Những vần thơ cho em
Tình đợi Em hỏi anh
Tình bao giờ trở lại ?
Lòng ngậm ngùi nghĩ mãi chẳng ra câu
Mây trên cao vẫn tím ngát một mầu
Con thuyền nhỏ vẫn lạc sâu biển vắng.
Đời chúng ta là hai đường song song bước thẳng
Kề bên nhau nhưng chẳng điểm hẹn chờ
Những lúc buồn nhớ nhau là lòng trổi nhạc dạo thơ
Không thề nguyện, không bến bờ hò hẹn
Trong tiềm thức, cả bốn mùa buồn len lén
Xuân xa xăm cánh én chưa về
Cùng hạ sầu ve ngân thẳm tái tê
Niềm chất ngất khi thu về vàng lá
Đông giá băng tim nồng mỗi ngã
Trắng một đời lã chã tuyết đan
Cũng có lúc muốn dìu em tìm động hoa vàng
Cài hoa tóc đóa phong lan tím nhớ
Nếu một mai, tôi với em nên duyên chồng vợ
Thì trăm năm còn mãi nhớ nhau không ?
Thế thì em hãy gom nhặt nắng hồng
Ươm mắt biếc để mòn trông tình vợi.
Tình muôn thuở là cuộc tình ngoài tầm tay với... Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/57C0A88495D640CF9C83044713B977CB.jpg[/image]
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 00:59:15 bởi Nguyên Thạch >
Khuất Bờ Sông Tương Tình ơi
Biết sẽ về đâu
Mênh mông biển cả
Lạc câu hẹn chờ
Thương nhau trao những vần thơ
Trương Chi khuất nẻo bến bờ tiêu tương.
Niệm lòng giữ mãi người thương
Xin đừng gặp gỡ, yêu đương vỡ lòng
Đời là những hạt bòng bong
Giọt rơi tan vỡ theo dòng cuốn trôi.
Bến duyên khi lở lúc bồi
Lục bình trôi dạt xa xôi phương nào
Nhấp nhô ghềnh đá hư hao
Ngàn năm sóng vỗ dạt dào hư vô
Xin như đơn lẻ nắm mồ
Chôn sâu dĩ vãng nỗi cô đơn buồn
Cứ như những giọt mưa tuôn
Rơi trên phiến đá lặng buồn trăm năm
Nét thơ ơi
Dáng nguyệt cầm
Soi màn nước biếc nghìn năm lặng lờ
Tình ơi
Đau mấy vần thơ
Ngưu Lang biền biệt, khuất bờ sông tương... Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/E6B3F118810245D59E6E9F207C1298BC.gif[/image]
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2011 06:25:51 bởi Viet duong nhan >
Bắc Mỹ Đông Về Đông về tuyết phủ vườn cúc trắng
Mênh mông dãi trắng, trắng một màu
Từ dạo xa người đêm thao thức
Giá rét thêm sâu chuỗi ngậm ngùi.
Em ở bên kia chiều u uẩn
Nên cũng ước mơ chút tình nồng
Nắng ở bên nhà màu ảm đạm
Vườn mơ trước ngõ úa nụ hồng.
Ở đây một dải đông dài lắm
Dài nỗi ưu tư lặng lẽ buồn
Tâm tư buốt lạnh trong băng giá
Thèm nghe khúc hát, tiéng chim muôn
Hai đầu cách biệt hai hồn nhớ
Thầm nguyện thủy chung một chữ chờ
Hẹn em mùa đến mùa trăng tỏ
Tôi về tặng gánh ánh trăng mơ Nguyên Thạch Đã đưa vào Trang Thơ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/6820D5F504E84E9BAC4E7936C8A7A606.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 10:04:18 bởi Nguyên Đỗ >
Xin đưa em sang đông Đông về đó em
Mênh mông tuyết trắng
Trắng hồn thơ đầu chít khăn tang
Thương em hồn hoang đi tìm dấu địa đàng
Cõi trống vắng lạc đông ngàn giá lạnh.
Tôi biền biệt giang đầu
Ngóng về biển xa, dậy lòng canh cánh
Dòng sông tương chia nhánh đôi bờ
Nếu thu vàng là những áng thơ
Thì đông đến là mùa đợi chờ giá buốt.
