DUYÊN HẠNH NGỘ
Một ngày rực rỡ nắng và mây
Hoa hát niềm riêng sáng dịu đầy
Tâm hồn ta đẹp và thanh thản
Vì ước mộng xưa được xum vầy
Ta hát với lòng ta ước mơ
Tri âm nay đã chẳng hững hờ
Chẳng còn buông tiếng lòng hờn trách
Vì chuyện ngày xưa tuổi dại khờ
Ta thấy lòng mình vui biết bao
Cố nhân xa cách tự năm nào
Nay về tìm lại thời thơ ấu
Của những ngày xưa thắm ngọt ngào
Người kể chuyện đời chuyện thế gian
Phong sương người đã đẫm gian nan
Vui buồn xen lẫn vào đau xót
Chợt nghe mà ta thấy bàng hoàng
Người khóc vùi mình vào lòng ta
Đắng cay người nhận những ngày qua
Nay về trút hết vào tâm sự
Ta nói người sao quá thật thà!
Hạnh ngộ một đêm đến tinh sương
Mười năm người nếm trải nghê thường
Mười năm xa ấy là nước mắt
Là những niềm đau nỗi đoạn trường
Ta cảm cho người cảm đời nhân
Xứ xa mang nặng nỗi nhọc thân
Vưỡng đời bươn chải và lam lũ
Lo lắng làm sao trả hồng trần
Ta gạn cõi lòng thay ủi an
Ôm người xoa nhẹ những lo toan
Nói rằng xưa ấy giờ xa lắm
Người hãy bình tâm để vững vàng
Lại trở về ngày xưa của nhau
Đối thơ , thi ẩm với muôn màu
Cùng say thân ái tình bằng hữu
Của cả chục năm đã nhạt màu!
HươngTuyet274 Thân tặng người bạn thân yêu nhất của tôi!