Những vần thơ cho em
Ru khúc tình xa
Gió đông lay sợi tơ buông
Xa xa ngân lại tiếng chuông chùa chiều
Khuấy trong tôi nỗi tịch liêu
Xưa diều no gió nên diều đứt dây.
Tạ từ, tôi ở chốn này
Nhờ con nhện đỏ xe dây tơ chùng
Nhện giăng trắng dãi mông lung
Một lần trót dại chẳng cùng bước nhau.
Gió đưa cành Trúc lau xao
Cuốn bay đi mất đoá Đào tôi mơ
Xưa bên người dệt vần thơ
Nay mình tôi dệt nỗi chờ xa xăm...
Tưởng đôi Đào Trúc duyên cầm
Ngờ đâu tan vỡ câu trăm năm thề
Thuyền xa, xa mãi không về
Bỏ câu hẹn ước phu thê năm nào
Khi xưa em nhận trầu cau
Sánh cùng duyên mới, em nào tiếc thương !
Khi xưa, tình chẳng vẹn đường
Tôi về tôi cưới người thương tôi rồi.
Muộn màn sao đã đổi ngôi
Vầng trăng cũng khuất bên đồi dạ mơ
Còn chăng là khối tinh thơ
Cùng lời lạnh nhạt bâng quơ trách thầm
Chúc em vui trọn tháng năm
Cuộc tình xưa thoáng xa xăm muôn trùng… Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/35FD83BF5F744E8382D11032D4118E2A.jpg[/image]
Lục bát ru con thơ Nguyên Thạch . phổ nhạc & trình bày Dzuylynh
âm hưởng dân ca miền nam .Mar.16.2012
http://www.box.com/shared/1784869f422856b30968 Lục bát ru con ( Gởi nguyện ước cho hai con-Võ An Quốc, Võ Hưng Quốc )
Ầu ơi, con ngủ đi con
Ngực cha ủ sát má non ửng hồng
Con ơi, say giấc ngủ nồng
Để cha còn phải gánh gồng nước non.
Thương con bé dại tuổi son
Cha không nỡ bỏ lên non xây thành
Mong con chóng đến tuổi xanh
Cùng cha chung bước hùng anh diệt thù.
...
Giao mùa gió chuyển vào thu.
Ngoài kia lá đổ, điệu ru cha hò
Hò ơ…ơ...ơ...
Gió mùa thu cha ru con ngủ *
Năm canh dài thức đủ vừa năm
Thu nay cũng ánh trăng Rằm
Tình cha gãy gánh... mẹ nằm huyệt sâu
Hò… ơ…ơ...
Hồn em nay ở nơi đâu
Hiện về ấp ủ hai đầu con thơ
Ngây thơ trong nét dại khờ
Bơ vơ con hỏi mẹ giờ nơi đâu ?!
Sông kia khúc cạn khúc sâu
Đời người lúc khó lúc sầu... chơi vơi...
Con ơi, chóng lớn vào đời
Để cha tìm mẹ, thảnh thơi về nguồn.
Hò…ơ…hò...
Thu sang lá tím chiều buông
Có đôi mắt đỏ, hoà chuông gọi chiều… Nguyên Thạch
* Ca dao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2012 06:35:27 bởi Nguyên Thạch >
Hoang vu Đời như hoa đơm nụ
Xưa mơ làm triệu phú
Quãng đời đầy lam lủ
Tôi đã là triệu phú.
Ngày tôi là triệu phú
Em như hoa đơm nụ
Dáng thướt tha dịu hiền
Êm ả một nàng tiên.
Dòng trôi như vườn thắm
Tình trong nhau say đắm
Trao nhau bao hẹn thề
Chất ngất hương đam mê.
Dòng trôi bao bến nước
Cũng như đời suôi ngược
Qua bến lở bến bồi.
Miệt mài theo dòng trôi…
Ngày tôi là triệu phú
Em như hoa đơm nụ
Dáng thướt tha dịu hiền
Em như một nàng tiên.
Ôi trùng khơi sóng biển
Dậy lên rồi tan biến
Là bọt bèo của biển
Tan biến vào hư không.
