THƠ LƯU TRỮ MINH TUẤN
LÁ THU RƠI...
lá vàng rơi từng chiếc
như đếm sầu trong tôi
nhớ mùa thu ly biệt
chân lạc bước cuối trời.
mùa thu đầy nỗi nhớ
màu sắc ngập khung trời
nắng vui nhuộm lá thắm
màu hồng giống tim tôi.
hôm nay nhìn lá rơi
góc trời nơi thềm vắng
lòng anh thêm trĩu nặng
tìm kỷ niệm xa xôi...
MINH TUẤN
CHĂN VỊT...TRÊN SÔNG NGÂN HÀ
mùa xuân tới đang vui mùa trẩy hội
tuổi xế chiều nên tìm lối chùa thiêng
sao chăn vịt cho tâm nặng u phiền
chân tay yếu làm sao theo chân vịt.
thoáng nghe thơ thấy tâm hồn tha thiết
chốn quê nghèo...máu thịt nhuốm tình thương
để hôm nay cô lẻ một nẻo đường
hồn viễn xứ thương thầm thời nghèo khó.
lúc tìm thương trong tình cha sáng tỏ
lúc tìm nhớ trong khúc mẹ ru hời
lúc chiều tàn thương cánh cò lả lơi
gió heo may mãi khóc thời giá lạnh.
chiếc khăn rằn ngày xưa anh trao tặng
bên hàng dừa trong một buổi tiễn đưa
mắt xa xôi nhìn một khoảng chiều thưa
mắt không dám dâng trao mùa hứa hẹn.
cái thời chỉ cầm tay nhau đã thẹn
anh nhìn vội...như một vệt sao băng
bàn tay ấm trao tặng chiếc khăn
lời nói nhỏ...gắng vài năm...anh đợi.
tiếc cuộc đời làm chân ta trôi nổi
lỡ một thời...thoáng vội mấy chục năm
tuổi xuân ơi...khó tính đến trong tâm
bởi ta đã mất nửa phần cuộc sống.
người ta yêu chân đất trần làm ruộng
bên đồng xanh nuôi vịt ở ven sông.
dáng chi điền vạm vỡ của nhà nông
dệt trong mộng một tình hồng ta có.
trăng sao sáng nỗi niềm ta bày tỏ
dải ngân hà...ta cũng thả vịt chăn
cho những ai khi vui với chị HẰNG
cũng liếc mắt...xem cô bé chăn vịt.
MINH TUẤN.
chào bạn.mình thăm bạn và đọc tâm tư của bạn thật là buồn...cái cảm giác chăn vịt...vui lắm mà...cho nên mình nghĩ< hư thực... thực hư >chắc bạn của tôi đang chăn vịt tương tư trên dải ngân hà...đêm trắng.
bạn vui nhé...cobéchăn vịt
Lỗi mạng
Em vẫn ngồi chờ bên điện thoại
Nhắn tin hoài, tiếng bíp chẳng hiện lên
Nắng mùa thu nhạt nhẽo lướt bên thềm
Cơn gió lang thang quên lời hẹn!
Ứ chờ nữa, chiều nay đừng đến
Cuối thu rồi se lạnh, mắt ai khô!
Bực, giân, buồn - em với ngu ngơ
Cơn bão xa mây mưa sầm sập tới
Từng đôi lứa nép mưa thật vội
Đường xa, anh kịp tránh mưa rơi?
Ấm ức hoài, mà lo chơi vơi
Ướt áo kẻ, ghét vì phải đợi
-Lỗi mạng rồi, tin nhắn vừa mới tới
Anh về rồi, bão đã dịu em chưa?
Trăng Quê
05 Nov 2006
LỖI HẸN
lỗi kỹ thuật chẳng có gì phải nói
chỉ mong sao tiếng nói ở thật gần
mong xa xôi chỉ cách một khoảng sân
giọt nắng rụng cũng chia phần bóng mát.
ở thật gần để trộm nghe ai hát
câu... đừng về...thấy bèo dạt mây trôi
tiếng chân đi gót rải những bồi hồi
tiếng khúc khích anh như đang thấy.
cơn gió nào để tâm tư đưa đẩy
thơ gửi rồi mà vẫn thấy nôn nao
giọt nắng rơi sao trông quen vậy
có phải mắt em soi đáy nước hồ đầy.
trong dang dở cuộc điền thoại hôm nay
do bào lũ đang quấy rầy đất mẹ
nghe tiếng vi vu của ngàn cơn gió khỏe
đang gầm reo rải niềm đắng cho đời.
đất mẹ đang bão lũ đầy vơi
anh đâu trách dù một lời hờ hững
là đứa con ta cam đành chịu đựng
bố mẹ dẫu nghèo -con có dám chê đâu.
như dòng đời ngụp lặn với sầu đau
tình chúng mình vẫn chung câu son sắt
anh muốn nắm bàn tay em thật chặt
không nói gì...hai đưa đã hiểu nhau.
MINH TUẤN
Rừng Đêm II
Rừng đêm ánh sáng ngời ngời
Mà sao có kẻ nhìn đời mù đen
Rừng đêm lóng lánh sao đèn
Mà hồn cỏ dại hoa hèn lấp sương
Rừng đêm hoa bướm yêu đương
Mà đời lại thiếu tình thương chân thành
Rừng đêm tiếng hót yến oanh
Mà nghe như thể vắng tanh giữa trời
Rừng đêm tấu khúc tuyệt vời
Mà như lặng tiếng im hơi bốn bề
Rừng đêm Nguyệt hẹn trăng thề
Mà lời phản bội vọng về từ xa ...
Rừng đêm ngây ngất tiếng ca
Mà sao dòng lệ mãi sa không ngừng ?!!
.......
(Paris 8ème, đêm buồn 1999)
VIỆT DƯƠNG NHÂN
BÓNG ĐÊM
Màn đêm chiếm nửa cuộc đời
để cho tình của con người chia hai
trước thì thắm-sau lại phai
để cho cuộc sống lẫn hoài buồn vui .
những ai chung đắng chia bùi
buồn không nản chí ,vui không bằng lòng
tình nghĩa giữ với đầy đong
để cho nỗi nhớ đầy lòng người thương .
trời đêm sương lạnh dăng đường
cho đời khắc khoải tiếc thương bóng chiều.
ngày thì vui được bao nhiêu
đêm thì mới có nhiều điều đổi trao .
bước đi đất thấp trời cao
với đêm muốn gửi trăng sao chung đường
cuộc đời mà thiếu tình thương
chắc như cơn gió mãi buồn chân mây .
làm sao dệt giấc mơ đầy
như thời gian có đêm ngày đổi trao
hoa quỳnh nhuộm thắm trăng sao
hoa hồng đỏ thắm nắng vào ngày vui .
ngày đêm xin chớ bùi ngùi
chỉ mong tim thắm chung vui cuộc đời.
MINH TUẤN
BÀI TỶ làm lâu quá rồi phải không ? hồi đó chắc tỶ PHẢI GHI VÀO giấy viết tay hả...
< một bồ >câu hỏi đời của TỶ...SO SÁNH..buồn vậy
đệ họa với tỷ bài này nhé...chúc TỶ và gia đình vui và khỏe
Sông Ngân *
[Hạnh phúc là chi mà sao ta tìm mãi
Ngân hà kia chợt hớt hải nhận ra
Là một dòng sông nặng trĩu phù xa
Một lời thề nguyền cho người ta
Bông tuyết trắng đôi bờ như hoa
Hoa của tình yêu hay nước mắt lệ nhòa
Dại lắm sông ơi một đời xa biển
Mà vẫn nhận ra một dải ngân hà .
HN
___________________
nhớ HÀ....nội
HẠNH ngộ khi nào ta hẹn mãi
NGÂN nga thơ nhắn bạn không ra
LÀ chi tình hỡi mang vui tới
MỘT lỡ câu thề dạ xót xa
BÔNG thắm sương đêm khoe sắc nắng
Hoa tàn rụng lặng buổi chiều nhòa
DẠI chi tim chót trao lời thắm
Mà để hồn thương nhớ tỉnh HÀ.
MINH TUẤN
__________________
Sáu Mươi Mùa Vu Lan
Sáu mươi mùa Vu Lan
Tôi hiện hữu trần gian
Gặp bao điều may mắn
Hay chỉ nhận phũ phàng ?
Không phải thế !
Có cả sướng_khổ_hèn_sang
Nhục_vinh_lên_xuống bao màn buồn vui
Bây giờ tự thấy đủ rồi
Mai này xin giã từ đời DỄ_THƯƠNG !!
*
Trong khoảnh khắc mắt tươm lệ nhỏ
Đành lòng nào buông bỏ cuộc chơi
Bạn bè đông đảo quanh tôi
Nghĩa tình chất đọng cả đời chẳng quên
..........
Hẹn ngày mai.... sợ không còn kịp !!
.... Dù không kịp cũng hẹn ngày mai
Ai nào thấu hiểu lòng này
.... Vì sao thổn thức rức ray tâm hồn ?!
...Thôi Không Nói Nữa...
việtdươngnhân
Bạch Am 4 giờ 57 rạng 3.8.2006 (Paris)
_______________
CHỊ TÔI
<kính tặng chị VIỆT DƯƠNG NHÂN - SINH NHẬT LẦN THỨ 60 >
sáu chục năm với cuộc đời
bước chân chị đặt bao nơi phong trần
TRẢI QUA mấy chục mùa xuân
gánh đời chị quảy bao lần buồn vui.
thăm chị em luống ngậm ngùi
đọc thơ như tưởng nỗi vui quê nhà
nước mắt chỉ rớm không sa
biết quê hương nhớ phải là gắng chăm
hôm qua nức nở âm thầm
em họa thơ chị phân vân bao điều.
nói khóc đừng bảo em điêu
bởi em thương nhớ những chiều thu xưa
bên em đang gió đổi mùa
sáng Đông trưa Hạ chiều vừa lạnh Thu
câu thơ em chuốt vần từ
biết đâu nước mắt khóe dư thơ mùa.
hôm nay em thấy gió đưa
bài thơ cũng được thêu thùa viện thơ
và em cũng chẳng thể ngờ
đầu thu sinh nhật chị chờ sáu mươi.
em đây cũng cảnh mây trôi
dạt vào trong nét để rồi học hay
DƯƠNG NHÂN ƠI - chúc chị này
TU TRÒN QUẢ PHÚC - VUI VẦY CHÁU CON.
MINHTUẤNhttp://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=196724 (lưu)
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=177123&mpage=8
______________
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
_______________
TÌNH LỠ (thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
_______________
TÌNH NHỚ
nhớ bóng trăng quê mộng chẳng mờ
vàng rơi lối lạ bước bơ vơ
mờ xa chốn cũ trong muôn dặm
cảnh thắm đang xây một bước mơ
tiếng hót muôn loài vang vọng gió
lệ thầm thương nhớ mảnh trăng xưa
chiều thu vương mộng trên vai áo
sương trắng mờ dăng nặng bến bờ
MINH TUẤN
Tôi Có Người Yêu - 11 -
Anh nhớ yêu em đậm lệ mờ
Ngàn trùng xa cách nỗi buồn vơ
Nhớ từng hơi thở tình chan chứa
Thương giọng thì thầm dệt ước mơ
Nhớ cả giận hờn làn nước mắt
Nhớ khi quấn quýt nụ hôn xưa
Thương em chăm chút trong niềm nhớ
Dào dạt trùng dương sóng vỗ bờ
OoO
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương cả giận hờn nước mắt xưa
Trần Mạnh Hùng
____________________________
GIAO THỪA XUÂN
Lưu luyến đông tàn năm cũ đưa
rộn ràng xuân ấm phút giao thừa
trên tường câu đối treo lời thắm
bàn dưới quả ngon lễ khói thưa
tưởng nhớ tổ tiên tuần lễ tết
tìm về quê cũ mấy tình xưa
hương xuân tràn ngập căn phòng ấm
mùi rượu thơm bay níu gió lùa.
tiếng hát từ đâu khúc dạo vu
tâm hồn mộng đến cõi mê hư
tiếng rơi sương giọt trong vườn thắm
bóng lặng thân cau cạnh vại lu
hồn đắm mơ theo làn gió ấm
lệ nhòa chợt đổ vọng mồ khu
đón xuân trong phút thiêng liêng nhất
phúc đến an khang với mãi thu
MINH TUẤN
________________
GÓP KỶ NIỆM MÙA THU
Mùa thu sắc mãi vàng tươi
gió thu vương cảnh tình người luyến lưu
DIều thu nghiêng thắm buổi chiều
để cho ngọn lúa nặng xiêu hạt lòng
thu về trong cảnh nhớ mong
ai thương kỷ niệm thắm nồng nghĩa xưa
nhẹ trong tiếng võng ru hờ
cho tôi thèm khát tuổi thơ đủ đầy.
mẹ cha với cả cội cây
anh em ríu rít như bầy chim non
bạn bè vui bước lon ton
đường xưa thắm mãi mộng tròn nhớ thương
thu nay hoa nở thắm đường
hồn tôi như lạc nẻo thương quê nhà
mắt nhìn cuối biếc mây xa
lệ rưng nỗi nhớ lòng đà vấn vương
trong xanh xanh ngắt nẻo đường
trong vàng tơ thắm dăng buông kín trời
thu về lối cũ người ơi
xin cùng góp lại một thời...THU XƯA
MINH TUẤN______________
CHỜ XUÂN...
Ngôi sao nào trong đêm
mang nỗi niềm tâm sự
trăn trở về quá khứ
giữa trời thu êm đềm
ngôi sao nào có tên
đều khắc ghi dấu ấn
mang niềm tin hy vọng
chỉ có một sao em .
long lanh ánh mắt đêm
muôn ngàn sao nhấp nháy
nhưng anh vẫn tìm thấy
một vì sao thân quen .
đó là ngôi sao em
trong ánh xanh dịu vợi
dấu bao điều muốn nói
bên trăng thu chờ mong
rồi sẽ tới mùa đông
dấu đi mùa thu mới
để lá trơ cành cội
trong vạn cánh tuyết rơi .
mãi cùng bước cuộc đời
thời gian không dừng lại
hôm nay mình khắc khoải
mai này vui đong đầy .
mùa xuân sẽ về ngay
khi đông tàn bước vội
mùa xuân về sôi nổi
cho em hết chờ mong....
MINH TUẤN
__________________
MẸ TÔI ĐI CHÙA
trẻ vui nhà -già vui chùa
câu ai nhắn gửi đẩy đưa cuộc đời
biết rằng khổ hạnh đầy vơi
câu kinh một nhịp quên đời sầu bi
đời người thoắt đến rồi đi
đức người con mãi chẳng gì phôi pha
kìa xem những kẻ ác tà
khi quay đầu lại PHẬT CA chứng tình
cái kiếp ở chốn nhân sinh
buồn vui sướng khổ tại mình gieo nên
tâm trong sáng -dạ không thèm
không gây ai oán ...đã nên đức dày .
con cháu chẳng khác cỏ cây
miếng ăn chăm bón, đức đầy bảo ban
đêm khi tâm tĩnh thanh nhàn
tiếng kinh theo mõ râm ran góc trời .
mong sao cho được thảnh thơi
cháu con hiếu nghĩa với đời là vui
chùa xa chân chẳng bước lùi
dâng hương cúng phật chung vui với đời ...
đò chiều cảnh lá chờ rơi
mẹ vui với bước cuộc đời đã qua
mai này trăm tuổi đi xa
các con hãy nghĩ...mẹ xa rồi về .
MINH TUẤN
_______________
GIẤC MƠ ...HỒN THƠ
Trong cơn mơ ngắn ngủi
Sao thấy đủ niềm vui
Gặp lại những xa xôi
Xanh rờn như thường nhật .
Lối xưa đầy hoa thắm
Cười xưa mắt trong ngần
Hẹn xưa rối bước chân
Chuyện xưa đầy nắng gió .
Cách xa không hề có
Nỗi nhớ chẳng sầu mang
Khó khăn chẳng hỏi han
Nụ cười hân hoan mãi
Ôi trong mơ có phải
Hồn ta mãi đong đầy
Tim ta mãi thơ ngây
Tuổi xuân đầy mộng thắm
Câu thơ là cuộc sống
Ý thơ là tâm hồn
Lời thơ là tiếng thương
bài thơ tròn giấc ngủ .
trong cơn mơ ngắn ngủi
sao thấy đủ niềm vui
gặp lại những xa xôi
xanh rờn như thường nhật
MINH TUẤN .
30/08/06
_______________
HÀ NỘI VÀ NỖI NHỚ
Cảnh cũ giờ thấy xa xôi
nắng vàng hoa đỏ đất trời nghiêng mơ
hồ gươm phẳng lặng đáy bờ
sóng mơ đang ngủ để thơ họa vần .
nhớ ngày đường thắm bước chân
vui trong thành phố xa gần hồ chơi
món ăn thưởng thức quên đời
khi kem Thủy Tạ nhớ nơi cốm Vòng
Bánh Tôm ăn chẳng muốn xong
hồ Tây Cảnh ấy lúc lòng đang vui
Bún chả rạo rực thơm mùi
cùng ăn trong tiếng thịt thui lèo xèo
mùa thu kỷ niệm mang theo
món ăn nhớ mãi tình nghèo hồn quê
còn bao nỗi nhớ đem về
mùa đông BÚN ỐC mãi tê tới giờ .
ăn gì như ngẩn như ngơ
để mồ hôi tắm nước hồ con tim
thú vui ăn -mãi đi tìm
cảnh vui người đẹp tiếng chim rộn ràng
bây giờ thèm những món ham
câu thơ ai gửi rộn ràng thịt rau
mùa thu giấc mộng ở đâu
nhanh ru tôi ngủ ...trong bầu trời xưa.
MINH TUẤN
----------------
MỘNG THUYỀN QUYÊN.
giọt trầm giọt lắng bờ sao xuyến
mật ngọt tình yêu đẫm ướt duyên
lời hẹn đã trao tim thắm khắc
câu thề vương lối mộng triền miên
môi hồng say đắm đường xuân nhớ
dáng liễu kiêu sa cuối mạn thuyền
có biết trăng sao đang nháy mộng
gửi tìm ai tới bến thuyền quyên
MINH TUẤN
Thu Buồn
Nhìn qua song cửa buổi chiều nay
Thấy bao chiếc lá ửng vàng bay
Trên cành rơi xuống, dường kinh hãi
Như sợ chân người dẫm nát... thay !
Ta buồn hay trời thu buồn đây ?
Xuân Hạ Thu Đông mấy vạn ngày ?
Phút giây bình lặng... hồn tê-tái
Nhìn lá vàng rơi, dạ đắng cay
Chấp nhận đi, chớ nên sợ hãi !
Lá vàng phải nhường... lá xanh thay!
Mong sao nhân thế hay chuyện ấy,
Lý lẽ tự nhiên có chừa ai...?!
Việt Dương Nhân
(Gia-Tự Diệu-Thi, chiều thu 02-10-1998)
CHIẾC LÁ -ĐỜI NGƯỜI
thoáng chốc tám mùa thu tới nay
màu vàng dăng đất nắng cùng bay
lá rơi về cội ôm tình mẹ
bỏ cõi trời cha tiếc lắm thay.
mưa gió bao năm đời cũng thấu
bốn mùa đi đến rõ từng ngày
đầu xuân xanh thắm trong chồi biếc
đông cuối lá vàng rụng đắng cay
đời người chiếc lá cũng là đây
muôn tuổi sống lâu cũng bấy ngày
kiếp sống với cha -quên đất mẹ
thác vui đất mẹ - bỏ cha cay
luân hồi cuộc sống gieo vũ trụ
sướng khổ trần ai chẳng tính ngày
như lá trên cây rồi cũng héo
tĩnh tâm ta nguyện giữa trần ai ...
MINH TUẤN.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2007 20:06:05 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: