........BÂNG QUƠ........!
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 33 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 485 bài trong đề mục
huongtuyet274 19.03.2008 14:03:06 (permalink)
0
 
           THIỆN_ÁC
 
Tôi ngạo nghễ trước thói đời man trá
Rồi tự đâm vào chính trái tim mình
Một vết cắt sau tấc lòng hỉ hả
Của oán hờn, của ngây dại rẻ khinh
 
Thế là tự giết mình-bóng tối
Giết cô đơn giết nỗi dày vò
Tự xé nát nỗi buồn màu đỏ
Bằng yên bình bằng hoa cỏ ngày xuân
 
Ở trong tâm luôn hai mặt xoay vần
Thiện tại căn hay ác tàn nhan nhản
Lạnh tê buốt hay ấm nồng số phận
Biết bao giờ...cuộc sống được bình yên
 
Đã dang tay cắt mộng mị ưu phiền
Đã phủi rời tâm những tàn dư mê muội
Rồi biết thế...giữa cõi mờ đeo đuổi
Ác có lu mờ trước thiện cảm trầm kha
 
Hai mặt cuộc đời, ta ngã rẽ thứ ba
Phải đối mặt thôi tự tâm tìm thiện_ác
Tự tay đó mà xóa đi nhợt nhạt
Để thiện mãi lòng vương khúc nhạc...bình minh!
 
                                       HuongTuyet274
Trần Hồng Châu 19.03.2008 14:40:10 (permalink)
0
Xin hãy đừng

Ơi người ơi... dày dò chi tâm khảm
Trái tim người vốn dĩ đã tham lam
Tình mãi là tình làm sao gượng ép
Có rẽ khinh hay thương tiếc muộn màng

Vạch làm chi vết đời đầy thiện ác
Khi cuộc đời có bao nỗi trái ngang
Con tim ta vốn không hề tính toán
Chân lý đôi lần cũng ở ngoài xa

Xin hãy đừng dày xéo một chiều tà
Nắng luân lưu bên dòng sông quên nhớ
Trái tim mình dù đôi lần lầm lỡ
Điều cho đi hạt nắng ấm lưu đời

Đời muôn mặt chỉ điều ta nhận thức
Dù trái sai khi chân lý nhạt nhòa
Một lần cho tình ở lại điêu ngoa
Dù trí óc đã muôn lần định nghĩa

Trần Hồng Châu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 14:45:58 bởi Trần Hồng Châu >
huongtuyet274 19.03.2008 15:17:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Hồng Châu

Xin hãy đừng

Ơi người ơi... dày dò chi tâm khảm
Trái tim người vốn dĩ đã tham lam
Tình mãi là tình làm sao gượng ép
Có rẽ khinh hay thương tiếc muộn màng

Vạch làm chi vết đời đầy thiện ác
Khi cuộc đời có bao nỗi trái ngang
Con tim ta vốn không hề tính toán
Chân lý đôi lần cũng ở ngoài xa

Xin hãy đừng dày xéo một chiều tà
Nắng luân lưu bên dòng sông quên nhớ
Trái tim mình dù đôi lần lầm lỡ
Điều cho đi hạt nắng ấm lưu đời

Đời muôn mặt chỉ điều ta nhận thức
Dù trái sai khi chân lý nhạt nhòa
Một lần cho tình ở lại điêu ngoa
Dù trí óc đã muôn lần định nghĩa

Trần Hồng Châu


 
           TỰ VẤN THIỆN CĂN
 
Đã trễ rồi...tôi chẳng kịp dừng đâu
Khi trắng đen...và thiện căn rũ héo
Tà tâm ác nhởn nhơ như trêu ghẹo
Tôi phải tự mình...đối mặt với nó thôi!
 
