VIẾT CHO NGƯỜI ĐI XA
Em ạ!Giờ anh có vợ rồi
Đau buồn thương nhớ cũng dần nguôi
Vợ anh là một người hiền hậu
Rất dịu dàng và cũng đẹp đôi
Anh thường hay kể vợ anh nghe
Ngày xưa xa lắm giữa trưa hè
Anh đàn em hát lòng mộng tưởng
Bên vườn tràn ngập những tiếng ve
Thuở ấy tình như trong thăng hoa
Yêu thương dâng đến mấy chan hòa
Cùng mơ xây đắp ngày hạnh phúc
Ngờ đâu phút chốc bỗng nhạt nhòa
Em bỏ mình anh giữa bơ vơ
Tim còn quặn thắt ở bến mơ
Giật mình anh biết mình vô phận
Duyên chỉ là duyên lẫn hững hờ
Một năm, hai năm, rồi ba năm
Khó em đã mãn mộ ươm mầm
Cỏ xanh giăng phủ dày trên lối
Và ở tình anh vẫn lặng thầm
Vẫn chỉ một mình trong cô đơn
Nghe hồn dĩ vãng nhói từng cơn
Nghe tim lỗi nhịp lòng vô vọng
Ở phía nào xa...một chút hờn
Rồi nẻo đường đời anh bước đi
Cũng vài ba chục mối tình si
Cũng mơ hạnh phúc cùng anh mãi
Mà có thành đâu....đã chai lỳ
Em có biết không: thật tình cờ
Chắc là phận số đã giăng tơ
Một chiều hạ nắng còn vương gió
Anh ngồi quán cóc chợt ngẩn ngơ
Cô ấy-Vợ anh giống thiên thần
Bạn người vợ bạn vốn từng thân
Gặp nhau đôi chút mà xao xuyến
Lòng nghĩ lòng nên xích lại gần
Em có mừng không cho duyên anh
Tám năm hờ hững những tình xanh
Mắt cay nay thắm nồng hạnh phúc
Anh nghĩ là em gửi phước lành
Bây giờ có lẽ em đang cười
Vui cùng duyên mới vợ chồng anh
Xót xa thôi gửi về đáy mộ
Cho vạn lời yêu vẫn trong xanh
Ở tận nơi nào trên cõi tiên
Em đừng buồn nhé...nỗi niềm riêng
Đã trôi xa mãi về dĩ vãng
Vào chốn tịnh tâm giữa chữ thiền
Em ạ! Giờ em phải đi thôi
Đầu thai chuyển kiếp để đổi ngôi
Để lần nào đấy mình gặp lại
Tiềm thức còn duyên ...sẽ vụt cười!
HươngTuyet274