu chuyện đã là quá nhiều. Nhưng Ran quên rằng cha của Ran cũng là một người đàn ông và biết đâu, vào một ngày đẹp trời nào đó, Ran cũng sẽ gặp một người đàn ông tử tế như cha của Ran. Lúc đó Ran sẽ hiểu rằng vẫn còn có nhiều anh thỏ đứng ngoài câu chuyện.
                  #54
                    chieunhatnang 28.10.2006 17:37:00 (permalink)
                    Nắng chào các huynh tỷ,
                    thấy câu chuyện các huynh tỷ bàn luận sôi nổi, Nắng cũng vô trả lời đại nè, mong các huynh tỷ không bắt bẻ Nắng ha: Thỏ con sẽ mang màu lông giống mẹ = Thỏ bông

                    Câu chuyện nhỏ về Thỏ bông này, nếu như huynh SGLT nói không phải là câu hỏi, thì chắc tác giả có đưa ra câu trả lời, vậy các huynh tỷ nói ra luôn đi - thỏ con mang màu gì? - còn nếu tác giả bỏ lửng, thì Nắng sẽ cho mang màu của thỏ mẹ - hay thỏ mẹ không cần biết mí thỏ kia họ nghĩ gì -thỏ mẹ chỉ thấy đứa con của mình mang màu của bà ấy thôi.

                    Con người khác với con thỏ mà, có suy nghĩ và có lòng vị tha - mấy huynh tỷ bàn luận, nắng thấy ai cũng có lý à, cho nên nếu xảy ra ở con người, thì chắc phải là sẽ tùy xử sự của mỗi cá nhân trong cuộc sống khi rơi vào trường hợp thỏ bông vì phải cân nhắc tình, nghĩa rồi mới tới lý, vì dân Việt của mình bản tính nhân ái và sống có đạo nghĩa nữa

                    À, các huynh tỷ còn chuyện nào khác, kể tiếp nắng nghe với ha - Chúc các huynh tỷ ở trang này một cuối tuần vui nhiều

                    Thân ái
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2006 17:56:38 bởi chieunhatnang >
                    #55
                      NhiepPhong 28.10.2006 17:52:35 (permalink)
                      Anh viết tặng em mấy vần thơ
                      Trong một ngày dài , buồn hững hờ...
                      #56
                        NhiepPhong 28.10.2006 17:54:49 (permalink)
                        Anh đã yêu em tự ngàn xưa
                        Ngày, trời chưa biết nắng , biết mưa
                        Ngày anh chưa biết , em chưa biết
                        Khi trao tiếng "Yêu"
                        "Dạ !" hay "Thưa... " ?

                        ....xxxxxxxx.......
                        #57
                          SGLT 28.10.2006 18:25:34 (permalink)


                          Trích đoạn: NhiepPhong

                          Lá rời cây là do gió thổi đi hay là cây không muốn giữ lá ở lại.


                          Sẵn đọc được chữ ký của NP, Nắng lại muốn nghe kể chuyện, SG cũng đang ở không nên mạn phép kể thêm một câu chuyện. Câu chuyện này lãng xẹt vì hổng liên quan gì tới nội dung đang bàn trong topic nhưng SGLT vốn dĩ là một lãng nhách chi tử nên khoái đâm hơi


                          Cây, Lá và Gió
                          Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã...


                          Cây
                          Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
                          Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…
                          Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “ cứ tự nhiên” trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng
                          Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình
                          Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.
                          Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
                          Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?
                          Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói “ lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”


                          Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình ko thể có – Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
                          Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn . Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
                          Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
                          Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.
                          Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??

                          Gió
                          Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
                          Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi
                          “Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
                          “Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
                          Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
                          Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “ em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp .
                          Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...



                          (Sưu tầm)
                          #58
                            pansy 28.10.2006 19:44:17 (permalink)

                            Trích đoạn: Ran

                            Cí nì R viết riêng gửi BC :)

                            BC à R bít bạn đang bùn... đang khủng hoảng....nhưng dù thế nào thì bạn cũng phải cố gắng nhé....R mong bạn đừng bi quan... Cuộc sống không có người xấu chỉ là họ nhìn đời và hành động không giống như ý mình thôi.