Thiếu phụ song thưa hồn hoang não nuột
Đợi duyên mơ đêm dạ nguyệt ân tình
Ươm môi nồng cho giấc mộng thắm xinh
Đôi tim ấm sưởi mối tình đơn độc
Đã bao mùa, cứ đông về làm em bật khóc
Thương quá đi thôi nét ngọc dịu hiền
Tôi mơ mùa sau đôi lứa chóng nên duyên
Để đông đến không muộn phiền mong đợi
Lời thơ vỗ về qua đông chờ nắng hồng xuân mới... Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/5A992ED7DD1C4F04A1681DB8F1BF2EEF.jpg[/image]
Đôi bờ Đêm mơ trăng tỏa nguyệt cầm
Trăm năm miên viễn xa xăm đôi bờ
Em về chẻ tóc ngàn tơ
Đếm từng sợi nhớ ngẩn ngơ nỗi buồn.
Chùa xa ngân vẳng tiếng chuông
Vang âm tĩnh mịch vọng buồn thâm sâu
Ai nơi sương gió giang đầu
Để người cuối bể vọng câu thơ lòng... Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/AE6B0FBCC99C4587AD35A07A68786941.jpg[/image]
Biệt ly - 3 Tiễn nhau vào chốn quan hà
Người đi kẻ ở xót xa nỗi lòng
Người đi để kẻ đợi trông
Đường lên quan ải cõi lòng xót xa
Em ơi mai ở lại nhà
Vườn thơ em bón trang nhà em trông
Nhớ nhau, nhớ nhé đôi dòng
Gởi theo giá rét ấm lòng người đi
Thương đau đời mãi phân kỳ
Đời là những chuyến biệt ly dặm ngàn
Vọng phu nặng nỗi niềm mang
Bao giờ duyên nối đá vàng chung nhau
Người xa đông đến lệ trào
Xuân sang én khuất niềm đau chập chùng
Tơ trời uẩn khúc mông lung
Song thưa soi nét chung khung trăng buồn.
Giáo đường thanh thót tiếng chuông
Tâm tư trĩu nặng nỗi buồn vây quanh
Mong em ở lại yên lành
Quan hà một dãi riêng anh trĩu lòng.
Mai này trọn nghĩa núi sông
Anh về nối lại duyên nồng tình thơ. Nguyên Thạch
R Đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2012 09:24:03 bởi Nguyên Đỗ >
Vị đắng tình yêu
Có lẽ...
Ngày mai em sẽ khóc
Ngất cả lòng, đường cũ vắng bóng tôi
Ghé đồi xưa tìm hơi ấm chỗ ta ngồi
Mấy chiếc vàng lá, có đôi lời thơ vội.
Quán thân quen, nơi tôi em mỗi tối
Dưới đèn đăng lóng lánh mắt giai nhân
Núp Bằng Lăng, hai mái đầu gần
Môi chạm nhẹ nhưng ân cần dấu ái.
Có lẽ....ngày mai, ngày mốt, ngày sau nữa
Em ngang qua trước thửa hoa vườn
Hoa Bằng Lăng trổ màu tím nhớ thương
Và có lẽ ...
Suốt đoạn đường
Em bật khóc.
Dáng liêu trai đêm huyền bước ngọc
Bóng ngã lăn cuối dốc vật vờ
Lạc ánh ngàn sao tìm mãi nguồn thơ
Thơ gãy khúc khi bơ vơ trổi dậy.
Nẻo tôi đi, nghìn trùng không thấy
Tìm lãng quên, dáng ấy dễ nào quên
Ơi tiểu thơ, mây tóc bồng bềnh
Con thuyền nhỏ chênh vênh ngàn sóng.
Có buốt không ?
Đông về giá lạnh
Đêm Ba Mươi canh cánh mòn trông
Mù thẳm sương khuya, đêm vọng phu lặng đứng chờ chồng
Và như thế, cả lòng tôi chết lặng
Tình yêu ơi
Sao ươm nhiều vị đắng... Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/EC3C0F97FD494D90993009951DB21CC0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2011 09:30:53 bởi Nguyên Thạch >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Vị đắng tình yêu
Có lẽ...
Ngày mai em sẽ khóc
Ngất cả lòng, đường cũ vắng bóng tôi
Ghé đồi xưa tìm hơi ấm chỗ ta ngồi
Mấy chiếc vàng lá, có đôi lời thơ vội.
