Trích đoạn: ToiLaToi
Xin Hãy Quên...
-Quang Quyền-
Anh giận em ư, giận được chăng?
Anh chỉ giận anh quá vội vàng
Anh yêu,em cũng yêu anh vậy
Anh biết, nhưng rằng...chẳng thể chung
Anh dối lòng anh có thể không?
Dối lòng chẳng thể nói yêu cùng
Nhưng mai,ngày tới,xe hoa đó
Đến rước....gió qua gió lạnh lùng
Anh tin em vẫn yêu anh lắm
Nhưng...xin em hãy cố quên đi
Mai này ai hỏi anh, xin hãy
Khẳng khái một lời "chả biết ai..."
Em mơ mộng nhé với người ta
Bên vườn hoa nắng bướm la đà
Vui trong cay đắng và anh sẽ
Cố gắng quên đi giấc mộng hoa
Ngày mai trôi dạt đến phương nào?
Biển xanh xanh lắm khoảng trời cao
Lộng lẫy phố thành hay xóm núi
Cũng rằng không nghé nữa,Ca Dao
Được Không Anh
Tất cả trôi qua sẽ thành kỉ niệm
Thật không anh kỉ niệm sẽ phai màu
Em nhắm mắt ngày mai sẽ tỉnh
Lòng thấy quên như ngày ấy chưa anh
Xuân qua và chớm Hạ vàng
Thu qua Đông lại nắng vàng em quên
Mưa xuân lất phất giọt tình em đau
Làm sao em biết phải làm sao
Quên anh như thể những ngày chưa quen
Được không anh nếu một mai ai hỏi
Khẳng khái một lời người ấy chẳng biết ai
Chợt nhói lòng nghe mắt lệ cay cay
Thật không anh chỉ cần em nói dối
Chẳng quen anh là em sẽ quên ngay
Sao em nói mà mắt lệ lại cay
Anh dối em điều đó là không thể
Lãng quên anh như thể chẳng quen nhau
Lá xa cây lá nghe sầu lơi lã
Em xa người tất tả với niềm đau
Thì xin anh đừng dối em chi nữa
Quên anh là điều không thể đúng hơn
Bởi giản đơn người tất cả trong em
Được không anh nếu mai này gặp lại
Môi mỉm cười ngày ấy ta yêu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2006 12:11:49 bởi saochoihelen >