........BÂNG QUƠ........!
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 33 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 485 bài trong đề mục
huongtuyet274 24.11.2007 08:45:45 (permalink)
0
GIỮ CHO EM...!
Giữ cho em nhé anh!
Một khoảnh khắc ngập tràn hơi thở
Những cơn mơ xưa..,
Những thoáng dại khờ......
Giữ cho em nhé anh!
Nụ hôn đầu còn ngại ngùng e thẹn
Chiếc lá trên cành nghiêng mình nhìn lén
Soi mói bầu trời xám xịt nỗi hờn ghen
Giữ lại cho em nhé anh!
Thuở môi hồng mắt nai vương nặng
Vần thơ tình viết trên sầu lắng
Chút mỏi mòn trong giá lạnh băng băng
Giữ lại cho em...một chút hương thầm
Một nét tin yêu một đôi dòng hy vọng
Để một mai trên đường đời trải rộng
Đơn độc một mình em níu kéo hương xưa
Giữ lại cho em..nhé anh!
Cái Khoảnh khắc cuối mùa
Khi chiếc lá cuối cùng chao nghiêng theo cơn gió
Khi lời yêu đầu người ta vừa ngỏ
Là lúc dâng trào....một cảm xúc xuyến xao!
Giữ lại cho em nhé anh!....Một chút thanh cao
Một chút mong manh, một nỗi buồn hiu quạnh
Những kỉ niệm trong tâm hồn lóng lánh
Giấc mơ thiên thần ôi qua thật là nhanh!
Giữ lại cho em...Giữ lại cho anh
Thuở còn xanh của mối tình dang dở
Những bài thơ,ký ức tìm chút nhớ
Để ơ hờ....ta chẳng nhạt cùng nhau....

#91
    huongtuyet274 24.11.2007 21:03:28 (permalink)
    0
               LỜI YÊU!
    Tôi yêu một chút mộng mơ
    Một chùm dang dở thẫn thờ của ai
    Yêu hoài một nét sương mai
    Như nhung như ngọc như hài thần tiên
    Tôi yêu một khắc triền miên
    Của vần thơ lạc cuối miền mê say
    Yêu trong cơn mộng ban ngày
    Trong nhung trong nhớ còn say đất trời
    Ai ơi đừng vỡ rụng rơi?
    Đừng chen chữ nhạt đừng vời vợi xa
    Để tôi một chút hoàng hoa
    Để cho chữ lặng bỗng nhòa trong tim
    Lời tình đã tỏ....lặng im!
    Câu yêu đã nói kiếm tìm chữ chung
    Ý tình tôi chẳng mông lung
    Mà sao ai lại ngại ngùng chẳng tin!
    #92
      SuongAnh 25.11.2007 17:07:08 (permalink)
      0

      Trích đoạn: huongtuyet274

                LỜI YÊU!
      Tôi yêu một chút mộng mơ
      Một chùm dang dở thẫn thờ của ai
      Yêu hoài một nét sương mai
      Như nhung như ngọc như hài thần tiên
      Tôi yêu một khắc triền miên
      Của vần thơ lạc cuối miền mê say
      Yêu trong cơn mộng ban ngày
      Trong nhung trong nhớ còn say đất trời
      Ai ơi đừng vỡ rụng rơi?
      Đừng chen chữ nhạt đừng vời vợi xa
      Để tôi một chút hoàng hoa
      Để cho chữ lặng bỗng nhòa trong tim
      Lời tình đã tỏ....lặng im!
      Câu yêu đã nói kiếm tìm chữ chung
      Ý tình tôi chẳng mông lung
      Mà sao ai lại ngại ngùng chẳng tin!


      TÔI YÊU!!!


      Tôi yêu nhiều lắm bài thơ
      Vô tình nhặt được bên bờ sông xưa
      Tôi yêu biết mấy cho vưà
      Trời chiều nhè nhẹ gió đuà tóc mây
      Tôi yêu tình khúc đắm say
      Duyên Quê* hai đưá mơ ngày bên nhau
      Tôi yêu ngào ngạt hương cau
      Dây trầu xanh biếc, vôi màu đỏ tươi
      Tôi yêu những giọt mồ hôi
      Anh cày em cấy...một đôi trên đồng
      Tôi yêu duyên nợ tình hồng
      Lều tranh, vách đất...mặn nồng không phai
      Tôi yêu mơ ước cùng ai
      Bên đây bên đó...duyên may vợ chồng

      Tôi yêu!!! Người hỡi...biết không??!

      Sương Anh

      * Duyên Quê = sáng tác Hoàng Thi Thơ
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2007 17:11:02 bởi SuongAnh >
      #93
        huongtuyet274 26.11.2007 12:24:38 (permalink)
        0
        Em đi thu rụng lá vàng
        Sương khuya phủ ánh buồn sang bên này
        Nỗi sầu khoé mắt còn cay
        Hương tình vừa đượm hổm rày đã tan
        Em đi nắng bỗng nhạt vàng
        Để anh rơi rụng hồn hoang lạnh lùng
        Tội tình một khắc nhớ nhung
        Một giây lãnh đạm mông lung mỏi mòn
        Hồng hoang trăng vỡ trên non
        Sắc son còn đượm nẻo mòn ngày xưa
        Tội tình em ạ! Dưới mưa...
        Thân ai đã lạnh mà chưa chạnh lòng
        Em đi để những ngóng trông
        Rơi rơi chiếc lá chờ mong tháng ngày
        Tội tình ai lại cơn say
        Ai vay giờ trả những ngày đớn đau
        Kiếp này cho đến kiếp sau
        Tội tình ai phải mang màu...thời gian!
         
        #94
          huongtuyet274 26.11.2007 13:09:03 (permalink)
          0
          ĐÔNG NHỚ!
          Lập đông gió rũ rê buồn
          Tim si một bóng rèm buông nửa vời
          Đợi chờ sương giá chơi vơi
          Mà tim ai vọng bao lời thiết tha
          Xót xa kiếp đã nhạt nhòa
          Duyên kia chia nửa hòa chung nỗi sầu
          Thương thương nhớ nhớ khắc sâu
          Gió đông hoang lạnh trong câu phai tàn
          Tình buồn như chiếc lá tan
          Xoay xoay só phận bẽ bàng lìa cây
          Xa xôi cách trở bao ngày
          Đông kia đã mấy lắt lay gió nồm
          Vầng trăng heo hắt chiều hôm
          Bởi màu mây phủ tím chồm màu thương
          Lòng son hai chữ vấn vương
          Đông đi đông lại đêm trường vẫn mơ
          Dù người có chút ơ hờ
          Ta đây vẫn chẳng thờ ơ mộng lòng!
          #95
            SuongAnh 26.11.2007 20:32:50 (permalink)
            0
            Đông Nhớ Người
             
            Chút tình em đã gửi trong
            Bài thơ thương nhớ mộng lòng trao ai
            Dẫu đời đôi ngã chia hai
            Mối tình thơ ấy vẫn hoài còn đây



            Thời gian đi theo tháng ngày
            Câu thơ lục bát mang đầy nhớ thương
            Hồn nghiêng tim ngã tình vương
            Nhớ ôi là nhớ...đêm trường mắt sâu

            Xin đừng để lạc vần câu
            Chữ thương chữ nhớ khắc sâu tim này
            Phố phường người ta đan tay
            Dìu nhau dạo ngắm ngất ngây tình hồng

            Lạc loài góc nhỏ chiều đông
            Lòng thầm réo gọi...xuân nồng nơi đâu...??!
            Làm sao để được có nhau
            Đông sang nhớ đến người đau tím lòng!

             
            Sương Anh
            #96
              huongtuyet274 27.11.2007 12:27:45 (permalink)
              0
              DƯỜNG NHƯ TA ĐÃ!
              Dường như ta làm người ta sợ
              Chẳng gật đầu cứ cúi lặng thinh
              Hay...người đã có nơi gửi gắm
              Một bóng hình...một kiếp trung trinh?

              Dường như thể ta còn lúng túng
              Câu yêu thương đến nhạt mất rồi
              Hồn lãnh đạm và lòng cằn cỗi
              Nên ân tình...chắc hóa xa xôi

              Dường như người ta quên đi mất
              Một mình ta lặng bóng âm thầm
              Ngày đêm vắng ngỏ lời đường mật
              Mong vỡ òa khoảng trống lặng câm

              Dường như đã trở nên nhàm chán
              Câu thương yêu đã cạn cõi lòng
              Hồn nay đã hết còn bay bổng
              Hiện tại buồn...mơ mộng viễn vồng

              Dường như ta với người....khoảng cách
              Đơn phương thôi ta chỉ một mình
              Sầu nhỏ giọt lệ buồn hoang lạnh
              Ôm nỗi lòng...rét buốt tàn canh

              Dường như ta ngửa tay xin xỏ
              Một chút yêu chút nhớ, giận hờn
              Và đâu đó giữa đời...bất chợt
              Cõi nghê thường khôn dại,thiệt hơn

              Dường như ta không dừng được nữa
              Bởi tình yêu đâu phải trò đùa
              Nên đành thế để tình chảy nhựa
              Rồi ôm lòng mơ mộng duyên xưa

              Dường như ta chẳng là ta nữa
              Chẳng hiên ngang hứng chịu thói đời
              Cứ nặng nhẹ trong lòng diệu vợi
              Của chuyện tình đã nhạt...rụng rơi

              Thôi thế nhé..Dường như ta chết
              Mảnh linh hồn cõi lạnh giá băng
              Đơn phương đó làm tình ta lặng
              Trôi phũ phàng trong gió sương trăng

              Dường như thế...ta thầm cầu chúc
              Hạnh phúc cho một kiếp an lành
              Thầm khấn nguyện cho mưa sẽ tạnh
              Cho một người cho một tuổi xanh

              Viết cho NHI ANH!
              #97
                hoangnguyen6889 28.11.2007 07:21:52 (permalink)
                0

                Trích đoạn: huongtuyet274

                DƯỜNG NHƯ TA ĐÃ!
                Dường như ta làm người ta sợ
                Chẳng gật đầu cứ cúi lặng thinh
                Hay...người đã có nơi gửi gắm
                Một bóng hình...một kiếp trung trinh?

                Dường như thể ta còn lúng túng
                Câu yêu thương đến nhạt mất rồi
                Hồn lãnh đạm và lòng cằn cỗi
                Nên ân tình...chắc hóa xa xôi

                Dường như người ta quên đi mất
                Một mình ta lặng bóng âm thầm
                Ngày đêm vắng ngỏ lời đường mật
                Mong vỡ òa khoảng trống lặng câm

                Dường như đã trở nên nhàm chán
                Câu thương yêu đã cạn cõi lòng
                Hồn nay đã hết còn bay bổng
                Hiện tại buồn...mơ mộng viễn vồng

                Dường như ta với người....khoảng cách
                Đơn phương thôi ta chỉ một mình
                Sầu nhỏ giọt lệ buồn hoang lạnh
                Ôm nỗi lòng...rét buốt tàn canh

                Dường như ta ngửa tay xin xỏ
                Một chút yêu chút nhớ, giận hờn
                Và đâu đó giữa đời...bất chợt
                Cõi nghê thường khôn dại,thiệt hơn

                Dường như ta không dừng được nữa
                Bởi tình yêu đâu phải trò đùa
                Nên đành thế để tình chảy nhựa
                Rồi ôm lòng mơ mộng duyên xưa

                Dường như ta chẳng là ta nữa
                Chẳng hiên ngang hứng chịu thói đời
                Cứ nặng nhẹ trong lòng diệu vợi
                Của chuyện tình đã nhạt...rụng rơi

                Thôi thế nhé..Dường như ta chết
                Mảnh linh hồn cõi lạnh giá băng
                Đơn phương đó làm tình ta lặng
                Trôi phũ phàng trong gió sương trăng

                Dường như thế...ta thầm cầu chúc
                Hạnh phúc cho một kiếp an lành
                Thầm khấn nguyện cho mưa sẽ tạnh
                Cho một người cho một tuổi xanh

                Viết cho NHI ANH!


                Dường như ta đã quên yêu
                Dường như ta đã nhớ nhiều hơn xưa
                Dường như
                người đã quên chưa?
                Mà sao ta lại
                mới vừa...  nhớ mong...

                hoàng nguyên
                Xin chào  bạn Hương Tuyết nhé, cảm ơn bạn đã ghé thăm HN .  Chúc bạn vui vẻ nhé.

                #98
                  huongtuyet274 29.11.2007 09:19:00 (permalink)
                  0
                  NHỚ THẦY!
                   