Quán thân quen, nơi tôi em mỗi tối
Dưới đèn đăng lóng lánh mắt giai nhân
Núp Bằng Lăng, hai mái đầu gần
Môi chạm nhẹ nhưng ân cần dấu ái.
Có lẽ....ngày mai, ngày mốt, ngày sau nữa
Em ngang qua trước thửa hoa vườn
Hoa Bằng Lăng trổ màu tím nhớ thương
Và có lẽ ...
Suốt đoạn đường
Em bật khóc.
Dáng liêu trai đêm huyền bước ngọc
Bóng ngã lăn cuối dốc vật vờ
Lạc ánh ngàn sao tìm mãi nguồn thơ
Thơ gãy khúc khi bơ vơ trổi dậy.
Nẻo tôi đi, nghìn trùng không thấy
Tìm lãng quên, dáng ấy dễ nào quên
Ơi tiểu thơ, mây tóc bồng bềnh
Con thuyền nhỏ chênh vênh ngàn sóng.
Có buốt không ?
Đông về giá lạnh
Đêm Ba Mươi canh cánh mòn trông
Mù thẳm sương khuya, đêm vọng phu lặng đứng chờ chồng
Và như thế, cả lòng tôi chết lặng
Tình yêu ơi
Sao ươm nhiều vị đắng...
Nguyên Thạch
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/EC3C0F97FD494D90993009951DB21CC0.jpg[/image]
Mỗi độ đông về
Ta từ biệt nhau độ đông về Vầng trăng nhòa nhạt dưới lũy tre Qua cơn mưa bấc đường lầy lội Nẻo vắng vào khuya trên lối quê
Một đêm từ ly thật não lòng Sương đêm đẵm ướt luống cải vàng Gió heo may lạnh lòng se lại Như in vào lòng nỗi nhớ mong
Dịu hiền em nắm lấy tay tôi Nghẹn ngào như nói chẳng nên lời; “Anh nhé mình hẹn nhau xuân đến Em về cùng lo chuyện lứa đôi.”
Tôi cũng khuyên em chỉ mấy lời “Em ơi cạm bẫy lắm chợ đời; Phồn hoa dễ làm lòng thay đổi Rồi quên ước hẹn của em-tôi”.
Em đi ngày ấy đã lâu rồi Chiến tranh lỡ làng chuyện lứa đôi Tôi vẫn trong chờ dù ảo vọng Mỗi độ đông về với đất trời.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 17:35:55 bởi nghinhnguyen >
Một người đi Em đến thăm anh
Đêm ba mươi
Tựa cánh mai xinh nhoẻn môi cười
Giá ba mươi Tết em không đến
Thì chắc năm nay xuân xa vời.
Tôi ở cuối trời buốt gió đông
Màu mắt em trao ấm nắng hồng
Những tưởng xuân sang, xuân hy vọng
Ngờ đâu em báo tin lấy chồng.
Liệu còn chi nữa những xuân sau
Dẫu tiếng chúc xuân dẫu mai đào
Có nghĩa gì đâu, khi người vắng
Còn chăng ! Xuân với nỗi nghẹn ngào.
Đêm ba mươi hỡi
Đến làm chi
Buốt dại thêm thôi
Chẳng vui gì
Thà rằng không biết, không lưu luyến
Để không... Xuân tiễn một người đi... Nguyên Thạch Đã mang vào trang thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2012 22:28:12 bởi Ct.Ly >
Trôi theo vận nước Tôi quen con bé...Lấy chồng Đài
Có bốn đứa em, nó, chị hai
Miền Tây sông nước, da bông trắng
Ngực nở dáng thon, cặp mày ngài
Con Bẽn bỏ bồ bước sang sông
Lây chồng ngoại quốc, thỏa ước mong (?)
Nhà lầu xe đẹp tiền nuôi mẹ
Ai dè qua bển cũng làm nông.
Xuân đến xuân qua năm cái Tết
Nó về đất Việt để thăm nhà
Hớn hở cả làng ra chào đón
Chí mong cũng được có chút quà.
Người ta tưởng nó sang giàu lắm
Hai chục ngàn xanh, phong lì xì
Người nhận bĩu môi, gì bèo thế
Thay tiếng cảm ơn, một tiếng khì.
