Hướng bàn tay về phía nào?
tomodachi 03.09.2006 15:55:52 (permalink)
"Hướng bàn tay về phía nào?"

Vâng, đó chính là câu hỏi ám ảnh tôi trong ngày thứ hai ở xứ sở mặt trời mọc.

Một người khác (không tầm thường như tôi) sẽ không bao giờ đặt ra những câu hỏi vớ vẩn như thế này. Họ sẽ nghĩ tới những vấn đề lớn lao hơn nhiều. Chẳng hạn: tại sao người Nhật làm được cái này cái kia mà dân VN (vốn được đánh giá là thông minh chẳng kém bố con thằng nào)lại không làm được? Mình có thể học được những gì từ họ?, vv...(cũng phải nói thêm là những câu hỏi kiểu này đều đã được trả lời hết sức thỏa đáng, nhưng vì chúng ta chả làm được gì nhiều ngoài việc trả lời câu hỏi nên nó vẫn cứ là...câu hỏi )

Một người khôn ngoan khác sẽ hình thành ngay trong đầu một kế hoạch làm sao tận dụng tối đa khoảng thời gian ở đây vào việc kiếm tiền. Tiền ấy mà. Bằng mọi cách. Đã mất công xuất ngoại thì phải tha được về nhà cái gì chứ.

Tôi cũng muốn có được những suy nghĩ hay ho và đúng đắn như trên lắm. Nhưng quả thực trong buổi sáng ngày hôm đó, cái câu hỏi chết tiệt nọ cứ bám riết lấy tâm trí tôi.

"Hướng bàn tay về phía nào? Hướng bàn tay về phía nào?..."

Từ ga Tsuga, chúng tôi lên chuyến tàu điện vào lúc 7h15 đi Tokyo. Đây là lần đầu tiên tôi đi tàu điện. Hôm nay anh Trung hẹn chúng tôi 8h30 tại ga Kanda. Đến đó anh sẽ dẫn chúng tôi đến trường ngoại ngữ Kanda để làm thủ tục nhập học. Chuyến tàu vào giờ này đông một cách khủng khiếp. Phần lớn dân Tokyo đi làm bằng tàu điện vì đi bằng ôtô dễ tắc đường mà phí gửi xe lại quá cao. Lúc mới lên tàu, tôi đứng gần cửa, sau đó bị đẩy vào giữa toa. Tại các ga trung gian, số người xuống thì ít mà số người lên ngày một nhiều (đa số mọi người đi tới ga Tokyo). Mọi người ép chặt vào nhau đến mức không thể chặt hơn được nữa. Mùi thơm của mĩ phẩm, mùi da thịt đàn bà cùng với sức nóng tỏa ra từ mấy cô nàng đứng cạnh làm tôi suýt phát cuồng Image . Nhưng tai hại nhất là bàn tay trái của tôi lại đang đặt lên...mông của một cô mặc váy hoa. Cũng chẳng biết phải làm sao vì chật chội thế làm gì còn chỗ nào mà để tay nữa. Bây giờ mà xoay bàn tay còn dở hơi hơn vì cô ta sẽ nghĩ mình giở trò vớ vẩn. Hơn nữa, xoay về hướng nào? Ừ, xoay về hướng nào?. Đằng trước là hai cô mặc váy ngắn. Phía bên phải là một chị mặc quần short. Đằng sau cũng là một cô nào đó. Thế là cái câu hỏi nọ cứ ám ảnh không chịu buông tha tôi trong suốt hành trình tới Tokyo.

Thực sự tới bây giờ tôi vẫn chưa trả lời được.

Thế đó, nước Nhật với tôi bắt đầu một cách kì quặc vậy đó.

Cứ việc nói tôi tầm thường, nhưng nếu có thể, hãy trả lời giúp tôi câu hỏi trên. Sau đó, chúng ta sẽ bàn về những vấn đề vĩ mô hơn
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9