                  Thầy ơi! Đã bốn năm rồi
                  Thời gian cứ thế... lặng trôi một mình
                  Từ ngày thầy lập gia đình
                  Đến nay vắng bóng... ân tình cũng phai
                  Duyên xưa đã dũa đã mài
                  Mà nay biết có được vài chữ nhân?
                  Ơn thầy....em nặng ngàn cân
                  Nợ thầy....em cũng vạn lần...nói sao?
                  Công lao trời biển dạt dào
                  Ân tình như thể sóng trào trùng khơi
                  Bây giờ em đã vào đời
                  Vẫn nghe vang vọng những lời thiết tha
                  "Làm người hai chữ thật thà
                  Dù trong dù đục lòng ta sáng ngời"
                  Nhưng mà...phận số thầy ơi!
                  Đã làm tê dại rụng rời hồn em
                  Trắng đầu bạc tóc mỗi đêm
                  Bao lần vấp ngã lại thêm thấu lòng
                  Chữ nhân thầy đã hoài mong
                  Cho người trò nhỏ vỡ lòng năm nao
                  Để thầy pha chút tự hào
                  Em giờ đã được ngẩng cao với đời!
                   
                  Kính Tặng Thầy: Nguyễn Đức Tú
                  #99
                    huongtuyet274 29.11.2007 09:31:25 (permalink)
                    0
                               THƯƠNG NHỚ!
                    Từ ngày em bước sang ngang
                    Hồn tôi lại dẫn hai hàng lệ rơi
                    Khóc thầm thương tiếc duyên trời
                    Nay phai lá úa rụng rời cánh thơ
                     
                    Xưa quen đã nhạt ơ hờ
                    Niềm thương nỗi nhớ chẳng mơ phố phường
                    Em xa cách mặt nghê thường
                    Tội tình tôi đếm đơn phương một mình
                     
                    Ngày xưa cùng ngắm bình minh
                    Ngày xưa cùng những ân tình thiết tha
                    Bây giờ lại nhạt như là
                    Trăng qua mười sáu nhạt nhòa gió đông
                     
                    Cũng thương cũng tiếc trong lòng
                    Cũng nhung cũng nhớ hoài mong đến sầu
                    Nhưng mà cũng đã khắc sâu
                    Chữ tan chữ nát một câu ly dời
                     
                    Thương giờ đếm mâyd trùng khơi
                    Nhớ giờ đong được biển trời mấy sao
                    Duyên xưa nếu chẳng ngọt ngào
                    Thì Nay thôi nhé...hư hao làm gì!
                     
                    Ân tình nhung nhớ....làm chi!
                    huongtuyet274 29.11.2007 10:25:09 (permalink)
                    0
                    CÓ NHỮNG ĐIỀU...MÀ ANH VẪN HOÀI MONG!

                    Lặng một chút hương đêm
                    Một chút yêu
                    Một chút yếu lòng
                    ...Dù tim ta còn hoài mong
                    Cháy bỏng...

                    "Có những điều chỉ viết tặng mình thôi
                    Về kí ức,niềm vui và những điều dang dở
                    Có gì đó..lạ lùng trong vạn điều bỡ ngỡ
                    Ngẩn ngơ yêu, chẳng dám gửi tặng người..."
                     
                    Có những điều nhỏ nhặt đã thành quen
                    Chút nhớ, chút thương, chút yêu thầm vụng dại
                    Có những mơ hồ...tưởng lầm trong khắc khoải
                    Nhưng chẳng bao giờ.Em ạ!....Nhặt vu vơ!
                     
                    Một cơn gió đêm, một tiếng nấc..ơ hờ
                    Cứ lặng lẽ, cứ cô đơn thầm trôi về ngõ vắng
                    vần thơ êm còn vương trong tĩnh lặng
                    Nên mắt hoen mờ hoen nắng úa thu phai
                     
                    Có những điều mà không chỉ riêng ai
                    Cất giữ trong tim, trong lòng, trong kí ức
                    Để đôi khi tâm hồn đang tức bực
                    Chẳng chịu mở lòng chẳng gửi bỏ tâm tư
                     
                    Có những điều giữa thực và hư
                    Giữa cái xa xưa, cái hôm nay và sau này...mãi mãi
                    Cũng mùa đông, cũng những lần ân ái
                    Cũng ngẩn ngơ buồn, cũng hoang lạnh...mỉa mai
                     
                    Có những điều anh viết tặng ai...
                    Giọt sương thơ, vần theo gieo thật vụng
                    Đều là anh-thằng khờ đang lúng túng
                    Đắm trong hồn trong hương gió tình yêu
                     
                    Có những điều nhỏ nhặt....chẳng bao nhiêu!
                    Về chuyện của em, của anh, của những điều khó nói
                    Của ân tình hoang mang, những yêu thương mòn mỏi
                    Mà chẳng bao giờ...em chia sẻ cùng anh!
                     
                    CÓ những điều như cơn gió mong manh
                    Em đã bước ra, xoay vòng, quẩn quanh...
                    rồi trôi đi cùng hư ảo
                    Hay có những điều trong em là cao ngạo
                    Luôn những dỗi hờn trong nắng gió lao xao
                     
                    Còn có những điều, em ạ! Rất thanh cao
                    Một túp lều tranh hai mảnh hồn đang cháy
                    Tóc mây ơi!Sao tình ta tan chảy?
                    Không dấu vết mờ, lại băng lạnh...vu vơ
                     
                    Đôi khi anh đau đớn với mong chờ
                    Đợi một tiếng thôi, tiếng trao tình xưa cũ
                    Tiếng nỉ non thắp lửa lòng ủ rũ
                    Thắp nghê thường thắp rực những vấn vương
                     
                    Và cuối cùng...còn đó những lời thương
                    Lời của mến yêu, của đơn phương...khờ dại
                    Lời cầu mong một cái nhìn ngoảnh lại
                    Một lời cuối cùng....cho khúc nhạc tương lai....!
                     

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2007 11:31:08 bởi huongtuyet274 >
                    huongtuyet274 30.11.2007 18:34:08 (permalink)
                    0
                            THƯƠNG TIẾC TÌNH XƯA
                    Một nửa xuân nồng đã trôi qua
                    Một giây ân ái đã phai nhòa
                    Một làn gió thoảng trong màu rụng
                    Một mảnh ân tình nay đã xa
                     
                    Ta mang đau đớn ở trong tim
                    Cả đời mệt mỏi để đi tìm
                    Một hình bóng cũ trong mờ nhạt
                    Một khối bẽ bàng trong nát tan
                     
                    Tìm ở nơi đâu ta tìm đâu?
                    Quẩn quanh quanh quẩn chỉ u sầu
                    Những bờ ân ái nay lại vướng
                    Lại để âm thầm những bể dâu
                     
                    Có ai cứu vớt chút hương xưa
                    Giúp ta tìm lại những dư thừa
                    Tìm trong mộng tưởng trong suy tưởng
                    Một khối hoang tàn những tiếc thương
                     
                    TA lại hận ta những vấn vương
                    Đau chi trong cái tiết hoang đường
                    Căm chi trong cái cùng kiếp tận
                    Giận để làm gì chỉ tổn thương
                     
                    Người đã không còn mộng đã tan
                    Duyên kia theo đó cũng điêu tàn
                    Tiếc cho một kiếp hồng nhan bạc
                    Mệnh đã phong trần theo gió hoang!
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                    SuongAnh 01.12.2007 21:13:46 (permalink)
                    0
                     
                     
                    NƯẢ GHÉT NƯẢ THƯƠNG
                     
                     
                    Nưả này thương tiếc tình xưa
                    Nưả kia lại ghét người chưa thật lòng
                    Nưả yêu nưả hận...hoài trông
                    Nưả đi mang hết...nưả không còn gì...
                     
                    Ghét làm sao người ra đi
                    Để ai nhung nhớ mắt mi uá sầu
                    Ghét người làm mắt thêm sâu
                    Đêm không chịu ngủ canh thâu thức chờ
                    Ghét người tình cứ lửng lơ
                    Khiến cho ai cứ vật vờ tim đau

                    Thương chi nào ai biết đâu
                    Thôi thì buông thả nhẹ câu giận hờn

                    Thương chi để dạ héo hon
                    Lòng buồn hận tủi tâm hồn hư hao
                    Thương chi hồn mãi nghẹn ngào
                    Tình yêu trăng gió...ai nào được đâu
                     
                    Từ nay trả hết trăng sao
                    Yêu thương ghét giận...trả vào hư không

                    Sương Anh
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2007 01:04:08 bởi SuongAnh >
                    Xuan Trương 02.12.2007 10:09:16 (permalink)
                    0
                    Hôm nay mạo muội vào trang thơ của HT!!! thấy thơ của HT sao mà ngọt ngào quá!!! mạn phép cho XT để lại bài thơ mộc mạc này nhé! biết chẳng xứng với thơ của HT đâu! đừng cười nhé! chúc HT luôn vui và tràn trề cảm hứng sáng tác!
                     
                     
                    Còn Mãi Đây Niềm Đau       
                                                                 Xuân Trường
                     
                    Một nửa đời người trong đớn đau
                    Ngàn đêm men đắng ngấn lệ sầu
                    Một chút hương nồng chưa quên lãng
                    Ngàn kiếp phong trần đã quên đâu!!!
                     
                    Riêng dấu ngậm ngùi những tháng năm
                    Trường đêm đơn bóng lặng khóc thầm
                    Ân ái xa rồi như mây gió
                    Chỉ còn men đắng với vầng trăng..
                     
                    Còn đây chút thừa dư kỷ niệm
                    Một thoáng ngọt ngào rớt chiều êm
                    Hay chăng chút niềm đau ngân đắng
                    Hay chỉ chút sầu rớt trong đêm
                     
                    Cũng chỉ còn đây cơn gió may
                    Trường đêm căm lạnh ngấm vai gầy
                    Chốn cũ phai rồi ơi mộng cũ
                    Lạc đường phiêu lãng mãi cứ say…
                     
                     
                    huongtuyet274 02.12.2007 13:26:50 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Xuan Trương

                    Hôm nay mạo muội vào trang thơ của HT!!! thấy thơ của HT sao mà ngọt ngào quá!!! mạn phép cho XT để lại bài thơ mộc mạc này nhé! biết chẳng xứng với thơ của HT đâu! đừng cười nhé! chúc HT luôn vui và tràn trề cảm hứng sáng tác!
                     
                     
                    Còn Mãi Đây Niềm Đau       
                                                                 Xuân Trường
                     
                    Một nửa đời người trong đớn đau
                    Ngàn đêm men đắng ngấn lệ sầu
                    Một chút hương nồng chưa quên lãng
                    Ngàn kiếp phong trần đã quên đâu!!!
                     
                    Riêng dấu ngậm ngùi những tháng năm
                    Trường đêm đơn bóng lặng khóc thầm
                    Ân ái xa rồi như mây gió
                    Chỉ còn men đắng với vầng trăng..
                     
                    Còn đây chút thừa dư kỷ niệm
                    Một thoáng ngọt ngào rớt chiều êm
                    Hay chăng chút niềm đau ngân đắng
                    Hay chỉ chút sầu rớt trong đêm
                     
                    Cũng chỉ còn đây cơn gió may
                    Trường đêm căm lạnh ngấm vai gầy
                    Chốn cũ phai rồi ơi mộng cũ
                    Lạc đường phiêu lãng mãi cứ say…
                     


                     
                     
                    Chưa qua một nửa đời người
                    Nhưng tim đã nhạt đã vơi bội phần
                    Niềm đau mang nặng hồng trần
                    Trách đâu duyên số muôn phần trách đâu!
                    Ngậm ngùi men đắng tiêu sầu
                    Nên trang thơ lạnh càng mau bẽ bàng
                    Chút thừa ân ái... sang ngang
                    Một khi ngoảnh lại phũ phàng đắng cay
                    Dặm trường người tỏ người hay
                    Người vui kẻ nát tim này biết chăng?
                    Trách cho tạo hóa xoay vần
                    Trách cho Kỷ niệm trong ngần mắt nai
                    Trách mình thôi, chẳng trách ai!
                    Vì mình phận bạc mãi hoài mộng mơ!
                    Thơ yêu dang dở dại khờ
                    Ái tình phiêu lãng vật vờ khói sương
                    Heo may gửi mấy dặm trường
                    Mà trong lãng đãng vẫn vương mắt buồn
                    Niềm đau mong được thả buông
                    Cho cơn mưa nhạt sớm tuôn ấm lòng
                    Rửa buồn rửa hết sầu mong
                    Rửa đi cô quạnh cõi lòng giá băng
                     
                    Cảm ơn XT đã ghé nhà HT, hix!Đâu có gì màkhen dữ, nổ bể mũi bây chừ!Chúc vui vàhanhj phúc nhé!
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 33 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 485 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9