Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
20.07.2019 12:19:24
Bến xưa Tôi trở về đây bến sông tương Chắp mây vẽ lại dáng người thương Mây bay lạc dấu người năm cũ Dài mãi trong tôi nỗi nhớ thương. Cơn dông thổi bạt mặt nước chao Tưởng như khơi dậy nỗi niềm đau... Trùng phùng chỉ đậm trong mơ tưởng Từ ngày đôi lứa lạc xa nhau. Tôi gởi dòng trôi để cố quên Bờ lau cuốc nhớ vẫn gọi tên Tiêu sơ nắng tắt, ve ngân thẳm Bìm bịp tiễn chiều vào mông mênh. Hương ở nơi đâu, em có hay? Bến xưa người cũ trở lại đây Khắc khoải ưu tư từng nỗi nhớ... Cảnh nào buồn hơn ở nơi này. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2019 12:29:04 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
06.09.2019 04:21:26
Ngậm ngùi! Bốn mươi lăm năm, vườn xưa nghẹn nụ Bốn mươi lăm năm tình cũ ngàn xa Bên kia bờ đại dương cờ máu phủ sơn hà Bên nay sóng cuộn, đầu ta hóa bạc. * 45 năm tóc pha thêm màu muối Mọc dài thêm chuỗi buồn tủi quê hương Dài theo tháng năm là sự chắp cánh của bạo cường Tôi tìm mãi đâu con đường dân tộc. 45 năm, Việt Nam trong cơn lốc Khắp ba miền đầy tiếng khóc thở than Lũ Bắc phương, thứ lũ bạo tàn Cuốn trôi cả giấc mộng vàng dân tộc. Đất nước ơi, giờ còn đâu con đường sống? Đảng dã tâm đã triều cống quê cha! Bán cả núi sông, biển cả, sơn hà Mai Việt tộc là bầy ma nô lệ. 45 năm oán hận khắp chân trời góc bể Tương lai về đâu cho thế hệ mai sau? Bốn ngàn năm xưa nào thiếu chi nữ kiệt anh hào Giờ cả nước cùng nhau cúi mặt!. Mười sáu vạn bốn trăm hai lăm ngày tim thắt Kể từ khi bọn giặc Bắc vào đây Bốn mươi lăm năm miền Nam cùng cả nước bị đọa đày Nay khốn đốn trong vòng vây nô lệ. Bốn mươi lăm năm, hẳn tôi em có nhiều chuyện kể 30 tháng Tư, cuộc dâu bể tang thương Tương lai về đâu, về đâu hỡi con đường? Hay nỗi nhục một quê hương đã mất? Tôi cùng em, đôi tim chân thật Nửa cho nhau, nửa cho mảnh đất thân yêu Ở bên nay, tôi nhung nhớ rất nhiều Em bên đó, khối tâm tư vạn điều cào cấu. Tôi viễn xứ miệt mài tìm con đường tranh đấu Em quê nhà cố giấu nỗi niềm riêng Cột điện cô đơn chôn chân cùng vạn nỗi muộn phiền Le lói tỏa ánh xuyên màn đêm trùm phủ. Bốn mươi lăm năm, vườn xưa nghẹn nụ Bốn mươi lăm năm tình cũ ngàn xa Bên kia bờ đại dương cờ máu phủ sơn hà Bên nay sóng cuộn, đầu ta hóa bạc... Thương dân ta, một bầy cừu tan tác. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2019 04:22:47 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
27.09.2019 06:59:04
Nổi Lửa Lên Em [link=https://uploads.disquscdn.com/images/5715a374f667d3b27aa5b8663356bf9ff1c15ae08e3384469670b2ebd9c75fb6.png][/link] Hãy khơi lên ngọn lửa thù đốt giặc Đốt lửa lên em, thiêu tặc Bắc tham tàn Tuổi trẻ ơi hãy hãy đứng dậy hiên ngang Toàn dân hỡi, gọi đàn đi cứu quốc. Đã đủ lắm rồi! 80 năm vờ vật... 80 năm? Giờ sự thật tỏ tường 80 năm, đảng về đây với mưu thâm bán đứng Quê Hương Dựng thành băng nhóm, một phường khốn nạn. Họ là chư hầu! Là tay sai cho đại Hán! Bọn cướp trá hình...buôn bán núi sông Mụ mị rêu rao "Thế Giới Đại Đồng" Dựng nên bởi lũ cuồng ngông mộng ảo. Mạo danh chiến đấu cho lý tưởng Độc lập, Tự do, Hòa bình cơm áo... Để che giấu mưu thâm gian xảo đê hèn Cướp bóc dân lành, biến xã hội thành trâu ngựa dần quen Bần hàn khốn khó hầu dễ chèn dễ trị. Đốt đuốc lên em Soi đường chân lý Nổi lửa lên em Thiêu ác quỉ gian tà Dậy cả núi sông, cứu lấy quê cha Lửa hung đúc cho sơn hà rực sáng Lửa thiêu phản quốc, lửa đốt sạch quân cuồng ngông tặc Hán. Ngọn lửa thiêng của dân tộc sẽ thiêu rụi bọn dã tâm vong bản Sẽ biến thành tro mộng cuồng Hán xâm lăng Lửa sẽ dâng cao, sẽ đốt sạch, sẽ san bằng Sẽ hủy diệt tất cả nhưng thế lực cản ngăn bước tiến. Lửa sẽ lan khắp từ nội thành, từ thôn quê ra sông biển Lửa từ lòng dân dựng cuộc chiến diệt thù Lửa sẽ đốt tan mụ mị "Đại thắng mùa Xuân" hay "Cách mạng mùa Thu" Lửa sẽ hừng hực căm thù quân bán nước. Lửa Trí thức, từ dân oan, từ học sinh, sinh viên, từ khối mảnh đời xuôi ngược Từ công, nông dân khốn khó kiếm miếng ăn, bữa được bữa không! Lửa của 4.000 năm Văn Hiến Lạc Hồng Lửa sẽ thiêu sạch nhà tù, trại giam, cùm gông, roi đạn... Giống dòng Rồng Tiên quyết thề sẽ không là Tân Cương, Nội Mông và Tây Tạng. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2019 03:00:26 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
02.11.2019 06:07:16
Nếu Nếu chiều ấy trời không mưa tầm tã Lối đường quê không có gã đưa em Thì có lẽ em vẫn còn ngây dại Đêm không đưa ánh mắt trĩu qua rèm. Nếu ngày ấy đường chiếu đầy nắng ấm Vạt áo dài trong gió nhẹ bay bay Tóc thề xỏa như bướm hoa đồng nội Gót chân son đâu ướt đẫm bùn lầy. Nếu ngày đó con tim không rung động Vẫn hồn nhiên đùa giỡn dưới nắng hồng Sẽ hớn hở lên xe hoa đài cát Tim trắng trong đâu vỡ nát lúc theo chồng. Nếu hình ảnh không khắc sâu ký ức Và lang thang biến dạng như đám mây Em thanh thản của một đời làm vợ Đâu nhớ thương theo ngày tháng hao gầy. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2019 12:41:37 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
03.11.2019 05:48:18
Thu... Chiều mùa thu nơi đây buồn da diết Gió nhẹ đưa từng chiếc lá vàng rơi Góc rừng phong gã lầm lũi cuộc đời Mang tâm tưởng, niềm chơi vơi nhân thế Có những lúc gã trầm ngâm rơi lệ Hiện hữu chi nơi bể khổ cuộc đời 80 năm, dù ngắn ngủi một cuộc chơi Nhưng cũng đủ niềm chơi vơi bất tận. Lá vàng úa cố bám cành vương vấn Nhựa cạn khô rồi cũng phải lìa cành Phận con người cũng như lá mong manh Thu ảm đạm cũng lìa cành miên viễn. Mùa thu nay, gã làm người đưa tiễn Mùa thu sau, ai tiễn gã ra đi? Ai nhớ thương? Ai còn nhớ những gì? Tên lãng tử chuyến phân ly biền biệt. Mây thu tím trĩu buồn da diết Dài nét nhìn, đôi mắt biết dõi xa Bóng hoàng hôn theo nắng tắt chiều tà Đời rồi cũmh sẽ như chiếc vàng rơi rụng. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2019 00:41:33 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
04.12.2019 08:14:07
Dỗi hờn Chiều đường thu, lá vàng rơi từng khóm Lối về nhà, anh tiễn bước chân tôi Con dốc cao, nhà em cạnh góc đồi Ngại con dốc, anh bỏ tôi thầm bước. Giọt thu rơi, đôi mắt tôi chợt ướt Nửa đường thôi, sao không bước chung nhau? Nửa đường kia, đâu tha thiết dạt dào? Tình yêu hỡi, con dốc cao là mấy? Nửa đoạn đường, anh quay về bên ấy Bỏ mặc tôi trong tận đáy cô đơn Bỏ mặc tôi trong tiếc nuối dỗi hờn Với tâm tưởng ngập cô đơn vàng võ. Đưa người ta, sao không đưa vào tận ngõ? Nửa đường thôi, sao lại bỏ ta đi! Cơn gió xua thảm lá úa thầm thì Như muốn nối từng bước đi cô độc. Đưa người ta, sao ngại đường đồi dốc? Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2019 00:44:25 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
07.12.2019 07:36:41
Truân chuyên nỗi niềm - Cho bé Liên lấy chồng Đài Loan Ngày mai sánh lễ vu quy Chị về để tiễn em đi lấy chồng Chiều mưa mấy dải bòng bong Em về nhà chồng, mẹ ở với ai? Chị đây mang tiếng chị Hai Bến xưa đò cũ miệt mài ly hương Xa quê, dài suốt canh trường Dõi về quê mẹ lòng thương chín lòng. Tình chị như dải bòng bong Thoáng hiện rồi vỡ theo dòng nước trôi Phận chị bạc trắng như vôi Nên chị cứ mãi xa xôi không về. Những ngày trông mắt về quê Dáng xiêu trong gió, tái tê cõi lòng. Nay em cũng phải lấy chồng Dẫu chị ái ngại...vẫn mong yên bề. Hôm nay chị lén chồng về Bao năm xa vắng, chưa hề đoàn viên Chị lén cho mẹ chút tiền Cho em chiếc nhẫn, mà viền mắt cay... Chuyện này, chồng chị nào hay Đừng cho ai biết mà gây buồn lòng Chị, xưa đã lỡ theo chồng Nên bỏ mặc mẹ, như không có nhà! Chúc em vui với chồng xa Trăm năm hạnh phúc, mẹ già chị lo Đời chị đã lỡ chuyến đò Thì thôi chấp nhận bởi do má đào. Gió thu lay nhẹ hàng cau Ai hiểu cho chị lao đao nỗi niềm... Kiếp sau, xin được là chim Dang đôi cánh rộng đi tìm người thương. Chúc em mai sớm lên đường Còn chị, đã chọn con đường về quê. Chúc em trăng nước vẹn bề Cứ bỏ mặc chị tái tê nỗi lòng. Coi như chị đã chết chồng Bởi chị trót phận má hồng truân chuyên. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2019 07:38:26 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
06.02.2020 04:08:05
Bằng Lăng Tím Bằng Lăng trước ngõ hoa chớm nở Len lén hồn ai cảm xuân sang Tôi dọn về đây, em mười sáu Hai đứa chung nhau một con đường. Nàng ở mặt tiền sang giàu lắm Tôi trọ phía sau căn gác nghèo Cha mẹ của nàng, quan đầu tỉnh Tôi kiếp thằng dân bụng đói meo. Giáp cận phía sau gần chung vách Nàng vẫn thường nghe được tiếng đàn Đêm đêm tôi dạo lời ai oán Cung nấc đau thương của dân nghèo. Con bé xinh ghê học lớp mười Mắt huyền môi đỏ cười thật tươi Tôi tuổi ba mươi da xạm nắng Trông ra "nửa ngợm nửa đười ươi". Ban đầu mới gặp nàng khi dễ Tóc dài nghệ sĩ vẻ chán đời Mãi đến mười hai lần trò truyện Mới biết rằng tôi đúng "dân chơi". Nàng vào đại học con cán bộ Tôi vẫn phiêu du kiếp phong trần Nàng đọc bài thơ cô hàng xóm Giao động con tim một chữ yêu. Người đã đi rồi, tôi ở đây Bằng Lăng trước ngõ, đóa xuân gầy Cô bé ngày xưa xa phố nhỏ Cảnh buồn như rừng lá thu bay. Vang dội lời than tiếng non sông Tôi hiến đời trai chí tang bồng Từ giã phố xưa đi biền biệt Cô bé ngày xưa khóc nát lòng. Em đã học xong bằng tiến sĩ Quán cũ gặp nhau lệ tủi mừng Biết tôi góp sức đường tranh đấu Em thề noi bước gương Triệu Trưng. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2020 04:32:07 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
14.02.2020 03:13:35
Chuyện cuối tuần Ta nói cơn dịch Coronavirus (2019-nCoV) đã khiến dân Hoa lục hỗn loạn tâm thần, biết bao nhiêu người nằm im tại chỗ, không giao du, không cục cựa đi lại. Lúc này là lúc mà dân Tàu cần thuốc khống chế con vi rút Corona, mà nhà nước ta thì chỉ giỏi về thuốc Bắc, còn nhà nước đàn em của đám con hoang bên kia biên giới thì chỉ khá về thuốc Nam, những thứ "Xuyên tâm liên" mà tưởng thú Fu*k trong sở...nghĩ là có thể trị được Coronavirus. Đây là tâm sự của người dân nhiễm vi rút nằm chờ thuốc để điều trị cơn dịch. Nhớ em Anh nhớ em như lân nhớ pháo Nhớ thật nhiều như máu nhớ tim Anh nhớ em như rừng vắng nhớ chim Như con thằn lằn lim dim nhớ thuốc phiện. Anh nhớ em như thuyền nhớ biển Nhớ dáng huyền như vườn thượng uyển nhớ công nương Nhớ day dứt như muối mặn nhớ cá ươn Như Vũ Hán nhớ phố phương khi bị dịch. Anh nhớ em như A K nhớ cô du kích Như ngón tay thon chờ địch để bóp cò Nhớ quá đỗi nên gầy guộc ốm o Như con mèo đói nằm co chờ chuột. Đời không có em thì mùa hè cũng buốt Bệnh tương tư, trị bằng thuốc cũng như không Nhớ đến thế thì sao em lại nỡ bỏ đi lấy chồng? Bỏ mặc anh như con bệnh corona chỏng mông chờ thuốc? Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
24.03.2020 17:53:15
Khóc một dòng sông Quê hương em đồng khô nắng hạn Kể từ ngày giặc Hán bủa vây Gieo rắc đau thương, khốn khổ, đọa đày... Đất nứt nẻ, miền Tây nhỏ lệ. Phận dân đen làm thân giun dế Biết làm gì hơn khi bọn đồ tể lộng hành Quê em Cửu Long nước ngọt đồng xanh Nay mặn chát, đất tanh mùi giặc. Nước đầu nguồn nghẽn từ phương Bắc Vì túi tham, họ gieo rắc đau thương Hán phỉ tham lam, họ nào biết chia sẻ nhịn nhường Mà chỉ chực cướp của bốn phương làm của. Miền Tây ơi, khối dân đen lại càng đen đúa Kho gạo miền Nam nay dân thiếu lúa để ăn Miền Nam ơi, sao đến nỗi khó khăn? Việt Nam hỡi, sao vai oằn khổ nhọc? Lang thang giữa lòng miền Nam, hồn em bật khóc!. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2020 18:03:57 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
30.03.2020 01:14:05
Cô Vi, cô vợ, cô nào đáng sợ? Thà sợ Cô Vi hơn tránh đi cô vợ Vì cô vợ không đáng sợ như Cô Vi Thấy Cô Vi thì nên lánh mà đi Nhưng đừng sợ. đừng lánh xa cô vợ. Cô Vi êm đềm nhưng thật là đáng sợ Cô vợ tuy dữ dằn nhưng không đáng sợ bằng Cô Vi Chỗ nào có Cô Vi thì nên tránh đừng đi Mà nên ở nhà chơi đánh tù tì với với cô vợ. Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
11.08.2020 02:11:43
Dấu Xưa Tác giả: Nguyên Thạch Sáu mươi lăm năm, bỗng chốc thoáng trôi Người lính trẻ xưa, giờ già rồi Lê bước cô đơn tìm kỷ niệm Cuộc đời ngắn ngủi lắm người ơi. Hai năm lính trận, đủ vui buồn Cùng những gian nguy lẫn sầu tuôn Hỏa châu chiếu sáng màu áo lính Tiền đồn heo hút tím chiều buông. Lính trận miền xa giữ quê hương Lạnh lắm ai ơi những đêm sương Ghì chặt người yêu là cây súng Thay tà áo trắng, dáng người thương. Có những cơn mưa chiều hành quân Bùn dơ đẫm ướt cả tấm thân Kiếp trai thời loạn thân gian khổ Tiếng gọi quê hương quyết dấn thân. Ba ngày nghỉ phép ghé thăm nhà Cô láng giềng xưa đã đi xa Bềnh bồng áo cưới về bên ấy Em giờ là vợ của người ta. Ánh trăng khuya chênh vênh Trĩu bên hiên nhà em Người xưa đà khuất dạng Tôi nỗi buồn mông mênh 24 giờ trôi, tôi lại đi Đâu dáng người xưa buổi phân kỳ Giầy sô từng bước nghe vang vọng Sỏi đá buồn theo phút biệt ly. Nguyên Thạch R ----------------------- https://youtu.be/acz8Mobt3vE
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 23:17:54 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
11.08.2020 13:26:32
Ông Ðồ Ở Phố Bolsa 45 năm về trước Dâu bể cuộc đổi đời Cùng đoàn người di tản Bẻ súng bỏ cuộc chơi. Như nghìn trùng vĩnh biệt Không hẹn chuyến trở về Thân bôn ba viễn xứ Hồn gởi lại trời quê Lang thang nơi góc phố Ðời chẳng biết về đâu Tâm tư luôn vang vọng Bão tố dậy bể sầu... Thấy ông ngồi một xó Nỗi niềm nào ai hay Chôn nỗi buồn nơi đây Theo những chiều mưa bay Bolsa không mai nở Nhưng có dáng ông Ðồ Ngõ hồn ông sầu đắng Chìm vào cõi hư vô Ông Ðồ nay già lắm Sau năm tháng mong chờ Ðôi khi ông lẩm cẩm Như người sống trong mơ. Nhiều khi ông chợt khóc Sóng dậy chuỗi nhớ thương Mắt nhìn về biển Thái Gởi nỗi buồn Quê Hương. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 23:20:26 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
21.08.2020 07:23:11
Ngụp Lặn! Tác giả: Nguyên Thạch Tôi nhìn bạn mà thật tâm thương hại Nghĩ đến ngày bạn phải từ giã, phải ra đi 80 năm thôi, đời ngắn ngủi sá gì Tranh giành, thù hận...tạo chi cay đắng? Có bao giờ bạn dành vài khoảnh khăc thanh thản để thả hồn trầm lắng? Nghĩ về ngày mai, ngày mà bạn miên viễn xa vắng triệu triệu niên? Thế thì 80 năm ngắn ngủi há phải chuốc lấy muộn phiền? Sao không sống một cuộc sống bình yên nơi trần thế? Sao ngụp lặn với cuộc trần dâu bể? Sao mưu toan, sao hạ bệ lẫn nhau? Sao không đối xử bằng tình cảm dạt dào Sao không chia sẻ gánh đau cùng nhân thế? Tôi nhìn bạn ngụp lặn trong cõi tạm mà hồn như rơi lệ Nhưng hôm nay tôi muốn nói ra cho bạn nghe thì liệu có trễ lắm không? Bạn hãy yên tâm đi, đời không bao giờ trễ nếu bạn quyết chí quyết lòng Chính ý chí, sẽ khiến cho bạn thành công toại nguyện. 80 năm như một giấc mơ chợt biến Triệu triệu năm mới là vĩnh viễn cuộc đời. Hãy mau thức tỉnh và sáng suốt chọn lựa hỡi những người bạn của tôi ơi. Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
02.09.2020 04:50:05
Thương Dòng Kỷ Niệm https://scontent-otp1-1.x...a09ded&oe=5F72A6E8 Bóng trăng chênh chếch xuyên màn lá Dưới mộ huyệt sâu đất bạc màu Tôi ghé thăm anh ôn kỷ niệm Ðôi dòng tâm sự suốt canh thâu. Lúc tiễn nhau đi tôi trẻ lắm Ngả bóng thời gian tuổi cũng già Xưa dắt nhau tìm chim sáo nhỏ Lính trận về thăm những món quà. Bóng xế dần trôi theo kỷ niệm Nghiêng ngả quê hương rũ bóng dừa Cạn ly tôi uống dòng nước mắt Thuyền vẫn bạt ngàn bão đong đưa. Anh yên nghỉ nhé lòng đất mẹ Phò hộ cho tôi cuộc hành trình Góp sức chí hùng trai thời loạn Không thẹn với anh chữ nhục vinh. Dưới gốc cội già bên nấm mộ Ru hời kỷ niệm gởi mây xanh Dáng ai ẩn hiện hồn dũng sĩ Ngàn thu yên ngủ giấc mộng lành. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2020 04:30:41 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
11.09.2020 04:20:04
Thức dậy đi anh Tác giả: Nguyên Thạch Thức dậy đi anh mai lên đường chinh chiến Phận làm trai phải dâng hiến cho non sông Dân Tộc, Quê Hương? Nhìn tan nát cõi lòng Mẹ rướm lệ chờ mong con cứu nước. Hỡi những mảnh đời lầm than xuôi ngược 45 năm dài, hỏi dân được gì chăng? Khố rách, áo ôm, cơ cực, nhọc nhằn... Mà cuộc sống vẫn khó khăn tiếp nối. Thức dậy đi anh, cùng anh em đồng đội Cùng toàn dân mở lối thoát đọa đày Trùng điệp đau thương khắp chốn bủa vây Vận mệnh đất nước? Trong tay anh, tay chị. Ngọc bất trác thì ngọc kia nào quí Là thanh niên, ý chí nhẽ lãng quên? Nợ nước, con dân, há chẳng phải đáp đền? Vai u thịt bắp...ngại lằn tên mũi đạn? Thức dây đi anh, chớ ngủ vùi năm tháng 2020 giặc Hán chiếm Biển Đông "Mật Ước Hán Nô", bọn phản quốc đã đồng lòng Đẩy dân tộc vào cùm gông nô lệ. Nhẽ cúi mặt chịu qui hàng đồ tể? Há sinh ra làm giun dế phận hèn? Lẽ nào mò mẫm mãi trong tăm tối đêm đen? Kiếp trâu ngựa...dần quen cuộc sống! Hãy thức dậy dẹp Hán nô phản động Noi gương cha ông diệt Mãn Tống Mông Nguyên Vùng lên đấu tranh hỡi trai gái khắp ba miền Xóa bỏ toàn trị, đem bình yên cho đất mẹ. Mau thức dậy và đứng lên anh nhé Là thanh niên chớ là kẻ cúi đầu Việt tộc kiêu hùng, chẳng là ngựa, chẳng là trâu Há chấp nhận kiếp nô hầu nhục nhã? Hãy thức dậy để giữ gìn non sông biển cả Thức dậy đi và vội vã tiến lên đường Góp bàn tay để gìn giữ Quê Hương Dựng nước Việt trên con đường Dân Chủ. Mai thanh bình hương hoa đơm nụ Đã sạch tan bóng cờ rũ mưa sa Cứu lấy Việt Nam, gìn giữ sơn hà Khắp đất nước vang lời ca chiến thắng. Nguyên Thạch [link=https://www.facebook.com/photo.php?fbid=131671188568927&set=a.122552969480749&type=3&av=100051781391633&eav=AfbveRwrnBk42YT8UObwJbTCd46eW1a9ynrHeORYIkTeI0SOkHkiaJtvfNFud_IMxVo&eid=ARAwJSVd09bQg202lXK2ThiqPtt0Xp2NL7SKOOptjHOiv_MCHNfs-FnXvZWmsJfOIyEXfl9ijwDqCUyz][/link]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2020 04:32:12 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
13.09.2020 07:33:13
Bóng Ai Chiều Sân Ga Tác giả: Nguyên Thạch ( Cho Nguyễn Thị Hạnh ) Lất phất mưa phùn phủ sân ga Phút tiễn đưa nhau bước ngàn xa Có giọt lăn buồn trên mắt biếc Buồn như màu tím lúc chiều tà. Thổn thức lòng ai như hụt hẩng Còi tàu chuyển bánh, đi thật sao? Rồi mai Rồi mốt Ngày tiếp nữa Em trong chuỗi nhớ...nỗi nghẹn ngào. Tiếng dế màn đêm khóc nỉ non Xót đau duyên phận tuổi còn son Lần chuyến phân kỳ lần tim vỡ Từ đây cúi mặt đếm bước mòn. Chiều nao lặng lẽ ở sân ga Ta tiễn người đi, ai tiễn ta? Hò ...ơ... Thạch sùng tặc lưỡi canh thâu Ai đi xứ lạ... Hò.... Bỏ sầu cho ai. Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
15.09.2020 06:56:55
Chữ Phong Tác giả: Nguyên Thạch Ta thích cuộc đời với chữ Phong Mẹ sinh ra ta, rất đàn ông Khoan dung hào phóng, ta Phong độ Đời không Phong độ? Đời vứt sông. Ta thích đời ta kiếp Phong sương Rũ áo lợi danh vứt bên đường Ngao du sơn thuỷ, cười nhân thế Ngụp lặn trầm luân chốn vô thường. Người bảo rằng ta dáng Phong trần Phiêu bạt giang hồ chẳng chùn chân Ta mỉm môi cười trong tự ngã Lần khóc chào đời, ắt vướng thân. Trên bước đường đời ta Phong lưu Thênh thang trăng nước gót viễn du Túi vải rượu bầu ta san sẻ Tiền bạc với ta sá chi ru! Ta chút thấm nhuần nghĩa Phong nho Đạo lý tình đời, ta chỉ cho Người cần thì cứ vui đón nhận Ta khinh những hạng sống bo bo. Đời ta Phong nhã Ít cũng vừa Lời yêu tim nhớ chút đong đưa Thắm thiết, ân cần... vòng tay ấm Với lũ bạo quyền? Ta chẳng ưa. Khinh bạc xem thường hạng a dua Cái đỉnh lợi danh...mãi tranh đua Chánh tà che mắt, mù chữ thiện Miễn được cho mình, quyết ăn thua. Đời ta khinh bạc những thằng hèn Nịnh bợ cuối lòn với bon chen Ta cười ngạo nghễ, ta quân tử Không hùa theo giặc Thà dân đen. Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
20.09.2020 14:39:39
Giọt Mưa Thu Tác giả: Nguyên Thạch - Cho Giọt Mưa Thu Giot mưa tí tách bên thềm Như hương hạt tưới cho mềm bước em Giọt mưa bay nhẹ qua rèm Để thêm mắt ướt, cho em nhớ người. Tình chân của tuổi đôi mươi Con tim xao xuyến khóc cười vu vơ Mùa thu mắt biếc mong chờ Có đôi cánh vạt chở thơ ủ lòng. Người đi gieo nỗi nhớ mong Người đi bỏ cả những vòng tay quen Thu nay trăng trĩu thay đèn Có cô thôn nữ hồn len lén buồn. Mưa thu như giọt sầu tuôn Trời thu tháng Chín cánh chuồn thôi bay Bơ vơ trầm lắng chốn này Trông qua tháng Chạp ngất ngây người về. Nguyên Thạch ------------------- Courtesy internet GIF https://image.tienphong.vn/…/5e64aa1713425-url-httpslh3goog…
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
21.09.2020 14:19:34
Người Lính Già Tác giả: Nguyên Thạch Người lính già với chuỗi buồn dao bén Cắt tâm tư, lòng nén thương đau... Gửi quê hương những dòng lệ hận trào Mong thế hệ nối chí nhau chống giặc. * Người lính già, tháng năm qua đau đáu Ta già rồi, con cháu có tiến lên? Góp sức thanh niên giữ đất nước vững bền Hay cúi mặt, mặc bấp bênh nòi giống. Người lính già trằn trọc suốt đêm thâu vô vọng Đất nước tàn hoang bởi đảng cộng hoành hành Đã nhiều đêm người lính già thức trọn năm canh Ước được trẻ lại để tiếp nối những chuyến quân hành diệt giặc. Tuổi trẻ ơi, đành sao quên nòi giống? Sao không đứng lên chống bọn hung tàn? Tuổi thanh xuân sao không tiến dọc xẻ ngang? Lại cúi mặt trước hung tàn bạo ngược? Người lính xưa, nối từng ngày niềm mơ ước Quê hương hùng cường, đất nước Tự Do Dân tộc này sớm thoát được một cơ chế xin cho Vượt giông tố, đưa con đò về bến hẹn. Người lính già với chuỗi buồn dao bén Cắt tâm tư, lòng nén thương đau... Gửi quê hương những dòng lệ hận trào Mong thế hệ nối chí nhau chống giặc. Người lính già nước mắt lưng tròng ngước nhìn phương Bắc Giặc xâm lăng, giặc thắt gọng lưỡi bò Khinh bọn tay sai, một lũ mặt mo Cúi đầu qùy lạy xin được cho cai trị. Thân lính già nhưng lòng vẫn đầy ý chí Dân ta ơi, hãy trân quý núi sông Chín mươi triệu con tim hãy chung ý chung lòng Hãy vùng dậy giữ non sông bền vững. Hãy ngẫng mặt nhìn đất nước ta ngời dáng đứng. Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2020 05:58:30 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
02.12.2020 05:27:05
Bóng Chiều Tác giả: Nguyên Thạch - Bài thơ cho tôi và cho những Tù Nhân Lương Tâm đang gánh chịu những nỗi buồn... Dưới hiên thu ngã rán bóng chiều Trông về cuối phố dáng liêu xiêu Ngày ấy con đi ba thương nhớ Ấp ủ hình hài con gái yêu. Con ở với ba chẳng bao lâu Đời cha giam hãm ngục tù sâu Vòng tay ấm áp luôn xa vắng Thương nhớ con yêu trĩu nỗi sầu. Thời gian khôn lớn, con lấy chồng Nhìn mưa hiện vỡ hạt bòng bong Ước được nụ hôn trên mái tóc Được vòng tay ấm con biết không? Những ngày đông đến dưới bóng chiều Trống vắng buồn tênh nhớ con yêu Nhớ lời ngọt dịu con thỏ thẻ Có biết chăng con, ba cô liêu? Mai ngày có rảnh con nhớ về Kẻo ánh thu tàn khuất đường quê Miên viễn cha mang theo nỗi nhớ Quặn thắt tim con...ai vỗ về. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2020 05:41:19 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
16.12.2020 13:28:21
Donald Trump Có Chính Nghĩa, Ngài Luôn Chiến Thắng Tác giả: Nguyên Thạch Còn tin nào vui hơn tin Tổng thống Trump chiến thắng Thế giới từ đây, mọi lo lắng tiêu tan Lũ gian trá cùng bọn tài phiệt sẽ phải đầu hàng Phải cúi mặt trước chí vàng công lý. Hoan hô Tổng thống Trump luôn giữ vững vàng ý chí Thề quyết tâm diệt ma quỷ hung tàn Vạch mặt từng tên phản bội toa rập cùng quỷ đỏ ngoại bang Tạo phản loạn, gây điêu tàn cho nhân loại. Viết cho ông, muôn vàn điều muốn nói Phước của ông đã cứu vớt trên 7 tỉ dân sẽ tránh khỏi tai ương Đời của ông, Chúa đã định sẵn một con đường Giúp nhân loại tránh đau thương tàn độc. Ngày chiến thắng của ông, có triệu triệu người muốn khóc Lệ tuôn rơi vì hiểm độc sẽ qua Nước Mỹ sẽ vươn lên, sẽ là mái ấm, thế giới sẽ lấy đó là nhà Cho nhân loại thăng hoa tình tự... Cầu mong Donald Trump hãy tiếp tục con đường mà Đức Chúa Cha giao phó cho Ngài diệt loài quỷ dữ. Amen ------------ Donald Trump's Justification, He Always Triumphs Author: Nguyen Thach What better news than President Trump's victory? The world from here, all worries dissipate The fraudsters and the tycoon will have to surrender Must bow before justice. Hooray, President Trump has always kept his will Swear determination to kill the brutal devil Reveal each staunch traitor and foreign red devil Creating rebellion, causing devastation to humanity. Writing for him, so many things to say His blessing has saved over 7 billion people will avoid disasters In his life, the Lord has predetermined a path Help mankind avoid cruel pain. On his victory day, millions of people wanted to cry Tears falling because of the danger will pass over night America will rise, it will be the home, the world will be home For humanity to sublimate in fully love world wide. May Donald Trump continue on the path entrusted to Him by the Father to destroy demons. Amen Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
17.12.2020 11:50:57
Trở về mái nhà xưa! Tôi trở về đây mái nhà xưa Một chiều thu rũ lá đong đưa Xa xa mây phủ màu thu tím Nỗi buồn len lén nói sao vừa. Thinh lặng không gian ngập hồn hoang Một thuở ấm êm, nay đâu còn Thầm mong ôm ấp hình dáng cũ Thèm nụ cười vang những đứa con. Người hỡi bây giờ em ở đâu Nguyện Chúa ban ơn phước nhiệm mầu Cho mẹ, cho con đầy hạnh phúc Dâng cao Thánh Giá tiếng nguyện cầu... Đêm khuya thờ thẫn tôi bước đi Cuộc đời tan hợp nỗi phân ly Ôi cõi nhân gian đầy chua xót Nơi này buồn lắm, đến mà chi? Nguyên Thạch
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
25.12.2020 14:40:51
Noel buồn Nguyên Thạch Đêm Noel, gã đứng nhìn nhân thế Dáng suy tư trĩu nặng những nỗi niềm Đời của gã lưu lạc tựa cánh chim! Trong dông bão, bay tìm tổ ấm. Đường tương lai ngút ngàn vạn dặm! Kiếp nhân sinh còn lắm đau thương... Gã luôn buồn khi nghĩ đến Quê Hương Bởi gã đã gởi trọn tình thương về nơi ấy. Tự Do ơi 45 năm dài chưa thấy! Dân Chủ đâu? 45 năm chìm trong đáy ngục tù sâu Gã lầm bầm...Quê Hương ơi mai về đâu? Khi đất nước phủ một mầu đen thẳm!. Đông băng giá nơi đây, gã mơ về miền nắng ấm Quê Hương nghìn trùng...vẫn còn lắm nhiễu nhương Chìm ngập đọa đày...đầy dẫy tai ương Vùng đất Mẹ, đâu con đường dân tộc? Đêm Noel tha hương, lặng buồn...gã khóc Mừng đầu năm, trà độc ẩm cô đơn Hình bóng cha mẹ, bạn bè, người thân, chiến hữu hiện chập chờn Trong tâm tưởng dầy nỗi hờn vong quốc. Noel trời Tây, dáng liêu xiêu vờ vật Dẫu ở đây là vùng đất hiền hòa Một nơi mà người ta luôn tôn trọng Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do Không như Quê Hương của gã lần mò trong tuyệt vọng. Đêm tha phương, trầm tư đôi mắt ngóng Về xa xăm, cô đọng ưu tư... Nỗi buồn Giáng Sinh, xin gởi cho người Niềm khắc khoải...bởi nụ cười đã héo. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2021 23:54:13 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
30.12.2020 04:35:09
Liêu Xiêu Bóng Ngã Tác giả: Nguyên Thạch Bàn tay, ấp ủ một bàn tay Thu qua, đông đến em có hay? Ngày mai giá lạnh, còn ai ủ Còn ai ru mộng, giấc mộng say. Trăng thu soi dáng tôi với tôi Liêu xiêu bóng ngã dạ bồi hồi Bên hiên góc phố tìm đâu thấy Người xưa, giờ đã khuất xa rồi. Rừng thu vàng lá bước lang thang Mai đây chiếc úa sẽ về ngàn Lặng thầm trong tuyết khi đông đến Đờ sao cứ mãi hợp rồi tan!. Em ơi nhớ lắm mùa thu trước Dưới ánh trăng thề hẹn trăm năm Thu nay tôi vẫn xa biền biệt Đếm bước chân hoang...những bước thầm. Bao giờ trở lại dòng sông cũ Tôi múc trăng vàng tưới lên mi Tay lại trong tay, vòng tay ấm Đừng để trăng nghe chuyện thầm thì. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2020 04:50:38 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
30.12.2020 04:42:56
Còn Trong Gió Lùa Nguyên Thạch Se se mấy ngọn gió đồng Măn tay gở mái tóc bồng chân mây Sợi dài sợi ngắn vụn tay Lạc đường thêm rối, tóc dày đa đoan Bâng quơ tìm vết dấu mòn Dáng in hai đứa lúc còn thơ ngây Hoài xưa niệm cũ đong đầy Hiu hiu đồng nội em say giấc nồng. ... Người xưa Hút dấu bên chồng Tóc xưa Giờ chỉ còn trong gió lùa. Nguyên Thạch ---------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2020 04:53:22 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
04.01.2021 11:16:36
Thiên Sứ Rạng Ngời Nguyên Thạch Ba ngày dài đằng đẳng Ba ngày như im lặng Hồi hợp và lo sợ Ba ngày đầy lo lắng Mong thời gian qua mau Đến tháng 1 ngày 6 Cả thế giới chờ đợi Trump chiến thắng ào ào. Cả khối việc phải làm Trử khử bọn gian tham Tin tặc và phá hoại Tống chúng vào trại giam. Còn với thèng Tàu cộng Một lũ ngông chán sống Cũng diệt cho chúng sập Cho chúng phải khóc ròng. Thương quá ông Trump ơi Ngài Thiên Sứ sáng ngời Tự Do và Công Lý Lưu danh mãi cho đời. Radiant Angel Author: Nguyen Thach Oh. Long days! Three days, oh, silently Reconciliation and fear Three days of anxiety... Hope the time passes quickly By January 6, the mercy The whole world waits Trump triumphantly won. The whole block of work to be done Eliminate the evil greed Hackers and vandalism Put them in prison. As for the Chinese like A bunch of bored people live Also make them to collapse Let them cry. I love you, Mr. Trump The Angel shines Freedom and Justice Remember forever for life. Nguyen Thach
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2021 11:18:18 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
26.01.2021 04:42:45
Sông Xưa Tác giả: Nguyên Thạch Tôi trở về đây bến sông xưa Một chiều thu rũ lá đong đưa Bờ tre nghiêng ngả theo gió cuốn Uốn mình rũ rượi những hàng dừa. Đời đã cuốn trôi theo cơn lốc Đâu thuở thanh bình dấu ái xưa! Cả khối nhân gian chìm oan nghiệt! Quê hương ơi hỡi yên bình chưa? Bến cũ đò đưa khách qua sông Nằm trơ thân mục phơi giữa dòng Sông nay khô cạn đâu con nước? Khách chẳng cần đò đưa qua sông. Hoang vu khô cạn cảnh tiêu điều Giữa dòng tôi đếm bước cô liêu Cánh đồng chìm ngập trong hanh nắng Hồn hoang nghiêng ngả bước liêu xiêu. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2021 00:26:57 bởi Ct.Ly >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
Re: Những vần thơ cho đời
-
31.01.2021 15:12:41
Đêm gọi tên cố nhân Nguyên Thạch Nhiều khi mây giăng tím Cả bầu trời nhớ nhung Dáng xưa xa xăm mãi Tình ơi, nhớ vô cùng. Em phương trời có biết? Tôi đêm dài luyến tiếc Đã lỡ một vòng tay Tim nhàu em có hay? Em chôn chân ghềnh đá Dài mộng mị âm thầm Tôi một đời lận đận Lê nỗi buồn tháng năm. Một lần ta hiện hữu Mai lạc dấu nghìn trùng Tâm tư ta cuồn cuộn Lạc vào chốn hư không. Ngàn đêm đông buốt giá Ta thầm gọi tên nhau Bến duyên thuyền xa mãi Tình là chuỗi thương đau. Em chôn chân ghềnh đá Dài mộng mị âm thầm Tôi một đời lận đận Lê nỗi buồn tháng năm. Nguyên Thạch
|
|