Tâm Tư Con Gái
làm gì ghê dzị thấy bà dễ thương như gà mà hic
Trích đoạn: Tiểu thư nhàn rỗi
làm gì ghê dzị thấy bà dễ thương như gà mà hic
bà có tin tui cho bà thành gà luộc ko Tê Tê. Bà chẳng ngoan tẹo nào....ghét...có zì ko hiểu thì thắc mắc nhá....cẩm bà biến cái phòng này thành phòng tán dóc của bà nhá....nhe nhe....
Trích đoạn: Ran
Trích đoạn: Tiểu thư nhàn rỗi
làm gì ghê dzị thấy bà dễ thương như gà mà hic
bà có tin tui cho bà thành gà luộc ko Tê Tê. Bà chẳng ngoan tẹo nào....ghét...có zì ko hiểu thì thắc mắc nhá....cẩm bà biến cái phòng này thành phòng tán dóc của bà nhá....nhe nhe....
làm như tui 8 lắm ko bằng dzị á
sao tui thành gà luột dzị ngon lắm á thèm
Đồ tắc kè đổi mầu...có đổi mấy thì hư vẫn hư là thôi
Mama ơi! Có từ sáng đến giờ mà TTCG (thịt tám con gà) đã biến đổi từ miếng đậu hũ sang con tắc kè
...còn gì để biến hóa 8 nữa hông zdị mấy pà ? Tui tưởng zdô lộn chuồng tám chứ !
@RAN: nghe bài đó muốn hip-hop none stop lun
Ko quote nữa thì thôi ,ko quơ nữa
, R công nhận là P. hỉu R. (hay là ra vẻ hỉu) là được rùi.
@TTNR : "gà" luộc này có mình LQ thèm hà ! keke
Trích đoạn: Ran
Đồ tắc kè đổi mầu...có đổi mấy thì hư vẫn hư là thôi
sao nói tui vậy hả thấy tui hiền ăn hiếp hả
PS ơi sao gà có mình LQ thèm dzị tui cũng thèm nà tui cũng muốn ăn nữa
Trích đoạn: pansy
Bà 8 này giỏi thiệt ! Bà đi đến đâu là chỗ đó thành xóm 8 ,tui hổng theo thì pà bùn á (chứ tui hổng có 8 nha)!
Pà tự ăn pà được hông mà pà đòi thèm?!
Pà làm gà luộc thì có mình LQ (hay có thêm LT ,MA ) thèm chứ tui hổng có thèm
hic tui có muốn 8 đâu thì tui nói gì kệ tui đi ai bảo mấy bà chạy vào cãi chi cho thành chợ 8 hử
sao ko dc ko lẽ luộc tui lên cái mấy bà ăn một mình hả ko cho tui ăn hả thịt tui mà ko cho tui ăn cùng
sao bà ko thèm dzị ko thèm thịt gà hử
vậy tốt bớt dc người dành ăn dzí tui
Phải lập lại trật tự cho cí phòng này mí được. Chủi và P vào tư vấn chút coi...làm thế nào để "ko bay bi zờ" T____________T
Ngồi trong lớp cố đọc mà chẳng có chữ nào vào đầu cả. Đọc qua hết trang sách mà không biết đang đọc cái zì nữa. Cầm cây bút gạch hết ý nọ ý kia, muốn tập chung mà chẳng được. (giả vờ chăm...hix...)
Chòi oi, muốn hét toáng lên, muốn bứt tung hết nà chòi... nghĩ ngợi lung tung hoài....lúc nào cũng trên mây trên gió zị, có ai kéo tui xuống được ko chòi...Hu hu....
Hix....làm sao bỏ được cái tính trẻ kon bi zờ....sao lại ngu ngơ thế ko bít chớ.... thử viết cái zì thật người lớn coi nào....
Viết zì bi zờ....thui đi ngủ vậy
ặc ặc
làm như đi ngủ cí thành người lớn dzị bó tay luôn á
bà tưởng mình bà hả dạo này tui cũng thế chẳng học dc
hic tui ko có lên mây mà đang lơ lửng kìa
nhiều khi đang học mà hic dòm vào sách ko đọc dc gì làm sai tùm lum
phải tự lấy tay cóc đầu mình mấy cái tự bảo học đi đồ lơ mơ
vậy mà hic hic chút nó lại như củ thua luôn á
Tự dưng hôm nay nhớ hồi cấp 3 thế ko bít. Chắc tại hôm qua đi về qua con đường ấy… hai hàng cây xanh dịu dàng nở những bông hoa nhỏ xíu. Những bông hoa như hoa xoan nhưng ko tim tím mà lại trăng trắng rơi ngập hè. Hoa sưa….loài hoa của riêng ta thui. Ta chiếm hữu nó, độc quyền nó như một dấu tích hiển nhiên của cái tuổi nắng mưa. Hoa sưa…hoa của một thời thơ mộng xa xăm…. Cũng con đường này…những tà áo trắng bay….nhớ món cà bung của tên bụng phệ lạ…cuộc thi tập đi xe chậm nữa….cắm trại mùa hè….những khuôn mặt những cái tên ào ạt về cùng những bông hoa xinh xinh xoay xoay trong gió.
Ai đó nói rằng nhắc đến mùa thu Hà nội là người ta nghĩ ngay đến hoa sữa, lá bàng đỏ, cây cơm nguội vàng….nhưng riêng ta xin giữ riêng cho mình một khoảng trời hoa sưa trăng trắng nhẹ nhàng nấp trong mắt thu Hà Nội long lanh….
Những ngày trời không mưa
Sao thấy lòng u ám
Kỷ niệm nào đã chạm...
vào nhớ nhung xa vời.
Những ngày xưa một thời
Cơn mưa choàng nỗi nhớ
Hoa sưa trăng trắng nở
ướt mắt trời long lanh….
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2006 13:53:05 bởi Ran >
Nhớ HN quá! Nhớ lúc trời khuya se lạnh ngồi bền hàng ngô nướng, nhớ góc bàn khuất ở quán Danh Trà, nhớ buổi hoàng hôn ở Cổ ngư quán, nhớ mùi hương ở phủ Tây hồ, nhất là nhớ vị bún chả Hàng Mành
Nhớ bạn quá! Nhóm ngũ quỷ còn tụ tập được nữa không đây? Mỗi người một phương với bao tất bật lo toan chuyện gia đình, con cái... Còn nhớ không bạn, ngày đó mình kêu lạnh, bạn đã cầm tay mình để sưởi ấm, bàn tay đó giờ chắc bận chăm chồng, lo con rồi
...
"Ta về mình có nhớ ta"???
Viết về mưa ư??? ừ nhỉ tại sao lại không chứ.... đã một thời ta yêu mưa như thế...
Mưa có buồn không???
Ai nói mưa buồn chứ ??? Hồi nhỏ đi nghịch mưa vui làm sao, cảm giác thix thú vô cùng....buồn cười, sao trẻ kon lại có cái sở thix lạ lùng thế hong bít...thít lội bì bõm, thix chạy nhong nhong trong mưa, thix cái cảm giác được những giọt nước từ trên trời rơi xuống thấm ướt mọi thứ thấm ướt cả nụ cười giòn tan trong veo ....trẻ kon đúng là trẻ kon nhõng nhẽo như cơn mưa bất chợt mùa hè zị
Mưa của ngày ấy mới trong trẻo làm sao trong như tâm hồn của những cô bé mới lớn....nhớ cả hội rủ nhau đạp xe đi trong mưa, áo ướt, tóc ướt mắt thì nửa nhắm nửa mở những hạt mưa vuốt ve khuôn mặt vừa lạnh vừa rát vừa ngọt ngào.... Nụ cười đứa nào cũng thật tươi thật tươi dưới cơn mưa.
Có cơn mưa nào lạ thế
Thoáng mưa rồi tạnh ngay
Em về nhà hỏi mẹ
Mẹ cười mưa bóng mây...(^_+)
Mưa ơi sao mơ mộng ...
Hết cí tuổi dầm mưa đến tuổi mơ mộng he he...
Nhớ cái cửa sổ sơn xanh... giường kê ngay cửa sổ, mỗi lần mưa lại ra... ngồi ngắm :)... những hạt mưa nhảy múa thật đẹp. Chúng có zì thật kỳ lạ, chúng từ trên trời cao rơi rơi xuống nhân gian tạo thành những cái bong bóng to thật to rồi ngay lập tức vỡ ra trăm mảnh.... hơi có chút buồn man mác....hơi có chút mộng mơ, bỗng nghĩ về một chàng hoàng tử nào đó trong một câu chuyện cổ tích sẽ đến trong cơn mưa với bông hồng ướt thẫm....hix....kon gái ai chẳng vậy chứ....mơ mộng xa xôi....cơn mưa ơi....cám ơn đã cho ta cái tuổi mơ mộng, cám ơn đã thấm ướt những giấc mơ ngọt ngào ru hồn ta trong những tiếng tí tách đều đều .... đều đều....
Mưa mang ta về với cảm giác nguyên sơ....
Cảm giác khi ra đường sau cơn mưa thật sảng khoái. Mọi thứ đều được gột sạch ko một chút bụi... không khí trong trẻo và mát mẻ, những chiếc lá vàng theo mưa rơi ngập hè....mùi lá ngai ngái quện với mùi đất ẩm tạo thành một mùi rất đặc trưng...mình gọi nó là mùi mưa nhe nhe...
mẹt rùi...mai viết tiếp
....mưa ngâu... cơn mưa của đôi lứa yêu nhau :) Nhớ sự tích mưa ngâu, có chàng Ngưu Lang và Nàng Chức Nữ vì bị tội nên ông trời bắt chia cách đôi nơi, cứ tới tháng 7 mới được gặp nhau. Họ gặp nhau và vui mừng rơi những giọt nước mắt tạo thành những cơn mưa sụt xùi ko dứt. Chính vì thế mưa ngâu còn là mưa của “đôi lứa yêu nhau”
Giọt mưa
mưa ngâu mưa ngâu
búp non trên cành thành lá biếc
giọt mưa
mưa ngâu mưa ngâu Ngày xưa đôi ta bên nhau
chiếc ô xoe tròn là bóng lá
mong sao mưa thật lâu
để cho đôi lứa bên nhau Và cơn mưa
mưa rồi sẽ tan đi trên trời đầy nắng gió
giọt mưa ngâu
hay là nước mắt ai nhớ nhaủ
Chuyện tình yêu
như là những cơn mưa trong đời đầy nắng gió
để trên mi ai bây giờ
ướt đẫm mưa ngâu !!! Chẳng hiểu sao thix bài hát này đến vậy ^_+ Nhưng những ngày mưa ngâu thật khổ a....[font=.vntime] đường xá lầy lội vô cùng....mưa cứ nhí nhách nhí nhách... giọt mưa ko to và ào ạt như mưa rào để phải chạy vào trú ở một mái hiên nào đó. Giọt cũng ko nhỏ như mưa phùn để chỉ nhè nhẹ... bay bay... như những hạt bụi bám vào áo ai. Nó cứ rầm rà rầm rì như tiếng nức nở không thôi làm cho ta thấy thật nặng nề và u ám...mưa ướt trời, ướt nỗi nhớ, ướt cả tâm tư ..... hix...nhớ Cổ Ngư có đoạn thơ về mưa ngâu rất hay... Mưa giăng giăng
Như mười ngón tay em đan chặt,
Từng hạt nhỏ nhẹ rơi
Trên suối mắt, bờ môi,
Anh muốn đến bên em, khẽ xao xuyến, bồi hồi,
Nhưng em vẫn thế, sẽ mãi ngồi bên khung cưả
Nhìn mưa bay, và sầu nặng rụng trên tay ... Mưa đã bắt đầu bùn rùi....nhưng nỗi buồn nào rồi cũng qua.... Chẳng có cơn mưa nào dài mãi không dứt. Dù cho mưa ngâu có buồn và lặng lẽ đến đâu thì nó cũng đem lại sự ấm áp cho những đôi tình nhân. Mưa rồi sẽ tan...mình thix mưa ngâu vì mưa cũng như người, lúc vui cũng khóc mà lúc buồn cũng khóc ... chia li và hội ngộ...tất cả như gió thoảng mây trôi...tất cả tất cả đều bắt đầu từ chữ ...duyên... :)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: