GỬI HỒN THƠ LẠI!
Tôi xin dừng lại vần thơ
Để tìm cảm hứng bâng quơ ban đầu
Hồn thơ nay đã bạc màu
Toàn âm với điệu lạc đầu mất đuôi
Mong cho sau giấc ngủ vùi
Tâm thơ sẽ trộn thêm mùi hương mơ
Gạt đi những nỗi ơ hờ
Xóa đi những chuyện vật vờ yêu đương
Chỉ vương lại những đêm trường
Vương màu sao bạc ở phương xa vời
Vương thêm chút nắng vàng tươi
Chút hồng hoang nhạt môi cười của em
Rồi ta sẽ lại êm đềm
Trong xanh bát ngát môi mềm hương đưa
Chẳng còn lặng ngóng song thưa
Chẳng còn trôi nổi như vừa chớm yêu
Sẽ không day dứt bao điều
Những gì đã trải đã nhiều âu lo
Thì nay mang những dày vò
Lặng chôn theo mộng hoang dò bể sâu
Vùi vào tận đáy âu sầu
Vùi vào mộng tưởng đã rầu nát tan
Dừng đây để gửi đá vàng
Trôi vào dĩ vãng chẳng màng đau thương!