Xứ Đài buổi sáng đi làm nông
Tối về phục vụ ba thằng chồng
Thằng cha, thằng nội, thằng em út
Còn thằng chồng chính thì ở không.
Chẳng dám nói ra bởi ngại ngùng
Thằng đi cưới nó bị khùng khùng
Hai năm hai đứa con năm một
Tụi nó gọi con là con chung.
Nghe lời tâm sự thật kinh hoàng
Nhà nghèo nên mẹ mới bán con
Em nó mười lăm đi làm đĩ
Miền Tây trôi nổi ...Vận nước non !
Dân nghèo đảng mạnh ! Nghĩa chi chi ?
Đảng giàu dân khổ xãy ra gì
Trai ra ngoại quốc đi ở đợ
Gái đĩ bốn phương để kiếm tiền
Tám mươi năm dắt dân nô lệ
Bác đã biến dân hóa bần cùng
Việt Nam đội sổ khi xếp hạng
Hễ mở miệng ra nói anh hùng !.
... Nguyên Thạch
Dẫu sao Ngày xưa chỉ mối tình hờ
Dẫu sao em cũng đợi chờ người thương
Cho dầu khuất nẻo sông tương
Tím dâng mắt biếc dãi đường người đi.
Tháng năm biền biệt phân kỳ
Thân thông đồi vắng vu vi nỗi lòng
Dẫu sao em vẫn đợi mong
Đông qua xuân đến nắng hồng ươm mơ
Dẫu tôi không hẹn không chờ
Bởi tim còn đấy bóng mờ cố nhân
Em trao tôi những ân cần
Tay trong tay ấm tưởng gần mà xa.
Em nhung lụa, em ngọc ngà
Còn tôi lãng tử đường xa dặm trường
Tôi đem theo nỗi nhớ thương
Khi về đong lại dư hương ấm nồng
Trách dây tơ uốn cong cong
Tình ơi ! Sao nỡ là không tình đầu
Xưa cau không quyện với trầu
Để dây bìm bịp giả câu chung tình.
Bây giờ tôi vẫn một mình
Giờ đây em vẫn lục bình dòng sâu
Người cuối bể kẻ giang đầu
Cầu ơn ban chút nhiệm mầu thời gian
Lỡ duyên phận, lỡ đá vàng
Trăm năm gãy gánh bẽ bàng chìm sâu
Dẫu không là mối duyên đầu
Bởi em cũng đã qua cầu đắng cay
Đôi hồn lạc giữa đời này
Bốn bàn tay lạnh gió lay về chiều.
Dẫu còn ngờ ngợ chữ yêu
Góp thơ xây nhịp cầu kiều qua sông. Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/3B1EA78B6798475A8A57AC423102D21F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2012 19:14:27 bởi Nguyên Thạch >
Bến mơ
Em đến cùng tôi
Bến mơ trầm lắng
Xuân miền Bắc Mỹ, tuyết băng còn trắng
Trông dáng áo hoa thiết tha dịu hiền
Ơi người yêu ơi
Cả lòng chơi vơi
Dáng em lã lơi
Ngàn tiếng yêu …Ru hời
Chiều dần trôi
Trao ai ngàn nụ hương nồng trên môi
Đêm lên ngôi
Em thiên thần trong tôi
Hòa nhịp rung bồi hồi
Mai đường trăm lối
Xin còn nhau, đừng gian dối
Xin còn nhau, dẫu nẻo đời vạn lối
Bến mơ
Luôn bên nhau tình thơ
Bến mơ
Mùa xuân yêu vô bờ
Bến mơ
Mãi còn trong hẹn chờ Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/2E0CAEC0217F40AD8E329AC519586499.jpg[/image]
Hoài niệm Bài thơ xưa ru em năm mười tám
Ý ngu ngơ bên nét chữ vụn về
Tà áo trắng thướt tha khung đại học
Là ngày anh theo tiếng gọi tình quê.
Hẹn nhau hai chữ phu thê
Hẹn nhau đường đến lối về có nhau
Nhà em, cha vút hàng cau
Nhà em, mẹ quyện leo cao dây trầu.
Thương từ buổi cha về với mẹ
Yêu từ ngày mẹ đẻ em ra
Đến năm em tuổi mười ba
Hóa nàng tiên nữ ngọc ngà xinh xinh.
Đời trai chinh chiến đăng trình
Đêm bom rền vọng... Nhớ hình dáng xưa
Hỏa châu soi sáng rừng thưa
Đượm lên màu mắt đong đưa điệu buồn…
Bài thơ cuối, gởi em năm mười chín
Trận mạc vô tình, bàn tay trái tập viết lời thơ
Chiếc trực thăng đưa em rời đất mẹ
Lạc thơ tình theo gió thoảng vu vơ… Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/D40F5633AF11428B8BF7C07DAA21B68F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2012 21:05:26 bởi Nguyên Thạch >
Nỗi buồn chiều sân ga ( Gởi NTH )
Tiếng còi hú âm vang buồn não nuột
Xé màn trôi mờ ánh xế chiều tà
Dáng ai đứng liêu xiêu bóng ngã
Vừa hắt hiu vừa dịu vợi thiết tha
Lòng ngất lịm, nghe hồn dâng tê tái
Biệt ly rồi, ai biết được ngày mai
Bánh tàu quay kéo nỗi nhớ thêm dài
Vào hun hút, ngõ tương lai vô tận.
Nét thêm già sau mấy lần biệt ly tủi phận
Thương em, thương mình lận đận tình duyên
Tôi ước mơ đời không cột chặt bởi cơm áo gạo tiền
Mong trần thế đượm chút miền tiên cảnh...
Đêm nay xa nhau, mai vai em nặng gánh
Gánh con thơ, thầm gánh nỗi tình sầu
Đơn lẻ chợ chiều, đẫm ướt mắt canh thâu
Khi con dại hỏi cha đâu, khuya giá lạnh.
Lữ khách buồn tênh, nặng lòng canh cánh
Mờ mắt ai theo ánh điện hắt hiu
Sân ga ơi xin trả lại những chiều
Cùng con nhỏ vợ yêu sánh bước
Tàu biệt ly ơi
Thôi mang tôi vào chốn đời xuôi ngược...
Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/6C1745445CE14C46810357AB09D40979.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2012 22:29:18 bởi Nguyên Thạch >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Nỗi buồn chiều sân ga
( Gởi NTH )
Tiếng còi hú âm vang buồn não nuột
Xé màn trôi mờ ánh xế chiều tà
Dáng ai đứng liêu xiêu bóng ngã
Vừa hắt hiu vừa dịu vợi thiết tha
Lòng ngất lịm, nghe hồn dâng tê tái
Biệt ly rồi, ai biết được ngày mai
Bánh tàu quay kéo nỗi nhớ thêm dài
Vào hun hút, ngõ tương lai vô tận.
Nét thêm già sau mấy lần biệt ly tủi phận
Thương em, thương mình lận đận tình duyên
Tôi ước mơ đời không cột chặt bởi cơm áo gạo tiền
Mong trần thế đượm chút miền tiên cảnh...
Đêm nay xa nhau, mai vai em nặng gánh
Gánh con thơ, thầm gánh nỗi tình sầu
Đơn lẻ chợ chiều, đẫm ướt mắt canh thâu
Khi con dại hỏi cha đâu, khuya giá lạnh.
Lữ khách buồn tênh, nặng lòng canh cánh
Mờ mắt ai theo ánh điện hắt hiu
Sân ga ơi xin trả lại những chiều
Cùng con nhỏ vợ yêu sánh bước
Tàu biệt ly ơi
Thôi mang tôi vào chốn đời xuôi ngược...
Nguyên Thạch
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/6C1745445CE14C46810357AB09D40979.jpg[/image]
Ga chiều
về MN
Ga chiều vừa đổ cơn mưa
Sân chiều đã vắng bóng xưa lâu rồi
Tàu đi cuối đất cùng trời
Dõi theo lòng những bồi hồi nhớ thương
Chuyến tàu chiều xưa vấn vương
Theo ta suốt cả khoảng đường chia xa
Lặng nhìn từng chuyến tàu qua
Tiếng còi vang vọng ngân nga tiễn chiều
Sân ga lặng lẽ đìu hiu
Hoàng hôn phủ xám tịch liêu hôn hoàng .
Nghinh Nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: