NHỦ THẦM QUÁ KHỨ
Em nhủ thầm đó quá khứ liêu xiêu
Anh vội vã anh vô tâm ai biết
Rồi đau thương, rồi mãi hoài nuối tiếc
Tự nhận mình là kẻ dại từ tâm
Đau khổ ư?Anh chỉ biết sai lầm
Chỉ hờn trách rồi ép đi quá khứ
Những đắng cay những vết thương tư lự
Anh cố kìm hay vương vãi niềm đau
Không thể yêu hay chỉ muốn phai màu
Không thể sẻ chia hay muốn mình như thế
Không sưởi ấm bởi xót xa dòng lệ
Cứ mãi nghẹn ngào, và cứ mãi si mê
Thời gian đi qua dù xa xót nhiêu khê
Em vẫn chờ anh dù tình xưa phai nhạt
Anh đâu biết nơi góc tim bỏng rát
Chút ấm dư thừa lại cứ chực ...lồng hoang
Đừng xem mình như một kẻ đa đoan
Đừng cứ tự ti anh sẽ hoài đau khổ
Đừng cay đắng vì với em nấm mộ
Đã đắp lên đời khi vụt mất tình anh
Thanh minh ư? Giữa vực thẳm mong manh
Em lại cần anh kéo tình ta xanh lại
Anh lại nói về chính anh ...xa ngái
Xa cõi lòng xa mộng ước hồng phai
Dại khờ gì em sẽ nghĩ chia hai
Mỗi đứa một phươg do sai lầm anh đó
Bởi quá khứ từng gốc cây ngọn cỏ
Là kỉ niệm rồi...anh biết đấy ...tình yêu
Nói em nghe anh sẽ lại thương nhiều
Sẽ lại về đây khi ráng chiều đổ xuống
Sẽ yêu em như ngày xưa dù muộn
Để đắp xây đời ươm hạnh phúc vào em!
HuongTuyet274