Bềnh bồng bên xe hoa
Tôi giờ tên mù lòa
Dưới đường hoa năm cũ
Thân bơ vơ cánh cò.
Xưa tôi là triệu phú
Đời muôn hoa hé nụ
Nay nghèo làm thi sĩ
Để tiễn một người đi.
Xưa tôi là triệu phú
Em như hoa đơm nụ
Nay tôi là thi sĩ
Đưa tiễn một người đi .
Xe hoa đã khuất bên đồi
Có chàng thi sĩ vẫn ngồi bơ vơ
Sông tương ngân thẳm lời thơ
Gởi vào cõi vắng mộng mơ cuối đường. Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/5560F32F56E3458AA31E44AE16C8453D.jpg[/image]
RU GÀ TRỐNG ...và GÀ CON
Con gà trống gáy bình minh
Trời chưa hửng sáng buồn tình điệu ru...
Cục ta cục tác... phụ -phu?
Dàu dàu nỗi nhớ , âm u tình trần .
Bé thơ đẫy giấc vuông tròn
Cha còn nợ nước , tay vương nợ nhà
Nợ nào lệ đổ mưa sa
Nợ nào chất chứa bao la thẳm sầu...
À ơi ! bé ngủ giấc sâu.
Để cha đỡ tủi vơi sầu thân côi.
Con gà trống thiến , buồn ơi !
Ở nhà đơn lẻ , ra đời bơ vơ...
Ru anh tròn nỗi dại khờ
Thương anh mộng vỡ ,con thơ bên mình.
Thương ai tan tác chữ tình...
Để con gà trống một mình dệt mơ.
À ơi trống ngủ mộng thơ !
Con chưa say giấc - dạ ngơ ngẫn sầu
Đêm tàn trăng lặn bể dâu
Con tim đơn lẻ đào sâu huyệt tình .
---muaphonui---
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/E0B6858B53584CF19EC73AFBBE8C4094.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2012 07:39:46 bởi mưa phố núi >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Ru khúc tình xa
Gió đông lay sợi tơ buông
Xa xa ngân lại tiếng chuông chùa chiều
Khuấy trong tôi nỗi tịch liêu
Xưa diều no gió nên diều đứt dây.
Tạ từ, tôi ở chốn này
Nhờ con nhện đỏ xe dây tơ chùng
Nhện giăng trắng dãi mông lung
Một lần trót dại chẳng cùng bước nhau.
Gió đưa cành Trúc lau xao
Cuốn bay đi mất đoá Đào tôi mơ
Xưa bên người dệt vần thơ
Nay mình tôi dệt nỗi chờ xa xăm...
Tưởng đôi Đào Trúc duyên cầm
Ngờ đâu tan vỡ câu trăm năm thề
Thuyền xa, xa mãi không về
Bỏ câu hẹn ước phu thê năm nào
Khi xưa em nhận trầu cau
Sánh cùng duyên mới, em nào tiếc thương !
Khi xưa, tình chẳng vẹn đường
Tôi về tôi cưới người thương tôi rồi.
Muộn màn sao đã đổi ngôi
Vầng trăng cũng khuất bên đồi dạ mơ
Còn chăng là khối tinh thơ
Cùng lời lạnh nhạt bâng quơ trách thầm
Chúc em vui trọn tháng năm
Cuộc tình xưa thoáng xa xăm muôn trùng…
Nguyên Thạch
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/35FD83BF5F744E8382D11032D4118E2A.jpg[/image]
Âm vang lời ru
Lời anh ru Vút bay cao Đưa em vào động chiêm bao Hoa vàng Lời xưa còn đọng âm vang Bến trưa một chuyến đò ngang qua rồi Lỡ làng duyên phận em tôi Xuôi dòng thuyền đã xa rồi bến xưa Bến tình sương sớm nắng trưa Cho người ở lại chưa vừa tương tư Tình trong huyễn mộng thực, hư Lời ru chao chát, vi vu nhịp sầu Đi qua khúc đoạn khổ đau Mà nghe trống vắng tình đầu xót xa Ty gôn một bản ai ca Lời thơ tim vỡ - cánh hoa úa tàn Thôi đành một kiếp trái ngang Lời anh ru vọng âm vang chiều buồn.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2012 06:59:58 bởi nghinhnguyen >
Giá mà… Em đi trong nắng hương trinh tỏa
Che khối hương mơ vạt áo dài
Dãi nắng sưởi hây đôi má ửng
Cô bé nhà ai nét trang đài.
Trông em thấy cả trời nước Việt
Tình dâng nhè nhẹ gởi đàn cò
Cảm ơn màu trắng, hồn tôi dịu
Vơi đi màu máu ngập phố phường.
Giá mà đất nước không cộng phỉ
Thì chắc quê hương đẹp rạng ngời
Giá mà cuộc sống đầy nhân bản
Thì chắc em vui sống với đời.
Có những đêm trăng giăng hồn nước
Ru giấc ngủ êm thắm rặng dừa
Phải chi đất mẹ không cộng sản
Trọn nghĩa quê hương nhạc thanh bình…
Đêm nơi cố quốc tôi cầu nguyện
Dân tôi ngẩn mặt với xứ người
Xin lớp đàn em thôi cúi mặt !
Chung vai cách mạng cứu cuộc đời.
. Nguyên Thạch
Lạc loài Lạc loài ta trở về đây Bước thầm lữ thứ ngất ngây nỗi buồn Cuối đồi mây tím chiều buông Chùa xa ngân thẳm tiếng chuông gọi chiều Vân vê kỷ niệm dấu yêu Dáng em khuất nẻo, tiêu điều bủa vây Tại sao ta ở chốn này Thế nhân hư ảo, khéo bày cuộc vui Ru em, hương thỏang bùi ngùi Bóng trong đêm tối, ngậm ngùi ru ta... Từ ly tình nhớ bay xa Hành trình lầm lủi đâu là bến yêu Ly tan cô lữ trong chiều Bão giông trong gió cuốn diều đứt dây Bâng khuân, ta ở chốn này Canh khuya tiếng vạc niềm tây gọi hồn... Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2012 15:10:16 bởi Lữ Hành >
Anh về đi ( Tặng một người )
Đêm nay, đêm thầm nhớ
Mai anh về cưới vợ
Đêm bàng hoàng bỡ ngỡ
Thật ư ?
Mai có vợ !
Đêm nay, đêm hương nụ
Đào huyệt chôn tình cũ
Đêm nay, đêm phu phụ
Đưa tình vào thiên thu.
Mai này, em tóc rối
Cô lẻ bước ngang vội
Khung trời cuối xót xa
Vì sao đã thay ngôi.
Một người tóc cuộn bồng
Nở nụ duyên bên chồng
Một người cuối phố trông
Nghe quặn thắt mênh mông
Thu rơi trong bão giông
Một người vui bên chồng
Một người trên đỉnh gió
Lạc vào chốn hư không...
Anh đi, anh hãy đi
Chớ ngoảnh lại mà chi.
Người ta đang chờ đón
Mặc em nỗi phân kỳ. Anh về với người đi
Tạ từ đêm biệt ly
Miên man sầu vạn cổ
Chớ xót thương mà chi.
Anh về
Anh về đi
Cho người trọn cuộc vu quy
Mai xe hoa cuối nẻo đường
Từ ly lệ đổ... người thương nghìn trùng
Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/E8610D95F35C46D0A3858C5E13A7B3FD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2012 23:49:20 bởi Nguyên Thạch >
Tan vỡ Từ em đi, gian nhà trông vắng vẻ
Thui thủi mình tôi cô lẻ lạ thường
Đêm vắng về, vẽ dáng người thương
Từng góc bếp từng lối đường hoa nở.
Em yêu ơi
Tiếng thân thương gọi vợ
Trong ấm êm, nào ai ngỡ xa nhau
Tôi nhớ em, trầm giọng nấc nghẹn ngào
Tim se thắt gợi đau, thương dĩ vãng.
Căn gác ấm êm, nay âm u buồn, dài năm tháng
Mái đổ rêu phong trĩu dáng hàng dừa
Nơi đây có những chiều thờ thẫn trong mưa
Tìm dấu vết kỷ niệm xưa êm ái
Đêm bâng khuân, xót xa đời con gái
Một lần đi là mãi mãi không về
Ai nỡ đành sao lìa cắt phu thê
Chân trời tím, chiều quê tôi đơn độc
Kỷ niệm ơi
Đâu giọng hò tiếng khóc
Âm ngây thơ vang vẳng góc đời
Những đêm trăng tôi theo ánh trăng rơi
Phía chân núi bên góc trời mù thẳm
Đường nhân gian, gian truân ngàn dặm
Nào nhạt phai nồng ấm thuở nào
Căn gác đơn côi càng gợi khối thương đau
Em trôi lạc phương nào còn nhớ
Có cùng chung xót xa...đời tan vỡ ?. Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/464CE4A792AB4A4EB4ECAFDA3056BF59.jpg[/image]
Dãi nắng đi hoang
Bây giờ là tháng Tư
Ơi vạt trắng thiên thư
Sao em còn xa mãi
Để ta nhớ thương người ?.
Tháng Tư trong dãi nắng
Sao ta còn cay đắng
Em cõi vắng nơi nào
Ta mòn mỏi hư hao
Xưa lạc nhau tháng Tư
Không nói câu tạ từ
Dòng đời trôi biền biệt
Em nơi đâu bây chừ ?
Nhiều đêm trong mộng thắm
Ta nhớ em say đắm
Em nơi cõi hư vô
Hay yên nghỉ nấm mồ ?.
Từ khi em xa vắng
Ngàn nhớ nhung cay đắng
Ơi người tình trăm năm
Với ta trong mộng thầm
Tháng Tư em nơi đâu
Dòng thời gian trôi mau
Ta xế ngã bóng câu
Như nước trôi qua cầu
Bây giờ là tháng Tư
Ơi vạt trắng thiên thư
Sao em còn xa mãi ?
Ta lạc miền tương tư… Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/0023CFFEDE794F03AC71E807B4F2C787.jpg[/image]
Theo áng trăng tà
Ta lênh đênh trên dãi mù sâu
Ta thấy em trên sóng bạc đầu
Thuyền ơi, về đâu ? Về đâu ?
Đời bão giông, ta chắp tay nguyện cầu...
Em nơi nào ?
Bạt gió trùng dương
Khơi muôn màu áo trắng niềm thương
Mang một khối niềm riêng
Ta đi lạc loài vào chốn vô biên…
Dạt về đâu ?
Thuyền lạc biển sâu
Ôi bão giông cuốn hút lời kinh cầu
Ơi Người trên cao, cho ta chút nhiệm mầu
Ban thanh bình để ta còn hiện hữu dài lâu.
Đêm đen
Thuyền chong sóng
Xoe tròn ta trông ngóng
Người hiện về trên sóng
Ấp ủ người thủy thủ trong bóng... cô đơn.
Gió giật từng cơn
Mây phủ chập chờn
Hình em nơi đáy sâu, trổi cơn oán hờn
Chưa về bắc Mỹ, nên còn cô đơn.
Em thấy ta như bóng ma
Em thật gần, hay đã xa ?
Đêm nơi biển sâu, tình dâng vút cao… theo áng trăng tà…
Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/56B9AD07C63C4FF4A97020D5E43636FE.jpg[/image]
Tiễn em
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/D9715CBB55A54A9DA271A8632EB38B9D.jpg[/image]
Chiều xưa lần tiễn em đi
Hôn đôi má lạnh, viền mi khép hờ
Kiêu sa trong dáng tiểu thơ
Thinh không âm lặng, ơ hờ tình ai
Ngủ yên trong nét trang đài
Nến soi u uẩn liêu trai hiện về
Nụ hôn lần cuối tái tê
Hẹn nơi cõi vắng, mai về có nhau
Âm thầm nấc khúc thương đau
Mai nay huyệt mộ, em vào thiên thu...
Nghĩa trang mưa nhẹ sương mù
Nay tôi trở lại gởi ru vào ngàn
Liêu xiêu vất vưỡng lang thang
Bước trong tịch vắng, đôi hàng lệ rơi
Tiễn em miên viễn một đời
Huyệt sâu đơn lạnh ủ lời trăm năm... Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2012 21:22:34 bởi Nguyên Thạch >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Tiễn em
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/D9715CBB55A54A9DA271A8632EB38B9D.jpg[/image]
Chiều xưa lần tiễn em đi
Hôn đôi má lạnh, viền mi khép hờ
Kiêu sa trong dáng tiểu thơ
Thinh không âm lặng, ơ hờ tình ai
Ngủ yên trong nét trang đài
Nến soi u uẩn liêu trai hiện về
Hôn nhau lần cuối tái tê
Hẹn nơi cõi vắng, mai về có nhau
Âm thầm nấc khúc thương đau
Mai nay huyệt mộ, em vào thiên thu...
Nghĩa trang mưa nhẹ sương mù
Nay tôi trở lại gởi ru vào ngàn
Liêu xiêu vất vưỡng lang thang
Bước trong tịch vắng, đôi hàng lệ rơi
Tiễn em miên viễn một đời
Huyệt sâu đơn lạnh ủ lời trăm năm...
Nguyên Thạch
NGÕ NHỚ
Em đi ngõ nhớ buồn tênh
Vắng em lá úa ngập trên lối mòn
Giậu mồng tơi hết xanh non
Luống hoa cải cũng vắng con bướm vàng...
Nghinh Nguyên
Kiếp nhân sinh ! Ta soi ta bằng gương vỡ mảnh
Thấy hình hài, bức ảnh vụn tan
Hồ thu soi bóng trăng ngàn
Bão giông vụt thổi cuốn tan ánh ngà.
Cõi thâm sâu, âm xa vọng lại
Đường nhân gian, hố ải thác ngàn !
Đau thương... bao giấc mộng tàn
Thì thôi... cúi mặt bẽ bàng mà đi
Kiếp ngựa hoang lầm lì xiêu bước
Nhoài chuyến đời... bến ngược bến xuôi
Tự tình, ru khúc ngậm ngùi
Chốn nhân gian hỏi...rằng vui hay buồn ?.
Chiều heo mây vàng bay gió cuốn
Niềm u hoài...giấc muộn tàn thu
Triệu năm, mai cõi xa mù
Một đi... là mãi thiên thu... không về. Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/A142F2AAC3F04838856E7F76F5DBC570.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2012 11:05:15 bởi Nguyên Thạch >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Kiếp nhân sinh !
Ta soi ta bằng gương vỡ mảnh
Thấy hình hài, bức ảnh vụn tan
Hồ thu soi bóng trăng ngàn
Bão giông vụt thổi cuốn tan ánh ngà.
Cõi thâm sâu, âm xa vọng lại
Đường nhân gian, hố ải thác ngàn !
Đau thương... bao giấc mộng tàn
Thì thôi... cúi mặt bẽ bàng mà đi
Kiếp ngựa hoang lầm lì xiêu bước
Nhoài chuyến đời... bến ngược bến xuôi
Tự tình, ru khúc ngậm ngùi
Chốn nhân gian hỏi...rằng vui hay buồn ?.
Chiều heo mây vàng bay gió cuốn
Niềm u hoài...giấc muộn tàn thu
Triệu năm, mai cõi xa mù
Một đi... là mãi thiên thu... không về.
Nguyên Thạch
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/A142F2AAC3F04838856E7F76F5DBC570.jpg[/image]
Như giọt sương mai
Bước vào vườn tình với mộng mơ
Ước mơ rạo rực một trời thơ
Len vào giấc ngủ theo nhịp thở
Cõi lòng rộn rã trong mong chờ
Giấc mộng ân tình ôi đẹp xinh
Ảo huyền những hạt sáng lung linh
Từ xa cứ ngỡ là châu ngọc
Đến gần chỉ là giọt sương tinh !
Những mộng mơ rồi cũng tan dần
Chỉ còn bên lòng nỗi bâng khuâng
Chuổi sầu thắt lại niềm mơ ước
Thiên đường thấp thoáng cũng xa dần
Chỉ còn bên lòng nỗi nhớ nhung
Luyến thương hoài niệm buổi tao phùng
Địa đàng khép cửa từ Nguyên tổ
Vạn cổ sầu dâng điệu cô trung.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2012 22:20:14 bởi nghinhnguyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: