Tâm Tư Con Gái
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Ran 21.11.2006 15:52:24 (permalink)

Trích đoạn: YenMy

Nhớ HN quá! Nhớ lúc trời khuya se lạnh ngồi bền hàng ngô nướng, nhớ góc bàn khuất ở quán Danh Trà, nhớ buổi hoàng hôn ở Cổ ngư quán, nhớ mùi hương ở phủ Tây hồ, nhất là nhớ vị bún chả Hàng Mành

Nhớ bạn quá! Nhóm ngũ quỷ còn tụ tập được nữa không đây? Mỗi người một phương với bao tất bật lo toan chuyện gia đình, con cái... Còn nhớ không bạn, ngày đó mình kêu lạnh, bạn đã cầm tay mình để sưởi ấm, bàn tay đó giờ chắc bận chăm chồng, lo con rồi ...

"Ta về mình có nhớ ta"???




...chỉ còn...mùi hoa sữa nồng nàn.... trong căn phòng nhỏ, đêm cuối thu trăng lạnh mờ sương... chỉ còn nỗi im lặng phố khuya, không gian Dạ Hương sâu thẳm...
...từng hàng cây góc phố ngây ngô tìm nhau ...
Lần nào nghe bài bài hát này cũng thấy xao xuyến khôn nguôi...Hà nội đẹp, cổ kính, rêu phong... người nghệ sĩ ... lang thang ...lang thang....tìm em....và rồi không nhớ nổi tên của một con đường, có thể là con đường rất thân quen ngày nào cũng đi qua....nhưng ai biết đây, con đường ấy hẳn gì đã có tên , hẳn gì ngoài người nghệ sĩ ra thì một ai đó có thể đã bước qua ... và hoàng hôn về từ bao giờ ... ta chỉ còn em Hà Nội phố ... chỉ còn lại em trong ta và hoàng hôn mênh mông cùng nỗi nhớ... nhớ em... "nhớ... ai đó... chờ ai... tóc xỏa vai mềm"...
Và ... Anh đi có đôi lần nhìn lại , chỉ còn em còn em , im lặng đếm tên người !!!

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2006 09:24:59 bởi Ran >
saochoihelen 21.11.2006 23:30:58 (permalink)

Trích đoạn: Ran

Và ... Anh đi có đôi lần nhìn lại , chỉ còn em còn em , im lặng đếm tên người !!!
 
 

 
 R tên nó dài lắm hả bà sao bà đếm dài dzị
 
và anh đi có đôi lần nhìn lại
góc phố rêu xanh em chờ mãi 1 người
trong tiềm thức thì thầm anh vẫn gọi
người yêu ơi người yêu hỡi anh chờ
Ran 22.11.2006 09:21:59 (permalink)

Trích đoạn: saochoihelen


Trích đoạn: Ran

Và ... Anh đi có đôi lần nhìn lại , chỉ còn em còn em , im lặng đếm tên người !!!
 
 


 R tên nó dài lắm hả bà sao bà đếm dài dzị

và anh đi có đôi lần nhìn lại
góc phố rêu xanh em chờ mãi 1 người
trong tiềm thức thì thầm anh vẫn gọi
người yêu ơi người yêu hỡi anh chờ

 
hix....bài hát vậy a...."đếm tên người"...chắc không pải tên dài quá, cũng không phải có nhiều cái tên để đếm đâu mà chắc chắn chỉ có một cái tên thui, nhưng người nghệ sĩ cứ đếm đi, đếm lại...đếm đến nỗi không nhớ nổi..."một con đường".... không nhớ nổi "một khuôn mặt" và rùi cũng quên luôn cả cái tên...hix.. cuối cùng còn lại zì chứ nếu không phải là "mùi hoa sữa" vẫn nồng nàn....nồng nàn....
 
Hy vọng Chủi hong zị, nếu bà mừ được như zị chắc bà lèm nhạc sĩ lâu rùi....nhe...nhe....
Ran 23.11.2006 13:33:17 (permalink)
"nếu là con chim, chiếc lá
thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
lẽ nào vay không có trả
sống đâu chỉ nhận riêng mình?"



 …nếu đã là con chim thì con chim phải hót …nếu đã là chiếc lá thì chiếc lá phải xanh….Thế mới đúng là cuộc sống ??? Cuộc sống là phải …lẽ nào là thế?…phải ư? Nếu là con người thì phải ….thế nào đây ??? Bao nhiêu chữ phải cho vừa???
 
Vẫn nghe người ta nói "cuộc đời là một cái nợ"....Có đúng cuộc đời là một cái nợ?…nợ người, nợ mình….nếu sống mà không mang nợ nần thì chán chết….rồi mang cái nợ vào người thì u bi sầu não…lúc vui chẳng được là bao, chẳng thấy nhớ, lúc buồn thì ít mà sao nhớ hoài…con người ta tự buộc mình vào tự gỡ mình ra….buộc vào... gỡ ra …gỡ ra....buộc vào....một hồi thấy như mình đang sống mà như chẳng sống vậy….hix
 
Đợi,
 
Đợi ư??? Cái zì sẽ đến nhỉ? Quá khứ là vậy, hiện tại là đợi, tương lai là zì chử??? cứ đợi đó không phải là một cách hay . Nhưng nhiều khi con người ko còn biết làm gì hơn là ngồi đợi.......có hai phương án: một là sẽ buồn bã thất vọng, hai là sẽ vui mừng hân hoan….Nhưng tương lai chỉ là khoảng khắc ngắn ngủi cho một nhịp thở sắp tới …
 
Thay đổi….
 
Đúng, mọi thứ luôn thay đổi trừ những thứ không thay đổi. "Thầy" nói với ta thời gian thì vẫn vậy thôi….nó không thay đổi….đúng vậy nó không thay đổi như trái đất già cỗi, như đại dương mênh mông….có thật vậy không? Trái đất sẽ một ngày không còn là trái đất….đại dượng sẽ một ngày chẳng phải là đại dương….thời gian sẽ không còn là một khái niệm, là một đại lượng không thể thiếu của những thứ cấu thành nên vật chất….ta lại nghĩ thời gian cũng dịu dàng như nước vậy…cũng trôi…trôi đi không bao giờ trở lại… ngủ một giấc dậy là đã thấy thế giới thay đổi rồi…. "thầy" thì không dám ngủ phải chăng sợ ngủ rồi tỉnh dậy sẽ thấy được sự thay đổi ấy….Ta chẳng biết nghĩ sao nữa… Ta sống trong một thế giới thay đổi không ngừng…..chịu sự tác động của nó…..Lòng ta liệu có đổi như thế giới ko? Ta cũng không biết nữa chỉ biết giờ nó đang lộn xộn …hix….lộn xộn quá….chẳng biết đang nghĩ zì nữa….có những chuyện vô tình mà làm ta nghĩ ngợi khôn nguôi….đúng là lại buộc vào rồi vùng vẫy thoát ra….đã là người thì phải sống mà đã sống thì phải mắc nợ….cuộc đời chắc chắn là một cái nợ
 
Sống,
 
...và ta phải sống cho chọn kiếp người....vậy thôi...
saochoihelen 23.11.2006 22:37:32 (permalink)
R ơi tôi phải làm sao đây mệt quá bà ơi ai cũng bận thi chỉ còn biết chúc nhau thi tốt nhé bà cũng thi thật tốt nhé cười lên nào hét to lên nào
 
cuộc đời ơi ta mến người
pansy 23.11.2006 23:50:24 (permalink)
Nghe mấy nhỏ này nói còn đi học (học cái gì hổng bít) thấy khoái quá ta ơi ! Còn ta ,đã "tốt nghiệp" mấy "trường" rồi mà vẫn dốt. Mấy nhỏ tin thì tin ,hổng tin cũng ko sao mấy nhỏ ạ!
Nhỏ R. ơi ! cuộc sống đúng là một cái nợ _nợ đồng lần_ đó nhỏ. Người này vay của người nọ rồi lại cho người khác vay...cứ thế mà cuộc sống xoay vần, tiếp diễn...Rồi tất cả sẽ lại đều bình thuờng, hiển nhiên, như bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông,như mưa rồi lại nắng, như sáng và đêm... cuốn đi trong một guồng quay lặng lẽ mà khắc nghiệt là thời gian.
Nhỏ nói đúng đó : đã là con người thì phải sống. Có 1 câu là "sống hoặc chết chứ đừng sống mà như chết". Than ôi! 1 câu tưởng chừng như đơn giản vậy nhưng mấy ai đã biết sống để không như chết! Ngay chính bản thân ta đây ,nhiều khi tự hỏi ta đã sống chưa hay chỉ đang tồn tại ,đang hiện hữu trên cõi đời này như cái cây, ngọn cỏ; như con sâu, cái kiến âm thầm được sinh ra từ một hạt bụi ,rồi lại âm thầm chờ ngày trở về với cát bụi?!...Dù sao cũng không phải là nhân sinh quan của ta đã trở nên bi sầu, tiêu cực quá đâu nhỏ ạ! Ta vẫn yêu cuộc sống này biết bao vì chúng ta được Trời ban cho cái gọi là tâm hồn để biết cảm nhận cái hay, cái đẹp, rồi biết yêu, biết ghét...những gì mà cuộc sống đem lại cho chúng ta...và ta yêu nhiều lắm...trong đó có cả cái xóm 8 đa hệ này
Chôm bài thơ này về đây cho nhỏ R. si-nghĩ chơi nha.
 
NHÂN SINH QUAN







Nhân Sinh Quan như bóng câu qua cửa
Mà người đời mải miết níu rượt theo
Bóng phù vân lấp loáng chỉ bọt bèo
Mùi phú quí ru hồn vào giấc điệp

Trong bến mê mọi người say ngủ thiếp
Bụi hồng trần ai quét sạch được ru ?
Mà lặn hụp dìm nhau giữa khơi mù
Hầu chiếm đoạt khối Hư trong vũ trụ !

Mấy ai biết mình đang say cơn ngủ ?
Tỉnh hồn mê mà lo việc tu thân
Rồi tắm gội cho sạch vết phong trần
Quảy túi thơ cùng ta làm bậu bạn

Bước vui thú ngao du khi buổi sáng
Lấy càn khôn làm gối tựa về đêm
Đùa nhật nguyệt trong tâm thức êm đềm
Mà tinh tấn hồn thơ say khoái lạc

Dưới trăng sáng vui mồm ta ca hát
Ôm núi sông dồn ngập vào túi thơ
Vác trên vai ta đi khắp giang hồ
Mà thong thả tâm hồn quên cõi tạm

Bên rừng trúc cơm rau mà thanh đạm
Ngắm mai vàng chớm nở lúc xuân sang
Yêu khóm cúc còn hơn cả bạc vàng
Hồn thơ trải chập chờn trên ngọn cỏ

Đêm thì thầm cùng nàng trăng lấp ló
Vờn trêu ta lơi lả nét ngây thơ
Trong chén ngọc ả Hằng như đợi chờ
Kề môi nhấp dáng nàng, nhai ngấu nghiến

Mặc thế gian thói đời thường lắm miệng
Cười chê ta khờ khạo tợ thằng điên
Tân thế kỷ mà còn luận thánh hiền ?
Ai quyết chắc rằng : tôi điên, anh tỉnh ?

 
(tác giả HÀN SĨ -
nguồn VNTQ)




YenMy 24.11.2006 04:37:11 (permalink)

Trích đoạn: Ran




...chỉ còn...mùi hoa sữa nồng nàn.... trong căn phòng nhỏ, đêm cuối thu trăng lạnh mờ sương... chỉ còn nỗi im lặng phố khuya, không gian Dạ Hương sâu thẳm...
...từng hàng cây góc phố ngây ngô tìm nhau ...
Lần nào nghe bài bài hát này cũng thấy xao xuyến khôn nguôi...Hà nội đẹp, cổ kính, rêu phong... người nghệ sĩ ... lang thang ...lang thang....tìm em....và rồi không nhớ nổi tên của một con đường, có thể là con đường rất thân quen ngày nào cũng đi qua....nhưng ai biết đây, con đường ấy hẳn gì đã có tên , hẳn gì ngoài người nghệ sĩ ra thì một ai đó có thể đã bước qua ... và hoàng hôn về từ bao giờ ... ta chỉ còn em Hà Nội phố ... chỉ còn lại em trong ta và hoàng hôn mênh mông cùng nỗi nhớ... nhớ em... "nhớ... ai đó... chờ ai... tóc xỏa vai mềm"...
Và ... Anh đi có đôi lần nhìn lại , chỉ còn em còn em , im lặng đếm tên người !!!

 
 

Cảm ơn Ran nhiều nghe, đợt này YM bận nên không online, thật không ngờ Ran để phần YM bài hát hay quá. Gửi tặng Ran hình YM mới chụp nghe


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14764/A02D6E364897459B8B908D1290611ADC.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2006 04:38:35 bởi YenMy >
Attached Image(s)
Gicungme 24.11.2006 06:32:38 (permalink)
Ai ngờ YM tài cao ghê hỉ, hình chụp đẹp quá, chẳng khác gì tranh đâu YM à!
YenMy 24.11.2006 14:42:02 (permalink)
Cảm ơn GCM nghe. Cảnh quá đẹp nên YM muốn lưu lại chút thôi. YM còn một số hình trong mục Nhiếp ảnh http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=225385 GCM vào coi chút cho vui. Gửi GCM chút mùa thu, trong Nha Trang chắc là không có

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14764/07B08E016F5947ABA3B99CE7765F91BA.JPG[/image]
Attached Image(s)
Ran 25.11.2006 09:09:00 (permalink)
Cám ơn Chủi, PS, YM và mướp đắng ghé chơi mí R a....
 
PS ơi, bài Nhân Sinh Quan đó R để lâu lâu ngâm cứu nha...nghe qua có vẻ hay và triết lý lém....cảm giác như vô chùa nghe mí sư thầy giảng về cuộc sống chúng sinh zị ^_^
 
@ YM cí hình nì hinh này R thấy có đôi vịt bơi xa xa á...hong bít mắt có toét hong nhưng chắc đúng à....cúm ưn YM nhìu nhìu....vì đôi vịt :)
 
@ Mướp tặng mướp và pà kon bông hoa cuối tuần nà...
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/24244/BE5A5301ABEE407DAD41E81C0D511622.jpg[/image]
Attached Image(s)
pansy 25.11.2006 20:13:19 (permalink)
 

PS ơi, bài Nhân Sinh Quan đó R để lâu lâu ngâm cứu nha...nghe qua có vẻ hay và triết lý lém....cảm giác như vô chùa nghe mí sư thầy giảng về cuộc sống chúng sinh zị ^_^

R yêu wúy
Bài thơ đó đâu có giống kinh Phật giảng về chúng sinh. Ờ thì nó có triết lý về quan niệm sống của tác giả nhưng đâu có xa rời đời thuờng, vẫn có tình yêu tha thiết, say mê, với "nàng" Trăng, nàng Thơ đến độ muốn "nhai ngấu nghiến"! chứng tỏ rằng tác giả vẫn chưa thoát khỏi vòng "SI" _ 1 trong 3 nguồn gốc của sự đau khổ của con người theo kinh Phật.
 

Bên rừng trúc cơm rau mà thanh đạm
Ngắm mai vàng chớm nở lúc xuân sang
Yêu khóm cúc còn hơn cả bạc vàng
Hồn thơ trải chập chờn trên ngọn cỏ

Đêm thì thầm cùng nàng trăng lấp ló
Vờn trêu ta lơi lả nét ngây thơ
Trong chén ngọc ả Hằng như đợi chờ
Kề môi nhấp dáng nàng, nhai ngấu nghiến


 
Những cái còn lại thì R. cũng dễ dàng hiểu được mà phải ko? P. hổng dám làm cái chiện "bình thơ" ở đây với R. kẻo R. cười vỡ bụng chết
Chúc R. cuối tuần thật nhiều niềm vui.
Tặng R. bó hoa tím
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/15435/08F9D76C64CD47ADA8B69D0F808C8C1A.jpg[/image]
Attached Image(s)
Ran 26.11.2006 09:32:14 (permalink)

Sometimes tự hỏi sao lại yêu màu tím đến vậy chứ....thanks bông hoa tím của lẹp bẹp nhé   ^_+ 
  
....Hì sáng nay vào DD đọc bài viết của P chỉ mún... đi tu....nhe nhe.... rồi lại nghĩ tu ở đâu đây ta??? R vào chùa chắc lèm hỏng mí nhà sư mất....nhà sư nào còn chưa thoát khỏi chữ “Si” đoá...ơ mà tu thì có nhiều kiểu tu lém....tu nhân,tích đức, tu tại gia, đi ở ẩn như Nguyễn Trãi xưa có khi cũng là mụt kiểu tu chăng..rùi... tu hú nữa ^_+......hix chắc R tu tại gia thui PS... ^_^
 Hôm ni hong mún bàn loạn chi nhìu...
 

Đang nghe bài này share với mọi người cùng nghe....

 





pansy 26.11.2006 15:12:22 (permalink)

Trích đoạn: Ran


Sometimes tự hỏi sao lại yêu màu tím đến vậy chứ....thanks bông hoa tím của lẹp bẹp nhé   ^_+ 
 
....Hì sáng nay vào DD đọc bài viết của P chỉ mún... đi tu....nhe nhe.... rồi lại nghĩ tu ở đâu đây ta??? R vào chùa chắc lèm hỏng mí nhà sư mất....nhà sư nào còn chưa thoát khỏi chữ “Si” đoá...ơ mà tu thì có nhiều kiểu tu lém....tu nhân,tích đức, tu tại gia, đi ở ẩn như Nguyễn Trãi xưa có khi cũng là mụt kiểu tu chăng..rùi... tu hú nữa ^_+......hix chắc R tu tại gia thui PS... ^_^
 Hôm ni hong mún bàn loạn chi nhìu...

Đang nghe bài này share với mọi người cùng nghe....

 

 
Cám ơn R. vì bài hát cho Sunday buồn
P. can R. đừng có tu kẻo Chúa (8) kiện mất con chiên ngoan đạo
Xóm 8 có 1 LB tu...hú rùi ,R. ko cần tu nữa đâu ,ko xóm 8 lại toàn sư với vãi thì...hỏng hết chúng sinh. hehehe
Ran 02.12.2006 19:20:07 (permalink)
Ta khờ khạo đi tìm kiếm những gì không mất… lối nhỏ ngập nắng… hoa dại nở đầy…thơ ngây… bỏ lại những tiếng cười trong veo…ta ngồi khóc một mình … thầm nghĩ về một dĩ vãng xa xôi….ngày ấy ta nói mặt trời đang khóc đó…bạn ngây ngô nhìn ta ….mặt trời biết khóc ư ? ta cười….đúng rồi, mây khóc thì sẽ thành giọt mưa rơi xuống trần gian…còn mặt trời mà khóc thì sẽ thành những giọt nắng vàng óng ánh và ấm áp…. bạn trầm ngâm…ùh cũng có thể….rồi bạn mỉm cười…lại nói cái câu muôn thủa đó “đồ ngốc lãn mạn” …ta không tin…vì hồi đó bạn cũng như ta, hay nói đúng hơn, bạn bị ta… lôi kéo vào những cuộc vi vu với nắng, với gió,…. với hương cỏ hoa ….bạn cũng ngốc …. Nhưng bây giờ thì ta hiểu rồi… ta ngốc thật….ta ngồi khóc…ta thầm nghĩ nước mắt của ta thành gì nhỉ ? giọt nắng? giọt mưa? giọt buồn? giọt vui?...hay là giọt “ngốc nghếch” ???... không biết nữa nhưng ta nếm được rồi cái vị mằn mặn ngốc nghếch ấy….cũng là bạn…người bạn yêu dấu thủa rong chơi của ta… bạn làm cho ta buồn quá…tại sao lại như vậy???….ta không muốn nhớ…ta muốn quên nó đi….ta đang cố học cách để quên…mà sao khó quá…khó quá…phải chăng những vết thương bao giờ cũng còn sẹo….
….lúc đó ta chỉ vui đùa và  cười thôi….họ nghĩ ta là con nít, chắc vậy….tính ta đôi khi cũng trẻ kon nhưng thật sự ta cũng đã lớn rồi…ta suy nghĩ cũng chín chắn lắm…hix…ta nghĩ sao nhỉ?... Ta nghĩ…có phải bấy lâu ta đã quá vô tình…ta đã quên bạn… để giờ đây ngồi nhớ khôn nguôi…ta hối hận tại sao ta hờ hững….cuộc sống  và học hành cuốn ta đi  đến đâu nhỉ? Ta không biết nữa cái bến cuối cùng…nó mờ ảo… xa xôi….ta chỉ biết giờ ta đang ngồi khóc….ta khóc cho những gì đã quên…ta đi tìm kiếm những thứ không mất? …những thứ không mất???.... có thật vậy không???.... Đã mất rồi còn đâu….ta ân hận quá….ta sẽ học lại …ta sẽ học nhớ….ta sẽ học quên
 
Ran 03.12.2006 20:54:00 (permalink)

.....


giấc ngủ vùi chiều hôm...giữa đệm đài bỏ hoang...
những dại khờ đầu tiên...những thề nguyện ngày xưa ...

...
bao ước mơ một đời thiếu nữ..theo lá rơi con sông mùa thu...
Xuân thiết tha mùa xuân đi mãi....em ghé qua dừng chân đứng lại...
đong đếm chi niềm vui nước mắt...tre vẫn xanh hai bên đường ta ...
theo gió qua miền quê hoang vắng....nghe tiếng dương cầm đêm chết lặng ...
em có nghe lời ca anh hát...khi nắng xôn xao trên hàng cây 
 
.... 
sóng rất hiền và đại dương rất xanh...
trên bờ cát trắng ...những dấu chân trẻ thơ...
em ngồi ca hát một mình ...giữa khoảng trời bỏ quên ...
Em có nghe tình yêu tôi hát...xa vắng đi niềm kiêu hãnh nào ...
đong nỗi đau đầy bàn tay bé... 
 
 
!!!
 
 
 

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9