Trích đoạn: Chân Trời Tím
Trích đoạn: huongtuyet274
ĐỪNG LỪA DỐI....!
Em đâu thế ! đâu hoang dại cô đơn
Bởi tình này chỉ là tình em vương
Trong tình yêu phải đến từ hai phía
Tình một chiều trách bởi tại tơ duyên
Em đâu giữ nỗi nhớ ngày xưa ấy
Em "đi qua nỗi nhớ" ấy lâu rồi
Và va phải nỗi nhớ của anh đây
Trách ở em hay trách bởi tơ trời.
Em đã yêu ,và nhìn về phía đó
Nơi có anh đang ngạo nghễ đứng nhìn
Anh là thế mà trách em chi rứa
Tình em trao anh có nhận đâu nào?
Ai cũng bảo có duyên nhưng không nợ
Em chẳng tin như thế chẳng bao giờ
Bởi kiếp trước em là người vay nợ
Nên kiếp này phải lỡ làng đó thôi.
Em không ghen người mà anh đã chọn
Và đừng nói giờ anh chỉ mình em
Xin anh đấy,xin anh đừng nói thế?
Em cả tin lại khờ khạo chờ mong.
Mới hôm qua em thấy anh chung đường
Bên người ấy cùng nói cười vui vẻ
Hôm nay lại bảo ta gầy duyên nợ
Đời đã buồn xin đừng lừa dối thêm ..
Chân Trời Tím ...
Vui hen.....
ANH KHÔNG LỪA DỐI...
Tình ta như sợi tơ giăng
Gặp cơn gió nhẹ dùng giằng đứt đôi
Cô đơn vẫn vậy đấy thôi
Nhưng làm sao xóa nhạt rồi...tình anh
Chẳng lừa dối, chẳng mong manh
Em đừng óan trách trời xanh làm gì!
Đâu mình em vướng sầu bi
Mà tim anh cũng ngây si cùng người
Đời anh đã mất nụ cười
Mất đi duyên đẹp mà trời kết tơ
Em như con sóng xô bờ
Thổi vào tĩnh lặng những hờ hững xưa
Những đau xót...chỉ cơn mưa
Là em xoa dịu dư thừa hồn thương
Hỏi làm sao chẳng vấn vương?
Hỏi làm sao cạn mê tường về em?
Tình yêu anh đấy em xem
Cũng bằng ngang ngửa bóng đêm lạnh lùng
Đã cùng tâm trạng mông lung
Đã cùng nỗi nhớ muôn trùng...đi qua
Thì xin em hãy thiết tha
Ươm vần thơ lại mượt mà tình nay
Cho ta vẹn mối duyên này
Đất trời rạng rỡ đong đầy bình minh
Anh xin một kiếp lặng thinh
Ẩn tình ngạo nghễ ép mình vì em
Sương giăng mờ đục màn đêm
Tình anh cũng đã buông rèm phủ ai
Sợ người luôn nói nhạt phai
Nên anh phải trách một vài tiếng ghen
Trách cho duyên phận sang hèn
Đá vào câu chữ bõ bèn...tình mê
Bây giờ em ạ tái tê!
Khi bao vần điệu xoay về nát tan
Nuốt vào cái lạnh đa mang
Tình anh nay chỉ mộng vàng em thôi!
Không là chót lưỡi đầu môi
Không là gian dối bồi hồi tình xưa
Không chung đường dưới cơn mưa
Không ngoài ai nữa, gió tình dừng đây
Em đừng thả những rứt ray
Ôm hồn ảo mộng về ngày không anh
Rồi mơ ảo tưởng không lành
Một người nào đó....đoạn đành xa em
Một người nào đó...chẳng thêm
Chỉ mình em đã êm đềm lòng anh
Đường tình hạnh phúc quẩn quanh
Một lần đã ngã....sao đành...dối ai!
HuongTuyet274