Dù trí óc kia có vẹn những nhét nhồi
Vẫn dễ thoát đâu thói điêu ngoa xảo trá
Đời muôn mặt còn lòng người-rơm rạ
Chỉ vẩn vơ chờ...coi phận số tạo ta
 
Tôi không đa đoan hay dày xéo chiều tà
Không vạch trần ai vốn thiện tâm-thập ác
Không xỉ vả hay buông lời dọa nạt
Bởi trái tim này cũng hay nửa phân chia
 
Tôi chỉ vụt ra từ bóng tối kia
Những cái nhố nhăng, để linh hồn tôi sống
Trong xa thẳm trong hồng trần cao rộng
Tôi chẳng bị đời giăng thói miệt rẻ khinh
 
Tâm khảm của tôi đang mong được bình minh
Rọi xóa vết hoen những sai lầm vụn vặt
Xóa bóng tối mà tà tâm gieo rắc
Nên phải kéo vào...những suy diễn...mù giăng
 
Chân lý được tìm trong muôn vạn khó khăn
Ai biết được đâu cuối con đường- tia sáng
Là chân lý hay đốm tàn ló rạng
Của phút huy hoàng rồi vụt tắt lịm ngay
 
Thế nhân kia đang theo phận số an bày
Tôi muốn mình đây thoát luân hồi dây nợ
Thoát dục vọng và muôn điều gàn dở
Nên tự xé lòng..xua dục vọng trong mơ!
 
                                HuongTuyet274
 
Cảm ơn THC đã ghé tệ xá!Chúc bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc!Có dịp cứ ghs chơi thường xuyên nhé!
huongtuyet274 19.03.2008 19:30:27 (permalink)
0
           TƯƠNG TƯ!
 
Em ở cao nguyên trời xanh lộng gió
Tôi mơ về em, nụ tình hờ chưa ngỏ
Đợi ngày gần..tương tư tỏ...lòng tôi
 
Em đã yêu yêu sâu lắng một người
Mặc những khổ đau hay dày vò người tặng
Tôi biết thế nhưng phải đành câm lặng
Bởi vì mình...chỉ vẹn kẻ thứ ba
 
Đã lâu rồi rất muốn trải lòng ra
Nhưng chẳng hiểu sao vẫn tự mình lo sợ
Sợ cô bé buổi ban đầu bỡ ngỡ
Một tiếng len đời...phải phá tuổi mộng mơ
 
Hơn một lần tôi gửi tặng tình thơ
Kín đáo, đa mang những nỗi niềm trắc ẩn
Hơn một lần tôi tự tôi ân hận
Chẳng dám gửi tình cho cô bé mình yêu
 
Ngày lẫn đêm vẫn mơ mộng dáng Kiều
Vẫn thắp niềm tin vào cõi yêu nhợt nhạt
Từ một phía cứ đơn phương câu hát
Câu hát tự tình trong mê ảo mộng xinh
 
Tôi đã tương tư cô bé- một đóa quỳnh
Rộ nở trong đêm khoe ngàn hương sắc thắm
Cho bóng tối dâng ngập tràn say đắm
Và giữa tinh cầu tôi lại mộng xa xăm
 
Mộng về ngày mai trăng rực rỡ đêm rằm
Tôi cùng người bên trăng quỳnh thi họa
Vẽ tương tư lên chuyện đời đã hóa
Hạnh phúc ngập tràn... trong bát ngát bao la!
 
                                       HuongTuyet274
 
 
 
Liên Thơ 19.03.2008 21:43:19 (permalink)
0
DƯỜNG NHƯ... TÔI CHẲNG PHẢI TÔI

Dường như...tôi chẳng phải tôi
Dường như xa xót...lấp bồi..vỡ thêm
Một cơn mê sảng vào đêm
Giật đi cái hạnh phúc mềm trong mơ
Giữa đời thực, tôi làm thơ
Và bây giờ đấy tôi vờ bỏ quên
Bỏ quên hương nắng bên thềm
Hương nồng gió biển bềnh bồng chân mây
Cafe đã hết tối ngày
Bạn bè, hò hẹn cũng rày rặt tan
Dường như...tôi đã đa đoan
Không còn to nhỏ trách than cuộc đời
Không cười đùa, chẳng lả lơi
Chỉ trong thinh lặng rối bời tự an
Dường như...cái khát hoang mang
Vẫn còn quanh quẩn trong màn nghĩ suy
Gia đình, bè bạn, đường thi
Cất vào sâu tận tâm tì đáy tim
Moi cay đắng, vực lặng im
Để làm thay đổi kiếm tìm ảo hư
Sẻ chia giấu lặng xa mù
Dường như...tôi đã bỏ tù đời tôi
Mục đích sống ấy đâu rồi?
Hay là đã chết trên đồi...ngày xưa
Chết khi ngày ấy... trời mưa
Vô tình cay đắng dẫm bừa..vỡ đôi
Đớn đau tan nát hoang nhồi
Dường như....tôi chẳng còn tôi.....lạnh lùng!

                             HuongTuyet274
**********************
Rộn nẻo đường yêu
             Tặng Huong Tuyet274!
Em mơ chi  những điều huyền diệu
Người bỏ ta giờ đã xa rồi
Hãy tỉnh mộng để về thực tại
Quanh ta bao người cần được em yêu.
 
Trái tim son lại đập rộn ràng
Hồn thơ trẻ lại dạt dào khúc hát.
Hãy yêu như lần đầu em đến
Dâng cả tấm lòng cho vẹn tình say
Cho cả đất trời đắm đuối vì nhau
Cho cả nhân gian rộn nẻo đường yêu!
                  Lê Minh Liên Thanh Thơ
                      22 giờ 15 phút, 18/3/2008
*********************
Thơ em đậm màu son sắc, chung tình và lặng thầm đau...
Gửi tặng em đôi lời chia sẻ.Chúc em luôn vui bên thơ, bên đời và thành công trong công tác chuyên môn!
                          Cô Liên!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 21:50:08 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
huongtuyet274 20.03.2008 07:09:24 (permalink)
0
            ĐA TÌNH
                (Thân Tặng Anh Chiến)
 
Tôi viết tặng người một bài thơ
Giúp người lay tỉnh giữa chốn mơ
Quay về hiện thực đừng vướng mộng
Với một tình yêu rộng bến chờ
 
Người mãi phiêu du kiếp đa tình
Kén duyên lựa lọc những mộng xinh
Tình kia đã vẹn đường số kiếp
Mà vẫn dè e những bóng hình
 
Cứ vương cứ kiếm tìm rệu rã
Để mà so sánh để suýt xoa
Đâu hay tự chuốc vào ngây dại
Của bóng phong lưu sớm nhạt nhòa
 
Người sớm đã trọn đường duyên nợ
Hồng nhan tri kỉ đã đề tên
Ngập ngừng nuối tiếc đời dang dở
Bởi khách phong lưu...mấy bến bờ
 
Người tiếc cho mình trai phong nhã
Đa tình thế thái lại hào hoa
Ngẫm đâu trên bước đường tình ái
Lại gặp hồn yêu lại mộng hòa
 
Cứ thế cuộc đời luôn đeo đuổi
Tơ hồng chẳng vẹn được đôi câu
Bơ vơ cuối kiếp còn lạc lối
Day dứt, dứt day mộng cơ cầu
 
Mấy đời trôi nổi phong lưu
Đa tình nhân thế sầu ưu mộng sầu
Ngước lên thầm ước một câu
Vẹn tình trọn nghĩa đẹp đầu nhân duyên!
 
                                   HuongTuyet274
 
Như đã hứa viết tặng Anh bài này!Chúc Anh luôn vui vẻ và hạnh phúc bên người thân!
 
 
 
 
phong xanh 20.03.2008 15:07:11 (permalink)
0
"quỷ" nè, đừng có cà chớn với tui nha, tui sẽ ghét quỷ đó.
 
 
ông bây giờ đã khác với ông xưa
đã già hơn và cỗi cằn hơn trước
chỉ có điều, xưa và giờ vẫn vậy
ở trong tôi, chưa thay đổi bao giờ
 
chẳng từng đêm thao thức để mà mơ
nhưng cũng biết bao lần mình lầm lỗi
có lẽ cũng một phần vì tôi ấy
nỗi niềm nào, ông giấu đến ngày nay!
 
tôi ko biết tại sao, nhưng tôi biết
đã hững hờ vướng víu sợ tơ vương
nên vấp phải giữa bộn bề cuộc sống
tiếng thở dài chán ngán giữa đêm trường
 
ko phải mình ông, mà tôi cũng vậy
tôi bây giờ cũng khác với tôi xưa
nhưng tất cả sẽ ko làm gì cả
nếu kỉ niệm nào còn mãi ở trong tim
 
đừng bảo tui là
quỷ bây giờ đã khác với quỷ xưa
bởi cả hai, với tui đều là "quỷ"
 
tui với ông cùng cố lên nha, ko phải là khi vấp ngã chỉ có một mình đâu, tui tin vậy, và ông cũng tin vậy đi nha
huongtuyet274 20.03.2008 16:01:05 (permalink)
0

Trích đoạn: phong xanh

"quỷ" nè, đừng có cà chớn với tui nha, tui sẽ ghét quỷ đó.


ông bây giờ đã khác với ông xưa
đã già hơn và cỗi cằn hơn trước
chỉ có điều, xưa và giờ vẫn vậy
ở trong tôi, chưa thay đổi bao giờ
 
chẳng từng đêm thao thức để mà mơ
nhưng cũng biết bao lần mình lầm lỗi
có lẽ cũng một phần vì tôi ấy
nỗi niềm nào, ông giấu đến ngày nay!
 
tôi ko biết tại sao, nhưng tôi biết
đã hững hờ vướng víu sợ tơ vương
nên vấp phải giữa bộn bề cuộc sống
tiếng thở dài chán ngán giữa đêm trường
 
ko phải mình ông, mà tôi cũng vậy
tôi bây giờ cũng khác với tôi xưa
nhưng tất cả sẽ ko làm gì cả
nếu kỉ niệm nào còn mãi ở trong tim
 
đừng bảo tui là
quỷ bây giờ đã khác với quỷ xưa
bởi cả hai, với tui đều là "quỷ"

tui với ông cùng cố lên nha, ko phải là khi vấp ngã chỉ có một mình đâu, tui tin vậy, và ông cũng tin vậy đi nha

 
      NIỀM TIN CỦA "QUỶ"
 
Đừng dài dòng quỷ vẫn vậy "quỷ" thôi!
Cứ ghét quỷ đi bởi thương mà thêm tội
Quỷ đã khác bây giờ...trong sám hối
Một quãng đời thừa...đã đi lạc quá xa
 
Ai nói rằng hôm nay quỷ đã già
Đã cỗi cằn hơn những ngày xưa ngây dại
Ai cố gán cho lòng hèn yếu lại
Để mãi hoài cứ đượm tiếng tơ vương
 
Quỷ đã quên đi những chuyện hoang đường
Yêu bóng hình ai mà đâu lần quỷ tỏ
Để một hôm ái tình như cơn gió
Vụt thoáng bay vào...tránh ảo mộng xa xôi
 
Quỷ vẫn vui cười như thấy quỷ đấy thôi
Chỉ khác chút xưa không còn hờn trách nữa
Chuyện duyên số hay kiếp đời mục rữa
Quỷ chỉ cười mặc cuộc sống đẩy đưa
 
Hạnh phúc yên vui quỷ đã thấy dư thừa
Nên sống hôm nay hay sau này mãi mãi
Cho nhân thế còn niềm tin trở lại
Để quỷ một ngày...khôi phục chốn siêu sinh!
 
                                  HuongTuyet274
SuongAnh 20.03.2008 16:21:57 (permalink)
0

Trích đoạn: huongtuyet274

DƯỜNG NHƯ... TÔI CHẲNG PHẢI TÔI

Dường như...tôi chẳng phải tôi
Dường như xa xót...lấp bồi..vỡ thêm
Một cơn mê sảng vào đêm
Giật đi cái hạnh phúc mềm trong mơ
---------
Dường như...tôi đã bỏ tù đời tôi
Mục đích sống ấy đâu rồi?
Hay là đã chết trên đồi...ngày xưa
Chết khi ngày ấy... trời mưa
Vô tình cay đắng dẫm bừa..vỡ đôi
Đớn đau tan nát hoang nhồi
Dường như....tôi chẳng còn tôi.....lạnh lùng!

                           HuongTuyet274 
 


 Tìm Lại Chính Mình...
 
Có những lúc ta băn khoân tự hỏi
Mình là ai?...và ai lại là mình?
Cứ xoáy quanh làm hồn mãi điêu linh
Ôi, mệt mỏi giưã tình trần nhân thế...

 
Một giấc ngủ sâu tâm tình vui vẻ
Những tuỏng rằng là thế...không phải đâu?
Nếu được, thì xin cho được ngủ lâu...
Khỏi phải nghĩ, nhớ, mong, đau...mệt óc

 
Có những lúc nưã đêm ngồi buồn khóc
Nghĩ mông lung không thể hiểu nguyên nhân
Ngươì đang bên những tưởng rất là gần
Bổng chốc ngươì thân hoá ra xa lạ...

 
Tình là thế, ai cũng đều gặp cả
Yêu thương, hờn giận rồi lại chia tay
Cứ để lòng canh cánh theo tháng ngày
Và đến lúc chẳng biết mình là ai...?!

 
Tôi cũng từng một đoạn đường thật dài
Lệ đắng sầu cay quên thân hiện tại
Tự buộc mình cho dây oan xiết lại
Đánh mất một thời...quên cả tương lai

 
Nhờ thích thơ ca, đọc sách hiền tài
Lời huấn nhủ cuả các ngài sư cụ
Đọc sách đạo thánh hiền quên ủ rũ
Xem có, được, mất, còn...lẽ tự nhiên

 
Ngày hôm nay tâm thanh thản bình yên
Làm việc thiện giúp cho ngươì cơ cực
Vui vơí thơ thấy tăng nguồn sinh lực
Vần thi ca...cho hạnh phúc...Tình Thơ!

 
Tìm lại chính mình và tiếp tục mơ
Bởi đời còn lắm nhiều điều thơ mộng
Giưã khoảng biển trời trong xanh gió lộng
Không khí hiền lành...tìm thấy hồn nhiên

Sương Anh 20/03/08
 
 SA đến chia xẻ cùng HT nè, chúc ngày càng vui nhiều hơn ha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 16:36:01 bởi SuongAnh >
Trần Hồng Châu 20.03.2008 16:25:01 (permalink)
0
Ngày nắng

Ông bây giờ lên hương đời mưa nắng
Mà trái tim ủ dột giọt tương tư
Lời bâng quơ trêu chọc nét tình thư
Buồn vẫn vậy lừ đừ ôm vạt nắng

Để lại hạt mưa chuốt niềm cay đắng
Bến ga chiều tàu cũ đã đi xa
chút hương xưa làm xao động chiều tà
Mòn lối cũ vướng hoài bàn chân ướt

Dù như biết tình người vô lý lẽ
Sao mãi tuông lời mưa móc dèm pha
Chẵng giống hay sao người cũng như ta
Đừng ai nhé ghép lời ca tiếng nhạc

Gió thổi mạnh tình người không rách nát
Giọt thiện chân đâu ác bởi đầu môi
Ở trên cao, dưới thấp cũng vào nồi
Con ó hát nhả hạt châu... ngày nắng

phong xanh 20.03.2008 19:55:15 (permalink)
0

Trích đoạn: huongtuyet274

     NIỀM TIN CỦA "QUỶ"

Đừng dài dòng quỷ vẫn vậy "quỷ" thôi!
Cứ ghét quỷ đi bởi thương mà thêm tội
Quỷ đã khác bây giờ...trong sám hối
Một quãng đời thừa...đã đi lạc quá xa

Ai nói rằng hôm nay quỷ đã già
Đã cỗi cằn hơn những ngày xưa ngây dại
Ai cố gán cho lòng hèn yếu lại
Để mãi hoài cứ đượm tiếng tơ vương

Quỷ đã quên đi những chuyện hoang đường
Yêu bóng hình ai mà đâu lần quỷ tỏ
Để một hôm ái tình như cơn gió
Vụt thoáng bay vào...tránh ảo mộng xa xôi

Quỷ vẫn vui cười như thấy quỷ đấy thôi
Chỉ khác chút xưa không còn hờn trách nữa
Chuyện duyên số hay kiếp đời mục rữa
Quỷ chỉ cười mặc cuộc sống đẩy đưa

Hạnh phúc yên vui quỷ đã thấy dư thừa
Nên sống hôm nay hay sau này mãi mãi
Cho nhân thế còn niềm tin trở lại
Để quỷ một ngày...khôi phục chốn siêu sinh!

                                 HuongTuyet274

 
tưởng chừng đi qua quãng đời ngây dại
gặp lại mình tuổi đã xế trưa
mây một thời đã giọt thành mưa
đời đau lắm, có còn thừa thương mến?
 
ừhm thì chẳng, biết đâu mà tìm đến
chỉ quá rồi, nên tìm chút dư hương
rồi một hôm làm khách lạ bên đường
thấy thừa thãi ân tình, như đã chết
 
thôi hãy sống trọn tin
như ngày xưa đã đến
để cho lòng khỏi rụng đóa tàn mai
dẫu xuân tàn, hạ lụi, dẫu thu xa
cũng giữ chút trinh nguyên cho trời đất
 
cuối ngày rồi, đã ko còn tất bật
giữ lại mình thừa đôi chút ngày xưa
 
huongtuyet274 20.03.2008 22:18:09 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Hồng Châu

Ngày nắng

Ông bây giờ lên hương đời mưa nắng
Mà trái tim ủ dột giọt tương tư
Lời bâng quơ trêu chọc nét tình thư
Buồn vẫn vậy lừ đừ ôm vạt nắng

Để lại hạt mưa chuốt niềm cay đắng
Bến ga chiều tàu cũ đã đi xa
chút hương xưa làm xao động chiều tà
Mòn lối cũ vướng hoài bàn chân ướt

Dù như biết tình người vô lý lẽ
Sao mãi tuông lời mưa móc dèm pha
Chẵng giống hay sao người cũng như ta
Đừng ai nhé ghép lời ca tiếng nhạc

Gió thổi mạnh tình người không rách nát
Giọt thiện chân đâu ác bởi đầu môi
Ở trên cao, dưới thấp cũng vào nồi
Con ó hát nhả hạt châu... ngày nắng



 
          TỰ THẮT HỒN TIM
 
Chẳng thể nào xóa giọt nắng buồn hiu
Chạy len lỏi trong con tim nhỏ bé
Chẳng thể nào như ngày xưa thơ trẻ
Nhặt cười đùa và cứ mãi hồn nhiên
 
Cuộc đời sang trang đã cảm những ưu phiền
Đã kéo hồn đau vào vực sâu tăm tối
Những tương tư những nghĩ suy cằn cỗi
Nên giọt mưa lòng cứ tí tách... tình ôi!
 
Yêu đơn phương yêu mê muội quên đời
Quên cả thiện căn quên chính mình...thực tại
Nên cay đắng và đau tình vương mãi
Cho tận bây giờ...cũng chẳng thể nhạt phai
 
Người cho rằng tình không thể vỡ hai
Nhưng biết làm sao với đây là sự thật
Chỉ cơn gió đã làm sầu ngây ngất
Đã quét hoang tàn tan cõi mộng yêu đương
 
Chiều tà vương theo mộng tưởng hoang đường
Lại kiếm mùi hương kiếm ân tình vụn vỡ
Lại cố đếm những thăng trầm...lo sợ
Sẽ lại nợ lòng...như xưa ấy nổi trôi
 
Đắng cay này xin tự chuốc mình tôi
Tự gánh trần ai bằng giọt sầu đã rắc
Tự đau đớn và tự thầm dằn vặt
Bên cõi mê tình thôi tự thắt tim thôi!
 
                                   HuongTuyet274
huongtuyet274 21.03.2008 21:01:39 (permalink)
0
               XÃ HỘI ĐÊ HÈN
 
Có lẽ đâu...giữa cuộc sống đời thường
Trong vạn bon chen trong bộn bề toan tính
Chẳng ai dám đương đầu theo bản lĩnh
Để gượng làm người giữa xã hội quỷ ma
 
Lương tâm cất đâu mà phù phiếm qua loa
Thiêu đốt máu xương bòn rút hồn đồng loại
Mặc sự sống con người..ngày hủy họai
Mặc kiếp đê hèn mặc phận số đảo điên
 
Nhắm mắt lại thôi cũng đã thấy ưu phiền
Thấy cõi trần ai đầy nhố nhăng ích kỷ
Thấy đường đời là vạn sầu trăm lụy
Có hạnh phúc nào vương lại...khép bờ mi
 
Ngẫm thế gian ta hạt cát...vô tri
Chẳng thể đổi thay được gì dù mộng mị
Chỉ đau xót cho nhân tình hoang phí
Vĩnh viễn đọa đày trong mục nát trần ai
 
Kiếp lai sinh không biết...phận an bày
Hay vẫn nhiễu nhương như luân hồi vay trả
Vẫn mất tâm trong đường đời buông thả
Để rặt hoang tàn...lại cợt nhả....đời nhân!
 
                                     HuongTuyet274
huongtuyet274 22.03.2008 19:25:01 (permalink)
0
           TÔI YÊU...

Tôi yêu màu ruộng lúa quê tôi
Yêu những triền đê với núi đồi
Tuổi thơ trâu lạc lưng chừng gió
Và giờ mơ mộng ngẫm xa xôi

Tôi yêu cánh võng kẽo kẹt trưa
Yêu bến quê xưa với bóng dừa
Bình minh mỗi sáng còn lan tỏa
Giọng hò như gọi khách đón đưa

Tôi yêu câu hát ngọt à ơi!
Yêu sao câu lý thuở sinh thời
Thuở còn ãm ngửa bà hay hát
Đến lúc thành niên bước vào đời

Tôi yêu một dáng ngọc thướt tha
Đẹp như ánh nắng buổi chiều tà
Người làm hồn lặng tôi ngây ngất
Trong cõi mị mê đẫm mượt mà

Tôi yêu nhiều lắm cuộc sống này
Yêu trời yêu đất rộn mê say
Yêu người nhân nghĩa và hy vọng
Một kiếp đời tôi chẳng đọa đày

Quê hương mong ước mộng thanh bình
Như tôi yêu đấy vẻ đẹp xinh
Yên lành hạnh phúc trong no ấm
Và mãi rộn tươi...một dánh hình!

                        HuongTuyet274
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 22:44:50 bởi Huyền Băng >
huongtuyet274 22.03.2008 20:03:13 (permalink)
0
    TA...

Đang cô đơn...
Đang nghiền ngẫm nỗi buồn
Đang trống vắng...
Và đang sầu khôn tả
Giọt giọt rơi
Ta cảm đời xa lạ
Cảm tim mình...ri rỉ những vết thương
Có ai hiểu không? Những mê muội chán chường
Cắn xé tình yêu dập linh hồn tan nát
Có ai thấy hay nghe vài câu hát
Để nhẹ lòng...trong phút chốc hoang mang
Ta đang ở đâu...địa ngục hay thiên đàng?
Hay vẫn trần ai trong đọa đày đau đớn?
Cuộc sống đang reo mình xanh mơn mởn
Ta lại nhốt lòng trong bạc kiếp kí sinh
Đã từng yêu và từng chết vì tình
Cũng đã trầm luân vì oan đời- bè bạn
Với cay đắng âu sầu ta cũng cạn
Nên chẳng còn gì....ta còn lại đơn côi
Về tâm linh ta kéo lại tuổi đời
Hạnh phúc ngày xưa ta kiếm tìm hỉ hả
Ta lại thế...phũ phàng khi tất cả
Vĩnh viễn ảo mờ và diệu vợi xa xôi
Đôi khi ngẩn ngơ lạc bước thấy bồi hồi
Thấy bóng thời gian vẫn vật vờ phía trước
Thấy nhưng có bao giờ ta nắm được
Bóng của mình...cái bóng buổi đầu tiên...
Thôi ta đi để sầu não ưu phiền
Mãi mãi lùi sâu vào đáy tim ta vậy
Ta cứ đi...đi để lòng...che đậy
Mộng tưởng linh hồn..ta chán ngấy...chính ta!

                                   HuongTuyet274
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 22:46:40 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 33 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 485 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9