                            Bạn muốn tồn tại và đứng vững bạn phải thích nghi...thích nghi của con người thì đa dạng lắm...một là thay đổi chính bản thân mình...hai là thay đổi đối tượng tác động vào chúng ta ba là làm thế nào để cải thiện môi trường sống.....R nghĩ cách tốt nhất là làm sao bạn có thể tổng hoà cả ba việc trên còn nếu không bạn chỉ cần giúp cho bản thân mình vượt qua hoàn cảnh xấu đó đã là tốt rồi.

                            Hãy cố gắng nhé BC....


                            Xin phép bạn BC cho PS xía zô thư của bạn (chịu mang tiếng zô ziên)

                            Hic! Ước gì mình có được cái "nội lực" thâm hậu này của loài rắn :
                            _Biết thích nghi ! Hic...! Rắn lục thì ở chỗ nhìu lá xanh ; Rắn nước thì ở dưới nước ...
                            _Biết thay đổi bản thân mình ! Hic...! Rắn cứ sau 1 thời gian lại tự lột xác
                            _Biết thay đổi đối tượng tác động vào chúng ta ! hic...! Kẻ nào dám tác "động" zô Rắn thì chỉ có đi viện ,mà đi hổng kịp thì...ngoẻo lun
                            ....Loài Rắn siêu việt !
                            (kekeke! dạo này sao khoái quậy R. thía . Chỉ xin Rắn đừng phồng mang. P.thề đây là lần cuối cùng thứ nhất )
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2006 19:46:38 bởi pansy >
                            #59
                              Ran 29.10.2006 00:03:07 (permalink)
                              @ Sài Gòn Lùn Tịt...sao tự dưng lôi phụ huynh vô đây zị T_______T
                              Lớp trẻ bàn loạn cấm lôi các bậc tiền bối ra nha...R thấy như vậy không hay đâu....

                              Thật ra ngay từ đầu khi reply lại câu chuyện của SGLT R đã cố gắng nhìn một cách biện chứng rùi...nói đi rùi nói lại nhìu lần mừ...hix... R ko phủ nhận chị thỏ bông ko dễ dãi mà LT....đọc kỹ lại nhe... R cũng mong SGLT mở rộng tấm lòng khi đọc câu chuyện này đó.

                              Người Việt Nam có câu "Một trăm cái lý không bằng một tí cái tình" Thật sự mọi lý lẽ phân tích để thấy được đúng sai...và cuối cùng khi thấy được cái sai rồi thì lại xử lý bằng tình cảm đó. Cái này Phụ nữ Việt Nam đứng hàng đầu. Đó là điểm mạnh và cũng là điểm yếu của họ. Nhưng nói như vậy ko có nghĩa là R nhìn phiến diện đâu. Con trai, hay con gái, đàn ông hay đàn bà đều là con người cả. Ai cũng có lúc lỗi lầm...việc nhìn nhận cái lỗi và xử lý cái lầm thì ko ai giống ai đâu nên các bạn nam nhi khi đọc câu chuyện này hãy mở rộng tấm lòng với chị thỏ bông dại dột nhé...

                              @ Cong Lỳ....

                              Rắn có nói, cô thỏ này do đãng trí nên mới quên đường,

                              hix...cái này ko phải rắn nói à mà là câu chuyện của SGLT nói đó. R chỉ dựa vào nó để phân tích thui.

                              À quên....nếu Cong Lỳ mà có bị lạc giữa lòng Hà Nội thì nhớ nhắn cho Ran nhé. Ran sẽ dẫn đường cho Cong Lỳ. Đưa Cong Lỳ sang Trung Quốc bán kiếm chút xèng....chẹp...dạo này túng thiếu

                              PS lẹp bẹp ui, dạo này PS yêu quái R quá...hix.... bạn luôn "chăm sóc" R ở bên R đến... ngộp thở....xin cho R chút không khí đê để R còn lột xác T___T ...Mỗi lần Rắn lột xác là một lần đau đớn đó PS ui.
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 15 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 217 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9