Những vần thơ cho em
Hoài niệm áo trắng xưa
Tôi về đây.
Giữa quê hương hanh nắng.
Phượng nở thương.
vạt áo trắng trốn hè.
Trầm ngút ngàn lời nức nỡ tiếng ve.
Buồn não nuột như chuyến ghe ly biệt.
Đã lâu lắm mới về thăm Phan Thiết.
Kể từ ngày từ biệt áo chiến binh.
Thăm lối xưa.
Hoài niệm lại chuyện tình.
Tà áo trắng.
cô nữ sinh trong trắng.
Ôi quê hương.
Tã tơi ngàn cay đắng.
Nếu nơi đây vắng màu trắng tan trường.
Thì đời này ắt sẽ không dễ thương.
Đượm màu máu như phố phường cờ rũ.
...
Sáng vươn vai cúc trắng hương đơm nụ.
Chiều thướt tha vạt trắng điểm phố phường.
Xin cảm ơn tà áo trắng quê hương.
Đã khơi dậy người tôi thương năm cũ. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2011 23:43:05 bởi Lữ Hành >
Ngoại
Dáng ngoại già nua với rỗ rau.
Ngồi bên lề bụi,mắt đỏ au.
Độ nhật qua ngày đồng lời lẻ.
Lưng gầy còng cụp,tóc bạc màu.
Cô cậu qua đường tay trong tay.
Vô tình như gió thoảng mây bay.
Có biết ngoại nhìn đầy mơ ước.
Dăm ba đứa cháu để vui vầy.
Xã hội thờ ơ trước mảnh đời.
Vung vãi bạc tiền lúc vui chơi.
Cao lương ăn nửa,dư thừa nửa.
Có thấu chăng ai,những cuộc đời.
Thúng rau ngoại bán già nua lắm.
Chẳng quyến rũ ai tiếng gọi mời.
Đôi khi cả buổi rau trở héo.
Đem về qua bữa ngoại cầm hơi.
Có kẻ động lòng thương ngoại quá.
Mua giúp thúng rau tặng bó tiền.
Dặn rằng khi rỗi quay trở lại.
Nhờ ngoại ân cần giữ cho con.
Chiều mưa tầm tã thân già yếu.
Ngoại vẫn đợi chờ chủ thúng rau.
Đời ngoại dẫu nghèo,quen chữ tín.
Thẹn thay,những lũ cướp để giàu.
Đêm ấy sức mòn hơi cạn kiệt.
Cô đơn miên viễn khuất núi xa.
Người bên đường thấy trong mảnh vải.
Bên cạnh rỗ rau một xác già.
Nguyên Thạch
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2011 16:35:26 bởi Viet duong nhan >
Chiều quê hương Vạt trắng áo ai mượt phố phường.
Khơi lòng vương vấn người viễn phương.
Ơi tà áo trắng xinh xinh quá.
Ai cho xin gởi một chữ thương.
Vạt theo chiều gió nhẹ nắng hồng.
Cuối đường viễn khách dõi mắt trông.
Nhẹ niềm lưu luyến theo vạt trắng.
Che hộ cho tôi nỗi chờ mong.
Áo ai trinh trắng rợp lối về.
Rãi nét yêu thương khắp đường quê.
Tôi đi góp nhặt từng sợi nhớ
Bó chặt con tim lời hẹn thề.
Áo trắng trường tan vạt vấn vương.
Cô lớp mười hai có yêu thương.
Giá mà đất nước đầy nhân bản.
Nơi đâu sánh được chiều quê hương. Nguyên Thạch
Bao giờ thoát kiếp đọa đày
Tôi về đây giữa lòng dân tộc.
Chia sẻ với quê hương chung cuộc sống hàng ngày.
Dân tôi bị giết dần mòn nhưng nhà cầm quyền thì cố tình giả câm giả điếc,nào biết nào hay.
Chết sống mặc bây,tiền thầy bỏ túi.
Trót phận giun dế.
Dân tôi hận tủi.
Cuộc sống chưa kham thì màn chi đến sông núi giang sơn.
Không phải dân tôi vô tâm không biết giận không biết hờn.
Làm gì được khi cuộc sống chẳng hơn loài cầm thú.
Bao gọng xiết.
Không Tự Do.
Không Dân Chủ.
Khối nhiễu nhương luật rừng rú ngang tàn.
Đất nước điêu linh từ sức bộc phá của lũ tham quan.
Đem cả Dân Tộc dâng cho ngoại bang bởi những tên hèn gian thái thú.
Quê hương ơi.
Bao giờ tan con lũ.
Đến bao giờ ngọn cờ rũ hết đọa đày.
Để dân tôi dứt đời trâu ngựa.
Thoát cuộc sống lất lây.
Ăn uống hít thở ngập đầy chất độc.
Bao giờ dân Việt mới thoát được họa vong nô Hán tộc.
Trở lai tình nghĩa yêu thương nguồn gốc con người.
Việt Nam ơi.
Biết bao giờ niềm hạnh phúc mới nở tươi.
Khi nào mới được sống kiếp con nguoi đúng nghĩa.
Nguyên Thạch
Áo trắng ngàn thơ
Lạc bước rừng hoang ve ngân thẳm.
Hiện trong dãi nắng dáng hạ về.
Cô áo trắng ơi.
Xa biền biệt.
Vắng cả trời yêu trĩu đường quê.
Thế là xa cách mùa trốn ngủ.
Thui thủi mình ai nét lạ thường.
Ngôn từ nhật ký buồn chi lạ.
Nhìn đâu cũng chỉ một chữ thương.
Róch rách giọt rơi bên suối nhỏ.
Tôi tìm tri kỷ hát nghêu ngao.
Cá đớp ánh trăng hình trăm mảnh.
Như xé tim tôi vạn nỗi đau.
Có lẽ.
Em cũng thương tôi lắm.
Nên vẽ hoàng hôn đượm tím màu.
Hai phương cách biệt.
Hai hồn vỡ.
Mượn màu phượng nhớ mắt đỏ au.
Đường đi tranh đấu gian nan lắm.
Ngại vòng khổ lụy vướng thân ai.
Thôi giữ cho nhau tình bé bỏng.
Em còn nhỏ quá.
Lớp mười hai.
Cô áo trắng ơi.
Tôi vẫn mơ.
Tiếng lòng rung động qua lời thơ.
Và nếu cảm thông xin em giữ.
Điểm trong trang trắng đậm chữ chờ. Nguyên Thạch
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2011 16:38:10 bởi Viet duong nhan >
Lùng bùng Em hỏi.
Sao tình ta tan vỡ.
Tôi về tô đậm một chữ NHƯ.
Câu thương.
Câu phận .
Câu duyên nợ.
Tôi chưa học hết cái chữ NGỜ.
Bước đi.
Thì cứ bước đi.
Sao còn ngoảnh lại làm chi.
Muộn phiền.
Tôi.
Em.
Không phận.
Chẳng duyên.
Mà sao ly biệt.
Đứa điên.
Đứa khùng. Nguyên Thạch
Hạ buồn
Lối qua phố đượm buồn mắt đỏ.
Phượng nhớ nhung ai khóc nỉ non.
Cả trời hoang ảo tà áo trắng.
Cô đơn đếm bước rảo lối mòn.
Bến hạ đò sang.
Người bên ấy.
Tôi cùng ve dại tiếng thở than.
Còn đâu vạt trắng màu mắt biếc.
Cò ơi sao nỡ vội bỏ đàn.
Thôi thế từ đây.
Lạc bên chồng.
Dẫu gì .
Thuyền cũng đã sang sông.
Chỉ tiếc anh Mường leo cây Quế.
Cho nên tôi vẫn cứ bận lòng.
Bao năm cách biệt.
Về thăm Hạ.
Dưới bóng Phượng râm vẽ dáng Cò.
Thương cánh hoa rơi khơi niềm cũ.
Man man nỗi nhớ.
Thuở học trò Nguyên Thạch
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2011 00:22:27 bởi Viet duong nhan >
Xin chào Lữ Hành
Vnthuquan không có chỗ nhấn " LIKE" nên vào comment, hy vọng không làm đứt đoạn dòng cảm hứng của thi sĩ
Triều Âm chỉ mới đọc trang này thôi ( trang 16) mà mắt đã đỏ hoe vì bài NGOẠI và ngậm ngùi theo LÙNG BÙNG rồi.
Thật sự thích 2 bài đó.
Sẽ từ từ đọc những trang trước nữa. Cám ơn tác giả rất nhiều !
Trích đoạn: trieuam
Xin chào Lữ Hành
Vnthuquan không có chỗ nhấn " LIKE" nên vào comment, hy vọng không làm đứt đoạn dòng cảm hứng của thi sĩ
Triều Âm chỉ mới đọc trang này thôi ( trang 16) mà mắt đã đỏ hoe vì bài NGOẠI và ngậm ngùi theo LÙNG BÙNG rồi.
Thật sự thích 2 bài đó.
Sẽ từ từ đọc những trang trước nữa. Cám ơn tác giả rất nhiều !
Chào Triều Âm khoẻ
Xin cảm ơn bạn đã ghé thăm và có lời khích lệ,cánh cửa luôn rộng mở.
Chúc vui.Hồn thơ lai láng.
Nguyên Thạch
Niệm khúc hoa niên Xới trên cát biển chiều nắng hạ.
Dã tràng tìm mãi dấu chân ai.
Biển ơi xin góp dòng bọt trắng.
Giúp tôi tạc lại chiếc áo dài.
Lạc bước chân hoang .
Đêm biển vắng.
Đâu vạt hương huyền dáng người xưa.
Hạ buồn chia lối.
Đời đôi ngã.
Nhớ thương.thương nhớ biết sao vừa.
Ngần ấy thời gian bóng câu trôi.
Một thưở hoa niên kín trong tôi.
Bây giờ trở lại tường vách cũ.
Cô áo trắng xưa biệt dạng rồi.
Ví tuổi học trò con nước trong.
Có ai diễm phúc tắm đôi dòng.
Dã tràng se mãi bờ kỷ niệm.
Sóng đời xóa dấu.
...Tình bằng không.
Nguyên Thạch
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 20:34:16 bởi Viet duong nhan >
Tôi.
Em.
Không phận.
Chẳng duyên.
Mà sao ly biệt.
Đứa điên.
Đứa khùng.
Chào Người lữ hành NT... khác với TA... bn đọc đoạn này thì
thui hà... những câu nói hằng ngày được đưa vào thơ như 1 sự xác nhận lần nữa í hihihi. Với tình cảm thì chẳng ai là người bình thường hết hihi.
Lạc bước chân hoang .
Đêm biển vắng.
Đâu vạt hương huyền dáng người xưa.
Hạ buồn chia lối.
Đời đôi ngã.
Nhớ thương.thương nhớ biết sao vừa.
Người đi bỏ nguyên ký ức
Bước chân chặn đầu ngọn sóng
Dưới bóng trăng khuya tan tằm
Bồng bồng gió khơi giỡn cõng..
..Từng đợt sóng về xa xăm
Ai ươm tình yêu nên mầm
Để rồi bỏ rơi ký ức
Ngước nhìn trời xa vạn dặm
Ta ngồi ôm trăng thao thức
Mực tím mồng tơi Mây ngàn bay. Mây ngàn bay. Nụ hôn chưa vẹn. Chia tay cuối trời. Em về bón dậu mồng tơi. Ươm màu mực tím gởi người đi xa. Chân mây bóng ngã chiều tà. Phận tôi viễn khách mãi xa phương trời. Mai về ghé dậu mồng tơi. Thăm người áo trắng. Ru hời tình xưa. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 17:37:14 bởi Lữ Hành >
Người đi bỏ nguyên ký ức
Bước chân chặn đầu ngọn sóng
Dưới bóng trăng khuya tan tằm
Bồng bồng gió khơi giỡn cõng..
..Từng đợt sóng về xa xăm
Ai ươm tình yêu nên mầm
Để rồi bỏ rơi ký ức
Ngước nhìn trời xa vạn dặm
Ta ngồi ôm trăng thao thức
Những nẻo đường đời Đời là những chuyến biệt ly.
Em về nối tiếp những gì dở dang.
Đường anh.
Gió bạt mây ngàn.
Quê hương một nỗi.
Niềm mang ngậm ngùi.
Ưu tư lấn cả nguồn vui.
Thương ai cô lẻ,sụt sùi nhớ mong.
Vọng phu.
Biển nhớ trông chồng.
Bao giờ nối lại tơ hồng chung nhau.
Đời anh nung chí anh hào.
Hồng nhan nhạt phấn.
Má đào đơn côi.
Ngàn bay chân núi khuất rồi.
Bến sông ở lại lở bồi đa đoan.
Trời ghen duyên phận chẳng tròn.
Nửa đời hương phấn sắc son nghìn trùng.
Ai ơi niềm hạnh phúc chung.
Quê hương hạnh ngộ trùng phùng duyên mơ. Nguyên Thạch
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 18:17:47 bởi Viet duong nhan >
Đêm không ngủ Đêm nay tôi không ngủ.
Bận hôn nụ dư hương.
Dẫu nghìn trùng xa cách.
Sao quên được người thương.
Có lẽ em cũng vậy.
Lòng bồi hồi không ngủ.
Mãi tìm kiếm đâu đây.
Hương yêu chưa phai nụ.
Cả hai đều không ngủ.
Dẫu cách nửa địa cầu.
Ta yêu nhau cách cảm.
Duyên thiên định nhiệm mầu.
Đã nhiều đêm không ngủ.
Hai mảnh hồn xanh xao.
Đôi xác thân gầy yếu.
Nhưng tình luôn đượm màu.
Mai nếu đêm không ngủ.
Sẽ góp ý thành thơ.
Vỗ về trên đỉnh mộng.
Ru con tim đợi chờ. Nguyên Thạch
Tháng Năm Gợi Nhớ Tháng Năm về.
Niềm riêng gợi nhớ.
Tiếng chim "Chao" mỗi sáng gọi đàn.*
Lời yêu thương trong tinh sương thanh thót.
Âu yếm cánh nhung lượng gió vào ngàn.
Cung dương cầm ai ru khúc nhẹ.
Lời trẻ thơ Á Ớ học vần.
Cả trời hạnh phúc ươm tơ mật.
Buổi sáng tháng Năm xưa.
Nắng ấm thật gần.
Bây giờ cũng là tháng Năm.
Tôi trở lại đây.
Đếm bước thầm.
Vẫn tiếng chim Chao vang tiếng hót.
Đâu tiếng trẻ thơ.
Điệu dương cầm.
Chim Chao ơi.
Lối xưa ta trở lại.
Niềm nhớ nhung.
Người cũ biệt phương nào
Tiếng Quốc Quốc.
Cuối tháng Tư gợi nhớ .
Tháng Năm buồn.
Ta một cõi hư hao. * Chim Grouse
Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/34F6DB541CC448F38DA79ED8F9CF88E4.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2011 07:38:21 bởi Lữ Hành >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: