NGÀY THỨ CHÍN Sau khi ăn sáng xong, đoàn đến thăm Trung tâm Tơ lụa Hàng Châu, ở đây ngày nào cũng có nhiều show biểu diễn mode với những nguời mẫu mặc lụa Hàng Châu; nhưng nguời mẫu ở đây không đuợc đẹp bằng các cô nguời mẫu của chúng ta.
Vừa buớc vào khu trung tâm, chúng tôi được xem quy trình sản xuất ra sợi tơ từ kén tằm. Nguời ta luộc kén lên rồi kéo thành tơ. Tôi rất thích nhìn một bà cụ già chỉ chăm chú làm một việc là lấy xác con tằm ra khỏi kén - trông cụ thật hiền hòa và cần mẫn.
Những bộ drap, gối bằng lụa tơ tằm rất đẹp và sang trọng ! Những cái chăn bằng lụa tơ tằm ai cũng thích vì được nghe quảng cáo rằng: chúng có đuợc cả hai tác dụng - làm ấm vào mùa đông và cho nguời ta có cái cảm giác mát mẻ vào mùa hè ?
Buớc vào bên trong khu trưng bày và bán sản phẩm lụa Hàng Châu, ai nấy đều "hoa cả mắt" vì cả một rừng sản phẩm rất đa dạng về màu sắc, mẫu mã, kiểu dáng ..... và cả "vì giá cả" nữa.
Một vài anh, chị trong đoàn bảo nhau copy kiểu dáng thôi, rồi về nhà mua lụa tơ tằm của Việt Nam mà may - lụa tơ tằm Việt Nam thật ra chỉ thua lụa của họ về công đoạn cuối - công đoạn hoàn tất (nhuộm) nhưng mà đây lại là khâu quan trọng nhất để giữ độ bền màu của lụa.
Sau đó cả đoàn đến thăm Tây Hồ. Cả khu vực Tây Hồ khá rộng. Cô huớng dẫn viên nói cho chúng tôi nghe về "Tam Đàn Ấn Nguyệt" - Đây là một cái tháp, trên tháp có nhiều lỗ tròn; khi mặt trăng chiếu qua các lỗ tròn này thì các lỗ này sẽ in hình xuống mặt nuớc hồ lung linh.
Như tôi đã nói truớc đây, con đuờng Tô Đề do nhà thơ Tô Đông Pha xây khá dài - có đến 6 cây cầu - Con đuờng này ngày nay giống như đuờng Thanh Niên ở bên Hồ Tây - Hà Nội - khá thơ mộng; con đuờng của những đôi tình nhân .
Ở Tây Hồ còn có tháp Lôi Phong - Tuơng truyền rằng đây là nơi ở của Thanh Xà - Bạch Xà; hai con rắn tu luyện lâu năm hóa thành 2 cô gái đẹp - chắc các bạn đã biết câu chuyện này ?
Ngày hôm nay chúng tôi đi thăm thú Hàng Châu (thủ phủ của tỉnh Triết Giang).
Lại nói về tháp Lôi Phong : Khi xưa tháp này đuợc xây bằng gạch; nhưng tuơng truyền rằng tháp rất linh thiêng; các đôi vợ chồng mới cưới cứ đến đây lấy một viên gạch xây tháp mang về nhà mình thì sẽ sinh đuợc "quý tử" ("quý tử" đối với nguời Trung Quốc rất quan trọng). Và cứ thế họ lấy dần đi và rồi tháp bị hỏng. Sau đó, nguời ta phải xây lại tháp bằng đồng thì truyền thuyết chấm dứt....
Ngoài con đuờng Tô Đề mà tôi đã noi truớc đây còn có một con đuờng khác mang tên Bạch Đề (do nhà thơ Bạch Cư Dị xây). Dọc theo những con đuờng ở đây nguời ta cho trồng xen kẻ cứ một cây liễu thì lại đến một cây đaò; với ý nghĩa là "đào hồng, liễu xanh" (chắc ngầm mong cho sự sống và hạnh phúc luôn hiện diện ở đây).
Cũng xin nhắc lại Triết Giang là quê huơng của cặp tình nhân nổi tiếng Luơng Sơn Bá - Chúc Anh Đài mà từ nhỏ bọn học trò chúng tôi rất mê khi xem câu chuyện tình bi thảm của họ đuợc in ở bìa sau của cuốn vở học sinh hoặc trong tuồng cải luơng thời đó.
Mộ của anh hùng Nhạc Phi cũng đuợc chôn ở vùng này nhưng chúng tôi đã không có đủ thời gian đến viếng mặc dù rất thích vì muốn một lần nữa đuợc trở lại với cuộc đời của nhân vật trong tác phẩm "Nhạc Phi diễn nghiã".
Truớc khi xuống thuyền dạo Tây Hồ, một số các anh, chị ham mua sắm cứ tíu tít mua đủ thứ đồ lưu niệm đuợc bày bán ở các quầy hàng tại đây. Riêng tôi và một vài nguời nữa thì lại tranh thủ chạy ngay vào Hoa Cảng Quan Ngư - đây là tên gọi một công viên ngay Tây Hồ - nó như một khu vuờn có nhiều cây xanh và hoa; buớc vào đây ta thấy không khí mát mẻ hẳn như buớc vào một vuớn hoa Châu Âu, mặc dù là giữa buổi trưa nắng gắt.
Thuyền đi đuợc một đoạn thì thấy Đình Hồ Thu Nguyệt - nơi đây mỗi dịp Trung Thu thì nhà vua thường ra đây để ngắm trăng.....
Đáng lẽ sẽ thơ mộng biết bao khi đuợc dạo chơi bằng thuyền trên Tây Hồ, nhưng do một số rất đông du khách của Trung Quốc từ khác vùng khác cũng đến đây vãn cảnh, họ đi chung thuyền với chúng tôi và nói chuyện to quá, làm giảm đi cảm giác thú vị trong tôi .....
Buổi chiều đi thăm Phi Lai Phong đặt tại Thiên An thôn.
Tuơng truyền rằng khi xưa nhà sư Tế Công cuớp kiệu cô dâu bị dân làng đuổi bắt, nhưng ông thoát được sự truy đuổi này là nhờ có một ngọn núi từ Hoa Quả Sơn bay đến chận giữa ông và đám đông dân làng ???
Cho nên ở Phi Lai Phong có rất nhiều tượng Phật (355 tượng) bằng đá được đặt khắp nơi với ý nghĩa là trấn giữ Phi Lai Phong không cho ngọn núi bay trở về chốn cũ ?
Cô huớng dẫn viên chỉ một phiến đá khá rộng - nơi Tế Công ngồi uống rượu, ăn thịt chó và ... ngủ. (Tu kiểu gì thế này không biết !)
Phiến đá này rất bóng vì khách du lịch đến đây khi nghe giới thiệu về nó thì ai cũng sờ thử xem nó thế nào mà đuợc Tế Công chọn làm chỗ nghỉ ngơi.
1.600 năm truớc đây có một vị cao tăng Ấn Độ đến đây, ông thấy phong cảnh của Phi Lai Phong đẹp và rất giống quê huơng của mình (thì từ Hoa Quả Sơn bay đến mà lị !) nên ông xây một ngôi chùa ở đây để tu hành và lấy tên là chùa Linh Ấn.
Chùa Linh Ấn có diện tích lớn thứ ba vùng Giang Nam. Chùa rất rộng rãi - có đến 3 ngôi đại điện ở 3 tầng trên nuí.
Tôi cùng một vài anh chị trong đoàn leo lên hết 3 tầng đại điện; lòng rất khâm phục những kiến trúc sư thời xưa: "không hiểu sao họ có thể đưa lên núi những tuợng Phật vĩ đại thế kia nhỉ ?"
Bên trong đại điện còn có tượng của 4 vị Hộ Pháp Thiên Vuơng "đứng co chân" - Tương truyền rằng Chu Nguyên Chương là người tỉnh An Huy, gia đình rất nghèo nên ông phải vào chùa ở để đuợc nhà chùa nuôi. Sống trong chuà, ông thuờng phải quét lá trong sân chuà. Lúc đó tuổi của ông còn rất nhỏ mà cứ phải quét đi quét lại vì lá cứ rơi hoài làm cho ông rất mệt và tức giận; ông mới dậm chân hét lên "Đứng dậy đi"; thế là cả 4 vị Hộ Pháp Thiên Vuơng trong chùa đều đứng lên cả ???
Sở dĩ có truyền thuyết naỳ vì nguời Trung Quốc cho rằng Chu Nguyên Chương có "chân mệnh thiên tử". Mà quả thật như vậy; sau này ông trở thành một vị vua của Minh triều.
Nơi nàycòn có Lý Công Chi Tháp - Đây chính là mộ của ông Lý Hối được xây dựng từ thời Vạn Lịch (nhà Minh).
Rời Phi Lai Phong chúng tôi được đưa đến Mai Gia Thôn để uống trà.
Đuờng vào Mai Gia Thôn rất đẹp, có một đuờng hầm nhỏ do nguời dân trong Mai Gia Thôn tự đóng góp xây dựng.
Thôn này xem ra rất trù phú chỉ nhờ vào việc bán trà Long Tĩnh - một loại trà đặc biệt quí. Tương truyền các vị vua nhà Thanh như Khang Hy, Càn Long ... thuờng vi hành đến đây để uống trà.
Chuyện kể rằng có một lần khi đi vi hành, vua - tôi không được để lộ thân phận; cho nên khi vua rót trà mời Hòa Thân thì Hòa Thân phải giữ phép vua bằng cách truớc khi uống chung trà vua ban ông phải lấy 3 ngón tay giữa của bàn tay làm dấu quỳ lạy vua 3 lạy rồi mới dám uống để không bị tội "khi quân phạm thượng" và cũng không để dân làng biết.
Từ đó có tục lệ như sau: khi nguời ở Mai Gia Thôn rót trà mời mình thì du khách cũng đuợc huớng dẫn viên du lịch chỉ cách làm giống như Hòa Thân để tỏ lòng cám ơn nguời đã phục vụ mình ...
Trà Lonh Tĩnh có giá rất cao - 50 nhân dân tệ một ly - Riêng du khách như chúng tôi thì đuợc mời uống không mất tiền
Các quan chức lớn của Chính phủ Trung Quốc và những nguời giàu ở Hàng Châu vẫn thuờng đến đây để uống trà và thư giãn cho nên có rất nhiều xe hơi đậu ở bên ngoài các quán trà dọc theo 2 bên đuờng vào thôn.
Trà Long Tĩnh có mùi đậu xanh; các cô gái rót trà ở đây rất điệu nghệ - họ lắc cổ tay thật nhẹ nhàng để rót trà thành vòi rất chuyên nghiệp... Chúng tôi đã xin đuợc làm thử nhưng mà "không giống ai"
Nuớc pha trà lý tuởng nhất là ở nhiệt độ 80 độ C (vì trong trà có vitamin C, nếu nhiệt độ cao quá vitamin C sẽ bị phân huỷ). Họ chỉ pha một lượng rất ít vào ly và mời chúng tôi ngửi, xong mới pha tiếp vào cho đầy.
Một cô bé thuyết trình rất hay về thành phần và tác dụng của trà: Trà có tác dụng bổ thận, cường dương, tiêu hóa tốt, giảm được mỡ, đường trong máu ... có thể trị đuợc bệnh tiểu đường và cao huyết áp. Lòng đỏ trứng gà và mật ong trộn với bã trà xanh có thể dùng để dưỡng da, chống nhăn. lá trà xanh cộng với thuốc bắc bỏ vào bụng gà rồi tiềm lên trong 2h thành món ăn chữa đau lưng, phong thấp ... (không biết thiendi có giúp gì đuợc cho các bác trong việc sử dụng trà Long Tĩnh để chữa bệnh không đây ?)
Nguời ta có thể vừa uống trà và ăn cả xác, rất tốt. Thôn này còn đuợc gọi là "thôn Truờng Thọ" vì dân ở đây rất khỏe và có tuổi thọ rất cao (tuổi thọ trung bình của họ là 87 tuổi) . Họ bảo trẻ sơ sinh 1 tháng ở đây cũng đã đuợc uống trà Long Tĩnh cho nên có sức khoẻ rất tốt.
Họ còn hứa nếu chúng tôi mua trà thì sẽ được tặng 2 toa thuốc "bí truyền" để chữa bện tiểu đuờng và bệnh cao huyết áp.
(
Rất tiếc là trong đoàn không ai mua nữa vì đã hết tiền hoặc là đã mua quá nhiều rồi, vì vậy mà thiendi không "copy" được toa thuốc nào để tặng các bạn cả ... ) Rời Mai Gia Thôn chúng tôi đi ăn chiều và ra sân bay Hàng Châu để bay về Nam Ninh.
Tính ra cả cuộc hành trình mới thấy mình đi nhiều quá -
hơn 10.000 km đường dài:
* Sài Gòn - Hà Nội : 1.700 km
* Hà Nội - Bằng Tường : 170 km
* Bằng Tường - Nam Ninh : 230 km
* Nam Ninh - Bắc Kinh : 2.600 km
* Bắc Kinh - Nam Kinh : 1.200 km
* Nam Kinh - Tô Châu : 250 km
* Tô Châu - Thượng Hải : 120 km
* Thượng Hải - Hàng Châu: 280 km
* Hàng Châu - Nam Ninh : 2.000 km
Sân bay Hàng Châu khá lớn, người ta đang xây dựng rất nhiều để chuẩn bị cho Olympic 2006 tại Trung Quốc.
Chuyến bay khá daì; khởi hành từ 20h50 mà đến 24h chúng tôi mới xuống tới sân bay Nam Ninh.
Hôm nay Công ty du lịch phối hợp giờ giấc không khớp; cho nên chúng tôi phải đi xe hàng không về trung tâm thành phố.
Ai nấy đều mệt phờ ! Phải đến hơn 2h sáng của ngày thứ 10 tôi mới đuợc lên giường ngủ
Nông Kỳ baỏ: "Cho em xin lỗi ! Các anh, chị cố gắng nghỉ một tí; sáng mai phải dậy sớm để ra ga về Bằng Tường" (Tin sét đánh !!! )
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25348/D5812D60D88746A78C0CB1FBB685FFC7.jpg[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25348/709EEFD336F44B0190E69C6203A2DFB7.jpg[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25348/57C51966D1DD4A7C98300185A31C1D11.jpg[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25348/DA4894803FF6479792616439A2916EFE.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2006 10:40:34 bởi thiendi >